KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Hiển thị các bài đăng có nhãn Chu Hảo. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chu Hảo. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

ĐOAN TRANG GỌI CÁC TRÍ THỨC TRONG QUỸ PHAN CHÂU TRINH LÀ “PHÒ CHÍNH THỐNG”

Nhà xuất bản Trí Thức bị điều tra, Quỹ văn hóa Phan Châu Trinh dừng hoạt động: hai sự việc liên tiếp này gây ra một cơn chấn động trong giới “rận chủ” ở Việt Nam. Cơn chấn động này thật bất ngờ, khi không phải là sự tiếc nuối mà là sự hả hê. Sự hả hê này được thể hiện rõ nhất qua facebook của “nhà báo” Phạm Đoan Trang, thánh nữ tử đạo của phong trào “rận chủ”. Trong status của mình, Đoan Trang đã trực tiếp gọi các trí thức phản biện trong quỹ Phan Châu Trinh là “phò chính thống”.

ĐOAN TRANG GỌI CÁC TRÍ THỨC TRONG QUỸ PHAN CHÂU TRINH LÀ “PHÒ CHÍNH THỐNG”

“Từ lâu tôi đã thấy tâm lý “phò chính thống” (chữ dùng của nhà văn Phạm Thị Hoài), nệ nhà nước, hãnh diện vì được nhà nước công nhận… đã khiến nhiều trí thức Việt Nam tự giới hạn mình lại để chỉ làm những việc mà họ cho là an toàn - nghĩa là những việc nằm trong khuôn khổ nhà nước cho phép. Nếu an toàn mà lại có vẻ “cấp tiến”, mang màu sắc “khai dân trí” nữa thì càng tốt, càng khôn ngoan hơn. Thực là “vừa cấp tiến vừa an toàn” vậy.”

Tham khảo tại đây:

ĐOAN TRANG GỌI CÁC TRÍ THỨC TRONG QUỸ PHAN CHÂU TRINH LÀ “PHÒ CHÍNH THỐNG”

Ở dưới phần comment, Đoan Trang còn đùa cợt, không hề phản đối khi có người gọi các trí thức trong quỹ Phan Châu Trinh là “trí thức nửa mùa đội lốt đấu tranh dân chủ” gọi nôm na là dạng “đu dây, đi hai hàng”.
Đây là một chuyện kỳ lạ nếu ta biết về các trí thức vận hành quỹ Phan Châu Trinh và những người ủng hộ quỹ trong suốt quá trình hoạt động? Các trí thức của quỹ Phan Châu Trinh, không phải ai khác, chính là bộ sậu Nguyễn Quang A, Nguyên Ngọc, Chu Hảo, Phạm Toàn… Đây là những người là “đồng đội” hay nói cách khác là “cùng hàng ngũ” những nhà cấp tiến với Đoan Trang. Thậm chí, Đoan Trang còn có không ít lần làm việc chung với Quang A, và biết đâu lại chẳng được Quang A chu cấp tài chính trong các hoạt động biểu tình mà thánh nữ này tổ chức như cá chết, cây xanh, bầu cử Quốc hội… Các rận có lẽ đã quên Đoan Trang cầm bút cầm giấy đến chực chờ ở địa phương của Quang A để đưa tin về việc Quang A ứng cử Quốc hội, còn tâng bốc ông ta đến tận mây xanh. Ấy thế mà, ngoắt một cái, cô ta đã ám chỉ Quang A và những người bạn của ông ta là “phò chính thống”.

Lý giải cho hành vi này của Đoan Trang có thể đưa ra mấy lý do sau:

Một là, Đoan Trang hoàn toàn vận hành bởi đồng tiền. Bản tính này của thánh nữ, ai hoạt động lâu năm cùng cô ta cũng đều nhận thấy. Ai cho Đoan Trang tiền thì Đoan Trang ngoan với người đó. Việt Tân không cho Đoan Trang tiền, Đoan Trang chửi Việt Tân. Từ ngày Đoan Trang trốn vào Nam, sống ăn nhờ ở đậu bằng tiền của Việt Tân hỗ trợ các nhà hoạt động bị bầm dập thì từ đó không thấy Đoan Trang mở mồm ra chửi Việt Tân nữa. Đợt Quang A tự ứng cử Quốc hội, có lẽ Quang A cũng hỗ trợ Đoan Trang tài chính, nên cô ta hăng hái phỏng vấn Quang A, tâng bốc Quang A tận mây xanh. Bây giờ, cô ta đã có nhiều cơ hội tài chính hơn, thì việc nịnh bợ Quang A là không cần thiết nữa.
Hai là, Đoan Trang không mong muốn một xã hội được “khai dân trí”. Trong nhiều phát ngôn trên facebook, thánh nữ không hề che dấu thông điệp này. Câu cửa miệng của Đoan Trang: “dân chủ trước, dân trí sau”. Mà cái “dân chủ” mà thánh nữ mong muốn đến từ việc người dân xuống đường biểu tình, cùng lật đổ chính quyền, sau đó Đoan Trang và đồng đội Trịnh Hữu Long, Nguyễn Anh Tuấn sẽ trở thành những đấng cứu rỗi cho dân tộc Việt Nam! Như vậy, các trí thức kêu gọi “khai dân trí” kia là vật cản, phá hỏng giấc mơ đẹp của Đoan Trang. Người dân mà có dân trí rồi thì lời lẽ của Đoan Trang ai thèm nghe nữa. Và có thể người dân nhìn thánh nữ Đoan Trang như một con tâm thần chính trị thích khỏa thân tự sướng trước gương.
Ba là, Đoan Trang vẫn ngấm ngầm ghen tị vì thứ chính danh mà Đoan Trang càng chửi bới thì càng mất. Đoan Trang vốn là một nhà báo, cũng từng “phò chính thống” như thế, chỉ vì nói ngu, nói không đúng thời điểm, lại còn qua lại đú đởn với các thành phần như Mẹ Nấm Gấu, Người Buôn Gió và các thế lực người Việt lưu vong chống Cộng ở hải ngoại mà mất đi tính “chính thống” của bản thân. Sự thật là cái thời trẻ đó, Đoan Trang ngu thật, cứ nghĩ mình có thể vừa làm thánh nữ với cái mác “nhà báo dấn thân”, lại vừa được an vị trong các cơ quan báo chí nhà nước. Khi Đoan Trang mới về nước, Đoan Trang vẫn cố tìm đường vào chính thống, còn thân tình chụp ảnh với các anh nhà báo “phò chính thống”. Thế nhưng đáng buồn, cái mác “chính thống” này Đoan Trang đã mất lâu rồi, đám bạn bè nhà báo thấy Đoan Trang trở thành thánh nữ của giới rận thì cũng dần xa lánh. Nhưng các trí thức của quỹ Phan Châu Trinh thì khác, họ vẫn nói chuyện dân chủ, nhưng họ vẫn ngang nhiên hoạt động “chính thống”. Cay nhất là mấy thứ “Chính trị bình dân” hay “Học chính sách công qua chuyện đặc khu” của Đoan Trang chẳng bên nào cấp phép, trong khi NXB Tri Thức vẫn hàng ngày xuất bản đều đặn các cuốn sách kinh điển về dân chủ. Có lẽ cũng nhân status về quỹ Phan Châu Trinh này, Đoan Trang quảng cáo sách của mình trá hình chăng?
Tóm lại, sự thất bại của các trí thức trong quỹ Phan Châu Trinh sẽ mang lại một viễn cảnh đen tối cho giới rận: Đoan Trang sẽ lên ngôi Rận Chúa, mặc sức thao túng toàn bộ giới rận bằng tài chính và cái học lỗ mỗ của thánh nữ. Các nguồn tiền sẽ tiếp tục đổ hết vào túi Đoan Trang để thánh nữ tiếp tục mông muội hóa đầu óc các rận và sẽ tạo ra một thế hệ rận mới vận hành bằng tiền của bà con hải ngoại.

Theo Hội phát cuồng nhà báo Phạm Đoan Trang

Thứ Bảy, 24 tháng 11, 2018

TỔNG BÍ THƯ, CHỦ TỊCH NƯỚC NÓI VỀ VIỆC KỶ LUẬT ÔNG CHU HẢO

Cho rằng suy thoái về chính trị còn nguy hiểm hơn suy thoái về kinh tế, “phải kỷ luật một vài người để cứu muôn người”, Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng lý giải trước cử tri về việc kỷ luật ông Chu Hảo.

