KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2019

Giới "dân chửi" im lặng khi VN tham gia tập trận chung Mỹ-ASEAN?

Liên quan đến xung đột giữa Việt Nam và Trung Quốc tại bãi Tư Chính, tuần qua đã nổi lên 4 diễn biến đáng quan tâm:


Thứ nhất, là việc hôm 21/08, hai tờ báo IBTimes và Wionews của Ấn Độ đưa tin rằng Trung Quốc vừa cử máy bay ném bom, máy bay chiến đấu đến bãi Tư Chính, nơi Tập đoàn Dầu Khí ONGC Videsh Ltd của Ấn Độ có quyền lợi thương mại. Ngoài ra, cũng có tin rằng tàu HD-8 đang đi sâu hơn vào vùng biển Việt Nam. Những diễn biến này khiến nhiều trang tin bình luận rằng va chạm tại bãi Tư Chính có khả năng chuyển thành xung đột quân sự.

Thứ hai, trong suốt tuần qua, Mỹ và các đồng minh bắt đầu lên tiếng nhiều hơn về xung đột tại bãi Tư Chính. Cụ thể, trong chuyến thăm Hà Nội ngày 18/08, Tư lệnh Không quân Mỹ David Goldfein nói rằng Mỹ “phản đối mạnh mẽ các hoạt động gây ảnh hưởng và thách thức những quyền lợi chính đáng cũng như chủ quyền của Việt Nam trong khu vực”; “luôn ủng hộ quyền tự vệ và phòng vệ chính đáng của Việt Nam”; “sẽ theo sát các hoạt động của Việt Nam, sẵn sàng hợp tác làm việc với Việt Nam”. Ngày 20/08, Cố vấn An ninh Quốc gia của Tổng thống Mỹ là ông John Bolton dùng Twitter để công kích hành vi của Trung Quốc trên Biển Đông, đồng thời viết rằng “Mỹ cương quyết ủng hộ những ai phản đối hành vi cưỡng chế và chiến lược bắt nạt gây đe dọa hòa bình và an ninh khu vực”. Ngày 21/08, người phát ngôn của Bộ Ngoại giao Mỹ cũng ra thông cáo lên án hành vi của Trung Quốc tại bãi Tư Chính. Ngày 23/08, Thủ tướng Úc Scott Morrison đã thảo luận với Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc về căng thẳng tại bãi Tư Chính.

Thứ ba, ngày 22/08, Bộ Ngoại giao Việt Nam xác nhận rằng Việt Nam sẽ tham gia cuộc tập trận chung Mỹ-ASEAN, dự kiến sẽ tổ chức ở khu vực Vịnh Thái Lan và ngoài khơi Cà Mau vào ngày 02/09/2019.

Thứ tư, nhiều bộ phận của dư luận cũng xem việc Bộ Chính trị yêu cầu rà soát an ninh các dự án đầu tư nước ngoài, và việc Chính phủ thu hồi giấy phép văn phòng đại diện Ngân hàng Nông nghiệp Trung Quốc tại Việt Nam, như những diễn biến liên quan đến tình hình căng thẳng tại bãi Tư Chính.

Trước thông tin nêu trên, giới "dân chửi" hầu như lờ đi các diễn biến số 2, 3, 4 trong danh sách vừa nêu, do chúng thể hiện quyết tâm và thành tựu của Nhà nước Việt Nam trong việc điều chỉnh chính sách đối ngoại để bảo vệ chủ quyền. Trong khi đó, họ tiếp tục tận dụng chủ đề Biển Đông để tuyên truyền nhưng theo 4 hướng sau:

Thứ nhất, họ tận dụng việc Trung Quốc tăng lượng tàu, máy bay chiến đấu ở bãi Tư Chính, để kích động dư luận về nguy cơ “xâm lược”, “mất nước”, biến dư luận thành cực đoan.

Thứ hai, các cá nhân liên quan đến Diễn đàn Xã hội Dân sự tiếp tục kêu gọi Nhà nước đáp ứng gói yêu sách mà họ đã tuyên truyền suốt 1 tháng qua (bao gồm việc đòi kiện Trung Quốc, đòi ngừng học tập Trung Quốc, đòi thân Mỹ, đòi công nhận biểu tình “chống Trung Quốc”).

Thứ ba, nhiều cá nhân tiếp tục tuyên truyền rằng Chính phủ Việt Nam đang “bán nước” cho Trung Quốc. Để chứng minh, họ viện dẫn việc hai nước Việt - Trung có cùng thể chế chính trị, việc Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng chưa lên tiếng về sự kiện Tư Chính, việc Việt Nam chưa điều tàu ngầm ra đánh nhau, chưa kiện Trung Quốc, chưa chính thức làm đồng minh của Mỹ… Hà Sĩ Phu đòi “thoát thể chế cũ” để “thoát Trung”.

Thứ tư, có 2 tổ chức chống đối ở hải ngoại, là Dân Làm Báo và nhóm Zombie Nguyễn tại Nhật, đang kêu gọi biểu tình “chống Trung Quốc”.

Như vậy, hiện Chính phủ đã thực hiện hầu hết những giải pháp bảo vệ chủ quyền mà giới “dân chửi” cho là cần thiết, bao gồm việc công khai lên án Trung Quốc bằng dư luận và ngoại giao; gia tăng hợp tác với Nga, Nhật, Ấn Độ, phương Tây và ASEAN để bảo vệ an ninh trên Biển Đông; sắp xếp tập trận với Mỹ. Việc kiện Trung Quốc ra tòa PCA sau khi Philippines đã kiện có thể là không cần thiết, như Trương Nhân Tuấn đã phân tích trong các bài viết gần đây. Còn việc thả những phạm nhân bị bắt sau cuộc biểu tình “chống Trung Quốc” năm 2018 là không phù hợp, vì những người này bị truy tố do tham gia bạo động, chặn đường phố hoặc đập phá trụ sở UBND, chứ không phải do thể hiện quan điểm “chống Trung Quốc”.

Trong hoàn cảnh đó, nếu giới “dân chửi” tiếp tục quy kết rằng Chính phủ “bán nước”, bất chấp những bằng chứng cho thấy Chính phủ đang hành động một cách kiên quyết để bảo vệ chủ quyền, dư luận sẽ đánh giá rằng họ chỉ lợi dụng chuyện chủ quyền để kêu gọi lật đổ chế độ. Nhiều status của họ đang thể hiện rất rõ động cơ đó:

Cũng không nói đâu xa, chính Nguyễn Quang A cũng đã công khai kêu gọi người dân xuống đường không phải vì biểu tình chống Trung Quốc mà để "hỏi tội bọn bán nước"!?!

Vậy nên giới "dân chửi" không nên phàn nàn vì sao dân không ủng hộ họ và dư luận công khai lên án họ núp danh chống Trung Quốc để chống chính quyền, chống thể chế chính trị hiện nay!

Vài dòng về vụ dàn dựng “bé gái 6 tuổi ở Nghệ An bị xâm hại”!

Gần 02 tháng nay CĐM Việt Nam lên cơn bức xúc với vụ án “bé gái 6 tuổi ở Nghệ An bị Hiếp dâm…(xâm hại)”, thay vì ngồi chờ Kết luận của Cơ quan Công an thì CĐM đã huy động 01 lực lượng hùng hậu gồm: “Thám tử Online, Điều tra viên Online, Tòa án Online, Bác sĩ Online… thậm chí là Thầy bói Online”. Tất nhiên tất cả đều phán rằng “Công an bao che, ăn tiền, chìm xuồng”. Và nay sau gần 02 tháng Công an Tp. Vinh điều tra đã có thông báo trước họp báo như sau:

“Một vị đại diện của Công an TP Vinh khẳng định với báo Lao Động: “Qua xác minh các nguồn tin, tài liệu liên quan, vào thời điểm ngày 19.6 (ngày mà theo trình báo là xảy ra sự việc cháu Nguyễn B.T bị xâm hại), không có người lạ nào đến nơi cư trú của cháu T. và chị A. Như vậy, nội dung tố giác có hai người lạ đột nhập rồi xâm hại cháu bé là không có cơ sở”.”

Vậy nên, đến giờ tôi cũng sẽ tóm gọn vụ việc này theo những gì được biết từ “nguồn ở đâu đừng có hỏi”, còn ai muốn “chính xác tuyệt đối” thì chơ Họp báo của Công an nhé. Giờ vào đề luôn:

1. Nguyễn Thanh Trung và Trần Thị Thúy An quen biết nhau trong quá trình Trung thường xuyên lui tới khách sạn nơi An làm việc, Trung đến đó chủ yếu là đi cùng các Đại ca của băng mà Trung tham gia để massage hoặc để “nhất trụ kình thiên”. Tại đây Trung sau những lần nói chuyện với An đã cảm mến An và chuyện gì đến cũng đến, Trung và An trở thành đôi lứa của nhau.

2. Trong quá trình yêu nhau hơn 4 tháng (theo Trung nói) thì do An thường dễ thương, miệng ngọt nên rất được lòng khách vì thế Trung xảy ra ghen tuông, thường xuyên đánh đập An. Để bắt tận tay việc An “bồ bịch” Trung đã lén mua máy ghi âm loại nhỏ gài vào trong đồ đạc của An. Tuy nhiên, không phát hiện ra có gì lạ thường Trung càng nghi ngờ An che giấu quá kỹ, sau khoảng 4 tháng An quá mệt mỏi với mối tình này nên muốn “rút lui” và cũng vì gia đình An phản đối Trung. Lúc này Trung nài nỉ An tha thứ và bảo sẽ thay đổi, thời gian này Trung thường dẫn bé gái (con Trung) đi chơi với An để cháu thủ thỉ “Dì An” đừng bỏ rơi bố mình… Nhằm hâm nóng tình cảm, Trung đã thuê phòng 209 Khách sạn Mường Thanh 02 ngày (18-19/6/2019) để được bên cạnh chăm sóc người yêu.

