KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2020

LÝ DO CỐ VẤN LÊ ĐỨC THỌ KHÔNG NHẬN GIẢI THƯỞNG NOBEL HÒA BÌNH.

"Bây giờ tôi nói về Giải thưởng Nobel. Chúng tôi biết, Giải thưởng Nobel là một giải thưởng lớn với thế giới. Từ xưa đến nay có ý nghĩa hết sức quan trọng. Nhưng tại sao tôi không nhận? Tôi không phải có khó khăn như bà nói đâu. Chỉ một điều là ai làm cho hòa bình? Bà biết rằng đây là giải thưởng Nobel cho hòa bình.

Mỹ tiến hành xâm lược đất nước tôi 20 năm. Người chống Mỹ và làm cho Mỹ thất bại, giành độc lập đưa hòa bình cho đất nước và cho cả khu vực này là chúng tôi. Người làm hòa bình là chúng tôi chứ không phải Mỹ.
Hình ảnh có thể có: 1 người
Trong thư gửi Ủy ban Giải Nobel, tôi đã phân tích kỹ Mỹ tiến hành chiến tranh như thế nào? Nhưng Ủy ban Giải đã đặt ngang bằng kẻ xâm lược và người bị xâm lược, giữa kẻ gây chiến tranh và người tạo (làm) hòa bình. Coi chúng tôi cũng như Mỹ. Điều đó là sai lầm và tôi không thể chấp nhận như vậy. Vì vậy tôi đã không nhận Giải thưởng Nobel!"
...
Trích cuộc phỏng vấn Cố vấn Lê Đức Thọ của phóng viên hãng tin UPI (Mỹ) Synvana Foa ngày 15/3/1985. Cố vấn Lê Đức Thọ và Ngoại trưởng Mỹ Henry Kissinger là hai nhân vật chủ chốt của quá trình đàm phán đi đến Hiệp định Paris về Việt Nam (ký ngày 27/01/1973). Ủy ban Giải thưởng Nobel hòa bình đã quyết định trao tặng cho cả hai giải Nobel hòa bình trong năm đó. Tuy nhiên, chỉ có ông Henry Kissinger là nhận huy chương và tiền thưởng, Cố vấn Lê Đức Thọ đã từ chối giải thưởng. Tuy nhiên, lịch sử giải Nobel vẫn ghi nhận ông là người đầu tiên ở châu Á đạt giải Nobel hòa bình./.
Nguồn: tổng hợp.

Thứ Năm, 20 tháng 8, 2020

CẦN GÌ PHẢI TRANH CÔNG VỚI AI?

Vụ việc giải cứu cháu bé bị bỏ rơi ở Gia Lâm, đáng nhẽ có một cái kết rất đẹp, nhưng sau đó, đã bị một số kẻ lợi dụng, biến nó trở thành thành cơ hội để bôi xấu lực lượng công an, ngay sau ngày 19/8. Số là, trên trang fanpage có tên “Công an thành phố Hà Nội” có đăng thông tin, “công an huyện Gia Lâm đã giải cứu thành công một bé trai sơ sinh bị bỏ rơi trong khe tường”, sau đó nhiều thông tin cho rằng, không phải là lực lượng công an mà là người dân đã đục tường từ trước, cứu cháu bé, sau đó lực lượng công an mới có mắt, đưa cháu bé đến bệnh viện. Từ thông tin trên, các anh chị dân chủ, đài báo phản động như “buồn ngủ gặp chiếu manh”, liên tục đưa các bài viết bôi xấu lực lượng công an, cho rằng công an “cướp công” người dân, thậm chí ví họ là “lý thông” thời hiện đại.
CẦN GÌ PHẢI TRANH CÔNG VỚI AI?

Tôi thấy, việc cho rằng, lực lượng công an “cướp công” người dân là rất nực cười, bởi lẽ, những chiến sỹ, cán bộ đó chẳng phải tranh công với cả. Vụ việc ở Gia Lâm chỉ là 1 trong số hàng trăm vụ việc mà lực lượng công an phải giải quyết trong 1 ngày, nếu không có vụ việc này, thành tích lực lượng công an không tăng thêm mấy phần, vì đó là công việc hàng ngày, là trách nhiệm của họ. Chúng ta đã từng nghe tới biết bao câu chuyện người lính cứu hỏa chẳng màng tính mạng lao vào đám lửa cứu người, hay những người lính dùng thân mình che chắn cho người dân trước các tình huống nguy hiểm,…vậy thì họ thiết gì vài lời khen ngợi hay tung hô trên mạng. Những người lính, đến tính mạng còn không màng thì cần gì tranh công đục tường, cứu người với người dân. Những từ ngữ thóa mạ, ví họ là “Lý Thông cướp công Thạch Sanh” liệu có quá tàn nhẫn, vô lương tâm hay không.

Chỉ có một điểm sai duy nhất, là người đăng tải thông tin, chưa nắm rõ tình hình, chưa phản ánh đúng câu chuyện mà thôi. Nhưng cũng là điều dễ hiểu, khi họ không được chứng kiến vụ việc, chỉ là nghe kể hoặc thông qua các nguồn tin trên mạng xã hội mà thôi. Và tôi biết, sau khi các thông tin trên được dư luận phản ánh, họ đã chỉnh sửa nội dung đăng tải.

Biết bao chiến công thì mấy anh “đạo đức mạng” chẳng bao giờ màng tới, chỉ khi có một chút sơ hở, thiếu sót là một đám lao vào tấn công những người lính đang ngày đêm bảo vệ họ. Liệu đó có phải là tính cách, lương tri của con người hay không...

TỰ TÔN DÂN TỘC – VẮC XIN CHỐNG NHỤC

1. TA CÓ LỊCH SỬ: Đâu phải quốc gia nào trên thế giới cũng có lịch sử hàng ngàn năm. Các nước càng phát triển thì lịch sử càng ngắn ngủi vài trăm năm. Vì đi sau nên đi nhanh. Vì tàn nhẫn nên đi rất nhanh. Vì sao tàn nhẫn tự ngẫm mà hiểu. Ai là người phát động các cuộc chiến tranh thế giới? Chế độ nào vì lợi ích kinh tế mà hiện nay đã và đang can thiệp vào quân sự rất nhiều nước trên thế giới và gây ra bao đau thương? Tôi không cổ súy, không phê phán, không thù hận. Tôi chỉ nêu lên sự thật và tôi chấp nhận sự thật như là một quy luật trong tiến trình sinh và diệt của loài người.
TỰ TÔN DÂN TỘC – VẮC XIN CHỐNG NHỤC

2. TA CÓ NỀN VĂN HÓA ĐẬM ĐÀ HỒN VIỆT: Ta hấp thu được cái tinh hoa của nền văn minh của người Hoa – một trong những nền văn minh vĩ đại của thế giới. Ta nêm nếm vào đấy tâm hồn Việt, ta lại thêm chút văn hóa Phương Tây trong sự giao thoa từ những thế kỷ 17, 18 cho đến tận ngày hôm nay. Ta hình thành nên một hình hài, một tính cách, một dáng hình xứ sở mang tên Việt Nam. Ta có quyền tự hào không? Có ai thấy mâm cỗ cúng ông bà chứa bao nhiêu triết lý và nghĩa tình chưa? Có ai thấy mái ngói rêu phong chứa bao câu chuyện thời gian chưa? Có ai thấy cây đa, giếng nước, mái đình đậm hồn người Việt chưa? Có ai đi xa không nhớ rau muống chấm tương cà ( trừ bọn tẩy não mất dạy) không? Có ai nghe câu “quê hương là chùm khế ngọt” mà không thấy thương không? 200 quốc gia trên thế giới có mấy quốc gia có được nền văn hóa ngàn năm, vừa trong sáng vừa mạnh mẽ như thế? Có đáng để tự hào không?