TỔNG BÍ THƯ, CHỦ TỊCH NƯỚC NÓI VỀ VIỆC KỶ LUẬT ÔNG CHU HẢO
Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng cho rằng kỷ luật một người là để cứu muôn người
Sáng nay (24/11), trả lời ý kiến cử tri tại buổi tiếp xúc cử tri Hà Nội về việc chống tự diễn biến, tự chuyển hóa, đảm bảo an ninh, quốc phòng, Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng cho rằng, cử tri nêu rất đúng, vì chúng ta vẫn xác định phải đặc biệt quan tâm đến ổn định chính trị đất nước mới phát triển được.
“Đây là vấn đề vô cùng hệ trọng, là vấn đề chiến lược liên quan đến tự diễn biến, tự chuyển hóa trong nội bộ chúng ta. Sợ rằng Đảng, Nhà nước chúng ta, cán bộ chúng ta thoái hóa, biến chất. Tại sao Trung ương phải nói chống tự diễn biến, tự chuyển hóa từ trong nội bộ?” - Tổng bí thư, Chủ tịch nước nói và cũng nhân đây báo cáo cử tri về việc “vì sao xử lý kỷ luật ông Chu Hảo”, dù đây không phải tham nhũng.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa trong mỗi con người nó biến mình thành người khác lúc nào không biết, nó lái con đường của chúng ta đi vô cùng phức tạp. Về cơ bản là rất tốt rồi, nhưng không phải không có những người cậy mình có chút công lao để sinh ra kiêu ngạo, muốn nói gì thì nói, phán gì thì phán, nói trái điều lệ, nói trái cương lĩnh. Thế ông có còn đảng viên nữa không, chưa nói là cán bộ. Vừa rồi phải khai trừ khỏi Đảng một vài trường hợp khác. Lúc đầu cũng kêu thế nọ thế kia, giờ có kêu gì được nữa không? Xử như vậy có đúng không?”, Tổng bí thư, Chủ tịch nước nói.
Tổng bí thư, Chủ tịch nước nhấn mạnh: “Bất cứ ai nếu có suy thoái chúng ta phải giáo dục chứ, phải uốn nắn chứ. Kỷ luật một vài người để cứu muôn người cơ mà, để người khác đừng phạm vào nữa, đừng cậy mình thế này, thế nọ, là công thần rồi phê phán hết cả, phơi bày hết cả thì chế độ này sẽ ra làm sao?”.
“Về mặt chính trị, suy thoái còn nguy hiểm hơn cả kinh tế”, Tổng bí thư, Chủ tịch nước nói.

Tham nhũng vặt như "ghẻ ruồi"

Về việc cử tri đề nghị phải giám sát chặt chẽ hơn nữa công tác cán bộ, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước nhấn mạnh ông rất tán thành và cho biết vừa rồi Đảng đã ra hàng loạt quy định về công tác cán bộ.
“Mới hôm qua, chúng ta họp tuyên truyền Nghị quyết Hội nghị Trung ương 8 về vai trò nêu gương, nói đích danh Ủy viên Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ủy viên Trung ương 200 ông này nêu gương, gương mẫu, không có chuyện gì thì nó sẽ khác. Chúng ta phải giáo dục tính Đảng, lòng yêu nước, tính chính trị, mẫu mực về mọi mặt mới được” - Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng nêu và nhấn mạnh thêm vai trò nêu gương của các cán bộ hưu trí để giới trẻ noi theo.
Về việc cử tri kiến nghị phải khắc phục tình trạng “trên nóng, dưới lạnh”, “trên bảo dưới không nghe”, Tổng bí thư, Chủ tịch nước nói chúng ta cũng đang làm và bên dưới cũng đang chuyển động.
Bên cạnh đó, Tổng bí thư, Chủ tịch nước cũng nhắc lại, “cách đây vài tuần, tôi nói phải tập trung chống tham nhũng vặt.
“Tham nhũng vặt như ghẻ ruồi, rất khó chịu. Đến cửa nào cũng phải tiền, không có tiền nó không trôi, “bôi trơn” mà. Xin giấy tờ học hành cho con, cho cháu, chuyển chỗ nọ chỗ kia... có phong bì thì được nhanh, không có ông ấy cứ ngâm đấy. Nó khó chịu lắm và làm hư hỏng cán bộ. Chuyện đó không phải chuyện nhỏ” - Tổng bí thư, Chủ tịch nước lưu ý./.

Thứ Ba, 20 tháng 11, 2018

Cần tránh những nhận thức sai lệch từ việc kỷ luật ông Chu Hảo


Những ngày qua, không gian mạng lan truyền những luồng tư tưởng khác nhau về việc UBKT Trung ương kết luận và thi hành kỷ luật ông Chu Hảo vì đã vi phạm rất nghiêm trọng nguyên tắc tổ chức, sinh hoạt Đảng, vi phạm tư cách, tiêu chuẩn đảng viên và quy định những điều đảng viên không được làm; có biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.