3. Trong quá trình ở Ks Mường Thanh thì chiều 19/6, Trung dẫn con gái đến chơi với An và cùng đi ăn kem, đến 19h30 Trung nhận được điện thoại của đại ca nên đi có việc và giao con lại cho An, lúc này bé gái có biểu hiện đau bụng nên Trung nhờ An mua thuốc cho con vì nghi con ăn kem nhiều quá nên lạnh bụng. Lúc này An đưa cháu về khách sạn nghỉ ngơi và đi mua thuốc, qua diễn tả biểu hiện của cháu bé thì nhà thuốc đã bán cho An thuốc trị “táo bón”, đến khuya Trung về thấy con khóc vì đau bụng thì mới biết con không chịu uống thuốc, do hiểu biết về Y kém nhưng biết về việc đút thuốc vào hậu môn cho trẻ để trị “táo bón” nên Trung nhờ An giữ tay bé gái vì Trung không biết cách nhét nên làm đau cháu bé.

Sau khi nhét xong, cháu bé vẫn đùa chơi bình thường và còn nói “Con Lạy Ba” (hàm ý nói việc Trung làm đau cháu), tuy nhiên do đoạn ghi âm trong quá trình 3 người đang chơi đùa nên gây xáo trộn âm thanh, thêm nữa giọng địa phương của cháu bé khiến người khác nghe thành “Con Lạy Chú”. Cái này trong đoạn ghi âm mà “fan cứng” Ngọc Tú up lên hôm bữa đã được chính Tú xác nhận là giọng nói người lạ mà cháu bé nhắc tới chính là của Trung, tại cơ quan Công an Trung cũng đã thừa nhận, cháu bé cũng đã xác nhận và cả người nhà cũng xác nhận với cơ quan Công an.

4. Đến chiều 20/6, Cô ruột của cháu bé phát hiện cháu đau ở hậu môn và có dịch chảy ra , kiểm tra thấy có vết xước tại hậu môn đã báo với Trung, lúc này Trung vừa chơi “ma túy đá” xong và trong cơn mê Trung cho rằng An mua thuốc bậy để hại con mình nên đã tìm An và đánh An, lúc này An dọa và cho biết lúc có chuyện đó An chưa đủ 16 tuổi, nếu Trung còn vu khống An thì An sẽ tố ra Công an.

Vì nghi An “bồ bịch” nên hại con mình và sợ An tố cáo Trung mua dâm người dưới 16 tuổi nên Trung đã ép con gái phải khai rằng bị “hiếp dâm” và bịa ra chuyện có 03 người đè cháu ra thực hiện hành vi ở vùng kín, hậu môn (thực tế vùng kín không bị gì).

5. Để ép con gái tham gia dàn dựng “màn kịch” thì Trung đã ép bé gái bằng việc đe dọa nếu cháu không giúp thì Trung chỉ có cắt cổ tự tử. Do bé gái biết Trung từng đi tù, đầu năm 2019 lại vừa chém lìa tay một người khác (đòi nợ thuê) đang còn nợ tiền đề bù gần 500tr, nếu thêm vụ này thì chỉ có đi tù mọt gông mà cháu bé thì lại không muốn.

Do trước đó lúc nhét thuốc vào hậu môn gây phản tác dụng khiến thuốc phân rã (thuốc này liều cao nên hoạt tính cũng mạnh, đáng ra uống thì sẽ giúp đi phân nhanh để hết triệu chứng đằng này đem nhét hậu môn) lại do quá trình nhét thuốc không đúng cách, tư thế không chuẩn dẫn đến tại điểm 6 giờ (phía trên hậu môn) và điểm 12 giờ (phía dưới hậu môn) xảy ra rách gây sưng dẫn tới cháu bé bị viêm nhiễm tại hậu môn, hơn nữa do quá trình khai báo với Bệnh viện không đúng sự thật (Trung khai con bị Hiếp dâm, sau này khi có kết luận giám đinh pháp)

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2019

Khôi hài 5 người biểu tình “chống Trung Quốc” trong quán café, chửi bảo vệ quán là “bán nước

Sau khi Trung Quốc cho nhóm tàu HD-8 xâm phạm bãi Tư Chính của Việt Nam, giới “dân chửi” đã tung ra nhiều lời kêu gọi biểu tình “chống Trung Quốc”. Mới nhất, ngày 17/08/2019, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (thành viên Dân Làm Báo ở Mỹ) đăng một văn bản mang tên “Lời kêu gọi hải ngoại quốc nội xuống đường chống Trung Quốc xâm lược”. Sau khi cáo buộc Nhà nước Việt Nam đang làm “chư hầu” cho Trung Quốc, phản ứng với Trung Quốc một cách “ươn hèn” và “nhu nhược”; Quỳnh viết rằng người dân phải xuống đường để “chứng minh (…) rằng có những người dân Việt Nam cương quyết chống lại hành động xâm lấn của Trung Quốc”; và “khẳng định rằng bảo vệ chủ quyền quốc gia là quyền phổ quát của mọi công dân, không phải là đặc quyền của đảng hay nhà nước cai trị”. Cuối lời kêu gọi, Quỳnh đề nghị người dân biểu tình “trước Sứ quán hoặc Lãnh sự quán Trung Quốc tại địa phương mình” vào bất cứ thời gian nào phù hợp, trong khoảng từ ngày 22 đến 25/08/2019.

Vì Quỳnh không đưa ra một thời gian, địa điểm tập trung cố định; và Quỳnh đề nghị biểu tình “phải khởi đầu từ 10 người để có 100 người, 1000 người, 10.000 người… khắp mọi nơi”; có thể thấy thực ra Quỳnh không kỳ vọng nhiều vào số người mà cuộc biểu tình đầu tiên tập hợp được.
Hiện nay, mới chỉ có 2 nhóm người ủng hộ lời kêu gọi biểu tình của Dân Làm Báo.

Một, là 5 người thuộc nhóm Nguyễn Thị Thái Lai. Nhóm này biểu tình trong quán cafe Hòn Chồng ở thành phố Nha Trang (quê Quỳnh) vào sáng 18/08, viện cớ quán có nhiều khách Trung Quốc. Do cuộc biểu tình ảnh hưởng đến việc kinh doanh của quán, bảo vệ quán báo công an, khiến 4 người trong nhóm Lai bị giữ tại đồn để làm việc trong 4 giờ. Sau khi ra về, Lai cùng Quỳnh đăng ảnh và thông tin đời tư của nhân viên bảo vệ lên Facebook, rồi tuyên truyền rằng anh này là “côn đồ” làm “tay sai cho giặc”.

Hai, là 10 người thuộc nhóm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Nhóm này biểu tình trước cổng Lãnh sự quán Trung Quốc tại Houston vào trưa 22/08. Cuộc biểu tình này có nhân số ngang với cuộc biểu tình do Quỳnh tổ chức hôm 31/07 ở cùng địa điểm.

Trong khi đó, nhóm Zombie Nguyễn tại Nhật tiết lộ rằng họ sẽ tổ chức biểu tình lần 2 tại Tokyo và Osaka trong tháng 9. Họ chọn thời điểm này để hưởng ứng đợt bãi khóa của sinh viên Hong Kong, sẽ bắt đầu vào ngày 02/09.

Ngoài ra, vào ngày 24/08, một số nhóm cờ vàng tại Đức và Mỹ cũng tổ chức những cuộc biểu tình của riêng họ.

Sau khi xem xét vấn đề, tôi xin đưa ra 2 ý kiến.

Thứ nhất, quán café Hòn Chồng là địa điểm kinh doanh của tư nhân, chứ không phải là nơi công cộng để tổ chức biểu tình. Khi nhóm Nguyễn Thị Thái Lai làm loạn quán, gây ảnh hưởng đến việc kinh doanh, nhân viên bảo vệ quán có quyền tố cáo họ với công an, và công an có quyền xử phạt họ vì tội “Gây rối trật tự”. Như vậy, bảo vệ quán và công an đã xử lý vụ việc theo đúng quy định của pháp luật, trách nhiệm cá nhân của họ và lẽ thường của xã hội. Trong khi đó, dường như Lai và Quỳnh đã bị hận thù che mắt, tới mức nhầm những người Việt Nam bình thường trong xã hội với “giặc”.

Thứ hai, vì lời kêu gọi biểu tình của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chỉ được hưởng ứng bởi 5 người ở Nha Trang (quê Quỳnh) và 10 người bạn của Quỳnh ở Houston, có thể nói nó đã thất bại. Sự “đàn áp” của công an không phải là nguyên nhân chính dẫn đến thất bại này, bởi dù ở Houston không có công an Việt Nam, lượng người biểu tình ở đó đã không tăng sau 3 tuần lễ.

Hiện nay, Chính phủ đang có nhiều bước tiến trong việc vận dụng ngoại giao đa phương để bảo vệ chủ quyền biển, còn giới “dân chửi” đang thất bại trong việc tổ chức những cuộc biểu tình “chống Trung Quốc” mà giá trị thực tiễn chưa được chứng minh. Trong hoàn cảnh này, nếu giới “dân chửi” tiếp tục quy kết Chính phủ là “bán nước”, “nhu nhược”, và tiếp tục tự tô vẽ mình thành những “anh hùng” “cương quyết chống ngoại xâm”, họ sẽ chỉ tự lố bịch hóa bản thân, khiến phong trào của họ không được tin tưởng.

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2019

MÃI LÀ NGƯỜI ANH CẢ CỦA QUÂN ĐỘI, VỊ TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN

Đại tướng Võ Nguyên Giáp - người cộng sản kiên trung, mẫu mực, người học trò xuất sắc và gần gũi của Chủ tịch Hồ Chí Minh - đã về cõi vĩnh hằng, nhưng với bộ đội, dân quân tự vệ và nhân dân Việt Nam cũng như nhiều bạn bè trên thế giới, kể cả những người từng một thời là đối thủ ở bên kia chiến tuyến, Võ Nguyên Giáp - “Anh Văn” vẫn luôn được nhắc tới với sự trân trọng đặc biệt.