3. TA CÓ NGÔN NGỮ RIÊNG: Những quốc gia càng non trẻ thì không có chữ viết riêng đã đành, những quốc gia vì bị xâm lược mà mất luôn tiếng nói thì nhiều vô kể. Ngôn ngữ nhân tạo Esperanto được sáng tạo từ thế kỷ 19 vì một động cơ trong sáng là ngôn ngữ kết nối toàn cầu nhưng nó đã chết như nó phải thế. Vì một ngôn ngữ không thể sống nếu thiếu LỊCH SỬ và VĂN HÓA. Người ta không thể ẩn dụ trên nó, trêu ghẹo bằng nó, nhớ nhung về nó. Nên nó chết, mặc dù được đánh giá là khoa học và logic! Các nhà khoa học ước tính hơn 50% ngôn ngữ được sử dụng hôm nay có thể sẽ tuyệt chủng vào năm 2100. Tôi không hy vọng Tiếng Việt là một trong số đó. Nhưng nhìn vào thế hệ hôm nay, tôi không khỏi đau xót hoài nghi!?

4. TA CÓ NỀN ẨM THỰC ĐỘC ĐÁO: Chẳng cần tìm dữ liệu ta cũng có thể tự hào có nền ẩm thực độc đáo và vang danh thế giới giữa các nền ẩm thực Hoa, Nhật, Hàn, Ấn, Trung, Thái ở châu Á. Châu Âu thì có Ý, Pháp. Có ai trả lời cho tôi món ăn Mỹ là gì không? KFC? Gà rán? Cocacola? Có ai đưa cho tôi món nào mà đọc lên là tôi reo “A, ẩm thực Úc đây rồi” không? Có ai cho tôi biết món nào của Canada mà cả thế giới biết đến? Châu Úc, châu Mỹ, châu Phi, châu Âu? Tôi không có ý hạ thấp các nước để nâng quan điểm. Nhưng lại một lần nữa, sự thật vẫn là sự thật!

5. TA CÓ TRANG PHỤC DÂN TỘC: Có bao nhiêu quốc gia trên thế giới có trang phục truyền thống? Và bao nhiêu trong số đó được đem đi thi các cuộc thi sắc đẹp lớn nhỏ, giành biết bao giải thưởng, được biết bao người trên thế giới tôn vinh? Người phụ nữ Việt duyên dáng biết mấy trong bộ áo dài! Nhưng lại chỉ có người Việt là hạ thấp nó, hắt hủi nó, so sánh nó, tàn nhẫn với nó. Với quan điểm của một người mộ điệu thời trang như Son, áo dài thật sự rất thời trang, mãi mãi không lỗi thời, phù hợp với nhiều ngữ cảnh. Sexy một cách kín đáo, vừa đủ hờ hững để khêu gợi, lại dư kín đáo để trang nhã. Không phô trương, nhưng không mờ nhạt, không rực rỡ, nhưng đầy tôn nghiêm! Có đáng để gìn giữ và tự hào không?

6. TA CÓ TÌNH THƯƠNG NGƯỜI NGHÈO KHỔ: Việt Nam là một trong những nước xóa đói giảm nghèo nhanh nhất thế giới. Sở dĩ ta làm được vậy là vì trong mỗi tâm hồn Việt Nam đều có tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách. Có một ngàn ta cũng sẵn sàng cho đi chín trăm đồng. Tâm hồn Việt chính là giúp người hoạn nạn không tiếc, là thương người như thể thương thân, là một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Nhưng ơ kìa! Đâu rồi những nắm gạo cứu đói chắt chiu những năm vừa độc lập 1945 đầy khốn khổ? Năm mà cả nước ta chỉ hơn 25 triệu dân mà hơn 2 triệu đồng bào chết đói! Những hồn ma đói rét đã tan ra trên mảnh đất bom đạn này, để ngày hôm nay ta có được cơm ngon canh ngọt. Ta ăn tôm hùm ngà voi. Ta miệng nào hưởng lạc thú trên đời, miệng nào chửi xa xôi?

7. TA CÓ SỰ CẦN MẪN: Tôi thường chọn một góc, ngồi ngắm nhìn những cô, chú cần mẫn chất đầy đồ trên xe đạp, xe máy, xe bò mang ra chợ bán. Họ cần mẫn từng bước gõ nhịp trên đường dưới màn mưa không mệt mỏi. Không phải để đổi lấy những chuyến du lịch, những cuộc tình đại gia mỹ nhân, mà là đơn giản một bữa ăn đạm bạc bên gia đình! Có gì đáng ngưỡng mộ hơn thế? Rồi nhìn những cô, những chú kỳ kèo từng ngàn Việt Nam đồng giữa chợ đời, những đứa trẻ cong chân đạp những vòng xe giữa nắng trưa … mà nụ cười trắng xóa cả khuôn mặt đen nhẻm, lấm lem mồ hôi! Một sự xúc động tận sâu thẳm tim tôi dâng lên từ từ, và tôi tự hỏi tại sao họ lại có thể cần mẫn như thế? Ai đã dạy họ điều đó? Hay trong máu của mỗi đồng bào tôi ngàn xưa đã có? Trong cuộc đời mình, tôi đã thấy không ít những bạn Tây ngày đêm đàn đúm ca hát, uống cocktail đến quên lối về, lười lao động, thất bại trên chính nước sở tại. Dĩ nhiên tôi không phiến diện. Tôi chỉ nói một phần sự thật. Một phần của sự thật không phải là sự thật. Nhưng bao nhiêu kẻ có thể dùng mắt để thấy trọn vẹn?

8. TA CÓ TRÍ ÓC THÔNG MINH: Ta học dưới mưa bom lửa đạn, ta bơi sang sông đến trường, ta lội bùn những ngày đường bùn đất đỏ. Ta từ thời xưa đã thi Hội, thi Đình. Dân tộc ta lại có truyền thống tôn sư trọng đạo “một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Kìa Văn Miếu còn đó! Giải thưởng này kia làm sao ta sánh được những nước lớn có điều kiện học tập tốt hơn ta và đi trước ta cả trăm năm? Ta chưa có giải Nobel văn học nhưng kho tàng văn hóa dân gian, thơ ca, tài liệu lịch sử, các tài liệu khoa học cũng đồ sộ đâu kém! Ta chưa có giải Nobel y học nhưng nền y tế trong nước cũng đã và đang từng ngày cố gắng hiện đại hóa. Dưới áp lực kinh tế thị trường cạnh tranh công bằng, các trường đại học công và bệnh viện công cũng đã phải tự mình trang bị kiến thức và trang thiết bị hiện đại. Thông minh là thế nhưng không hiểu được thời cuộc, không có lòng tự tôn dân tộc thì mãi mãi chẳng thể phát huy được, nước Việt đến khi nào sánh với năm châu như lời Bác Hồ dặn dò?