Những bình luận đa chiều được các tài khoản facebook tán phát trên mạng xã hội, các thế lực thù địch, phản động đã lợi dụng việc này để xuyên tạc, đả phá chế độ. Do đó, cần nhận diện vấn đề một cách khách quan trên những điểm căn bản sau:
Thứ nhất, việc thi hành kỷ luật Đảng, kịp thời đưa ra khỏi Đảng những người không đủ tiêu chuẩn là yêu cầu khách quan.
Trong 8 nguyên tắc xây dựng Đảng, có nguyên tắc: Đảng kết nạp những người ưu tú của giai cấp công nhân, nhân dân lao động vào Đảng, kịp thời đưa những người không đủ tiêu chuẩn đảng viên ra khỏi Đảng. 
Thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 khóa XII về xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, Đảng Cộng sản Việt Nam thẳng thắn nhìn vào sự thật khách quan, đánh giá đúng và kiên quyết khắc phục những yếu kém, hạn chế, khuyết điểm để làm tròn “sứ mệnh”. Luôn đòi hỏi duy trì, thực hiện nghiêm kỷ luật Đảng, kịp thời đưa ra khỏi Đảng những người không đủ tiêu chuẩn đảng viên là việc làm tất yếu.
Thứ hai, việc kỷ luật ông Chu Hảo và nhận diện “hiệu ứng Chu Hảo”.
Trước hết, quyết định kỷ luật đảng viên Chu Hảo căn cứ vào Điều lệ Đảng, các nghị quyết, chỉ thị, quy định của Đảng, căn cứ vào kết luận của cơ quan chức năng về sai phạm của ông Chu Hảo. 
Từ năm 2005, ông Chu Hảo nghỉ hưu (không còn là Thứ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ) và chuyển sang công tác ở Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam. 
Với cương vị là Tổng Biên tập, Giám đốc Nhà xuất bản Tri thức, ông đã lựa chọn, biên tập, xuất bản nhiều cuốn sách có nội dung sai phạm, trái quan điểm, chủ trương đường lối của Đảng. Đặc biệt, từ năm 2009 đến năm 2018, ông Chu Hảo tiếp tục xuất bản những cuốn sách có nội dung vi phạm, trong đó có 2 cuốn nội dung vi phạm về chính trị, tư tưởng bị cấm phát hành; 17 cuốn sách sai phạm ở mức độ ít nghiêm trọng và 5 cuốn không được phép tái bản. 
Bên cạnh đó, việc nói, viết và làm theo Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, Nghị quyết, chỉ thị của Đảng và pháp luật của Nhà nước, đồng chí Chu Hảo có biểu hiện vi phạm nghiêm trọng. Đại diện lãnh đạo Ban Tuyên giáo Trung ương đã mời ông Chu Hảo đến làm việc, trao đổi, phân tích, làm rõ và yêu cầu chấm dứt vi phạm nhưng ông vẫn tiếp tục vi phạm, tiếp tục sáng lập, tham gia các hội, nhóm, diễn đàn, câu lạc bộ và các tổ chức khác và có các hoạt động để truyền bá, tư tưởng quan điểm sai trái của mình. Ông Chu Hảo mắc phải những sai phạm có hệ thống, kéo dài, thể hiện tư cách đạo đức cách mạng của người đảng viên xuống cấp, không giữ được lập trường tư tưởng chính trị, rơi vào “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. 
Theo UBKT Trung ương, vi phạm của ông Chu Hảo là rất nghiêm trọng, diễn ra trong thời gian dài, ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức Đảng, tác động xấu tới tư tưởng xã hội. Do đó, căn cứ quy định của Đảng về xử lý kỷ luật đảng viên vi phạm, UBKT Trung ương quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức khai trừ ra khỏi Đảng đối với ông Chu Hảo.
Đảng có trường tồn, giữ được niềm tin của nhân dân khi và chỉ khi Đảng trong sạch, vững mạnh, đủ năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu. Đảng Cộng sản Việt Nam phải tuân thủ và thực hiện đúng những nguyên lý cơ bản về xây dựng Đảng; trong đó, quy luật đào thải đòi hỏi Đảng Cộng sản Việt Nam phải thực hiện nghiêm kỷ luật Đảng, kịp thời xử lý những đảng viên vi phạm kỷ luật.
Từ việc kỷ luật ông Chu Hảo, những ngày qua, trên không gian mạng có nhiều ý kiến bình luận trái chiều, các thế lực thù địch, phản động tán phát nhiều bài viết có nội dung chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam. Hiện tượng này được gọi là “hiệu ứng Chu Hảo”.
Từ “hiệu ứng Chu Hảo” cho thấy: (1) Một số ý kiến bày tỏ quan điểm trái chiều, kiến nghị UBKT Trung ương xem xét lại quyết định kỷ luật ông Chu Hảo và những đảng viên tuyên bố “bỏ Đảng” để ủng hộ Chu Hảo thì đây là những trường hợp suy thoái về tư tưởng chính trị, không giữ được phẩm chất cách mạng của người đảng viên, đang từng bước từ bỏ lập trường đúng đắn, rơi vào ngả nghiêng, dao động, biến chất. Những con người này đều không xứng đáng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. (2) Những thông tin của các thế lực thù địch, phản động tán phát trên không gian mạng có liên quan đến ông Chu Hảo đều nhằm mục đích chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam, xuyên tạc, bóp méo sự thật, kích động gây mất đoàn kết nội bộ Đảng.
Thứ ba, sự thật về chuyện hai đảng viên là quân nhân tuyên bố “bỏ Đảng” để ủng hộ Chu Hảo.
Từ sự kiện này, trên mạng xã hội facebook đã xuất hiện thông tin về việc tuyên bố “bỏ Đảng” của hai đảng viên là quân nhân gồm: Nguyễn Hữu Hiếu và Trần Nam. Cụ thể về hai trường hợp này như sau:
* Nguyễn Hữu Hiếu, sinh năm 1990, quê ở Thiệu Tân, Thiệu Hóa, Thanh Hóa; trú quán: Nghĩa Thành, Châu Đức, Bà Rịa - Vùng Tàu; vào Đảng ngày 30/10/2011. Trước khi bị kỷ luật và bị loại ra khỏi quân đội là Trung úy, Trung đội trưởng, Trung đoàn 152 Quân khu 9. 
Quá trình công tác, Hiếu hoàn thành nhiệm vụ thấp, năm 2016 là đảng viên không hoàn thành nhiệm vụ, có biểu hiện dao động tư tưởng, không yên tâm công tác, tham gia một số hội nhóm trên mạng có tư tưởng trái với đường lối, quan điểm của Đảng; tham gia chia sẻ, tán phát các tài liệu có nội dung chống phá Đảng, nhà nước. Đơn vị quản lý đã nhiều lần gặp gỡ, giáo dục, động viên, nhưng Hiếu không có sự thay đổi.
Ngày 16/8/2017, Nguyễn Hữu Hiếu đã bị kỷ luật cảnh cáo về Đảng và chính quyền. Quyết định kỷ luật của Đảng ủy Trung đoàn 152 nêu rõ: “Đồng chí Hiếu có biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, đã đăng bài phát tán trên mạng xã hội trái với quan điểm của Đảng, nhà nước, quân đội. Mặc dù đã được các cấp giáo dục, kiểm điểm nhưng đồng chí Hiếu không có ý thức chấp hành, vẫn tiếp tục sai phạm, đăng tải, chia sẻ với động cơ bôi nhọ, hạ thấp uy tín của Đảng, nhà nước. Hành vi vi phạm của đồng chí Hiếu là rất nghiêm trọng, trái với đường lối, chủ trương của Đảng, nhà nước, gây ảnh hưởng đến phẩm chất truyền thống, hình ảnh bộ đội Cụ Hồ của đơn vị”
Ngày 15/9/2017, Nguyễn Hữu Hiếu viết đơn xin phục viên và được tổ chức giải quyết cho ra quân đúng thủ tục quy định.
* Trần Nam, sinh năm 1960, quê quán: Trung Nguyên, Yên Lạc, Vĩnh Phúc; trú tại phường Lộc Tiến, TP. Bảo Lộc, Lâm Đồng; vào Đảng năm 1999. Tháng 10/1997, Trần Nam là Giám đốc Xí nghiệp sản xuất kinh doanh vật liệu xây dựng, Công ty Lâm Viên (Học viện Lục quân); từ năm 2001 - 2008, là Phó Giám đốc Công ty Lâm Viên. 
Từ năm 2011 - 2015, là trợ lý Ban Tham mưu kế hoạch, Phòng Hậu cần (Học viện Lục quân). Từ tháng 6/2015 Nam nghỉ chờ hưu với cấp bậc Trung tá quân nhân chuyên nghiệp, đến tháng 6/2016, Nam nghỉ hưu. 
Thời gian gần đây, Trần Nam đăng tải và chia sẻ trên trang facebook cá nhân nhiều nội dung từ những trang phản động, có thông tin xấu độc, xuyên tạc, nói xấu Chủ tịch Hồ Chí Minh, phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng, nói xấu Đảng, Nhà nước.
Như vậy, cả hai trường hợp Nguyễn Hữu Hiếu và Trần Nam đã không còn công tác trong QĐND Việt Nam nữa. Thời điểm hai trường hợp này tán phát thông tin có nội dung “bỏ Đảng” đã không còn là đảng viên trong Đảng bộ Quân đội. 
Do đó, những thông tin trên mạng xã hội facebook về hai trường hợp trên là không đúng sự thật. Việc tán phát thông tin đó chỉ là chiêu trò chống phá của các thế lực thù địch, phản động nhằm thực hiện âm mưu phi chính trị hóa lực lượng vũ trang; tung tin sai lệch, kích động tư tưởng “bỏ Đảng”.
Từ “hiệu ứng Chu Hảo”, các đơn vị cơ sở trong lực lượng vũ trang cần làm tốt một số nội dung sau:
(1) Thực hiện tốt công tác giáo dục chính trị tư tưởng, định hướng nhận diện “hiệu ứng Chu Hảo”, phân biệt đúng, sai, thực hiện thắng lợi công tác đấu tranh tư tưởng, lý luận trên không gian mạng trong giai đoạn hiện nay. 
(2) Làm tốt công tác bảo vệ chính trị nội bộ, thực hiện khoa học, hiệu quả việc quản lý các mối quan hệ xã hội của cán bộ, chiến sĩ thuộc quyền, kịp thời phát hiện và xử lý nghiêm những trường hợp có biểu hiện vi phạm các quy định của Đảng, pháp luật Nhà nước, kỷ luật của lực lượng vũ trang. 
(3) Các tổ chức cơ sở Đảng duy trì, thực hiện nghiêm chế độ quy định, nhất là công tác kiểm tra, giám sát; kịp thời giáo dục, kỷ luật những đảng viên vi phạm những điều đảng viên không được làm. 
(4) Làm tốt công tác phối hợp với cấp ủy, chính quyền địa phương trong việc nắm bắt thông tin những đảng viên là cán bộ, chiến sĩ trong lực lượng vũ trang đã nghỉ hưu, ra quân và những đảng viên thuộc đơn vị tham gia sinh hoạt hai chiều tại chi bộ, Đảng bộ địa phương.
Thực tiễn lịch sử đã chứng minh: “Tất cả những đảng cách mạng đã bị tiêu vong cho đến nay, đều bị tiêu vong vì tự cao tự đại, vì không biết nhìn rõ cái gì tạo nên sức mạnh của mình và vì sợ sệt không dám nói lên những nhược điểm của mình”. (V.I. Lênin: Toàn tập, Sđd, t. 45, tr. 141). 
Vì vậy, một đảng “công khai thừa nhận sai lầm, tìm ra nguyên nhân sai lầm, phân tích hoàn cảnh đã đẻ ra sai lầm, nghiên cứu cẩn thận những biện pháp để sửa chữa sai lầm ấy, đó là dấu hiệu chứng tỏ một đảng nghiêm túc, đó là đảng làm tròn những nghĩa vụ của mình” (V.I. Lênin: Toàn tập, Sđd, t. 41, tr. 51). 
Do đó, đòi hỏi tất yếu khách quan trong mọi giai đoạn cách mạng là thực hiện thắng lợi công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng; những vi phạm của cán bộ, đảng viên, tổ chức Đảng cần phải xử lý nghiêm túc, kịp thời, đưa ra khỏi Đảng những con người không còn đủ tư cách của người đảng viên để Đảng ta thực sự trong sạch, vững mạnh. 
Trong vấn đề này luôn đòi hỏi sự nhận thức đúng đắn “không có vùng cấm”, “không ai đứng trên, đứng ngoài pháp luật”, “tất cả đảng viên đều bình đẳng trước kỷ luật của Đảng”.

Đại tá, ThS Lê Hồng Quyền

Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2018

CHU HẢO - SAO CHƯA CHỊU SÁM HỐI, HỔ THẸN VỚI TIỀN NHÂN!

         Ông Chu Hảo, sinh năm 1940 tại Bắc Giang, nay đã sắp bước qua tuổi 80 - cái tuổi gần đất xa trời; cái tuổi đáng sẽ được vui vầy, điền viên bên con cháu, làm vườn, chăm hoa... Chu Hảo - một người được sinh ra trong một gia đình giàu truyền thống cách mạng, được Đảng, Nhà nước và Nhân dân nuôi dưỡng, chăm bẵm và đùm bọc từ khi còn rất nhỏ, đến khi đứng trên đỉnh cao về danh vọng, tiền bạc và được tạo điều kiện tối đa để thỏa đam mê làm khoa học, lại “trở cờ” và biến chất đến đáng thương. Hậu quả có lẽ đã được dự báo từ trước! Và ngày 19/10/2017, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đề nghị kỷ luật ông Chu Hảo vì “đã suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, tự diễn biến, tự chuyển hóa” như là điều tất yếu. Vậy vì sao lại như thế? Và cái án lơ lửng trên đầu ông Chu Hảo liệu có đáng và nhẹ quá hay không? Vấn Đề Đa Chiều xin được chia sẻ đôi lời cùng quý độc giả. 

CHU HẢO - SAO CHƯA CHỊU SÁM HỐI, HỔ THẸN VỚI TIỀN NHÂN!