MÃI LÀ NGƯỜI ANH CẢ CỦA QUÂN ĐỘI, VỊ TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN

Đại tướng, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp không chỉ là một danh tướng, một “nhà chính trị đi trước nhà quân sự”, mà còn là một “cây đại thụ rợp bóng nhân văn”.
Ngày 22-12-1949, nhân kỷ niệm 5 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi thư cho bộ đội chủ lực, bộ đội địa phương và dân quân du kích. Trong thư, Người nêu rõ: “Quân đội ta quen gọi Đại tướng Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp là Anh Cả. Cách gọi thân ái ấy rất đúng với tinh thần và lịch sử của Quân đội ta…”.
Năm 2004, nhân kỷ niệm 50 năm Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ, khi được nhà báo Pháp D.Ba-ri phỏng vấn về chiến lược của Việt Minh, Đại tướng Võ Nguyên Giáp trả lời: “Chiến lược của chúng tôi là chiến lược hòa bình. Tôi là vị tướng của hòa bình”. Còn Tướng Bi-gia, cựu Bộ trưởng Quốc phòng Pháp, trong một lần trả lời phỏng vấn báo chí vào cuối tháng 4-2004, đã thốt lên rằng: “Xin ngả mũ chào bái phục tướng Giáp!”.
Là một học trò xuất sắc và gần gũi của lãnh tụ Hồ Chí Minh, lại xuất thân từ một nhà giáo dạy sử, Võ Nguyên Giáp là một vị tướng hiểu rõ và thấm nhuần sâu sắc tư tưởng “trọng dân”, “nước lấy dân làm gốc” của các bậc tiền nhân. Yếu tố nhân dân luôn bám rễ sâu trong tư duy quân sự của ông. Ngay trong buổi đầu thành lập Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân - đội quân chủ lực đầu tiên của Quân đội nhân dân Việt Nam, Võ Nguyên Giáp đã trực tiếp soạn thảo “Mười lời thề” cho đội, trong đó nhiều nội dung đều đề cập đến quan hệ quân-dân.
Là một người am hiểu lịch sử dân tộc, Đại tướng, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp hiểu rất rõ, trong dặm dài lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc, các triều đại phong kiến Việt Nam đã không ít lần để mất nước, mà một trong những căn nguyên chủ yếu là đã để mất dân, mất làng xóm, xã tắc. Trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp thường lưu ý và nhắc nhở các mặt trận, các địa phương, thà tạm thời để mất đất, chứ nhất quyết không để mất dân. Với ông, yếu tố chính trị quần chúng là chỗ dựa không thể thiếu trong bất kỳ hoạt động quân sự nào. Trên cương vị Tổng Tư lệnh, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã có công lớn cùng tập thể Quân ủy Trung ương đưa quan hệ quân - dân trở thành một trong những nét đẹp truyền thống quý báu của Quân đội nhân dân Việt Nam, cũng như trong việc tạo dựng hình ảnh đẹp của Bộ đội Cụ Hồ trong lòng nhân dân.
Võ Nguyên Giáp luôn ghi nhớ, noi gương và thực hiện lời căn dặn của lãnh tụ Hồ Chí Minh: Làm cách mạng là phải “dĩ công vi thượng” (tức là phải đặt lợi ích chung lên trên hết); đồng thời, ông luôn đề cao vai trò của tập thể, phục tùng tổ chức. Điển hình, tại Mặt trận Điện Biên Phủ năm 1954, tuy là người chỉ huy cao nhất được Bác Hồ và Bộ Chính trị trao toàn quyền quyết định các vấn đề, nhưng trên cương vị Chỉ huy trưởng kiêm Bí thư Đảng ủy mặt trận, trước khi quyết định những vấn đề hệ trọng, bao giờ Đại tướng cũng đưa ra thảo luận ở tập thể Đảng ủy, Bộ chỉ huy chiến dịch, tham khảo ý kiến của Đoàn cố vấn, nhằm tạo sự đồng thuận, thống nhất cao. Trong Chiến dịch Điện Biên Phủ, quyết định thay đổi phương châm tác chiến, từ “đánh nhanh, giải quyết nhanh” sang “đánh chắc, tiến chắc” của Đại tướng Võ Nguyên Giáp vừa thể hiện tư duy quân sự sắc sảo, bản lĩnh của người cầm quân, đồng thời cũng thể hiện việc quán triệt sâu sắc, chấp hành tuyệt đối ý kiến chỉ đạo của Chủ tịch Hồ Chí Minh về “đánh chắc thắng”.
Thể hiện tính nhân văn, nhân nghĩa của một vị tướng “dĩ công vi thượng”, ông luôn biết đề cao vai trò của tập thể, hết sức tôn trọng ý kiến của tập thể, vì lợi ích chung và luôn tính toán kỹ đến sự hy sinh xương máu của bộ đội. Đúng 30 năm sau sự kiện này, vào tháng 5-1984, trong buổi gặp mặt truyền thống, một số cựu cán bộ chỉ huy cho rằng: “Hồi đó mà cứ đánh theo phương châm “đánh nhanh, giải quyết nhanh”, không kịp thời và kiên quyết thay đổi phương châm tác chiến như Đại tướng đã làm, thì có lẽ chúng mình đã không còn có dịp hội ngộ như hôm nay”.
Võ Nguyên Giáp là một vị tướng thương yêu bộ đội hết mực, dù người đó giữ chức vụ gì, quân hàm cao hay thấp. Với cán bộ, chiến sĩ dưới quyền, ông như người cha, người anh, người đồng chí thân thiết và gần gũi. Trước nhiều trận đánh, Đại tướng đều viết thư động viên, nhắc nhở và thăm hỏi tình hình sức khỏe của bộ đội, dân công, thanh niên xung phong… Trong điều kiện cực kỳ khó khăn, thiếu thốn tại chiến trường, Đại tướng vẫn thường xuyên quan tâm, nhắc nhở cơ quan hậu cần, lãnh đạo, chỉ huy các đơn vị chăm lo sức khỏe, bảo đảm đời sống vật chất, tinh thần cho bộ đội, hết lòng thương yêu bộ đội… Viên tướng Na-va, Tổng chỉ huy quân đội viễn chinh Pháp ở Đông Dương, khi nhận xét về “quan hệ cán-binh” của Việt Minh ở Mặt trận Điện Biên Phủ từng phải thốt lên: “Đã bao lần tôi phát ghen với tướng Giáp!”.
Nhà cầm quân nào cũng khát khao chiến thắng, nhất là trong các trận đánh, chiến dịch có tầm quan trọng đặc biệt. Song với Đại tướng Võ Nguyên Giáp, không phải lúc nào cũng giành chiến thắng bằng mọi giá, mà chiến thắng đó phải luôn đi kèm với việc giảm đến mức thấp nhất hy sinh xương máu của bộ đội. Với Đại tướng, quý trọng sinh mệnh của cán bộ và chiến sĩ, suy cho cùng cũng là quý trọng sinh mệnh của người dân. Thượng tướng Trần Văn Trà từng nói: “Đại tướng Võ Nguyên Giáp là một vị Tổng Tư lệnh biết đau với từng vết thương của mỗi người lính, biết tiếc từng giọt máu của mỗi chiến binh!”. Ngược dòng lịch sử, tại cuộc họp kiểm điểm phê bình và tự phê bình trong đợt 2 của Chiến dịch Điện Biên Phủ, Đại tướng đã thẳng thắn, nghiêm khắc phê bình, đồng thời truy vấn một số cán bộ chỉ huy: “Các đồng chí có xót xa không, khi bao nhiêu đồng chí của mình ngã xuống mà trận đánh không thành công do thiếu sót của lãnh đạo và chỉ huy?”. Nói xong, ông lấy khăn lau nước mắt. Lời phê bình nghiêm khắc nhưng chân thành, thắm đượm tình cán - binh của vị chỉ huy cao nhất làm cho những cán bộ có mặt thực sự cảm thấy thấm thía, nhận thức sâu sắc hơn trách nhiệm to lớn của mình, nhất là phải làm thế nào để giảm thấp nhất hy sinh xương máu của bộ đội.
Đối với kẻ địch, thấu triệt tinh thần “lấy đại nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo” của các bậc tiền nhân, Đại tướng Võ Nguyên Giáp không chỉ là một vị tướng biết đánh thắng địch bằng quân sự, mà còn biết thắng địch bằng nhân nghĩa, biết khoan dung đối với kẻ địch đã đầu hàng. Không phải ngẫu nhiên mà nhiều người từng một thời đứng bên kia chiến tuyến, từ những tướng lĩnh của Pháp đến những người lính Âu - Phi... đều dành cho Đại tướng, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp sự kính trọng và khâm phục đặc biệt. Tư tưởng nhân nghĩa được kết tinh từ truyền thống nhân văn trong chống giặc ngoại xâm của cha ông trên tinh thần “không vì tư thù, tư oán” được Võ Nguyên Giáp kế thừa và phát triển lên một tầm cao mới. Trong Chiến dịch Điện Biên Phủ, sau trận mở màn chiến dịch, tiến công cụm cứ điểm Him Lam của Đại đoàn 312, thương vong của địch rất lớn, tử thương la liệt khắp trận địa. Theo đề nghị của Đại đoàn trưởng Lê Trọng Tấn, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã chỉ thị cho ông Mạc Ninh thảo ngay một bức thư chuyển cho Bộ chỉ huy quân Pháp ở Điện Biên Phủ đề nghị cho người ra Him Lam nhận tử thương. Ngay sau ngày chiến thắng, trên cánh đồng Mường Thanh và dọc theo bờ sông Nậm Rốm, Đại tướng cùng Bộ chỉ huy chiến dịch đã cho dựng hàng chục chiếc lều từ vải dù để cứu chữa cho tù binh, hàng binh bị thương. Một nữ tù binh sau khi được phẫu thuật cứu sống kịp thời đã thốt lên: “Cha mẹ tôi đã sinh ra tôi, nhưng chính nhân dân và quân đội Việt Nam đã thực sự cứu tôi sống lại”.
Với chính mình, cái “tôi” trong con người Võ Nguyên Giáp là cái tôi “dĩ công vi thượng”. Ông là người nghiêm khắc, nhưng khiêm tốn, bình dị, bao dung và độ lượng. Cho dù trên cương vị nào, dường như ít khi thấy Đại tướng Võ Nguyên Giáp cáu gắt, to tiếng với cấp dưới. Trong cuộc sống, Đại tướng thường nói về cái tốt, cái đúng của đồng chí, đồng đội, mà ít khi thấy ông thanh minh bất cứ một vấn đề nào thuộc về bản thân mình. Khi đề cập đến chiến thắng của các chiến dịch, thắng lợi của hai cuộc kháng chiến, bao giờ và trước hết Đại tướng cũng nói đến vai trò của Chủ tịch Hồ Chí Minh, của Trung ương Đảng, Bộ Chính trị, Tổng Quân ủy; nhắc đến công lao, cống hiến của đồng đội, đồng chí và đồng bào cả nước…
Có lẽ, ngay từ khi dấn thân vào đời binh nghiệp, nhà giáo Võ Nguyên Giáp không hề nghĩ rằng mình sẽ “làm tướng”, cho dù năm 1948 ông đã được phong quân hàm Đại tướng. Suốt chặng đường hoạt động cách mạng, trong đó hơn một phần ba thế kỷ trực tiếp cầm quân, Đại tướng, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp luôn hết lòng vì công việc, tận tụy hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ; luôn có tấm lòng tôn trọng, yêu thương mọi người. Cũng chính vì vậy, mặc dù Đại tướng đã mãi đi xa, nhưng trong trái tim mọi người, ông vẫn là bất tử.
Thời nào cũng vậy, phấn đấu để được “làm tướng” đã khó, giữ được đức NHÂN trong đạo làm tướng, như Bác Hồ đã dạy, càng khó hơn. Vậy nhưng, Đại tướng, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp đã làm được điều đó. Chất nhân văn trong con người Đại tướng cũng chính là hiện thân của tư tưởng nhân nghĩa, nhân văn trong văn hóa giữ nước của dân tộc Việt Nam được tích tụ, bồi đắp qua hàng nghìn năm lịch sử và được tỏa sáng, phát triển lên tầm cao mới trong thời đại Hồ Chí Minh./.
PGS, TS TRẦN NGỌC LONG
Nguyên Phó Viện trưởng Viện Lịch sử quân sự Việt Nam