9. TA CÓ CHÍNH QUYỀN CHĂM LO CHO DÂN: Nghe tôi phát biểu câu này chắc các bạn tưởng đang đọc báo của Tuyên giáo Trung ương hoặc của đứa nào từ hành tinh khác xuống. Vâng, là tôi, một công dân Việt Nam thầm lặng phát biểu đấy. Chính quyền ta có quan tâm đến đời sống của người dân không khi có bất kỳ tình huống nào người Việt bị nạn ở nước ngoài chính phủ đều đưa bàn tay cứu giúp đầu tiên? Chính quyền có chăm lo cho dân không khi vùng nào bị thiên tai, lũ lụt cũng có cán bộ chăm lo, có kinh phí tài trợ khắc phục sau bão lũ? Các bạn nói chính quyền tham nhũng? Vậy tôi hỏi chính mỗi người có trung thực thời gian, tiền bạc, nguồn lực của tập thể, tổ chức nơi mỗi người công tác chưa? Chính quyền là ai? Là chính các bạn, là lớn lên từ các bạn, là trưởng thành từ các bạn. Các bạn đã tử tế chưa để đòi hỏi chính quyền – những người đại diện cho các bạn tử tế?

10. TA CHỈ THIẾU TỰ TÔN: Khi một người Mỹ nói với tôi rằng: có phải nhờ nước tôi mà nước bạn được khai phóng không? Tôi đã nén nỗi đau mà nói bạn: Thưa ông, đất nước cũng giống như một con người, cần có thời gian để trưởng thành. Ông có một đứa bạn lâu ngày đóng cửa không ra đường, ông sẽ dí súng vào nó bảo: mày mở cửa ra chơi với tao hoặc là chết hay là ông sẽ đưa cho nó một cây bút để nó tự học, tự trưởng thành và tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của nó? Ông lặng im! Nhưng điều tôi thắc mắc hơn là trong số 97 triệu người Việt Nam hôm nay ai là người sẽ hỏi được người Mỹ câu hỏi ấy giữa sự tự ti và đớn hèn mà lịch sử không thể giải thích nổi hiện nay? Tôi để câu hỏi dở dang cho các bạn!


Mượn hai câu thơ của Chế Lan Viên để kết thúc bài:
“Quanh Hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê
Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ”
Từ thời truyền thuyết Lạc Long Quân, Âu Cơ sinh ra “đồng bào” ta trong bọc trứng. Đến truyền thuyết Thánh Gióng nhổ tre đánh giặc Ân xâm lược. Rồi đến khi thật sự mất nước vào tay Triệu Đà. Đến khi Ngô Quyền giành lại tự chủ cho dân tộc với chiến thắng Bạch Đằng lừng danh. Rồi giặc phương Bắc bao phen lăm le bờ cõi. Rồi trở thành nạn nhân thê thảm nhất của chiến tranh thế giới thứ 2. Mãi đến 1975 mùa xuân mới về trên đất nước. Mà mãi đến năm 1979 vẫn còn chiến tranh biên giới. Các chiến sĩ hiện tại vẫn ngày đêm canh giữ Hoàng Sa, Trường Sa. Rồi từ khi Nhà nước đi sai đường lối đến năm 1986 Nhà nước chính thức nhận sai lầm và thay đổi cơ chế kinh tế thị trường sang quá độ lên Xã hội chủ nghĩa. Bao nhiêu là nước mắt, bao nhiêu là nỗ lực, bao nhiêu là hy sinh, bao nhiêu là giọt máu đã rơi để có mảnh đất hình chữ S chỗ cong chỗ lồi, chỗ rộng chỗ hẹp! Để ta có được tiếng nói là tiếng Việt thật sự trong sáng và đẹp đẽ vô cùng, có được nền ẩm thực Việt lừng danh thế giới, có được lịch sử dù đau thương vẫn đáng tự hào!
Vậy mà thế hệ hôm nay nhìn vào đấy là không biết ơn! Ngoái đầu lại lịch sử mà không biết nhục! Nghe theo lời gian tặc, ghét đi người trung quân. Lòng người li tán, dân trí thấp hèn, a dua chửi mà không tìm hiểu cội nguồn, tham sống sợ chết, bần tiện hơn thời nào hết!!!

----------------------------------
Trăm năm nữa, còn ai nhớ, ai quên?
Ngàn năm nữa có ai nói tiếng Việt ăn rau muống chấm tương cà với lòng tự tôn dân tộc?

KHÔNG QUAN TÂM HAY “PHI CHÍNH TRỊ”?

Trong những năm qua, tờ báo “Tuổi trẻ” có rất nhiều sai phạm trong hoạt động, đã vài lần đình bản một thời gian, kiểm điểm, xem trách nhiệm của Tổng Biên tập; nhiều lần Báo phải đính chính, xin lỗi độc giả...
Hình ảnh có thể có: 1 người
Nhưng sau đâu lại hoàn đó. Từ năm 2014 đến nay báo có nhiều bài đăng theo tôi là không theo định hướng tư tưởng; nhiều bài lấy thông tin không chính thống, nguồn tin từ nước ngoài không qua kiểm định; có bài đăng không theo quan điểm, đường lối đối ngoại của Đảng; đánh nhoà ranh giới đấu tranh giai cấp, mục tiêu, lý tưởng đấu tranh của dân tộc ta, lẫn lộn ta- bạn- thù...


Đã có rất nhiều thông tin phản ánh trong xã hội và trên các phương tiện thông tin đại chúng, mạng xã hội... Song, Ban Tuyên giáo TƯ, Bộ TT&TT chưa nhận thấy trách nhiệm định hướng, quản lý Nhà nước của mình, không hề có động thái nhắc nhở, chấn chỉnh... tờ báo trên.

Ngày hôm qua, ngày 19/8, nhân kỷ niệm 75 năm Cách mạng Tháng Tám thành công. Chúng ta thấy trên tất cả các phương tiện thông tin, truyền thông, các báo, truyền hình đều rực đỏ, dành phần lớn thời lượng để tuyên truyền, tôn vinh, tự hào về trang sử cách mạng hào hùng của dân tộc ta...

Riêng báo Tuổi trẻ, không biết là không quan tâm, quên hay cố ý không hề đả động gì đến ngày truyền thống vĩ đại này. Báo lại dành một phần lớn dung lượng trên trang 1 nói về cách “trị tin nhắn, cuộc gọi rác”... Có người nói rằng Tổng Biên tập, Ban Biên tập báo không quan tâm, hoặc quên...