         Là con trai của cụ Chu Đình Xương, một cán bộ cách mạng lão thành, từng giữ nhiều trọng trách quan trọng của ngành Công an thời kỳ trước và sau Cách mạng tháng 8/1945. Ông Chu Hảo được sinh ra, lớn lên, học tập, trưởng thành từ mái trường XHCN; được uống nước hòa bình, ăn cơm của tự do. Và có lẽ, ông chưa biết và nếm được mùi khốc liệt, đau thương nhưng đầy bi tráng của chiến trường, nơi hàng triệu những người con ưu tú khác đã nằm xuống, để đổi lấy giá trị của độc lập và tự do. Bởi ngay từ nhỏ, ông đã được sang Trung Quốc học 5 năm, đến lớp 10 mới về Việt Nam để học tập; 20 tuổi, đã được Đảng, Nhà nước đài thọ và cử sang Liên Xô (nay là Nga) để học tập, nghiên cứu và lấy tới bằng Phó Tiến sĩ, Tiến sĩ… và lên tới học hàm Giáo sư, cùng chức vụ Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ Việt Nam năm 1996. Đó là con đường như được trải thảm, vinh dự và rất đỗi tự hào. Cuộc đời của mỗi con người sinh ra, chỉ luôn ao ước được một phần như thế! 
         Tuy nhiên, sau khi nghỉ hưu vào năm 2005 và làm Giám đốc kiêm Tổng biên tập Nhà xuất bản (NXB) Tri thức, ông đã lựa chọn, biên tập, xuất bản nhiều cuốn sách có nội dung sai phạm, trái quan điểm, chủ trương đường lối của Đảng. Cụ thể trong các năm (2005 - 2009), ông đã cho xuất bản 5 cuốn sách có nội dung sai trái, bị cơ quan chức năng thẩm định, kết luận, xử lý, tiêu hủy cũng như cấm phát hành. Một số cuốn như “Đường về nô lệ” của F.A. Hayek đã thổi phồng các mặt hạn chế của chủ nghĩa xã hội, đánh đồng chủ nghĩa xã hội ở Liên Xô với chủ nghĩa phát xít; đề cao các giá trị dân chủ của chủ nghĩa tư bản, phủ nhận hoàn toàn hệ thống triết học, chính trị, kinh tế, văn hóa của chủ nghĩa xã hội, phủ định chủ nghĩa Mác, gắn mô hình kinh tế của Liên Xô trước đây với mô hình của chủ nghĩa phát xít; cho rằng tất yếu mô hình đó sẽ dẫn đến nô lệ. Cuốn sách “Việt Nam thay đổi và hạnh phúc” có những quan điểm, nhận định, đánh giá thiếu căn cứ khoa học, mơ hồ về chính trị, hết sức sai lầm, lệch lạc, trái với những quan điểm, chủ trương đường lối của Đảng. Ngoài ra, cuốn sách “Ông Sáu Dân trong lòng dân” cho thấy Nhà xuất bản có dấu hiệu khuynh hướng tập hợp những bài viết về những người có quan điểm khác với chủ trương, đường lối của Đảng, nhằm “gợi ý”“gợi mở” một hướng đi khác, cách nhìn khác không có lợi cho sự nghiệp xây dựng đất nước. 
        Nhưng phải chăng mầm móng của sự “phản trắc” của ông đã được nuôi dưỡng âm thầm, manh nha từ rất lâu. Đến khi không còn ở vị trí đỉnh cao của địa vị, quyền lực, danh lợi thì nó ngày càng lộ rõ và biểu hiện ngày càng rõ ràng hơn. Đó là biểu hiện của tư tưởng “cấp tiến”, “cơ hội chính trị”. Đặc biệt nguy hiểm hơn, khi ông cũng là một thành viên chủ chốt trong nhóm Diễn đàn Xã hội Dân sự của tên ngáo đá, “lưu manh chính trị” Nguyễn Quang A; đã từng tham gia ký vào các thư kiến nghị, thư ngỏ và có nhiều bài viết trên báo chí trong và ngoài nước, mạng xã hội; kiến nghị đòi bỏ Điều 4 Hiến pháp; yêu cầu đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập; đòi phi chính trị đối với lực lượng vũ trang... “Thư kiến nghị về Luật An ninh mạng” trong đó kiến nghị bãi bỏ hoàn toàn một số điều của Luật, tự ý đưa tên đồng chí Nguyễn Khánh Toàn, nguyên Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an (không được sự đồng ý của đồng chí Nguyễn Khánh Toàn) vào danh sách những người đứng tên thư kiến nghị, đưa lên mạng xã hội gây xôn xao dư luận, ảnh hưởng tiêu cực đến tình hình chính trị, tư tưởng của nhân dân. Đồng thời, ông còn có nhiều bài viết, bài phát biểu trên báo chí và mạng xã hội có nội dung sai trái; tự ý sáng lập, tham gia các hội, nhóm, diễn đàn, câu lạc bộ, các tổ chức khác và có các hoạt động để truyền bá tư tưởng, quan điểm sai trái của mình. Việc có quan hệ với các phần tử có quan điểm lệch lạc, sai trái là đã góp phần tiếp tay cho các phần tử cơ hội, thù địch chống phá Đảng. 
        Là đảng viên, phải chăng Chu Hảo đã quên đi lời thề trước Đảng, lời hứa với nhân dân; quên đi công lao, bề dày truyền thống được xây dựng bằng máu và nước mắt của gia đình; quên đi lý tưởng, chế độ đã nuôi dưỡng và tạo điệu kiện hết mực để ông phát triển tài năng, trí tuệ. Là đảng viên trí thức nhưng ông đã đi ngược lại phẩm giá của người trí thức, đi ngược lại Cương lĩnh, Điều lệ của Đảng, đi ngược lại niềm tin, kỳ vọng của quần chúng nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng, không thể và không còn xứng đáng với cái tâm, cái tầm của người tri thức và tư cách đảng viên chân chính. 
        Tuy nhiên, thật biết chớp lấy thời cơ, chụp giật kiểu phường chợ búa, các phần tử cơ hội, phản động “cấp tiến” đã lợi dụng việc ông bị đề nghị xử lý kỷ luật để đu theo, hô hào như “nấm mọc sau mưa”. Lần lượt, nào là Nguyên Ngọc, Mạc Văn Trang - nguyên Tổng biên tập Tạp chí Phát triển giáo dục, ả diễn viên hết thời Kim Chi tuyên bố “bỏ Đảng”. Gần đây, có vài người cũng tự tuyên bố bỏ Đảng, như “tiến sĩ” Trần Thanh Tuấn (được cho là công tác tại Đại học Khoa học Tự nhiên TP.HCM), “trung tá” Trần Nam (được cho là “quân nhân chuyên nghiệp”… Thậm chí các tổ chức, cá nhân chống đối còn nêu lên viễn cảnh là sẽ có cái gọi là “một trào lưu ra Đảng”. Nhưng cần phải thấy rằng, đây không phải là một “hiện tượng” mới mà đã diễn ra trong vài năm qua, có thể kể đến như Nguyễn Đình Cống - giáo sư, tiến sĩ, sinh năm 1937, vào Đảng năm 1985 tại Đảng bộ Đại học Xây dựng, tuyên bố bỏ Đảng ngày 03/02/2016; ông Tương Lai - Giáo sư, vào Đảng năm 1959, tuyên bố ra Đảng ngày 02/9/2017… Như vậy, đây thực chất là thủ đoạn “bổn cũ soạn lại” để gây áp lực với các cấp ủy đảng, tạo điều kiện cho một số kẻ “theo đóm ăn tàn” cổ vũ cho hành động trở cờ của những nhân vật được hưởng rất nhiều ưu đãi của Đảng, Nhà nước, đồng thời vu khống Đảng và Nhà nước ta “ruồng bỏ trí thức”.
         Cơ mà, trớ trêu thay, những kẻ tuyên bố “bỏ đảng” thường rơi vào trường hợp theo chủ nghĩa “xét lại”, đề cao những giá trị của Tây lông, hoặc đã từng bị kỷ luật, đã làm đơn xin ra khỏi Đảng (nhưng chưa được chấp thuận), từ lâu đã không tham gia sinh hoạt Đảng, có mối quan hệ mật thiết và thường xuyên được các đối tượng chống đối, phản động khác "nuôi dưỡng". Và như muối bỏ bể, vì cho đến nay những hành động này không gây ra được hiệu ứng gì và cũng không có ai hưởng ứng. Có thể nhận thấy, khi Đảng đang thực hiện việc siết chặt kỷ cương, kỷ luật, những hành vi sai trái của các đối tượng khó còn che đậy hoặc lấp liếm được nữa, sẽ phải đối mặt với kỷ luật nghiêm khắc của Đảng. Do đó, các đối tượng đã tuyên bố “bỏ Đảng” để tự gán cho mình cái mác “kiên quyết từ bỏ, sám hối”“giữ vững lập trường chống Đảng” và “đỡ mang tiếng vì là đảng viên”... Hay nói một cách dân gian là tuyên bố “bỏ Đảng” để không bị “Đảng bỏ” vì vi phạm kỷ luật nghiêm trọng đến mức Đảng phải thi hành kỷ luật, thậm chí ở hình thức cao nhất!
       Để thêm phần đặc sắc, sinh động, vẽ vời công lao của Chu Hảo, những người như Nguyễn Quang A, Huy “vẩu” Trương Huy San đồng loạt viết trên facebook rằng, Chu Hảo “có công lớn với dân tộc” vì đã “đưa Internet vào Việt Nam” và đã đưa tri thức của thế giới vào Việt Nam khi làm Giám đốc NXB Tri thức hay nhóm “Tinh thần Khai Minh” với Nguyễn Vi Yên, Nguyễn Trường Sơn, Nguyệt Hà thì đồng loạt mô tả ông Chu Hảo như một “ân nhân” vì Nhà xuất bản của ông đã trang bị kiến thức chính trị cho họ, đồng thời cung cấp “cơ sở vật chất” và “sự bảo trợ” để họ hoạt động. Nhưng những thành phần này đã “thần tượng hóa” vai trò cá nhân Chu Hảo, mà quên rằng những đóng góp đó được thực hiện trên cơ sở tập hợp, cộng hưởng trí tuệ và tâm huyết của bao tập thể cán bộ, đảng viên, đội ngũ chuyên gia, tri thức những nơi ông từng công tác. Đó còn là sự đầu tư, chỉ đạo triển khai quyết liệt dưới sự lãnh đạo, chỉ đạo của Đảng, Nhà nước trong sự nghiệp phát triển Khoa học và Công nghệ. Đằng này, dù từng là cán bộ cao cấp, khi “hạ cánh an toàn”, ông đã phản bội lại niềm tin, lý tưởng, lời tuyên thệ của người đảng viên khi tự nguyện xin đứng vào hàng ngũ của Đảng, tự phủ định những đóng góp đã được tổ chức, đồng chí, đồng nghiệp ghi nhận. 
        Ngáo đá hơn, một số tên đồng loạt xuyên tạc “Kỷ luật Giáo sư Chu Hảo là tuyên chiến chống giới trí thức Việt Nam” (Đài RFA tiếng Việt), “là chống lại tri thức, chống lại sự tiến bộ” (nhóm Tinh thần Khai minh). Viện dẫn những nội dung được cho là “công lớn” của ông Chu Hảo như nêu trên, để chứng minh cho luận điệu đó. Nhưng có lẽ chúng đã quên rằng, Ủy ban kiểm tra Trung ương đề nghị kỷ luật ông Chu Hảo - là một ĐẢNG VIÊN, xin nhắc lại là Đảng viên. Mà đảng viên khi viết đơn xin vào vào Đảng thì phải chấp hành mọi quy định của Đảng. Sai phạm của Chu Hảo là đặc biệt nghiêm trọng, vì vậy việc đề nghị xử lý kỷ luật là hợp lý, hợp tình. Điều này, hoàn toàn không liên quan tới việc chúng lu loa “chống lại giới tri thức”, bởi trí thức đâu chỉ là đảng viên. Thật nực cười! 
        Lời cuối dành cho ông Chu Hảo - một đất nước giàu không chỉ có nền kinh tế mạnh, có một nền chính trị ổn định, mà đó còn là cả một chiều sâu văn hóa, nền tảng tư tưởng vững chắc và truyền thống ngàn năm của dân tộc. Vì thế những lời nói, việc làm của ông đã chà đạp lên truyền thống “uống nước nhớ nguồn” của dân tộc, biểu hiện của sự “ăn cháo đá bát” trắng trợn. Nó đã phá tan, vùi dập những cống hiến của cụ thân sinh, của bao thế hệ, nó như một vết lem không thể xóa nhòa. Nay đã ở tuổi xế chiều, thời gian ở lại chốn nhân gian chẳng được bao nhiêu, sao không làm những việc có ích hơn, dạy dỗ con cháu nên người mà lại thường trực dã tâm phá hoại cuộc sống này. Dân ta có câu: “Trăm năm bia đá cũng mòn - Ngàn năm bịa miệng vẫn còn trơ trơ” ông Chu Hảo ạ. Mong ông sớm tỉnh ngộ và quay đầu. 