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2019

Yêu đồ lính hay tiếp tay cho chiến lược diễn biến hòa bình

Như chúng ta đã biết, trong những ngày qua, bằng những hoạt động của mình, CLB “Yêu đồ lính” miền Bắc đang gây ra phản ứng trong dư luận quần chúng nhân dân đặc biệt là nhân dân thủ đô khi liên tục diện những bồ đồ lính từ cơ sở thờ tự cho đến diễu hành ngoài phố đã được vứt bỏ cách đây 40 năm. Trong những ngày đầu năm 2019, CLB này đã có nhiều hoạt động đáng chú ý như tổ chức buổi gặp mặt tại Chùa Trầm huyện Chương Mỹ TP Hà Nội hay tổ chức diễu qua các tuyến phố Hà Nội. Nếu đây chỉ là một CLB đơn thuần tập hợp những người cùng sở thích thì không ai can thiệp, nhưng đây là CLB dưới cái mác yêu đồ lính, nhưng gần như toàn bộ đồ lính mà họ mặc trên người cho đến xe, súng mà họ vừa diễu hành vừa qua lại đậm chất ngụy quân. Có nhiều người cho rằng, việc họ mặc đồ ngụy sẽ không ảnh hưởng đến ai nhưng nếu nhìn nhận sâu sa hơn thì rất có thể, họ đang tiếp tay cho âm mưu, ý đồ thực hiện diễn biến hòa bình tại Việt Nam của các thế lực thù địch.

Để lý giải cho việc từ yêu đồ lính mà những thành viên này vô tình trở thành những người yêu đồ ngụy, chính là sở thích chơi trội của các thành viên này. Khi họ muốn mình nổi bật giữa đám đông mà không phải bằng tài năng của mình thì họ phải có chơi một cái gì đó khiến họ nổi bật. Và khi chơi đồ lính thì không đồ lính nào vừa trội vừa được nhiều người biết như đồ của lính ngụy. Tại sao vậy? Có thế nói, bộ đồ lính ngụy mang hơi hướng của bộ đồ lính Mỹ và các nước Tây Âu. Và hàng ngày, chúng ta có thể thấy rằng các bộ phim bom tấn với hình ảnh kỹ xảo đẹp mắt đã cho thấy sự hầm hố của người lính Mỹ. Và những người chơi áo lính họ mong muốn mình thừa hưởng được sự hầm hố với bộ quần áo đóng thùng, vòng bạc nanh hổ và kính dâm đen. Chứ sẽ chẳng có ai chọn bộ quân phục của anh bộ đội cụ Hồ, mộc mạc, bình dị và cả triệu con người đang mặc đâu.

Bên cạnh sự hầm hố chính là uy quyền của bộ đồ lính ngụy này. Bộ đồ này gắn với sự tàn bạo, “hèn với giặc, ác với dân” của lính ngụy, cho nên đã tạo ra sự khiếp sợ trong nhân dân nhất là nhân dân miền Nam thế kỷ trước. Do đó, bên cạnh độ “ngầu”, những người khoác lên mình trang phục ngụy muốn tạo cho mình một cái uy giả tạo, khiến người khác nhìn vào vừa ngầu vừa sợ sệt. Cho nên chúng ta có thể thấy rằng, không ít dân “anh chị” lại lại ưa thích mặc đồ ngụy cùng những hình xăm trổ khi đòi nợ sẽ uy hiếp tinh thần của con nợ ngay lập tức. Đây chính là những suy nghĩ giản đơn khiến từ cái mác yêu đồ lính mà họ trở thành yêu đồ ngụy.


Tuy nhiên, chính sở thích quái đản yêu đồ ngụy này đã giúp cho các thế lực thù địch nhất là đám phản động lưu vong đạt được 2 mục đích và nó đều nằm trong chiến lược “diễn biến hòa bình” mà chúng đang thực hiện ráo riết ở Việt Nam hiện nay. Thứ nhất, bằng việc phổ biến hình ảnh mặc đồ ngụy tại Việt Nam mà trước hết là tại thủ đô Hà Nội, nó sẽ làm hình ảnh người lính ngụy trở nên phổ cập trở lại, biến đây thành một trào lưu, một đam mê của không ít người. Và dưới đam mê, trào lưu này, không ít người từ mê quần áo ngụy sẽ có cái nhìn thiện cảm về ngụy quân, xóa nhòa ranh giới của một đội quân tay sai, một đội quân bán nước. Nó cũng nguy hiểm giống như một số nhà sử học xét lại lịch sử, đòi bỏ chữ ngụy đối với chính thế Việt Nam cộng hòa. Đây là điều kiện để một bộ phận người dân không còn sự đề phòng với đám phản động lưu vong vốn dính liền với hình ảnh ngụy quân, ngụy quyền. Thứ hai, từ việc xóa nhòa ranh giới, sự phân định của ngụy quân, ngụy quyền, các đối tượng phản động lưu vong sẽ xây dựng cơ sở của chúng ở ngay trong những thành viên của CLB “yêu đồ lính” thậm chí chúng có thể thao túng, biến CLB này trở thành một tổ chức ngoại vi, phục vụ cho hoạt động chống Đảng, chống Nhà nước khi có điều kiện cần thiết. Đây hoàn toàn có thể nằm trong mưu đồ gây dựng những đốm lửa nhỏ ở trong nước, để đốt lên một ngọn lửa lớn khi chúng hội đủ lực lượng.

Dù chúng ta tôn trọng sở thích cá nhân của từng người nhưng cũng không phải vì thế mà họ cho mình cái quyền dùng sở thích cá nhân đó làm tổn thương đến các cựu chiến binh, đến các gia đình đã mất mát bởi những người lính ngụy gây ra. Đặc biệt, thú chơi của họ rất dễ trở thành công cụ bị lợi dụng cho những mưu đồ chính trị của các thế lực thù địch. Những bộ đồ ngụy mà họ đang huyễn hoặc tự hào khi mặc trên người dù tốn rất nhiều tiền thì cách đây hơn 40 năm nó được vứt đầy đường gắn liền với một đội quân tay sai, hèn nhát và thất bại. Xin đừng để những bộ đồ ngụy đó ám ảnh đất nước chúng ta thêm một lần nữa. Hãy tôn trọng những giá trị mất mát mà ông cha ta đã đổ bằng xương, bằng máu để có được hòa bình, cuộc sống ấm no như ngày hôm nay.

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2019

ĐỂ MỊ NÓI CHO MÀ NGHE VỀ BÁC TRỌNG

Một bài viết trên mạng xã hội với tựa đề “Ông Trọng - Ông là ai” mà nhận được đến hàng nghìn lượt “like”, hàng trăm lượt bình luận và chia sẻ. Chẳng thể hiểu nổi những con người ấy đang ở đâu, đang làm gì mà có thể tin theo những lời lẽ xuyên tạc, vu khống trắng trợn về Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng như thế.

