KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Hiển thị các bài đăng có nhãn Phạm Xuân Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phạm Xuân Nguyên. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

THẤY GÌ KHI TÁC PHẨM CỦA KẺ VÔ SỈ NGUYỄN DUY ĐƯỢC LỌT VÀO ĐỀ VĂN THPT QUỐC GIA 2018?



THẤY GÌ KHI TÁC PHẨM CỦA KẺ VÔ SỈ NGUYỄN DUY ĐƯỢC LỌT VÀO ĐỀ VĂN THPT QUỐC GIA 2018?
Đề thi chính thức môn Ngữ Văn, kỳ thi THPT Quốc gia năm 2018 
Trước hết, phải nói rõ một điều rằng, đề Văn THPT Quốc gia năm 2018 đã vướng một hạt sạn rất lớn. Đó là, Tổ ra đề đã viện dẫn tác phẩm của kẻ chống phá Đảng vô sỉ Nguyễn Duy vào đề Văn.

Vậy Nguyễn Duy là ai?

Nguyễn Duy tên thật là Nguyễn Duy Nhuệ, sinh 1948, quê ở làng Bố Vệ, phường Đông Vệ, TP.Thanh Hóa. Nguyễn Duy từng là dân quân du kích Hàm Rồng. Năm 1966, nhập ngũ, là lính thông tin, tham gia đánh Mỹ và chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc. Sau khi giải ngũ, Nguyễn Duy làm việc tại Tuần báo Văn nghệ Hội Nhà văn Việt Nam. Về văn chương, Nguyễn Duy cũng có nhiều tác phẩm như: Cát trắng, Ánh trăng, Mẹ và em, Đường xa, Bụi ...

Có lẽ, do hết vốn về thơ văn, Nguyễn Duy cấu kết và tham gia tổ chức phản động “Văn đoàn độc lập” do Nguyễn Ngọc cầm đầu. Tại đây, tư tưởng chống đối đã “phát tác” dẫn đến sự vô sỉ trong nhân cách của Nguyễn Duy.

THẤY GÌ KHI TÁC PHẨM CỦA KẺ VÔ SỈ NGUYỄN DUY ĐƯỢC LỌT VÀO ĐỀ VĂN THPT QUỐC GIA 2018?

Hẳn nhiều người chưa thể quên sự vô sỉ của Nguyễn Duy, ông là vai chính của trò diễn bôi nhọ và hạ bệ hình tượng anh hùng liệt sỹ Võ Thị Sáu. 

Trong clip dài hơn 5 phút, tại quán Cafe Sỏi Đá ở phố Ngô Thời Nhiệm, Quận 3, TP Hồ Chí Minh gồm có các nhân vật như: Nguyễn Duy, nhà văn Lê Hoài Nguyên (tên thật là Thái Kế Toại, nguyên Đại tá công an, công tác tại A25), nhà văn Nguyên Ngọc, nhà văn Phạm Xuân Nguyên, nữ diễn viên Mỹ Khanh, nhà thơ Hoàng Hưng, nhà thơ Bùi Chát, TS Nguyễn Quang A (người quay video), PGS.TS Hoàng Dũng. Những kẻ già đầu mang danh văn nghệ sỹ này, đã học đòi, hùa theo luận điệu xét lại, xuyên tạc lịch sử để bịa chuyện và bôi nhọ anh hùng liệt sỹ Võ Thị Sáu.

Chưa hết, Nguyễn Duy còn đứng tên vào nhóm Kiến nghị 72 về sửa đổi Hiến pháp năm 1992 mà thực chất đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam tại Điều 4 của Hiến pháp, phi chính trị đối với lực lượng vũ trang.

Vậy cớ gì, một kẻ có tư tưởng lệch lạc, bóp méo sự thật lịch sử, chống đối chế độ như Nguyễn Duy lại có tác phẩm được viện dẫn làm đề thi Quốc gia? Phải chăng Bộ GD& ĐT đã buông lỏng công tác quản lý cũng như việc giáo dục chính trị tư tưởng cho cán bộ, giáo viên? Cần phải xem xét trách nhiệm từ khâu đề giới thiệu, khâu ra đề và duyệt đề Văn năm nay!