ĐỜI CÁT

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

TÌM HIỂU VỀ VIỆN NGHIÊN CỨU PHÁT TRIỂN - IDS

“Viện Nghiên cứu phát triển” (Institutes of Development Studies, viết tắt là IDS). Đây là một tổ chức nghiên cứu tư nhân, sử dụng phần lớn kinh phí từ “Chương trình phát triển Liên Hợp Quốc” (UNDP) và “Cơ quan của Hoa Kỳ về phát triển quốc tế” (USAID). Ngạn ngữ Pháp có câu “Ai trả tiền người đó là chủ”, trong trường hợp này ông chủ không ai xa lạ đó là USAID.
USAID do tổng thống Mỹ J. F. Kennedy thành lập từ năm 1961 với mục tiêu bề ngoài là điều hành nguồn viện trợ của Mỹ cho nước ngoài nhưng thực ra là cung cấp viện trợ cho các thế lực chống đối những chính quyền ở những nước mà Mỹ không thân thiện núp dưới danh nghĩa viện trợ xóa bỏ đói nghèo. Về bản chất của nó, USAID là một trong các trung điểm để hợp pháp hóa nguồn kinh phí của CIA cung cấp cho các thế lực khủng bố, bạo loạn ở những nước bị cho là cứng đầu, không chịu vâng lời Mỹ.

TÌM HIỂU VỀ VIỆN NGHIÊN CỨU PHÁT TRIỂN - IDS

Núp dưới danh nghĩa “xã hội dân sự”, Viện IDS nhiều lần tỏ thái độ chống đối, xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, tổ chức này công khai khoét sâu mâu thuẫn Việt Nam - Trung Quốc, tạo thế đối đầu trực diện, nguy hiểm với nước này hòng đẩy Việt Nam vào quỹ đạo chi phối của Mỹ và phương Tây, phá hoại chính sách ngoại giao độc lập, chủ trương gìn giữ hòa bình, ổn định để phát triển kinh tế.
Chưa dừng lại ở đó, trong quá trình hoạt động từ năm 2007 đến năm 2009, Viện IDS đã có nhiều hoạt động tiếp cận trái phép những thông tin bí mật Nhà nước (theo Pháp lệnh Bảo vệ bí mật Nhà nước số 30/2000/PL-UBTVQH10 do Ủy ban thường vụ Quốc hội ban hành ngày 28/12/2000 và sửa đổi, bổ sung năm 2002).
Trước những việc làm sai trái gây phương hại nghiêm trọng đến lợi ích, chính sách ngoại giao và an ninh đất nước. Thủ tướng Chính phủ buộc phải ra Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg nhằm giám sát chặt chẽ các hoạt động của IDS. Thấy không thể tự do lộng hành như trước, ngày 14/9/2009 IDS tuyên bố tự giải thể với lý do phản đối Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg. Thực chất đây là một cuộc tháo chạy khi nhận thấy cái mặt nạ “xã hội dân sự” nhưng lại do tình báo Mỹ và phương Tây nuôi dưỡng đã “hết tác dụng”.
Sau khi IDS giải tán, trước thềm Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam, chúng yêu cầu đổi tên Nước, đổi tên Đảng đồng thời yêu cầu trả tự do cho đám lưu manh chính trị và con buôn dân chủ chuyên chống phá nhà nước đang xộ khám mà chúng gọi là “nhà bất đồng chính kiến”.
Vô liêm sỹ hơn, tháng 6/2018 chúng tuyên bố rằng Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Thứ trưởng Thường trực Bộ Công an đã tham gia vào “nhóm chuyên gia” để chống lại Luật An ninh mạng đang được Quốc hội thảo luận và chuẩn bị thông qua. Sự việc đã khiến Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn phải có thư gửi Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin truyền thông và báo Thanh Niên (tờ báo đã đăng tải thông tin này) để thông báo rằng chúng đã bịa đặt việc ông tham gia vào nhóm này.
Do đó, việc Ủy ban kiểm tra Trung ương thi hành kỷ luật là việc làm tất yếu. Dẫu có chậm nhưng vẫn phải làm để loại bỏ những khối ung nhọt, bảo vệ cơ thể được khỏe mạnh.
Trong một diễn biến khác có liên quan, ngay sau khi tin kỷ luật của UBKT TW ngay lập tức một vài đồng bọn đã từng tham gia tổ chức IDS đã có tuyên bố này nọ… Chúng không hiểu đã lên thớt thì số phận của chúng cũng không thể khác được. Do đó việc tuyên bố bỏ Đảng về bản chất là cuộc tháo chạy trước khi bản án giáng xuống đầu chúng. Đây là hậu quả tất yếu tiếp sau những việc làm sai trái, phản phúc mà chúng đã nhúng chàm trong thời gian dài.
Việc bị kỷ luật, tuyên bố bỏ Đảng không làm nhiều người bất ngờ khi chứng kiến những việc làm bất hảo, phản phúc của những tên này. Điều làm cho nhiều người bất ngờ, thậm chí bức xúc, tức giận là sau khi tuyên bố bỏ Đảng lập tức xuất hiện bài viết ca ngợi “là một người yêu nước chân chính” bất chấp những việc làm vô liêm sỹ và khốn nạn của tên này trong thời gian qua.

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

YÊU NƯỚC HAY YÊU ĐẢNG?



Sẵn thấy vài người bênh hành vi bỏ chạy khỏi Đảng, bảo “dù gì bọn nó vẫn yêu nước, chắc tại Đảng sao đó …”, của mấy tên đảng viên biến chất, thoái hoá như Nguyên Ngọc v.v… vì tên Chu Hảo đã bị lên thớt, nên chúng lo sẽ tới lượt chúng, mình tự hỏi: YÊU NƯỚC HAY YÊU ĐẢNG?
Phản động nó luôn tìm cách xuyên tạc vấn đề, cố tách tính quần chúng nhân dân ra khỏi Đảng. Nó cố dẫn dắt rằng Đảng chỉ là một tổ chức không liên quan đến lòng yêu nước, nó cố lái để hướng dân theo quan niệm sai lầm rằng “đất nước là trường tồn, đảng phái là nhất thời”, vì vậy chỉ cần yêu nước thôi là đủ.