ĐỂ MỊ NÓI CHO MÀ NGHE VỀ BÁC TRỌNG
Thông tin xuyên tạc về Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng
Cũng vẫn là vấn đề về việc Trung Quốc có những hành vi gây hấn trên biển Đông; vẫn là việc một số thành phần kích động biểu tình, gây rối… Thế nhưng, lời lẽ của bài viết được nhắc đến thì bẻ cong sự thật hoàn toàn. Họ xuyên tạc rằng từ khi bác Trọng nắm giữ chức vụ Tổng Bí thư đến nay trở thành Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, thì chưa một lần lên tiếng phản đối Trung Quốc có hành vi xâm phạm chủ quyền Việt Nam. Vụ cắt cáp tàu Bình Minh, vụ giàn khoan HD981, vụ Formosa, vụ Bãi Tư Chính… bác Trọng đều im lặng nhưng lại “bắt bớ” người “biểu tình chống Trung Quốc”. Họ còn cho rằng Bác Trọng “hối thúc” thông qua “Luật Đặc khu” là để “bán nước cho Trung Quốc”; “sao chép” Luật An ninh mạng từ Trung Quốc để ngăn chặn “làn sóng dân chủ”…
Bài viết nói trên hiện đang được chia sẻ liên tục trên một số diễn đàn chống đối, phản động và nhận được lượng tương tác khá cao. Đúng là môi trường mạng còn chưa được quản lý chặt chẽ và dân trí của nhiều kẻ thì thật sự “hạ đẳng”!
Cái thâm hiểm của người viết bài xuyên tạc nói trên là hướng người đọc tập trung vào việc Tổng Bí thư, Chủ tịch nước không có những phát ngôn chính thức sau những sự kiện xảy ra tại Biển Đông. Từ cơ sở này, họ bắt đầu “thêm mắm, bỏ muối” để người đọc hiểu sai vấn đề. Nhưng, nếu tỉnh táo và chịu tư duy hợp lý, chúng ta sẽ thấy được mọi lý lẽ đưa ra đều chỉ là sự giả dối, ngu dốt.
Đi trọng tâm vào vấn đề, tại sao bác Trọng không lên tiếng trước các sự kiện xảy ra trên Biển Đông? Thực tế là không riêng gì bác Trọng mà tất cả các lãnh đạo khác của Đảng, Nhà nước đều không có phát ngôn báo chí nào. Bởi lẽ, mọi phát ngôn chính thức của Việt Nam đều thông qua Bộ Ngoại giao. Đây sẽ là những phát ngôn chính xác nhất, được tính toán chi tiết và cẩn thận để làm cơ sở truyền thông điệp cho cả quốc tế. Cần hiểu, Bộ Ngoại giao là đại diện cho tiếng nói của Nhà nước trong các quan hệ quốc tế chứ không phải bất cứ một phát ngôn báo chí hay lời nói chuyện phiếm trên mạng xã xã hội.
Cùng đó, hãy tự hỏi xem để đi đến được phát ngôn của Bộ Ngoại giao thì ai là người chỉ đạo, ai là người phê duyệt ý kiến? Tất nhiên sẽ lại là những người đứng đầu Đảng, Nhà nước mà không phải ai khác rồi. Tức là, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước hay Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch Quốc hội đã phát biểu trong các cuộc họp của Đảng, Nhà nước rồi. Không hề có sự im lặng nào ở đây. Mọi thứ được thực hiện theo quy trình, theo các căn cứ pháp lý mà thế giới công nhận. Đâu phải trò trẻ con như mấy anh chị “chém gió” trên mạng xã hội thế kia.
Tiếp nữa, bác Trọng có “bắt bớ, bỏ tù” người “biểu tình chống Trung Quốc” hay không? Hoàn toàn KHÔNG! Nhìn xem, vụ việc giàn khoan HD981, vụ Formosa, vụ “Luật đặc khu”, đoàn người xuống đường tụ tập, gây rối mất trật tự rất rất nhiều. Nếu bỏ tù hết thì hỏi rằng có đủ nhà tù hay không?
Vấn đề là các cơ quan công quyền đã phân định được rõ hai thái cực: kẻ kích động gây rối và người dân lương thiện bị lừa gạt. Rõ ràng, chỉ có những kẻ gây rối, kích động đập phá cơ sở vật chất Nhà nước, chặn đường quốc lộ, gây thiệt hại cho nền kinh tế mới phải chịu hình phạt. Những người dân yêu nước khác, chỉ bị lợi dụng, không biết cách thể hiện đúng lòng yêu nước đều được giải thích, vận động cho hiểu vấn đề. Nhìn xem, lực lượng đảm bảo an ninh chỉ tự vệ trước những đợt tấn công chứ không đàn áp, đánh đập người biểu tình…
Vậy, bác Trọng hay bất cứ một cơ quan, tổ chức chính quyền nào cũng đều không bắt bớ, bỏ tù “người biểu tình chống Trung Quốc”. Đối tượng bị bắt, bị xử phạt đều là những kẻ vi phạm pháp luật.
Ngoài ra, các vấn đề về Luật An ninh mạng, “Luật Đặc khu”… báo chí, truyền thông đã nói quá nhiều; các cấp chính quyền cũng đã giải thích rất cụ thể, hợp lý. Có lẽ sẽ chẳng cần phải giải thích lại nữa. Hãy tự tìm đọc để biết, để hiểu cho chính các bạn.

Để Mị nói cho mà nghe

Sau tất cả, có còn ai hiểu sai, hiểu chưa đúng về Tổng Bí thư, Chủ tịch nước hay không? Ai còn muốn hỏi “Ông Trọng - Ông là ai?” thì để Mị trả lời. 
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là người lãnh đạo quả quyết nhất, mạnh mẽ nhất trong công cuộc chống tham nhũng thời gian qua. Đừng xuyên tạc rằng đó là “xâu xé, đấu đá” nội bộ, làm gì có nội bộ nào với những kẻ quan tham? Công cuộc chống tham nhũng được toàn thể người dân ủng hộ, đồng lòng.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước cũng là người lãnh đạo Đảng, đưa ra chủ trương về phát triển kinh tế tư nhân từ Nghị quyết Trung ương 5 (Khoá XII). Từ đó, kinh tế Việt Nam bắt đầu có những bước ngoặt lớn. Và ngày hôm nay, chúng ta có những doanh nghiệp Việt đang vươn lên mạnh mẽ, sản xuất ô tô, điện thoại thông minh… Chẳng còn thua thiệt với thế giới!
Thực tế hôm nay là những thành quả đất nước đạt được, là niềm vui của nhân dân. Chắc chỉ có nhân dân Việt Nam, những người yêu nước mới hiểu. Kẻ phản động chống đối vốn ngu dốt hiểu làm sao?

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2019

TỈNH TÁO ĐỂ LÒNG YÊU NƯỚC KHÔNG BỊ LỢI DỤNG

Yêu nước là một truyền thống quý báu của dân tộc ta. Nó được hình thành, hun đúc và lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, trở thành sức mạnh vô cùng to lớn để xây dựng, bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, các thế lực thù địch, chống đối thông qua các chiêu trò cố tình lợi dụng lòng yêu nước của nhân dân ta để thực hiện những mưu đồ đen tối.

TỈNH TÁO ĐỂ LÒNG YÊU NƯỚC KHÔNG BỊ LỢI DỤNG

Tổ quốc là thiêng liêng và bất khả xâm phạm. Để bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, truyền thống ông cha ta luôn kế truyền, phát huy đời này qua đời khác với tinh thần “không có gì quý hơn độc lập, tự do”. Việc giữ vững độc lập chủ quyền lãnh thổ phải bằng các chủ trương, đường lối phù hợp, lấy hòa bình, ổn định làm trọng, hết sức ngăn ngừa các nguy cơ gây chiến tranh, xung đột.
Thời gian qua, những tranh chấp về chủ quyền biển đảo tại khu vực Biển Đông diễn biến phức tạp. Về phía Việt Nam, chúng ta kiên định mực tiêu bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ trên cơ sở tôn trọng, nghiêm chỉnh chấp hành luật pháp quốc tế. Tuy nhiên, các thế lực thù địch lại cố tình lợi dụng vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông để xuyên tạc, kích động chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam.

Nhận diện những luận điệu chống phá

Gần đây, một số trang thông tin của các cá nhân, tổ chức phản động và trang báo thù địch ở nước ngoài đăng tải nhiều bài nói, bài viết, thông tin liên quan đến việc nhóm tàu khảo sát Hải Dương 8 của Trung Quốc vi phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Tuy nhiên, nội dung của các bài nói, bài viết, thông tin được đưa ra lại có nhiều vấn đề sai lệch, mang tính kích động người dân.
Đích đến của các đối tượng là lợi dụng vấn đề này để làm cho tình hình trong nước trở nên rối ren, phức tạp, âm mưu phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân, chống phá chính quyền, thực hiện các cuộc “đấu tranh bất bạo động” theo một kịch bản có sẵn và cuối cùng là xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, tiến hành hướng lái chính trị ở Việt Nam. Những thông tin, luận điệu nguy hiểm đang được các thế lực thù địch đưa ra trên mạng gồm:

Thứ nhất, kích động người dân tuần hành, biểu tình, tụ tập đông người gây ảnh hưởng xấu đến an ninh trật tự

Thực tế, việc kích động người dân xuống đường tụ tập, tuần hành, biểu tình không phải là vấn đề xa lại. Đây là một phần trong kịch bản “cách mạng đường phố” mà các đối tượng đang hướng đến. Dưới vỏ bọc tuần hành thể hiện tình yêu nước và bảo vệ Tổ quốc, các đối tượng rêu rao việc xuống đường đấu tranh là ôn hoà, phi bạo lực.
Tuy nhiên, đây là cái cớ để chúng thực hiện mục tiêu chống phá như ném bom xăng, tấn công trụ sở cơ quan công quyền, tấn công cảnh sát, cán bộ cơ quan Đảng, Nhà nước. Năm 2014, khi Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan HD981 vào vùng biển của Việt Nam, lợi dụng lòng yêu nước của quần chúng nhân dân, các đối tượng đã dựng lên cái gọi là “tuần hành ôn hoà” tại nhiều tỉnh, thành trên cả nước.
Vậy nhưng sự “ôn hoà” lại được thể hiện bằng cách đập phá tài sản của doanh nghiệp, ném bom xăng vào trụ sở cơ quan chức năng, chống người thi hành công vụ, gây nhiều hệ lụy.
Cũng cần nhấn mạnh thêm, không chỉ riêng sự kiện Trung Quốc xâm phạm chủ quyền lãnh thổ trên biển Đông mà đối với tất cả các sự kiện “nóng”, các thế lực thù đều cố tình kích động người dân xuống đường biểu tình chống đối chính quyền. Đây là một phần trong âm mưu gây bạo loạn, lật đổ chính quyền qua con đường gọi là “phản kháng phi bạo lực” mà các đối tượng đang sử dụng để lừa dối người dân.

Thứ hai, xuyên tạc trách nhiệm bảo vệ Tổ quốc của người dân

Bảo vệ Tổ quốc là quyền và đồng thời cũng là trách nhiệm vô cùng thiêng liêng của mỗi người dân. Điều 64, Hiến pháp nước Cộng hoà XHCN Việt Nam khẳng định: “Bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN là sự nghiệp của toàn dân”.
Trong đó, nòng cốt tham gia vào sự nghiệp này là lực lượng vũ trang nhân dân. Tuy nhiên, các thế lực thù địch, chống đối lại xuyên tạc rằng, đấu tranh bảo vệ chủ quyền lãnh thổ là trách nhiệm của lực lượng vũ trang, không phải là trách nhiệm của nhân dân. Bằng những lập luận vô căn cứ của mình, các đối tượng cố tình xuyên tạc trách nhiệm xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân.
Qua các luận điệu sai lệch, các đối tượng muốn tách lực lượng vũ trang ra khỏi quần chúng nhân dân. Từ đây âm mưu của kẻ địch là khiến cho khối đoàn kết quân - dân bị lung lay, làm cho sức mạnh nền quốc phòng toàn dân và an ninh nhân dân bị suy yếu.
Cùng với đó, các đối tượng còn cổ suý, đưa luận điệu tuyên truyền “hãy để dân yêu lấy Tổ quốc mình”. Các đối tượng cho rằng, “tự người dân có thể bảo vệ Tổ quốc”, không cần sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước. Thông qua những luận điệu này, các đối tượng kích động, chia rẽ nhân dân với Đảng và Nhà nước, hình thành nhận thức sai lệch về sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc.