Riêng theo cá nhân tôi: Đây là biểu hiện “phi chính trị” của Báo Tuổi trẻ?!

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2020

“TÔI NÓI ĐỒNG BÀO NGHE RÕ KHÔNG ?”

Trong thời khắc rất đổi thiêng liêng của buổi sáng ngày 02-9-1945 tại Quảng trường Ba Đình lịch sử, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thay mặt Chính phủ lâm thời, đại diện cho toàn thể nhân dân Việt Nam đọc bản Tuyên ngôn độc lập trước quốc dân đồng bào và toàn thế giới khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (nay là nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam), nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á, Người đã hỏi hàng vạn nhân dân đang dự buổi công bố Tuyên ngôn độc lập là: “Tôi nói đồng bào nghe rõ không?”.

Dù không nằm trong nội dung bản Tuyên ngôn, nhưng câu hỏi rất đổi mộc mạc, giản dị ấy vừa thể hiện sự gần gũi của vị Chủ tịch Nước đối với nhân dân, vừa thể hiện tính nhân văn cao cả của một nhà văn hóa kiệt xuất, một nhân cách lớn của lãnh tụ hết lòng vì nước, vì nhân dân.

Câu nói nổi tiếng ấy của Chủ tịch Hồ Chí Minh thể hiện tấm lòng trân trọng của Người đối với toàn thể nhân dân, bởi theo Người, trên đời này không có gì quý bằng nhân dân, không có gì to lớn mạnh mẽ bằng nhân dân, không có gì thay thế được nhân dân. Chính vì vậy, suốt đời Bác luôn lấy mục tiêu phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân làm lẽ sống. Không ai khác, chính Bác đã thể hiện rất rõ nét về quan điểm tư tưởng và tấm gương đạo đức của Người về suốt đời gắn bó với nhân dân, không những tự mình giữ mực thước trong mối quan hệ với nhân dân, mà Bác còn nhắc nhở, dạy bảo, cổ súy cho cả hệ thống chính trị và nhân dân chú trọng làm thật tốt mối quan hệ máu thịt này.

Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ: “Nếu không có nhân dân thì Chính phủ không đủ lực lượng. Nếu không có Chính phủ, thì nhân dân không ai dẫn đường. Vậy nên Chính phủ với nhân dân phải đoàn kết thành một khối. Ngày nay chúng ta đã xây dựng nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Nhưng nếu nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc ấm no, thì độc lập cũng chẳng có nghĩa lý gì” .

Hai tiếng đồng bào Bác sử dụng ở thời khắc lịch sử thiêng liêng ấy còn có ý nghĩa chính trị lớn lao biết bao, khi cuối bản Tuyên ngôn độc lập, Người lại tiếp tục dõng dạc tuyên bố: “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập, và thật sự đã trở thành một nước tự do, độc lập. Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy”.

Truyền thống dân tộc Việt Nam qua 4000 năm lịch sử đã khẳng định khí phách hiên ngang của con Lạc, cháu Hồng không một kẻ thù nào có thể khuất phục, ý chí về “các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước” đã được Bác Hồ chú tâm căn dặn, và điều này đã trở thành chân lý bất biến rằng: “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một, sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi”, đó còn là sự tiếp nối khẳng định truyền thống Việt Nam bằng câu ca dao: “ Nhiễu điều phủ lấy giá gương – Người trong một nước phải thương nhau cùng”.

Đồng bào (cùng một bọc) hai tiếng thiêng liêng ấy cũng đã được Bác Hồ và Đảng ta trân trọng đặt ra trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ trước đây, để kêu gọi đồng bào hai miền Nam Bắc chung sức, chung lòng đánh thắng quân xâm lược bảo vệ đất nước. Tiếng gọi đồng bào thiết tha của Đảng và Bác Hồ đã được nhân dân hai miền đáp ứng hết lòng, nhân dân đã không tiếc máu xương, của cải để chi viện sức người, sức của giúp đỡ nhau làm nên những chiến thắng vang dội năm châu, chấn động địa cầu như Chiến thắng Điện Biên phủ (7/1954) tiến tới giải phóng hoàn toàn miền Bắc, chiến thắng của Cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân năm 1975, mà đỉnh cao là Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử (4/1975), giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, đưa cả nước cùng tiến lên chủ nghĩa xã hội.

Khi nghĩ và trải lòng mình về đồng bào, Chủ tịch Hồ Chí Minh thường nhắc nhở: “Chế độ ta là chế độ dân chủ, tức là nhân dân là người chủ, mà Chính phủ là người đầy tớ trung thành của nhân dân. Chính phủ chỉ có một mục đích là: hết lòng hết sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân”.
Hình ảnh có thể có: 1 người, văn bản
Chặng đường 75 năm xây dựng, chiến đấu, chiến thắng, phát triển và trưởng thành của cách mạng, của đất nước ta, dân tộc ta đã và đang khẳng định tầm vóc của mình trước thế giới, chúng ta đang và sẽ tiếp tục hiên ngang, hãnh diện sánh vai cùng các nước trên khắp châu lục, hội nhập ngày càng sâu vào quá trình tham gia xây dựng một thế giới đương đại vì hòa bình, hạnh phúc, tiến bộ và no ấm của toàn nhân loại.

Sự nghiệp đổi mới đất nước đã trải qua hơn 30 năm. Đất nước ta đã, đang tiếp tục đối mặt với những khó khăn, thách thức, nhưng cũng có nhiều vận hội mới, thời cơ mới mà chúng ta đã tỉnh táo, tranh thủ nắm bắt, vận dụng mềm dẻo sáng tạo vào điều kiện thực tế cụ thể của nước nhà. Theo đó chúng ta đã tích lũy được nhiều kinh nghiệm quý giá của quá trình hội nhập, làm cho đất nước phát triển không ngừng. Tuy nhiên, nhiều yêu tố bất ổn vẫn tiềm ẩn khó lường, đòi hỏi mỗi cán bộ, đảng viên và nhân dân ta hết sức cảnh giác, nhất là những vấn đề nhạy cảm liên quan đến sự toàn vẹn lãnh thổ của quốc gia. Sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc là trách nhiệm của mỗi người Việt Nam hôm nay dù làm gì, ở đâu, khi nghĩ về đất nước mình, trước hết hãy nhớ rằng chúng ta là… đồng bào!.

MỘT PHƯƠNG THỨC HOẠT ĐỘNG CHỐNG PHÁ NGUY HIỂM

Là một phương thức hoạt động chống phá nguy hiểm nhưng “bất bạo động” lại thường được ngụy trang dưới danh nghĩa phản kháng “ôn hòa”, “dân sự”. Vì vậy, việc nhận diện đúng bản chất của phương thức “bất bạo động” không chỉ góp phần thống nhất nhận thức mà còn có ý nghĩa quan trọng trong việc đánh giá âm mưu, thủ đoạn hoạt động của các thế lực thù địch, phản động, từ đó chủ động trong việc triển khai các biện pháp phòng ngừa, đấu tranh, ngăn chặn.
Không có mô tả ảnh.
Thực tiễn các cuộc “cách mạng màu” ở một số nước không gian hậu Xô viết như: Gruzia (2003), Ucraina (2004), Kưrgưstan (2005)...; “Cách mạng hoa nhài” (“Mùa xuân Ả Rập”) ở một số nước Bắc Phi, Trung Đông cuối năm 2010, đầu năm 2011; “Cách mạng ô dù” ở Hồng Kông năm 2014; các cuộc biểu tình phản đối Dự luật Dẫn độ ở Hồng Kông, Trung Quốc năm 2019… cho thấy vai trò đặc biệt to lớn của “bất bạo động”.