YÊU NƯỚC HAY YÊU ĐẢNG?
Chị Nguyễn Thị Thu Huyền, một doanh nhân thành đạt tại Tp. Hồ Chí Minh, tác giả bài viết.
Thế nhưng yêu nước là gì?
Yêu nước bắt nguồn từ những điều rất đỗi bình thường. Bạn yêu quý cảnh đẹp quê hương, thích thú với lịch sử, truyền thống của dân tộc, trân trọng ngôn ngữ, văn hóa, giá trị vật chất và tinh thần của ngàn xưa để lại… Thế là chủ nghĩa yêu nước từ đó hình thành và chi phối mọi hoạt động của bạn. Người yêu nước chân chính, dù đi khắp 4 phương trời thì tình cảm vẫn hướng về đất mẹ, hành động vẫn nhằm làm giàu đẹp cả về văn hóa, tinh thần cho quốc gia, dân tộc, làm vẻ vang thêm truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Và khi có giặc xâm lăng, chính chủ nghĩa yêu nước đó sẽ kết thành sức mạnh chống lại quân xâm lược.
Bác Hồ nói: “Thi đua là yêu nước, yêu nước thì phải thi đua, và những người thi đua là những người yêu nước nhất”. Như vậy, yêu nước là hành động nhằm làm giàu đẹp cho đất nước cả về phương diện vật chất lẫn tinh thần, chứ không có kiểu yêu nước mà bằng mồm thuần túy, cũng không có kiểu hô hào yêu nước nhưng tâm trí lại ở tít tận trời tây hoặc làm những việc phương hại đến uy tín của quốc gia, dân tộc; cũng không thể mang tư tưởng tự nhục cao mà bảo rằng mình yêu nước; hoặc tệ hại hơn nữa là hàng ngày hàng giờ bám gót ngoại bang nhưng vẫn treo trên đầu lưỡi chữ yêu nước thương dân! Không phải! Đối với bọn này, tổ quốc chỉ là công cụ để xu nịnh ngoại bang và lừa gạt đồng bào.
Như vậy, trong mỗi người dân Việt Nam đúng nghĩa nói chung đều có lòng yêu nước nồng nàn. Truyền thống 4.000 năm dựng nước giữ nước là đáng tự hào, tự tôn dân tộc. Hiếm có quốc gia nhỏ bé nào trải qua ngàn năm Bắc thuộc, trăm năm Tây xâm lại giữ vững bản sắc văn hóa tinh thần đến vậy. Trong mỗi người dân Việt Nam đều bùng cháy ngọn lửa của chủ nghĩa yêu nước mạnh mẽ, để khi cần, chỉ cần một xu hướng cách mạng đưa lối chỉ đường sẽ kết thành làn sóng dữ dội cuốn bay tất cả những khó khăn.
Đảng Cộng sản Việt Nam chính là xu hướng cách mạng đó. Mang trong mình hơi thở thời đại và lý tưởng cách mạng đúng đắn, Nhiệm vụ của Đảng Cộng sản Việt Nam là hướng ngọn lửa yêu nước của người dân trở thành ngọn lửa chung của toàn dân tộc, hiệu triệu sức mạnh dân tộc kết hợp với sức mạnh thời đại để hoàn thành sứ mạng lịch sử là độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Sự thực là trước khi có Đảng, chủ nghĩa yêu nước với những người con ưu tú như Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh, Cao Thắng, Phan Đình Phùng, Trương Định… đã từng rực cháy ngọn lửa yêu nước sáng ngời nhưng chừng đó là chưa đủ để hoàn thành sứ mệnh giải phóng dân tộc. Từ khi có lý tưởng Cộng sản, với bản chất, lập trường của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, Đảng Cộng sản Việt Nam có lợi ích gắn liền với lợi ích của giai tầng chiếm số đông trong xã hội đã đủ thế và lực để đưa cách mạng đến thành công. Những gì Đảng làm đều để phục vụ lợi ích của các giai tầng ấy. Lịch sử hình thành và phát triển đã chứng minh rằng, lợi ích của Đảng cũng là lợi ích chung của toàn dân tộc. Hai khái niệm này chưa bao giờ có thể tách rời như những gì bọn phản động đang tích cực rêu rao.
Là một người Đảng viên trước hết phải là người yêu nước. Có lòng yêu nước nồng nàn mới thúc đẩy hành động của con người lên một tầng cao mới đó là khát khao cống hiến, có thêm một lý tưởng để phấn đấu. Đứng dưới lá cờ vinh quang của Đảng, người Đảng viên phải ý thức được rằng họ đã mang trong mình một lý tưởng cách mạng, nhiệm vụ của họ là cụ thể hóa chủ nghĩa yêu nước theo lý tưởng cộng sản tức là phục vụ lợi ích của giai cấp công nhân và nhân dân lao động. Ngoài ra không còn gì khác. Không ý thức được điều đó tức là họ chưa xứng đáng là người đảng viên. Hoặc là một kẻ cơ hội, hoặc là những kẻ phá hoại, sớm muộn cũng bị loại trừ, đào thải. Những người phấn đấu suốt đời cho lý tưởng Cộng sản, chỉ biết còn Đảng còn mình là những người yêu nước chân chính. Điều đó không thể phủ nhận.
Như vậy, yêu Đảng là toàn tâm toàn ý cống hiến cho sự nghiệp cách mạng, lý tưởng Cộng sản. Không phải tách rời khỏi lòng yêu nước mà ngược lại chính lòng yêu nước là động lực to lớn cho những đảng viên chân chính quyết tâm, phấn đấu hi sinh cho lý tưởng cách mạng của Đảng. Không phải cứ trở thành Đảng viên là mặc định mình đủ tư cách làm cách mạng. Làm sao cho xứng với danh dự và truyền thống của Đảng mới là điều mà mỗi Đảng viên phải luôn tâm niệm để trưởng thành.
Người dân bình thường luôn có sẵn tinh thần yêu nước. Họ chưa tiếp xúc với lý tưởng của Đảng, chưa có cảm tình với Đảng nên họ chưa hiểu hết, chưa yêu Đảng là chuyện hết sức bình thường. Nhưng bọn phản động tuyên truyền rằng yêu nước là phải chống lại Đảng, phải ghét Đảng. Đó là xuyên tạc, là đánh tráo khái niệm. Rõ ràng rằng những kẻ ra rả luận điệu đó luôn tìm cách chia rẽ dân tộc, kích động bạo lực, phá rối cuộc sống bình yên hiện tại. Đối với chúng trách nhiệm tối thiểu của công dân đó là nghiêm chỉnh chấp hành hiến pháp và pháp luật chúng còn không thực hiện được thì nói gì đến lòng yêu nước như chúng rêu rao? Đó là chưa kể đến ý thức tự nhục cao luôn sẵn sàng hạ thấp dân tộc mình để xu nịnh ngoại bang. Những kẻ đó nói về lòng yêu nước nghe chừng hơi lố.
Trách nhiệm của một công dân bình thường trong xã hội là làm thật tốt chức trách mà xã hội đã giao. Bên cạnh đó coi trọng những chuẩn mực đạo đức, tôn trọng pháp luật là đủ. Chỉ khi nào tiếp xúc, giác ngộ lý tưởng Cộng sản, tự nguyện đi theo con đường cách mạng, vấn đề yêu Đảng, cống hiến cho Đảng mới được nghiêm túc đặt ra. Người yêu nước chưa cần phải yêu Đảng nhưng đi ngược lại lợi ích của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, xuyên tạc lý tưởng Cộng sản, phủ nhận công sức mà các thế hệ cha ông đã tốn công lao, xương máu gầy dựng, ra sức phá hoại nền độc lập tự do mà Việt Nam đang xây dựng thì chắc chắn không phải là người yêu nước, càng không xứng đáng là Đảng viên.
Tôi đây yêu Đảng và dư tiêu chuẩn, nhưng vì biết mình thiên về chủ nghĩa cá nhân, nhắm hi sinh bản thân không được, cống hiến không tới, không thể xứng với tên gọi là đảng viên, nên mới không xin vào Đảng và luôn thấy tiếc đây này. Còn vào Đảng xong, lợi lộc không được như ý thì bất mãn, hằn thù…, rồi trở cờ, bán đứng… là thứ vứt đi!
Nguyễn Thị Thu Huyền

CỦI TỰ DIỄN BIẾN CHU HẢO VÔ LÒ - CUỘC “ĐỐT LÒ” TRÊN LĨNH VỰC TƯ TƯỞNG VĂN HÓA BẮT ĐẦU.

Những năm gần đây, cuộc “đốt lò” trong lĩnh vực chống tham nhũng đã mang lại kết quả rất đáng khích lệ. Tuy nhiên, trên lĩnh vực tư tưởng văn hóa, chống tự diễn biến, tự chuyển hóa vẫn đang là vấn đề nóng bỏng. Việc hạ bệ thần tượng Lê Văn Tám, Võ Thị Sáu rồi xuyên tạc lịch sử… vẫn diễn ra công khai từ chính những cá nhân hoặc tổ chức từng đã hoặc đang đứng trong hệ thống công quyền. Hoạt động trên của nhóm người “tự diễn biến”“tự chuyển hóa” không được xử lý kịp thời khiến lòng dân nghi ngại, nếu để kéo dài sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong của chế độ…
Rất mừng là bây giờ, với việc xử lý ông Chu Hảo, cuộc “đốt lò” trên lĩnh vực tư tưởng văn hóa đã chính thức bắt đầu!