Thứ ba, xuyên tạc chủ trương, đường lối bảo vệ chủ quyền lãnh thổ quốc gia của Đảng, Nhà nước ta

Với những căn cứ lịch sử, pháp lý của mình, Việt Nam hoàn toàn có chủ quyền trên khu vực biển Đông. Mọi hành động tranh chấp của phía Trung Quốc đều là đơn phương và không có giá trị. Đảng, Nhà nước Việt Nam luôn theo dõi sát sao mọi biến động trên biển Đông và có cách ứng xử phù hợp để bảo vệ vững chắc chủ quyền của Việt Nam.
Tuy nhiên, các thế lực thù địch, chống đối nhiều lần đưa ra các thông tin sai lệch về thực tiễn, vu khống hoạt động bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc. Cùng với đó, các đối tượng cũng xuyên tạc một cách trắng trợn chủ trương, đường lối, chính sách liên quan đến việc bảo vệ chủ quyền trên biển Đông của Đảng, Nhà nước ta.
Nhiều đối tượng phản động, cơ hội chính trị núp dưới bóng đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền, bảo vệ Tổ quốc đã thực hiện nhiều hành vi vi phạm pháp luật Việt Nam. Hệ quả là nhiều đối tượng đã bị đưa ra đứng trước vành móng ngựa, bị toà tuyên án. Tuy nhiên, với ý thức chống đối sâu sắc, các đối tượng trong tù kết hợp với các đối tượng chống đối ngoài nhà tù tiếp tục thực hiện không ít chiêu trò để đạt được mục đích chống phá Đảng, Nhà nước.

Tỉnh táo để thể hiện lòng yêu nước đúng nghĩa

Hiện nay, để chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam, các thế lực thù địch, chống đối đẩy mạnh việc thực hiện chiến lược “diễn biến hoà bình”. Trong đó, thông tin - truyền thông được các đối tượng xác định là một mũi nhọn mang tính đột phá, khiến cho nước ta suy yếu, sụp đổ từ bên trong. Trong cuộc chiến thông tin, các thế lực chống phá cố tình đưa ra các dòng thông tin lệch chuẩn.
Thủ đoạn được các đối tượng thường xuyên sử dụng là lợi dụng các sự kiện nóng, các vấn đề nhạy cảm, những nội dung được đông đảo người dân quan tâm, để từ đó viết bài có nội dung xuyên tạc, kích động sự thù hằn, chống đối.
Khi viết bài, các đối tượng cố tình “múa bút” theo hướng biến mọi thứ trở nên ly kỳ, bí hiểm để kích động sự tò mò của người dân. Các đối tượng này cũng không quên việc “phỏng vấn”, trích lời các đối tượng cơ hội chính trị, những người tự xưng là “nhà dân chủ” để tiến hành chống phá. Sau đó, qua các kênh truyền thông, blog, mạng xã hội để lan truyền những thông tin này đến với người dân. Từ đó tác động đến nhận thức, tư tưởng của mọi người.
Với phương thức, thủ đoạn như trên, các đối tượng đã lừa dối không ít người dân, biến người dân trở thành “con rối” trong cái gọi là “phản kháng phi bạo lực” mà các đối tượng đang thực hiện. Để lòng yêu nước phát huy giá trị của mình, không bị các thế lực thù địch, chống đối lợi dụng vào việc gây bất lợi cho Tổ quốc, mỗi người dân phải thực sự tỉnh táo, bản lĩnh và có đủ hiểu biết để “gạn đục, khơi trong”, không mắc bẫy ma trận thông tin sai trái./.
Trần Anh Tú

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2019

Khôi hài chiêu trò “lạy lục” biểu tình của đám zân chủ

Mấy ngày nay, dân mạng chóng mặt với các clip livestreams của mấy anh chị zân chủ, ba que hô hào biểu tình, tiêu biểu của Tân Thái, Benny Trương, Nguyễn Văn Đài, Thanh Tâm…. Trong đó, mấy anh, chị zân chủ này không tiếc công ngồi livestream mấy tiếng đồng hồ chỉ để “lạy lục” người dân trong nước xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam, cho đó như là phương sách duy nhất, hữu hiệu nhất mới cứu được đất nước vậy.

Hài nhất là Tân Thái, cứ ngày ngày đến 14h là bật livestream gào đi gào lại điệp khúc đòi đám zân chủ trong nước phải xông ra cổng trước hay cổng sau lối ra khu công nghiệp Pouyen để chặn công nhân, giương cờ Mỹ, hô hào “China get out”. Thiệt kính nể sự “kiên trì”, “nhẫn nại” của Tân Thái cùng đồng bọn ít ỏi live tại hiện trường “tận tình van nài”, “cầu khẩn” người nghe livestream của chúng dù là 1 người duy nhất, chỉ cần “dũng cảm” xông ra chặn lối ra của công nhân cùng với bảng biển giơ cao là sẽ gây ách tắc giao thông, sẽ làm cho cuộc biểu tình “thành công” với cả trăm, ngàn công nhân “hưởng ứng”!!!

Một số người dân nghe livestream này hiếu kỳ, cũng hỏi địa điểm và được hướng dẫn đã có rất đông người đang biểu tình rồi, nhưng khi ra đến nơi không thấy mống nào “biểu tình” cả thì được hướng dẫn tiếp là cứ “dũng cảm” xông ra đường sẽ có hàng chục người đang “núp nùm” hưởng ứng ngay!

Thật kính nể các anh zân chủ ba que này. Chắc ban ngày đi lao động cật lực, tối đến dù ngáp ngắn ngáp dài vẫn nỗ lực duy trì livestream nhiều giờ với chất giọng đều đều mong truyền “cảm hứng” đến người xem, bất chấp cả lừa gạt chỉ để họ sập bẫy, trở thành “anh hùng đấu tranh chống Trung Quốc” cho chúng ở bên kia bán cầu tung hô 9 tầng mây.

Thế mới biết vì sao đám No-U, zân chủ trong nước, sau nhiều ngày tuyên bố kệ “Đảng, Nhà nước lo”, báo chí có “kêu gào” đến mức nào chúng cũng không “dại dột” xuống đường biểu tình, bất chấp đồng đảng ở hải ngoại kêu gào rát cổ bỏng họng. Thậm chí chúng còn mạt sát, chửi bới luôn cả đồng bọn ở hải ngoại trình diễn biểu tình giả, gây hiểu lầm. Sau vài tuần thì dường như chính mấy tay zân chủ này không thể “mặc kệ Đảng lo” được mà phải lục tục gom vài mống ra trước cổng ĐSQ Trung Quốc “biểu tình”. Ngày lập tức, clip của mấy biểu tình viên chuyên nghiệp này được rải ngập trên mạng, được xem như những “chiến sỹ tiên phong” để hô hào những kẻ núp nùm khác phải học theo, làm theo.

Thế mới hiểu, dù rất nhiều “biểu tình viên chuyên nghiệp” thấy biểu tình giờ èo uột, quanh đi quanh lại vài gương mặt quen thuộc, trình diễn mãi thành lố lăng, phản tác dụng, nhưng dốt cuộc vẫn bị các ông bầu, trùm sò, tài trợ ép phải “xuống đường”, “tự nhổ tự liếm” luôn chính tuyên bố của mình mấy hôm trước đó.

Hóa ra thân phận mấy ông bà zân chủ, biểu tình viên chuyên nghiệp cũng chả được hành xử “độc lập” như họ giương giương lên đâu nhỉ?

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2019

UNCLOS - CƠ SỞ PHÁP LÝ QUỐC TẾ THIẾT LẬP TRẬT TỰ PHÁP LÝ TRÊN BIỂN, THÚC ĐẨY PHÁT TRIỂN VÀ HỢP TÁC BIỂN

Năm 2019 đánh dấu 25 năm ngày Công ước quốc tế của Liên Hợp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS) chính thức có hiệu lực và 25 năm Việt Nam phê chuẩn UNCLOS. Việc Việt Nam tích cực tham gia và thực thi UNCLOS thể hiện thiện chí, sự coi trọng và kỳ vọng của Việt Nam vào trật tự pháp lý công bằng về biển.

UNCLOS - CƠ SỞ PHÁP LÝ QUỐC TẾ THIẾT LẬP TRẬT TỰ PHÁP LÝ TRÊN BIỂN, THÚC ĐẨY PHÁT TRIỂN VÀ HỢP TÁC BIỂN

Năm 2019 đánh dấu 25 năm ngày Công ước quốc tế của Liên Hợp Quốc về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS) chính thức có hiệu lực và 25 năm Việt Nam phê chuẩn UNCLOS.
Việc Việt Nam tích cực tham gia và thực thi UNCLOS thể hiện thiện chí, sự coi trọng và kỳ vọng của Việt Nam vào trật tự pháp lý công bằng về biển. Nghị quyết ngày 23-6-1994 của Quốc hội về việc phê chuẩn UNCLOS nêu rõ: “Bằng việc phê chuẩn Công ước của Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982, nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam biểu thị quyết tâm cùng cộng đồng quốc tế xây dựng một trật tự pháp lý công bằng, khuyến khích sự phát triển và hợp tác trên biển”.