Được sự hậu thuẫn của các thế lực thù địch bên ngoài, các lực lượng đối lập, phần tử chống đối chính phủ tại các quốc gia này triệt để lợi dụng sự khủng hoảng, tình trạng mất ổn định chính trị, xã hội trong nước, thông qua hô hào sử dụng “bất bạo động” đã kích động, lôi kéo được hàng vạn người dân xuống đường biểu tình, bạo loạn, lật đổ chính phủ cầm quyền tại các nước này.

“Bất bạo động” được hình thành và phát triển mạnh mẽ trong những năm đầu của thế kỷ XX. Trên thế giới, Mahatma Gandhi được xem là người đầu tiên áp dụng phương thức đấu tranh này để giải phóng dân tộc Ấn Độ khỏi sự đô hộ của Anh. Đấu tranh “bất bạo động” cũng được biết đến từ cuộc nổi dậy của sắc dân da đen ở Mỹ đòi quyền bình đẳng, chống lại nạn kỳ thị, phân biệt chủng tộc, được lãnh đạo bởi mục sư Martin Luther King.

Ở nước ta, thuật ngữ “bất bạo động” được xuất hiện vào khoảng thập niên đầu của thế kỷ XX. Những tư tưởng ban đầu của phương pháp đấu tranh “bất bạo động” đã được nhà chí sĩ yêu nước Phan Châu Trinh tiến hành để đấu tranh chống lại thực dân Pháp xâm lược với phong trào Duy Tân. Phương thức hoạt động của phong trào là “bất bạo động”, công khai hoạt động nhằm khai hóa dân tộc, cải cách trên mọi lĩnh vực, khuyến khích giáo dục bỏ lối học từ chương, phát động phong trào học Quốc ngữ, mở mang công thương nghiệp, chấn hưng công nghiệp, bỏ mê tín dị đoan… Khẩu hiệu của phong trào lúc bấy giờ là “chấn dân khí, khai dân trí, hậu dân sinh”.

Tư tưởng ban đầu là như vậy, tuy nhiên gần đây, đặc biệt là sau khi hàng loạt các cuộc “cách mạng sắc màu” nổ ra tại một số nước không gian hậu Xô viết, với kịch bản được các thế lực thù địch áp dụng nhằm hậu thuẫn cho các lực lượng đối lập lật đổ chính quyền đương nhiệm tại các quốc gia này thì phương thức “bất bạo động” đã và đang được các thế lực thù địch, phản động triệt để sử dụng để chống phá Việt Nam với mục đích cuối cùng là lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xóa bỏ chế độ XHCN ở nước ta.

Vậy, “bất bạo động” là gì? Có thể hiểu, “bất bạo động” là thuật ngữ dùng để chỉ một phương thức hoạt động chống đối của các thế lực thù địch, phản động không sử dụng vũ khí, súng đạn mà sử dụng các thủ đoạn “bất hợp tác”, “bất phục tùng”, “bất tuân dân sự” kết hợp với sử dụng áp lực của quần chúng để gây áp lực với Đảng, Chính phủ, từ đó làm suy yếu, tiến tới lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng cầm quyền và chính phủ, nhà nước đương nhiệm ở các quốc gia.

Có thể nhận diện phương thức “bất bạo động” với những đặc trưng cơ bản sau:

Một là, “bất bạo động” là phương thức hoạt động không sử dụng vũ khí, súng, đạn mà sử dụng áp lực của quần chúng, từng bước làm suy yếu, tiến tới xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng cầm quyền và chính phủ, nhà nước đương nhiệm ở các quốc gia. Khác với phương thức bạo lực, vũ trang, “bất bạo động” là phương thức hoạt động chống đối không sử dụng vũ trang mà chủ yếu tập trung vào việc sử dụng sức mạnh của quần chúng để chống đối chính quyền, trên cơ sở hô hào, kích động quần chúng tẩy chay, bất hợp tác với chính quyền; kích động công nhân đình công, bãi công; lôi kéo, lừa bịp, kích động các giai tầng xã hội xuống đường tuần hành, biểu tình, gây áp lực với Đảng, Nhà nước, đòi thực hiện các yêu sách như: đòi Đảng cầm quyền từ bỏ vai trò lãnh đạo; đòi cải cách chính trị; phi chính trị hóa lực lượng vũ trang… từ đó làm suy yếu, tiến tới vô hiệu hóa vai trò lãnh đạo của Đảng cầm quyền, chính quyền đương nhiệm, lập nên chính quyền mới thân với các thế lực thù địch nước ngoài.

Hai là, tẩy chay, bất hợp tác với chính quyền, đưa chính quyền vào tình thế “tiến thoái lưỡng nan” là những nội dung cơ bản của phương thức “bất bạo động”. Thực tiễn các cuộc “cách mạng màu” diễn ra tại một số nước trên thế giới thời gian qua cho thấy, những nội dung chính được các lực lượng đối lập, chống đối sử dụng trong đấu tranh “bất bạo động” là: (1) Bất tuân dân sự: Tức là người tham gia phương thức này có thể từ chối thực hiện những việc mà họ vẫn thường làm, hoặc bắt buộc phải làm theo yêu cầu của luật pháp (tẩy chay bầu cử, biểu tình, đình công, bãi thị, bãi khóa…). (2) Hành động một cách có chủ đích: Tức là người tham gia có thể thực hiện những việc mà họ thường không làm hoặc không được trông đợi sẽ làm, hoặc bị cấm thực hiện (tập hợp lực lượng, rải truyền đơn, kích động quần chúng xuống đường, chiếm trụ sở, bắt giữ cán bộ; tạo sự kiện, lấy cớ cho các tổ chức quốc tế, các nước phương Tây can thiệp...). (3) Thuyết phục và thương lượng: Đưa ra các điều kiện phù hợp với tình hình, từ thấp đến cao, đẩy chính quyền vào thế buộc phải dùng vũ lực, gây đổ máu, tạo cớ bên ngoài can thiệp buộc chính quyền phải nhượng bộ.