CỦI TỰ DIỄN BIẾN CHU HẢO VÔ LÒ - CUỘC “ĐỐT LÒ” TRÊN LĨNH VỰC TƯ TƯỞNG VĂN HÓA BẮT ĐẦU.

Chu Hảo là người ủng hộ cuốn sách dị tật, độc hại “Gạc Ma - vòng tròn bất tử” của ông Lê Mã Lương. Chu Hảo cũng là người phản đối Hiến pháp 2013 và vô số vụ ủng hộ đám Dân chủ cuội…
Từ ngày 17 đến 19/10/2018, tại Hà Nội, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 30. Ông Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, chủ trì kỳ họp.
Tại kỳ họp này, Ủy ban Kiểm tra (UBKT) Trung ương đã xem xét, kết luận các dấu hiệu vi phạm đối với ông Chu Hảo, Giám đốc - Tổng biên tập Nhà xuất bản Tri thức.
Kết luận của Ủy ban Kiểm tra Trung ương nêu: “Với cương vị là Giám đốc - Tổng biên tập, đồng chí Chu Hảo chịu trách nhiệm chính về việc Nhà xuất bản Tri thức xuất bản một số cuốn sách có nội dung trái với quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, Nhà nước, vi phạm Luật Xuất bản, bị cơ quan chức năng xử lý, thu hồi và tiêu hủy”.
Theo Ủy ban Kiểm tra Trung ương, vi phạm của ông Chu Hảo là nghiêm trọng:
“Từng giữ chức vụ Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, đồng chí đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm, có những bài viết, phát ngôn có nội dung trái với Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị, quy định của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; đồng chí đã suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa’. Vi phạm, khuyết điểm của đồng chí Chu Hảo là rất nghiêm trọng, làm ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức đảng, tác động xấu tới tư tưởng xã hội, đến mức phải xem xét, thi hành kỷ luật”.
Chu Hảo sinh ngày 15/5/1940. Ông từng giữ chức Thứ trưởng Bộ Khoa học công nghệ từ năm 1996 đến 2005. Ông hiện là Giám đốc Nhà xuất bản Tri Thức và Phó Hiệu trưởng Đại học Phan Châu Trinh.
Cũng cần nói thêm, tên Trương Huy San, biệt danh “Vẩu San hô”, “Osin Huy Đức” nắm được nhiều tin tức để chém gió trên mạng cũng là từ Chu Hảo mà ra.

VÀI NÉT VỀ CHU HẢO

I. Những sự thật về giáo sư Chu Hảo mà ít người để ý
1- Là thành viên quan trọng của một nhóm lợi ích trong hệ thống chính quyền.
Chu Hảo là con ông Chu Đình Xương, cán bộ cao cấp của ngành Công an, từng giữ chức Giám đốc Sở Công an Bắc Bộ năm 1945, Phó Giám đốc Sở Công an Trung Bộ, Giám đốc Sở Công an Nam Trung Bộ, sau chuyển ngành làm Chánh Văn phòng Bộ Văn hóa. Vì vậy, không đáng ngạc nhiên, khi cậu ấm Chu Hảo được chính quyền biệt đãi về đường học hành. Đọc tiểu sử, sẽ thấy cuộc đời Chu Hảo là một chặng đường thăng tiến thẳng tắp, không chướng ngại, thông qua những trường lớp, bằng cấp và chức vụ chính thống trong hệ thống Xã hội Chủ nghĩa. Mọi đặc ân và vị thế trong đời Chu Hảo đều được hệ thống ban cho. Vì lí do này, ông Hảo không tránh khỏi việc tham gia vào một nhóm lợi ích trong chính quyền, có thể với vai trò thiết yếu.
Khi tham gia phong trào đối lập, Chu Hảo không những không phải trả giá, mà còn thăng tiến trong phong trào nhanh, đều và vững như khi ông làm quan. Trong khi Chu Hảo, người kiểm soát nguồn tiền, nguồn quan hệ và nguồn ô dù của tổ chức, mới là người thật sự có quyền ra quyết định trong Viện nghiên cứu phát triển (IDS).
Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh và các tổ chức con, cho tới giờ, hầu hết tội vạ của các tổ chức này vẫn bị hệ thống chính quyền trút hết lên đầu Quang A và Nguyên Ngọc, là hai gương mặt bị đẩy ra làm người phát ngôn công khai, rồi bị cả hai phe dùng làm bia bắn.

2- Là người có năng lực chuyên môn yếu kém
Chu Hảo làm luận án Tiến sĩ năm 1979. Ông được phong hàm Giáo sư năm 1983. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng từ đó đến nay, ông không hề có một công trình nghiên cứu có giá trị nào trong ngành vật lý, là lĩnh vực chuyên môn của mình. Trong tiêu chuẩn của giới học thuật, một người dành nửa đời để đi học, nhưng không cho ra được công trình nghiên cứu hoặc sáng tạo có giá trị nào thì chỉ đáng được coi là một cậu học sinh, chứ không phải là một trí thức.

3- Là một trong những người phải chịu trách nhiệm về tình trạng yếu kém của nền khoa học - công nghệ Việt Nam
Năm 1985, Chu Hảo làm Viện trưởng Viện nghiên cứu Công nghệ Quốc gia. Ngoài ra, còn làm ở Viện Vật lý Kỹ thuật, và làm Viện phó Viện Nghiên cứu Ứng dụng Công nghệ. Năm 1996, ông được bổ nhiệm làm Thứ trưởng Bộ Khoa học & Công nghệ kiêm Giám đốc Khu Công nghệ cao Hòa Lạc. Từ 2005 đến giờ, ông là thành viên Hội đồng Trung ương của Liên hiệp các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam. Như vậy, Chu Hảo đương nhiên đứng đầu danh sách những người phải chịu trách nhiệm về tình trạng yếu kém của nền khoa học và công nghệ Việt Nam. Ông cũng phải chịu trách nhiệm về tình trạng của Khu Công nghệ cao Hòa Lạc và những vụ tham nhũng đằng sau, khi mà cho đến giờ, 9 năm sau khi dự án được triển khai, khu đất này vẫn giống một mảnh đất hoang để cho thuê hơn là một “thành phố công nghệ” như dự tính. Vậy mà suốt bao năm nay, trong khi toàn bộ phong trào đối lập vẫn không ngừng phê phán sự yếu kém của nền khoa học - công nghệ Việt Nam, nó không hề đặt câu hỏi về trách nhiệm của Chu Hảo. Thay vào đó, Giáo sư Chu Hảo - người không đưa ra được một công trình nghiên cứu hoặc bài báo học thuật có giá trị nào trong đời, cũng là người thất bại trong mọi vai trò quản lí mà ông từng đảm nhiệm, lại được dư luận ca ngợi như một trí thức lớn, tiến bộ, yêu nước thương dân.

4- Chuyên cứu thế giới bằng tiền của người khác
Hiện nay, trong mắt dư luận, Chu Hảo hiện diện dưới cương vị Giám đốc NXB Tri Thức, thành viên trong ban lãnh đạo Viện Phan Chu Trinh, Đại học Phan Chu Trinh (vừa giải thể), và Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh. Ông thể hiện mình là một nhà hoạt động và "nhà yêu nước mẫn cán", khi liên tục đi từ Bắc chí Nam để vận động tài chính cho những tổ chức này. Tuy nhiên, ít ai biết rằng khi Đại học Phan Chu Trinh phải đóng cửa vì thua lỗ, và NXB Tri Thức liên tục than vãn về tình hình tài chính khó khăn, Nguyên Ngọc sống dựa vào một căn hộ tập thể xập xệ, cũ nát và cơ sở vật chất của trường, nhiều tác giả và dịch giả hợp tác với NXB Tri Thức được trả nhuận bút bằng… sách, thì Chu Hảo vẫn đang chơi golf hằng tuần, đồng thời sở hữu nhiều biệt thự ở Đà Nẵng và Hà Nội.
Bây giờ, nếu dư luận đề nghị NXB Tri Thức minh bạch hóa tài chính, chưa chắc ông Chu Hảo dám thông qua.
Từ tất cả những đặc điểm trên, có thể kết luận rằng Chu Hảo không phải là một trí thức, cũng không phải là một người yêu nước. Ông chỉ là một nhân vật con ông cháu cha, hưởng mọi sự đãi ngộ của chế độ, rồi giữ vị trí quan trọng trong một nhóm lợi ích. Nhóm lợi ích đó, chuyên dùng các trí thức giả và thật để giành tính chính danh. Trong việc dán nhãn trí thức của phe này, Chu Hảo giữ một vai trò chủ chốt.