UNCLOS là khuôn khổ pháp lý toàn diện về biển và đại dương

1. UNCLOS bao gồm các quy định toàn diện xác lập các vùng biển, điều chỉnh mọi hoạt động trên biển và đại dương ở cấp độ quốc gia, khu vực và toàn cầu. UNCLOS có giá trị cao hơn so với các Công ước và hiệp định/ thỏa thuận quốc tế khác, và các nguồn khác của luật quốc tế trong đó có luật tập quán quốc tế về biển.
UNCLOS nêu rõ: hiệp định/ thỏa thuận giữa hai hay nhiều quốc gia thành viên UNCLOS về bất kỳ vấn đề nào được quy định tại UNCLOS thì phải phù hợp với UNCLOS; chỉ có các quyền, nghĩa vụ hình thành từ các quy tắc của pháp luật quốc tế không trái với UNCLOS là được công nhận và áp dụng bởi toà án hay toà trọng tài có thẩm quyền theo Phần XV Công ước.
2. Việc giải thích theo hướng UNCLOS không phải là khuôn khổ pháp lý duy nhất và còn có các khuôn khổ khác như luật tập quán quốc tế hình thành trước UNCLOS điều chỉnh các vấn đề về biển là đi ngược lại với mục tiêu của UNCLOS, nhằm hạ thấp giá trị của UNCLOS. Do có tầm quan trọng chiến lược, tính thống nhất, toàn vẹn của UNCLOS cần tiếp tục được duy trì.

UNCLOS quy định rõ quy chế pháp lý của các vùng biển, quyền và nghĩa vụ của các quốc gia

3. UNCLOS là cơ sở để xác lập phạm vi các vùng biển thuộc chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán quốc gia ven biển, kể cả quốc gia quần đảo (gồm nội thuỷ, vùng nước quần đảo của quốc gia quần đảo, lãnh hải, vùng tiếp giáp, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa); các vùng biển ngoài phạm vi tài phán quốc gia (gồm Biển cả hay còn gọi là biển quốc tế, Vùng đáy biển quốc tế và tài nguyên khoáng sản ở đó là di sản chung của nhân loại). UNCLOS còn quy định cụ thể quyền và nghĩa vụ của các quốc gia.
Theo UNCLOS, mọi hoạt động liên quan đến thăm dò, khai thác tài nguyên thiên nhiên tại vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của quốc gia ven biển phải được phép của quốc gia đó; mọi hoạt động không được cấp phép đều là bất hợp pháp, vi phạm một cách rõ ràng các quy định của Công ước.
Điều 121 UNCLOS quy định tiêu chí xác định “đảo” là vùng đất tự nhiên có nước bao bọc và luôn ở trên mặt nước khi thuỷ triều lên; các đảo có khả năng duy trì điều kiện cho con người đến ở và có đời sống kinh tế riêng thì sẽ có đầy đủ các vùng lãnh hải, tiếp giáp, đặc quyền kinh tế và thềm lục địa như lãnh thổ đất liền. Các đá không có đáp ứng hai điều kiện nêu trên thì chỉ có lãnh hải 12 hải lý, không vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa.
Các bãi cạn lúc nổi, lúc chìm nói chung không có lãnh hải riêng (và do đó cũng không có vùng đặc quyền về kinh tế và thềm lục địa) và sự có  mặt của chúng không ảnh hưởng đến việc xác định ranh giới lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế hay thềm lục  địa.
Căn cứ quy chế đảo tại UNCLOS, trong một vụ gần đây Tòa trọng tài theo Phụ lục VII UNCLOS đã kết luận, không một cấu trúc địa lý nào tại quần đảo Trường Sa có khả năng tạo ra vùng biển ĐQKT, thềm lục địa; các đảo của quần đảo Trường Sa không thể cùng nhau tạo ra các vùng biển như một thực thể thống nhất.

UNCLOS thiết lập các cơ quan, cơ chế để bảo đảm thực thi Công ước, trong đó có cơ chế giải quyết tranh chấp về giải thích và áp dụng Công ước

4. Để bảo đảm thực thi Công ước đầy đủ và nhất quán, UNCLOS thành lập các cơ quan, cơ chế với vai trò và chức năng khác nhau, có tính chất bổ sung cho nhau. UNCLOS cũng quy định cơ chế giải quyết tranh chấp trong việc giải thích và áp dụng Công ước (Phần XV), bao gồm các tiến trình ngoại giao và pháp lý. Khi có tranh chấp, các quốc gia thành viên có nghĩa vụ nhanh chóng trao đổi quan điểm về giải quyết tranh chấp thông qua đàm phán hoặc các biện pháp hòa bình khác.
Nếu việc trao đổi, đàm phán trong một thời gian hợp lý không đạt được giải pháp, các bên có thể thỏa thuận đưa tranh chấp ra giải quyết tại cơ quan tài phán quốc tế để có phán quyết ràng buộc, đó là Tòa án Công lý quốc tế (ICJ), Tòa án Luật Biển quốc tế (ITLOS - được thành lập theo Phụ lục VI của UNCLOS) hoặc Tòa trọng tài (theo Phụ lục VII UNCLOS), Tòa trọng tài đặc biệt (theo Phụ lục VIII UNCLOS). Tranh chấp nếu không được giải quyết thông qua trao đổi, đàm phán trong thời gian hợp lý thì có thể đưa ra cơ chế bắt buộc – Tòa trọng tài theo Phụ lục VII UNCLOS (với những điều kiện nhất định), hoặc đưa ra Uỷ ban hòa giải (được thành lập theo Phụ lục V của UNCLOS), trên cơ sở các khuyến nghị của Uỷ ban hòa giải tuy không có giá trị ràng buộc pháp lý, các bên tranh chấp có nghĩa vụ phải đàm phán để đạt giải pháp giải quyết tranh chấp, và nếu không đàm phán được, các bên có nghĩa vụ giải quyết thông qua cơ quan tài phán.
Phán quyết của các cơ quan tài phán theo quy định của UNCLOS góp phần giải thích đúng đắn các quy định của UNCLOS, làm rõ một số vấn đề còn chưa rõ hoặc gây tranh cãi, hoặc yêu sách và hành động trái với quy định của UNCLOS.
Hiệu quả thực thi UNCLOS, cũng giống như việc thực thi các điều ước quốc tế khác, trên thực tế không chỉ thể hiện ở quan điểm của quốc gia tại các diễn đàn khu vực và quốc tế thảo luận về biển mà phụ thuộc vào hành động của mỗi quốc gia thành viên trong việc sử dụng biển, đại dương và các tài nguyên biển, đòi hỏi thiện chí và quan tâm đúng mức của mỗi quốc gia.
5. Là quốc gia ven biển, thành viên của UNCLOS, Việt Nam đã và đang nỗ lực kiên trì giải quyết một cách hòa bình các vấn đề Biển Đông, phù hợp với luật pháp quốc tế trong đó có UNCLOS. Việt Nam đồng thời đã và đang thực thi đầy đủ UNCLOS kể từ khi chấp nhận sự ràng buộc của UNCLOS và trở thành một quốc gia thành viên của UNCLOS 25 năm trước, nỗ lực thực hiện bảo tồn biển và đại dương và các nguồn lợi biển một cách bền vững, phù hợp với các tiêu chí của Mục tiêu phát triển bền vững số 14 về bảo tồn và sử dụng bền vững biển, đại dương và tài nguyên biển (SDG14) thuộc Chương trình nghị sự 2030 của LHQ. Việt Nam cần tiếp tục nỗ lực cùng với các nước thành viên khác thúc đẩy tôn trọng UNCLOS, đồng thời bảo vệ tính toàn vẹn và giá trị pháp lý của khuôn khổ pháp lý toàn cầu này. 
TS Lê Thị Tuyết Mai

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2019

Đại chiến trong “Văn đoàn độc lập”!

Gần đây, dư luận được phen mở mắt chứng kiến các “nhà sáng lập” của cái gọi là “Ban vận động thành lập Văn đoàn độc lập Việt Nam” đập nhau tơi tả. Họ không còn giấu giếm, lấp liếm và thỏa hiệp được với nhau trong nội bộ mà lôi nhau lên trước các trang/kênh thông tin của mình để băm nhau thẳng thừng. Không ngừng lại, họ lôi kéo các con nhang, đệ tử trong trường phái “ly khai Hội nhà văn Việt Nam” để băm nhau cho có thế có lực. Cuộc khẩu chiến này chắc chắn chưa thể dừng cho đến khi cái tổ chức mà họ kiêu hãnh, tuyên bố lùm xùm từ khi “sáng lập” kia tan rã và một tá tổ chức mới sẽ hình thành để bảo vệ đường hướng cho phe cánh của mình trong nhúm “lực lượng văn chương độc lập” này

Có thể tóm lược đại khái cuộc đại chiến này, về công khai là xung quanh bản chất của văn chương và định hướng chính trị của “Văn đoàn độc lập” với 2 phe chính nổi lên như sau:.

Phe thứ nhất gồm toàn gương mặt của đứng đầu Văn đoàn Độc lập – bao gồm Hoàng Hưng, Nguyên Ngọc, Hoàng Dũng – tuyên bố rằng văn nghệ sĩ không phải là công cụ phục vụ số đông, phục vụ chính trị; mà phải được tự do sáng tạo, đi tìm cái mới, kể cả cái mới khó hiểu và xa lạ với số đông.

Phe còn lại, được xem như là nhóm ly khai – bao gồm Trần Mạnh Hảo, Hà Sĩ Phu, Lê Phú Khải, Paul Nguyễn Hoàng Đức – tuyên bố rằng văn nghệ “phải gắn với hiện tình phải là công cụ để phụng sự đất nước, chống giặc nội xâm và ngoại xâm”; và phải dễ hiểu với tầng lớp bình dân.

Thế là sau năm năm thành lập, không có lễ kỷ niệm hay liên hoan tưng bừng, giải ngân bằng gây quỹ in sách, trao tặng giải thưởng hay tung hô “tác phẩm”, “tuyên bố” của nhau lên 9 tầng mây như mọi khi. Thay vào đó là các cuộc đôi co bất tận, không phân thắng bại, thậm chí bắt đầu có khuynh hướng nhục mạ nhau là “phản bội”, là “cơ hội”.