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2018

LÝ GIẢI NGUYÊN NHÂN NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC TRỞ THÀNH KẺ TRỞ CỜ, HÈN HẠ


Nhà văn Nguyên Ngọc tên thật là Nguyễn Văn Báu, sinh ngày 05/9/1932. Sinh ra quê ở xã Bình Triều, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Năm 1950, gia nhập Quân đội nhân dân Việt Nam khi tuổi đời còn rất trẻ (đang học trung học phổ thông), Nguyên Ngọc tham gia chiến trường chính ở mảnh đất Tây Nguyên, thuộc Liên khu V lúc bấy giờ. Sau một thời gian ở đơn vị chiến đấu, chuyển sang làm phóng viên báo Quân đội nhân dân Liên khu V và lấy bút danh Nguyên Ngọc. Sau thời kỳ làm báo, ông tham gia tích cực trong lĩnh vực văn hóa, giáo dục, gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc và chấn hưng giáo dục Việt Nam. Sau chiến tranh, ông có thời gian làm Phó Tổng thư ký Hội Nhà văn Việt Nam, Tổng biên tập báo Văn nghệ. Trong thời kỳ đổi mới và phong trào Cởi mở, ông đã có những đổi mới quan trọng về nội dung tư tưởng của tờ báo và được coi là người có công phát hiện, nâng đỡ nhiều nhà văn tên tuổi sau này như Nguyễn Huy Thiệp, Nguyễn Ngọc Tư, Phạm Thị Hoài...

Tuy vậy, trải qua những thăng trầm biến cố, trong cuộc đời của Nguyên Ngọc cũng đã từng có những quyết định sai lầm: Ông cũng từng tham gia phong trào quần chúng biểu tình phản đối việc gây hấn, xâm lược của Trung Quốc ở Biển Đông năm 2011 trong bối cảnh có sự ngăn cấm; Là một con người tự đánh giá mình quá cao, Nguyên Ngọc đã đưa ra đề cương “Đổi mới nền văn học Việt Nam” theo quan điểm của riêng cá nhân ông. Nguyên Ngọc đưa ra thuyết “tự chọn món ăn” - có thể hiểu nôm na là theo ông ở trong văn học, mọi người muốn viết gì thì viết và các tác phẩm không cần phải qua một cơ quan nào để kiểm duyệt; bên cạnh đó, ông quan niệm và đưa ra cách nhìn về văn học của những năm 1945 vào thực tế văn học Việt Nam lúc bấy giờ, nó hoàn toàn không phù hợp và làm kìm hãm sự phát triển của Văn học Việt Nam.

Chính từ lối suy nghĩ và hành động đó, trong thời gian gần đây nhất, Nguyên Ngọc không được bầu vào Ban Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam. Và cũng từ đó, ông bộc lộ tư tưởng bất mãn, chống đối cao độ. Cách đây không lâu, ông đứng ra chủ trương thành lập cái gọi là “Văn đoàn độc lập Việt Nam” do chính ông làm Trưởng ban.
Thực chất khi thành lập “Văn đoàn độc lập Việt Nam” đó là Nguyên Ngọc muốn thông qua đó để thành lập tổ chức mang danh “xã hội dân sự” để lừa bịp và tập hợp quần chúng, đến một lúc nào đó đủ mạnh sẽ tuyên bố công khai hóa thành các đảng phái đối lập với Đảng Cộng sản Việt Nam, đấu tranh đòi đa nguyên đa đảng, xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Và thực tế sau khi ra đời, “Văn đoàn độc lập” đã phủ nhận mọi công lao của Hội Nhà văn Việt Nam đối với cách mạng Việt Nam cũng như với sự phát triển của dân tộc Việt Nam.

LÝ GIẢI NGUYÊN NHÂN NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC TRỞ THÀNH KẺ TRỞ CỜ, HÈN HẠ

Với bản chất không có gì tốt đẹp đó cho nên sau khi hô hào thành lập, Nguyên Ngọc chỉ lôi kéo được một số người có tư tưởng bất mãn, chống đối chế độ đi theo bước chân của ông như một số nhân vật có tai tiếng: Nguyễn Quang A, Hà Sĩ Phu, Phạm Chí Dũng, Phạm Xuân Nguyên….