II. Quyền lực của Chu Hảo
Vì sao nói Chu Hảo là một nhân vật đặc biệt quan trọng với ảnh hưởng bao trùm lên Viện IDS, Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh, Viện Phan Chu Trinh, trang Bauxite Việt Nam, cùng một loạt các hội đoàn dân sự liên quan đến phe này?
Để có câu trả lời, hãy điểm lại lịch sử NXB Trí Thức, do Chu Hảo làm Giám đốc, để thấy mối liên hệ chặt chẽ giữa chức năng dán mác, phong thần của cơ quan này với sự nổi lên của các hội nhóm.
Năm 2005, Chu Hảo bất ngờ nghỉ hưu sớm.
Cùng năm này, ông trở thành thành viên Hội đồng Trung ương của Liên hiệp các Hội Khoa học Kỹ thuật Việt Nam (VUSTA).
Tháng 09/2005, NXB Tri Thức được thành lập, trực thuộc VUSTA, và đặt văn phòng ở ngay trụ sở VUSTA.
Ngày 07/12/2005, VUSTA ra Quyết định số 1417/QĐ-LHH, về việc thành lập Quỹ Dịch thuật Việt Nam, thứ được đổi tên thành Quỹ Dịch thuật Phan Chu Trinh vào ngày 09/01/2007, rồi đổi tên thành Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh vào tháng 11/2008.
Cũng trong tháng 12/2005, NXB Tri Thức xuất bản những cuốn sách đầu tiên của mình. Nhuận bút cho dịch giả của những cuốn sách này cũng chính là khoản chi đầu tiên mà Quỹ Dịch thuật Việt Nam xuất.
Tháng 12/2006, các bản dịch của NXB Tri Thức bắt đầu được tài trợ của Trung tâm Văn hóa và Hợp tác Đại sứ quán Pháp tại Việt Nam, trong khuôn khổ Chương trình Hỗ trợ Xuất bản Nguyễn Văn Vĩnh. Không đáng ngạc nhiên, vì Chu Hảo là Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt - Pháp từ 1996 đến nay.
Từ tháng 01/2007, tại trụ sở VUSTA, số 53 Nguyễn Du, Hà Nội, NXB Tri Thức bắt đầu tổ chức định kì “một loạt các buổi tọa đàm về sách và đọc sách”. Trong thực tế, đa số các “buổi tọa đàm” này có bản chất là buổi diễn thuyết, nơi diễn giả mượn sách để tuyên truyền chính trị. Trong những buổi sinh hoạt này, Chu Hảo thường xuyên giữ vai trò điều phối.
Tháng 02/2007, ngay sau khi Quỹ Dịch thuật Việt Nam đổi tên thành Quỹ Dịch thuật Phan Chu Trinh, NXB Tri Thức khởi động kế hoạch xây dựng lực lượng sinh viên, bằng buổi diễn thuyết đầu tiên trên giảng đường, tại Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn Hà Nội.
Ngày 18/10/2007, Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS) được Sở Khoa học Công nghệ Hà Nội cấp giấy phép hoạt động khoa học và công nghệ. Từ 07/12/2007, Viện IDS đã liên tục cùng NXB Tri Thức tổ chức các “buổi tọa đàm” ở trụ sở VUSTA. Cho đến hết tháng 07/2008, 16 thành viên của Viện IDS chỉ nhận tổng cộng 3 đề tài nghiên cứu, và không đưa ra được một công trình nghiên cứu hoàn chỉnh nào. Trong khi đó, cũng trong khoảng thời gian này, Viện tổ chức trung bình 2 “buổi tọa đàm” một tháng. Với kết quả nghiên cứu quá ít và mật độ “tọa đàm” quá dày, khó có thể nói Viện IDS và một viện nghiên cứu nghiêm túc hay một công ty tổ chức sự kiện.
Tháng 6/2008, NXB Tri Thức xuất bản cuốn sách đầu tiên của Đặng Phong, người mà họ tôn vinh là “sử gia kinh tế số một của Việt Nam”. Năm 2008, tiến sĩ kinh tế Nguyễn Đức Thành, thành viên Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh, bắt đầu làm giảng viên Đại học Kinh tế - ĐHQGHN. Ngày 07/7/2008, Nguyễn Đức Thành thành lập Trung tâm Nghiên cứu Kinh tế & Chính sách (VEPR) trực thuộc Đại học Kinh tế - ĐHQGHN, và lập tức giữ chức Giám đốc Trung tâm. Tháng 12/2008, NXB Tri Thức phối hợp với VERP và đại sứ quán Pháp tổ chức buổi hội thảo về sách kinh tế đầu tiên của mình. Tháng 05/2009, NXB Tri Thức trở thành đơn vị hợp tác chính thức về xuất bản với VEPR, chịu trách nhiệm xuất bản mọi ấn phẩm của VEPR. Tháng 12/2009, ở Đại học Kinh tế - ĐHQGHN, NXB Tri Thức phối hợp với Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh và VEPR tổ chức một buổi tọa đàm về kinh tế, với sự tham gia của Đặng Phong. Năm 2010, Đặng Phong mất.
NXB Tri Thức cũng là cơ quan bảo trợ cho việc xuất bản và tổ chức sự kiện cho các ấn phẩm và hoạt động của ông Phạm Toàn. Cần lưu ý rằng hầu hết những hợp tác sôi động giữa NXB Tri Thức và Phạm Toàn được tiến hành trong hai năm 2009 và 2010, khi trang Bauxite Việt Nam do ông này tham gia điều hành đang là tâm điểm của phong trào chính trị đối lập. Xin hãy nhìn vai trò của nhóm trí thức cầm đầu Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh trong trang Bauxite Việt Nam, và thái độ của trang này đối với nhân vật Phan Chu Trinh.
Còn Đại học Phan Chu Trinh và Viện Phan Chu Trinh thì chỉ là cái vỏ để Quỹ Văn hóa Phan Chu Trinh chiếm đất công, tiếp cận sinh viên, và công khai qui tụ các tổ chức. Tất nhiên, trong tất cả các tổ chức này, Chu Hảo đều giữ vai trò quan trọng, cả trên danh nghĩa lẫn hiện thực.
Nhìn toàn bộ tiến trình thời gian, có thể thấy các chân rết của Chu Hảo đã chỉ công khai ra mắt, hoặc hoạt động sôi động, sau khi được NXB Tri Thức cung cấp tính chính danh. NXB Tri Thức có vai trò như một loại bảng phong thần của phe này. Nó khoác cái vỏ “trí thức”, “chính thống”, “được công nhận” cho mọi hoạt động của người trong phe - dù là hoạt động tuyên truyền chính trị hay hoạt động kinh doanh, trong những đường dây bán tranh và tác phẩm nghệ thuật chất lượng thấp cho giới giàu sổi ngoại quốc.
Cần nhớ rằng NXB Tri Thức không phải là vũ khí duy nhất của Chu Hảo. Với cương vị Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt - Pháp từ năm 1996 đến nay, Chu Hảo là người cầm cân nảy mực ở tòa nhà L’espace Tràng Tiền, không gian sinh hoạt văn hóa được coi là sang trọng và đắt giá nhất miền Bắc Việt Nam. Trong cái thường gọi là giới học thuật và nghệ thuật Việt Nam, ai được tổ chức sự kiện ở NXB Tri Thức và L’espace, người đó có tên tuổi được công nhận, và tiền đồ có cơ cất cánh.
Bằng năng lực luồn lách của mình, Hảo thu về dưới trướng không chỉ những trí thức già nua hay những “nhà hoạt động” xu thời, mà cả nhiều nhóm thanh niên có nhiều tham vọng kèm chút chữ nghĩa. Nổi bật gần đây là HopeLab - một hội đoàn tự xưng là “Academic Team”, nhưng không có các sản phẩm học thuật. Nhóm này chỉ có hai hoạt động: diễn thuyết để quảng bá triết học chính trị, và tài trợ tủ sách - đa phần là sách chính trị - cho các quán café. Tiền mua sách không rõ nguồn, nhưng lượng quán café đã thâm nhập được cho là rất lớn. HopeLab kiểm soát hai tụ tiểm, là quán TranQuil và Tổ Chim Xanh. Trong đó, TranQuil là một điểm đến thường xuyên của Đoan Trang và những người bạn.


Nguyễn An Ninh

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018

Xem xét, thi hành kỷ luật ông Chu Hảo

       Với cương vị là Giám đốc - Tổng Biên tập, ông Chu Hảo chịu trách nhiệm chính về việc Nhà xuất bản Tri thức xuất bản một số cuốn sách có nội dung trái với quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, Nhà nước, vi phạm Luật Xuất bản, bị cơ quan chức năng xử lý, thu hồi và tiêu hủy. 
Theo Ủy ban Kiểm tra Trung ương, với cương vị là Giám đốc - Tổng Biên tập, ông Chu Hảo chịu trách nhiệm chính về việc Nhà xuất bản Tri thức xuất bản một số cuốn sách có nội dung trái với quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, Nhà nước, vi phạm Luật Xuất bản, bị cơ quan chức năng xử lý, thu hồi và tiêu hủy.

Xem xét, thi hành kỷ luật ông Chu Hảo

Từng giữ chức vụ Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, ông Chu Hảo đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm, có những bài viết, phát ngôn có nội dung trái với Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị, quy định của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước. 
Ông Chu Hảo đã suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. “Vi phạm, khuyết điểm của đồng chí Chu Hảo là rất nghiêm trọng, làm ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức đảng, tác động xấu tới tư tưởng xã hội, đến mức phải xem xét, thi hành kỷ luật”, Ủy ban Kiểm tra Trung ương kết luận.