Nói cách khác, tẩy chay, bất hợp tác với chính quyền được thực hiện trong phương thức “bất bạo động” chủ yếu là tẩy chay, bất hợp tác về kinh tế (không tuân theo các quy định, luật lệ, pháp luật của nhà nước về kinh tế, công nhân đình công, doanh nghiệp dừng sản xuất, bãi thị đồng loạt, rút tiền khỏi ngân hàng, từ chối trả các lệ phí, từ chối nhận tiền của nhà nước…); bất hợp tác về chính trị (công khai từ chối ủng hộ nhà nước; viết và phát biểu kêu gọi chống đối; tẩy chay bầu cử; ngồi ăn vạ; bất hợp tác về tư pháp, phản ứng; cản trở các hệ thống thông tin và tin tức…); bất hợp tác xã hội (tẩy chay giao tiếp; sinh viên biểu tình, bất phục tùng dân sự, rút lui khỏi các định chế xã hội; ở nhà, tạo khu an toàn, tiêu thổ tập thể...)…

Ba là, đình công, biểu tình, tuần hành chống đối chính quyền là hình thức chủ yếu, đặc trưng chính của “bất bạo động”. Mục tiêu chính của các thế lực thù địch, phản động trong thực hiện phương thức “bất bạo động” là bằng những “chiến thuật” hòa bình trong đấu tranh chính trị để lật đổ chính quyền. Do đó, đình công, biểu tình, tuần hành là hình thức được chúng xác định mang lại hiệu quả cao nhất, ít thiệt hại nhất. Đồng thời, sử dụng các hình thức này, trong trường hợp chính quyền sử dụng vũ lực để đàn áp thì đó sẽ là điều kiện thuận lợi, là “cái cớ” để các thế lực thù địch bên ngoài lợi dụng can thiệp, gây sức ép, thậm chí sử dụng sức mạnh quân sự để tấn công.

Bốn là, “bất bạo động” đến một mức độ nhất định có thể chuyển thành “bạo động” khi có điều kiện, thời cơ. Về hình thức, “bất bạo động” được thể hiện thông qua các biện pháp “ôn hòa”, “dân sự”. Tuy nhiên, có thể thấy rằng, không phải bất cứ lúc nào, trong trường hợp nào “bất bạo động” cũng đều là ôn hòa, phi bạo lực. Khi “bất bạo động” đến một mức độ nhất định có thể chuyển thành “bạo động”. Nói cách khác, ranh giới giữa “bất bạo động” và “bạo động” là khá mong manh, có thể chuyển hóa cho nhau rất nhanh chóng.

Ở Việt Nam, thời gian gần đây được sự hậu thuẫn của các thế lực thù địch nước ngoài, các tổ chức phản động lưu vong, số đối tượng chống đối cực đoan trong nước đang ra sức hô hào, tuyên truyền rộng rãi về phương thức “bất bạo động” trên các trang mạng xã hội; mở các lớp huấn luyện, đào tạo về “bất bạo động” cho số đối tượng chống đối, phản động; triệt để lợi dụng các vụ việc, sự kiện chính trị, xã hội phức tạp, nhạy cảm để lôi kéo, kích động, thu hút quần chúng tham gia vào các hoạt động trái pháp luật…

Các cuộc biểu tình phản đối Công ty Formosa Hà Tĩnh gây ô nhiễm môi trường xảy ra tại các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình năm 2016, 2017; các cuộc biểu tình phản đối Luật An ninh mạng và dự thảo Luật Đặc khu tại Bình Thuận, Bình Dương, Đồng Nai, Thành phố Hồ Chí Minh… năm 2018… là những vụ việc phức tạp về an ninh, trật tự mang bóng dáng của “bất bạo động”.

Có thể thấy rằng, “bất bạo động” là một phương thức hoạt động với những thủ đoạn “mềm dẻo” không bộc lộ trực tiếp và lộ liễu tính thách thức về chính trị và sự đối kháng với chính quyền. Điều này không chỉ giúp các đối tượng tránh được sự trấn áp của chính quyền mà còn gây ra nhiều khó khăn đối với công tác phát hiện, đấu tranh của lực lượng chức năng.

Nguy hiểm hơn nữa là nó có khả năng gây ra mơ hồ, ngộ nhận trong một bộ phận quần chúng và sự “ủng hộ” trong dư luận quốc tế và trong nước, dễ lừa bịp, lôi kéo sự tham gia của các tầng lớp xã hội, đặc biệt là đối với thanh niên, sinh viên, trí thức, văn nghệ sĩ, thậm chí kể cả cán bộ, đảng viên trong hệ thống chính trị. Vì vậy, việc nhận diện bản chất của “bất bạo động” có ý nghĩa hết sức quan trọng…

VACCINE, TỰ LỰC CÁNH SINH VÀ TIÊU CHUẨN KÉP

Khi nghe tin Việt Nam đăng ký đặt mua hàng chục triệu liều vaccine từ Nga và không loại trừ việc mua của các quốc gia khác nữa. Nhiều người Việt đặt ra những câu hỏi khá khó chịu. Tại sao vẫn duy trì việc nghiên cứu vaccine trong khi các quốc gia khác chuẩn bị đưa vào sản xuất hàng loạt? Nghiên cứu cái mà người khác đã làm thành công nghiên cứu làm gì nữa?
VACCINE, TỰ LỰC CÁNH SINH VÀ TIÊU CHUẨN KÉP
"Vaccine Mỹ và phương Tây thì tôi sẽ dùng. Vaccine do Nga và Việt Nam sản xuất ra thì tôi chịu, nhường các bác".

"Trong khi các quốc gia thế giới đã tiến hành thử nghiệm vaccine Covid-19 trên người được một thời gian và chuẩn bị sản xuất thương mại thì Việt Nam mới đang đi những bước đi đầu tiên nhằm thử nghiệm trên người. Vậy thì Việt Nam đang chậm chân so với thế giới, có đúng không? Nếu đúng thì còn tiếp tục nghiên cứu làm gì nữa? Dành tiền thuế dân làm việc khác có ích hơn đi. Người ta làm đầy ra đấy, mình làm được gì?"

Vậy thì giờ kêu gọi các doanh nghiệp Việt Nam ngưng sản xuất ô tô, điện thoại, thép... Còn người Việt chuyển sang xài hàng nhập khẩu hết nhé? Nếu ai cũng nghĩ như vậy, thì nền sản xuất của một quốc gia sẽ ra sao? Rồi nếu kịch bản ấy xảy ra thì các vị lại lảm nhảm chửi bới rằng Việt Nam kém cỏi và không làm được gì ra hồn, doanh nghiệp Việt vứt đi, lãnh đạo Việt Nam chỉ biết tham nhũng hay ăn hối lộ mà không chú tâm vào phát triển kinh tế (?). Tiền đâu mà cứ chăm chăm vào dùng hàng nhập khẩu? Và hơn hết, túi tiền của người Việt sẽ ngày càng vơi đi và chảy vào túi tiền của các doanh nghiệp nước ngoài.

Tóm lại, thì lý do nào cũng được đưa ra để "hợp pháp" hóa việc bất mãn chứ các vị chẳng hề nghĩ đến người dân và đất nước.

Và đừng tự nhục nữa, không phải "hàng" Việt Nam lúc nào cũng kém cỏi. Việt Nam là một trong những quốc gia sản xuất vaccine hàng đầu châu Á, có khả năng tự chủ phần lớn các loạt vaccine trong chương trình "tiêm chủng quốc gia". Chưa, Việt Nam đã nhận được chứng nhận xuất khẩu vaccine từ WHO, là 1 trong 39 quốc gia có khả năng xuất khẩu vaccine đạt chất lượng thế giới.