Nhìn lại cục diện các tổ chức “xã hội dân sự độc lập” mà ông Nguyễn Quang A, đám VOICE của Việt tân hô hào 5 năm trước với chủ trương hình thành hàng loạt các tổ chức đội lốt xã hội dân sự nhằm cạnh tranh lực lượng với các tổ chức, hội nghề nghiệp, xã hội do Đảng lãnh đạo như Hội nhà báo, hội nhà văn, hội luật sư, hội blogger, …quy tụ xung quanh cái gọi là “Diễn đàn xã hội dân sự” của ông Nguyễn Quang A. Đến nay, tất cả các tổ chức xã hội dân sự sự độc lập này, về cơ bản, đã phá sản, đã tan hoang, hoặc còn tồn tại cũng chỉ là cái vỏ của một nhúm khởi xướng vì còn được bơm tiền. Đau nhất là Văn đoàn độc lập, ông A đã không tiếc tiền dốc túi hàng tỷ đồng để nuôi các cụ, các nhà văn di vu chém gió bôi nhọ từ chị Võ Thị Sáu đến lãnh tụ hay nền tảng tư tưởng, chính sách văn học nghệ thuật của Đảng, xem như tồn tại được lâu nhất với tuổi thọ 5 năm cũng bắt đầu chấm hết.
Khi nào rảnh, tôi sẽ biên tiếp về cuộc đại chiến “kỳ cùng địch thủ” này

Kẻ cơ hội Nguyễn Thanh Giang

Đi ngược lại truyền thống yêu nước, thương nòi bao đời nay của cả dân tộc, trong lúc toàn Đảng, toàn dân đồng lòng, đoàn kết đưa đất nước vượt qua những khó khăn do thiên tai, địch họa thì lại có những kẻ tận dụng tri thức được đào tạo để chống đối Đảng, Nhà nước, phá hoại sự bình yên của đất nước.

Đó là Nguyễn Thanh Giang với học vị tiến sỹ, nguyên là chuyên viên kỹ thuật thuộc Tổng cục Địa chất. Trái với đa số nhân sĩ, trí thức tận tâm vì phát triển cộng đồng, Nguyễn Thanh Giang chỉ chú tâm đến những hoạt động vì lợi ích cá nhân, không hề đoái hoài đến những hoạt động vì lợi ích xã hội. Nói về ý thức cộng đồng của vị tiến sĩ này, ông Lợi, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc và ông Chiến, Chủ tịch Hội Cựu chiến binh xã Trung Văn, huyện Từ Liêm, Hà Nội, nơi Nguyễn Thanh Giang đang ở (trong khu tập thể Địa vật lý máy bay) bức xúc: Chúng tôi chưa bao giờ thấy ông Giang tham gia hội họp, hoạt động cùng bà con trong tổ dân phố, trong phường đối với các hoạt động đoàn thể, các hoạt động xã hội và các phong trào phát triển địa phương. Đại diện các tổ chức đoàn thể ở xã Trung Văn còn cho biết, ông Giang sống biệt lập, không giống như những người cùng lứa tuổi, ít giao lưu, chuyện trò cùng hàng xóm, láng giềng.

Với những hoạt động chống phá Nhà nước, tháng 3-1998, Nguyễn Thanh Giang đã từng bị Công an tỉnh Bình Phước lập biên bản, cảnh cáo về hành vi lưu giữ, phát tán trái phép các tài liệu có nội dung chống chế độ… nhưng tỏ ra ngoan cố theo những tư tưởng, những lời dụ dỗ của các thế lực phản động hải ngoại, “nhà trí thức” Nguyễn Thanh Giang tiếp tục trượt dài trên con đường đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Một năm sau đó, đến 4-3-1999, Nguyễn Thanh Giang lại tiếp tục bị Công an thành phố Hà Nội bắt quả tang về hành vi chống phá Nhà nước. Tại thời điểm ấy, khám xét khẩn cấp nhà ông Giang, cơ quan công an đã thu giữ hàng chục tập tài liệu của bọn phản động lưu vong và số đối tượng cơ hội chính trị, có nội dung xuyên tạc, nói xấu chế độ, nói xấu Đảng, Nhà nước. Và suốt từ thời gian đó đến nay, dù bị bắt, rồi được tha, được giáo dục, vận động nhiều lần, nhưng nhà “trí thức đen ấy” vẫn ngựa quen đường cũ, liên tục có các hoạt động chống đối Đảng, Nhà nước.

Gần đây nhất, ngày 26-11-2008, cơ quan điều tra Công an Hà Nội đã khám nhà, thu trên 10 kg tài liệu và nhiều phương tiện phản ánh hoạt động vi phạm pháp luật của Nguyễn Thanh Giang, đáng chú ý phát hiện tài liệu hạch toán thu chi của ấn phẩm trái phép “Tập san Tổ quốc”, giấy biên nhận tiền của một số đối tượng chống đối, cơ hội chính trị, danh sách phát tiền cho số gọi là “công tác viên”…

Nguyễn Thanh Giang tự phong là chủ nhiệm cái gọi là “Tập san Tổ quốc” phát tán các bài viết trên mạng, sau đó tải xuống để in ấn, phát hành trái phép 54 số nhờ sự “chống lưng” và “rót ngoại tệ ” của Nguyễn Gia Kiểng – một đối tượng sặc mùi phản động, cầm đầu tổ chức phản động lưu vong “Tập hợp dân chủ đa nguyên” ở Pháp. Nguyễn Gia Kiểng đã rót cho Nguyễn Thanh Giang 125 triệu đồng để “nuôi” cái ấn phẩm phản động này. Không rõ thực chi cụ thể ra sao, tư túi thế nào, nhưng Nguyễn Thanh Giang chỉ báo cáo một cách mập mờ với Kiểng là đã dành 46 triệu đồng để trả nhuận bút và tài trợ cho một số cá nhân là các phần tử cơ hội chính trị trong nước tham gia viết bài như Trần Lâm, Nguyễn Xuân Nghĩa, Vũ Cao Quận… (Hải Phòng), Hà Sỹ Phu, Tiêu Dao Bảo Cự, Bùi Minh Quốc (Lâm Đồng), Lê Hồng Hà, Phạm Quế Dương, Nguyễn Thượng Long, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Trần Khải Thanh Thủy, Vũ Hùng, Phan Văn Hồng, Nguyễn Phương Anh (Hà Nội), Nguyễn Kim Nhàn (Bắc Giang), Trần Đức Thạch (Nghệ An)… Bản thân “nhà tài trợ” Nguyễn Gia Kiểng cũng trực tiếp phân phát cho Trần Anh Kim, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Văn Tính 10,2 triệu đồng; hỗ trợ Nguyễn Kim Nhàn, Võ Văn Nghệ để tán phát cái gọi là “Tập san Tổ quốc” là 4,8 triệu đồng.

Để ra vẻ có ban bệ, quy mô hoành tráng nhằm che mắt thiên hạ và lấy oai với các tổ chức phản động khác, Nguyễn Thanh Giang tự thành lập một Ban biên tập, rồi Hội đồng cố vấn của cái “tập san” này gồm các nhân vật như Phạm Quế Dương, Trần Lâm, Bùi Tín, Nguyễn Phương Anh, Phạm Hồng Đức, Phan Thế Hải, Nguyễn Văn Hiệp, Việt Hoàng, Vi Đức Hồi, Nguyễn Chính Kết, Trần Anh Kim, Nguyễn Thượng Long, Nguyễn Xuân Nghĩa, Vũ Cao Quận, Huỳnh Tâm, Trần Khải Thanh Thủy, Phạm Việt Minh. Nhưng thực chất, “sếp tổng” hay người có quyền lực cao nhất chính là Nguyễn Gia Kiểng. Kiểng giao cho Nguyễn Thanh Giang và Trương Nhân Tuấn (một phần tử cơ hội chính trị có tên trong “Tập hợp dân chủ đa nguyên”) điều hành mọi việc.

Nguyễn Thanh Giang còn đứng ra tổ chức nhiều cuộc tụ tập, mà gần đây nhất là ngày 28-10-2008 tại tư gia của mình theo đề xuất của Nguyễn Phương Anh để hỗ trợ, hay nói chính xác là dùng tiền để “động viên” thân nhân của một số tội phạm xâm phạm an ninh quốc gia, chống phá Nhà nước đang bị các cơ quan pháp luật Việt Nam điều tra, làm rõ như Nguyễn Thị Nga (vợ bị can Nguyễn Xuân Nghĩa), Bùi Thị Rề (vợ bị can Nguyễn Văn Túc)… nhằm thuyết phục các đối tượng này tiếp tục khiếu kiện và tham gia vào các hoạt động sai trái, chống phá của chúng.

Tại buổi làm việc với cơ quan công an, chính Nguyễn Thanh Giang đã thú nhận rằng để che mắt các cơ quan an ninh Việt Nam, chính ông ta đã đứng tên để “nhận thay” các đối tượng như Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Khắc Toàn ở Hà Nội, Trần Kim Anh ở Thái Bình cả chục ngàn USD của các tổ chức chống phá Nhà nước Việt Nam ở hải ngoại như “Ủy ban Thụy Sỹ yểm trợ quốc nội”; “Văn bút Hoa Kỳ”; “Văn bút Thụy Sỹ”… Để che giấu những hành vi ăn vụng của mình, nhưng vẫn phải bảo đảm minh bạch tài chính với các “nhà tài trợ”, các đối tượng này lập chứng từ giao nhận tiền dưới hình thức lá thư cảm ơn. Như trong thư của Bùi Thị Kim Ngân, Vũ Thúy Hà viết: Chúng cháu là Bùi Thị Kim Ngân, vợ nhà báo Nguyễn Vũ Bình và Vũ Thúy Hà vợ của B.s Phạm Hồng Sơn… qua ông Nguyễn Thanh Giang, chúng cháu đã nhận đủ mỗi người 1.000 USD.

Những hành vi chống phá của Nguyễn Thanh Giang và đồng bọn đã bị các tầng lớp nhân dân, các nhân sĩ, trí thức, các nhà khoa học lên án. Và điều đáng tiếc nhất cho nhà khoa học này là uổng thay bao tri thức, hiểu biết được tích lũy trong suốt quá trình lao động, học tập, nghiên cứu khoa học lại bị chính ông đem đi nhuốm bẩn bởi tư tưởng lệch lạc, chống phá Nhà nước. Những kiến thức đáng quý ấy thay vì phục vụ lợi ích dân tộc, lại bị một số phần tử phản động, đối tượng cơ hội chính trị lợi dụng, làm hoen ố.