Đúng là tiến trình sản xuất vaccine của Việt Nam còn chậm hơn so với các cường cường quốc - mình nhấn mạnh là các cường quốc chứ không phải là của cả thế giới. Nhưng cần phải nghĩ thoáng ra một chút, từ bao giờ mà Việt Nam lại phải chịu áp lực ngang bằng với các cường quốc, đặc biệt là trong lĩnh vực khoa học - công nghệ. Chúng ta phải nhìn thẳng nhìn thật, mặc dù có những thành tựu rất đáng khích lệ, nhưng chúng ta vẫn đi sau các cường quốc, xét cả về yếu tố con người, tiềm lực, tài chính, kinh nghiệm.

Đã đi sau mà còn không cố gắng nỗ lực, lao động, làm việc thì đến mãn kiếp cũng không thể phất lên được. Có làm thì mới có ăn, có làm thì mới khiến cho khoảng cách Việt Nam và các quốc gia khác ngắn đi lại được. Chứ chẳng có quốc gia nào đứng lại đợi chúng ta đâu.

Mỗi người đều có một mục tiêu để phấn đấu thì mỗi quốc gia cũng như vậy. Bình thường, cần 4 - 5 năm để đội ngũ nghiên cứu cho ra đời một loại vaccine điều trị cho một căn bệnh mới. Thậm chí quá trình này thể lên tới gần chục năm. Nhưng trong đợt này, dự kiến chỉ mất khoảng 1,5 năm là Việt Nam có thể hoàn thiện cho ra lò những mẻ vaccine Covid-19 thương mại đầu tiên. Đó là một tín hiệu rất đáng mừng rồi. Mặc dù so với tiến trình 1 năm của thế giới, Việt Nam vẫn đi sau.

Nhưng dù đi sau, điều đáng mừng ở đây là khoảng cách vẫn đang được rút ngắn. Vaccine Covid-19 không phải là Thánh Gióng, phát triển vaccine thì phải từ từ, cần công sức, thời gian, kinh nghiệm, tiền tài, nhân lực, chứ không phải hô biến là đã có dùng ngay được.

Tại sao vẫn phải nghiên cứu, sản xuất thương mại trong khi có thể đi mua của thế giới?

Đúng là vaccine có thể đi mua được. Nga, Mỹ, Trung Quốc hay bất cứ quốc gia nào đang tham gia nghiên cứu vaccine cũng đều tuyên bố sẽ hỗ trợ thế giới. Nhưng chẳng có quốc gia nào cam kết rằng: Một là sẽ phân phát miễn phí. Hai là sẽ phân phát công bằng không kể quốc tịch, giàu nghèo. Ba là luôn có sẵn vaccine cho tất cả mọi người.

Bất cứ quốc gia nào cũng ưu tiên công dân của quốc gia đó trước. Mỹ sẽ ưu tiên công dân Mỹ, Nga sẽ ưu tiên dân Nga, Trung Quốc, Anh Quốc, Pháp, Nhật... đều theo một quy luật như vậy. Thứ tự đầu tiên được tiêm sẽ là đội ngũ y tế, cảnh sát, quân đội, những người làm công tác phòng dịch, sau đó là tiêm chủng toàn dân. Dân trong nước an toàn, tạo ra miễn dịch cộng đồng an toàn mới tính đến chuyện xuất khẩu cho thế giới. Mà kể cả khi xuất ra thế giới thì các đơn hàng lớn, đặt giá cao, đặt mua nhiều sẽ được ưu tiên trước. Rồi các nước giàu chắc chắn được có hàng trước các nước nghèo và không loại trừ khả năng các nước giàu sẵn sàng vung tiền mua thêm vaccine để tích trữ khiến vaccine đội giá. Và các nước đang phát triển, trong đó có Việt Nam, có thể sẽ phải chịu mức giá rất đắt hoặc không có để mà mua.

Có ai dám khẳng định rằng Việt Nam sẽ có được giao những liều vaccine đầu tiên hay không? Hay là phải mất rất nhiều thời gian sau mới được giao? Và có mua được vaccine giá gốc không, hay là phải chịu mức giá đắt đỏ, phi lý?

Vì thế, chúng ta vẫn phải duy trì việc nghiên cứu vaccine đi đôi với việc đặt mua tại các quốc gia khác, không chỉ đặt mua từ Nga mà còn là Mỹ, Trung Quốc, Nhật Bản hay bất cứ quốc gia nào công bố "sắp có vaccine rồi anh em ơi". Bất cứ một nhà sản xuất nào cũng muốn đa dạng nguồn cung nguyên liệu. Chẳng nói đâu xa, đợt dịch này đã phơi bày ra điểm yếu của các chuỗi cung ứng trên thế giới là quá phụ thuộc vào "công xưởng của thế giới". Và cách giảm bớt sự phụ thuộc ở đây là gì? Tìm đến các đơn vị cung cấp khác, mở rộng đầu tư sản xuất ở những quốc gia/vùng lãnh thổ khác.

Không loại trừ rằng ở trong tương lai có những đại dịch khác nguy hiểm hơn. Chính việc nghiên cứu vaccine Covid-19 lần này là một "bàn đạp" chuẩn bị cho tương lai. Rất có thể, một đại dịch tương lai sẽ yêu cầu chúng ta phải sản xuất vaccine nhanh hơn. Hoặc đơn giản là rất có thể Covid-19 sẽ bùng phát trở lại nhưng với việc sở hữu quy trình sản xuất vaccine, việc chống dịch sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Bên cạnh đó, việc tham gia nghiên cứu lần này chắc chắn sẽ đóng góp ít nhiều cho nền y học thế giới, ghi nhận sự tiến bộ của nền khoa học - công nghệ Việt Nam.

Trong đại dịch, chúng ta có hai đối thủ, một là Covid-19 và hai là sự ngu dốt. Covid-19 thì sắp có thuốc đặc trị, nhưng sự ngu dốt của một số con người thì gần như chẳng có liều thuốc nào chữa được. Dĩ nhiên, ngu dốt không phải là một cái tội, nhưng ngu dốt lại cộng thêm sự nhiệt tình thì thành phá hoại rồi. Việt Nam cần những con người chăm chỉ làm việc chứ không cần những kẻ nhăm nhe phá hoại và bàn lùi.

Lại một lần nữa, phải nói một câu đã nói rất nhiều lần, nếu không đóng góp được gì thì hãy yên lặng và để người khác làm việc./.

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2020

“ĐỘC LẬP CHỨ KHÔNG PHẢI LÀ TIỀN……!”

Đó là ý chí kiên quyết đến cùng của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong vấn đề giành chính quyền, giành độc lập cho đất nước.
Hình ảnh có thể có: 1 người
Một bức điện của Ngân hàng Đông Dương vào khoảng giữa năm 1946 đã cho thấy rất rõ điều đó. Chính quyền thực dân Pháp khi đó cùng với hệ thống ngân hàng đã định sử dụng một số tiền lớn 30 tỉ Francs đề nghị với Chủ tịch Hồ Chí Minh khuyến khích Người từ bỏ những hoạt động đòi độc lập cho Việt Nam. Chúng định biến Việt Nam thành một nước chư hầu muôn đời lệ thuộc. Nhưng không, Người đã chính thức từ chối và còn khẳng định lời đề nghị đó càng làm tăng thêm ý chí quyết tâm đòi bằng được độc lập tự do cho dân tộc.


Nhắc lại để thấy giá trị của nền độc lập tự do mà dân tộc Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đi đến cùng, tuyệt đối không có sự nửa vời. Dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải quyết giành cho được độc lập và quyết tâm đó đã trở thành hiện thực.

Vậy nhưng 75 năm sau Cuộc cách mạng Tháng 8/1945, vẫn có những kẻ đu càng, bám váy, sống kiếp lưu vong vì những đồng USD mà ngày đêm chống phá đất nước. Họ đã tự làm đứt dây thần kinh xấu hổ, thứ duy nhất có thể cứu vãn một chút liêm sỉ cũng không còn lưu lại. Thấy đất nước phát triển thì hậm hực, thấy đất nước khó khăn thì vui mừng, hỷ hả…thật đáng nhục nhã.

Nhưng cũng dễ hiểu thôi, đó chỉ là những kẻ cần tiền chứ chúng không cần độc lập, vì trên thực tế chúng cũng không đủ tư cách để hưởng tự do, độc lập. Sống lưu vong và chết cũng lưu vong nhé!
(Tr.M-pxp)

🇻🇳 🇻🇳 🇻🇳 🇻🇳 🇻🇳

P/S: Tinh thần Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 02/9 bất diệt!

NO TIK TOK


⛔️🛑❌⛔️🛑❌

Trước tới giờ mình chưa bao giờ sử dụng Tik Tok, vừa rồi thấy đồn đoán nhiều về Tik Tok nên cài thử trên máy điện thoại không có dữ liệu cá nhân xem Tik Tok lấy gì của mình? Kết quả là: ứng dụng theo dõi hành vi người dùng. Nếu bạn search trên Google về các chủ đề vui, buồn, thì ngay lập tức Tik Tok cho bạn xem điều đó (các chuyên gia bảo mật đã cảnh báo dữ liệu và mật khẩu cũng bị đánh cắp bởi ứng dụng này).

Không có mô tả ảnh.
Bên cạnh ưu điểm ứng dụng rất trẻ trung, sáng tạo, hấp dẫn người dùng, thì việc thu thập thông tin chuyển về TQ như đã được cảnh báo, mình phát hiện thấy có một vấn đề khác (không biết có phải là âm mưu không nữa😄) trong ứng dụng này, đó là:

+ Tất cả các thông tin về biển đảo của Việt Nam đều không có.

+ Có nhiều video chứa thông tin gây chia rẽ, mâu thuẫn giữa VN - CAM - Lào - Thái.

🌺🌺🌺🌺🌺

Ứng dụng là thành tựu của KHCN và mọi người đều có quyền được sử dụng nếu không nó không vi phạm pháp luật VN, nhưng chúng ta cũng không nên sử dụng, nếu thành tựu đó lại phục vụ cho những mục đích chính trị của kẻ khác, nhất là nó có nguy cơ đến ý thức hệ tư tưởng và ảnh hưởng đến ANQG.

💐💐💐💐💐

Rất mong mọi người nghiên cứu, phát hiện thêm và có ý kiến đóng góp cho các cơ quan chức năng sớm sàng lọc, phát hiện, xử lý./.

Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2020

CÓ LOẠI NGƯỜI KHÔNG MUỐN HẾT DỊCH

Đợt dịch thứ 2 bùng phát với mức độ khó khăn cao hơn, phức tạp hơn và khó lường hơn rất nhiều. Để tìm được F0, F1, F2... thực sự rất vất vả, vì các ca bệnh di chuyển nhiều, tiếp xúc nhiều nhưng lại không nhớ hết những nơi mình đã đến, những ai mình đã gặp. Vì vậy việc truy vết gặp quá nhiều thách thức, các nhân viên y tế tất tả chạy ngược xuôi, bất kể ngày, đêm để truy tìm, khoanh vùng, cách ly... khó khăn, khổ cực đếm không xuể đó là chưa kể nguy cơ nhiễm bệnh rất cao.
CÓ LOẠI NGƯỜI KHÔNG MUỐN HẾT DỊCH

Trước những khó khăn đó Chính phủ thường xuyên có những chỉ đạo quyết liệt, kịp thời, sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị. Bên cạnh đó là tinh thần đoàn kết, tương thân tương ái của đồng bào cả nước luôn sát cánh bên nhau cùng chung tay phòng chống dịch bệnh. Chính nhờ những điều đó mà chúng ta đang kiềm chế được sự hung hăng của Covid-19.
CÓ LOẠI NGƯỜI KHÔNG MUỐN HẾT DỊCH
Đặc tính và sự nguy hiểm của loại virus chết người Covid-19 là lây lan nhanh, mạnh, lây lan cả khi chưa có triệu chứng vì thế để phát hiện được nó trước khi nó truyền bệnh là cực kỳ cần thiết. Đây là mấu chốt để ngăn và tiêu diệt nó. Trước tình hình cấp bách này, vừa qua Bộ TT-TT đã phát triển ứng dụng BLUEZONE với chức năng truy vết, phát hiện và cảnh báo Covid-19 từ đó giúp cơ quan y tế dễ dàng khoanh vùng, khống chế và tiêu diệt. Thực tế phần mềm này đã phát huy được tác dụng khi vừa qua tại Đà Nẵng và Hà Nội đã truy vết được 82 F1, F2. Hiệu quả sẽ rất cao khi có từ 60% dân số cả nước cài đặt.

Hiệu quả và sự cần thiết là rất rõ ràng và thực tế đã có nhiều người dân đã cài đặt, góp phần sức mình vào nhiệm vụ chung cùng cả nước. Nhưng đâu đó vẫn có những kẻ thích đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Chúng không những không góp sức chung mà còn bịa đặt, xuyên tạc chức năng, công dụng của ứng dụng trên, đồng thời cổ súy cho người khác làm theo ý đồ của chúng. Phải chăng chúng muốn dịch bệnh tàn phá đất nước mình? chúng muốn nhiều người nhiễm bệnh, nhiều gia đình phải chứng kiến cảnh đau lòng khi mất người thân vì dịch bệnh? Chúng có mưu đồ gì?

Đọc nội dung của kẻ tiểu nhân này mà thấy uất ức, căm phẫn. Chúng sống trên đất nước Việt Nam, thụ hưởng giá trị hòa bình từ xương máu của biết bao anh hùng liệt sĩ nhưng lại luôn đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc và Nhân dân ta.

Thứ quái thai như tên Lê Khanh Duy (Duy Lê) phải xử lý như thế nào?