Như vậy, cũng chỉ trong một thời gian không dài, riêng đối với nhà văn Nguyên Ngọc đã mất đi tinh thần, ý thức của một người đảng viên Đảng Cộng sản, mất đi khí chất của một người lính hùng tráng năm xưa. Ngày nay khi nói đến Nguyên Ngọc, người ta không nghĩ về một nhà văn với những tác phẩm bất hủ của mình mà thay vào đó, họ đang thầm tiếc nuối cũng như bày tỏ sự tức giận đối với một con người muốn đi ngược lại với sự phát triển của lịch sử dân tộc Việt Nam.

LÝ GIẢI NGUYÊN NHÂN NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC TRỞ THÀNH KẺ TRỞ CỜ, HÈN HẠ

Tại một quán café ở phố Ngô Thời Nhiệm, Quận 3, TP Hồ Chí Minh, Nguyễn Quang A là kẻ trực tiếp quay clip, dẫn dắt câu chuyện cho nhà thơ Nguyễn Duy kể về nhận vật Bé Bê - làm tay sai cho Pháp bị chị Võ Thị Sáu giết hụt tố chị Sáu “tâm thần”, nhà tưởng niệm chị Sáu ở quê là nơi “chị em chị Sáu tiếp khách” (kiểu mua vui). Sau đó, thêm một người tự nhận ở quê chị Sáu biết rõ anh chị em, bố mẹ chị Sáu cho dân chúng vùng Đất Đỏ ở đây đều biết chị Sáu là “tâm thần”. Đồng thời, xuất hiện một cô gái được giới thiệu làm phim về chị Võ Thị Sáu công nhận, chị gái của chị Sáu nói chị Sáu bị “chập”.

Câu chuyện với sự tham gia hào hứng của hầu hết các “nhân sỹ trí thức” trong cái gọi là “Văn đoàn độc lập” như Nguyên Ngọc, Hoàng Hưng, Hoàng Dũng… cùng nhà tài trợ chính giải thưởng là ông Nguyễn Quang A (một kẻ dày đặc thành tích chống phá chính quyền) đã cho thấy đây hoàn toàn không phải là cuộc trò chuyện phiếm kiểu “trà dư tửu hậu” của những văn sỹ, mà là một cuộc sắp đặt có chủ đích của những đạo diễn và diễn viên “không chuyên” nhưng đang được tung hô như là “nhân chứng” tố ngành Công an, Đảng Cộng sản Việt Nam dựng lên những “anh hùng” không có thật để cổ vũ dân chúng đánh đuổi thực dân Pháp, đế quốc Mỹ - một cuộc chiến tranh giành độc lập mà chính những “gương mặt” tham dự này đã dành nhiều công sức để đánh đổi ý nghĩa của nó với hòa bình ngày nay, chứng minh nó là “cuộc chiến huynh đệ tương tàn”, “vô nghĩa”, “đánh đuổi đi các nền văn minh”…

LÝ GIẢI NGUYÊN NHÂN NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC TRỞ THÀNH KẺ TRỞ CỜ, HÈN HẠ

Chị Võ Thị Sáu, nữ anh hùng huyền thoại vùng Đất Đỏ, tượng của Chị đã dựng ở Côn Đảo, được người dân cả nước ngưỡng mộ, nườm nượp đến viếng chị như một biểu tượng cho sự anh hùng bất khuất của dân tộc. Đặc biệt là, những cán bộ chiến sỹ ngành Công an Việt Nam lấy hình tượng của chị Võ Thị Sáu như là biểu tượng tinh thần xả thân vì nước cho mỗi chiến sỹ Công an hiện nay. Dễ hiểu vì sao những kẻ luôn luôn mong ngóng ngày đêm “năm sau sẽ trao giải thưởng ở Dinh Thống Nhất” này cần phải đạp đổ.

-------------

Nữ anh hùng Võ Thị Sáu:

Câu chuyện này cũng gần giống như một câu chuyện ở nước Nga. Người bị xuyên tạc để hạ bệ cũng là một nữ anh hùng trẻ tuổi: Zoya Kosmodemyanskaya. Chị Sáu (sinh năm 1933) hy sinh cách đây vừa tròn 65 năm (năm 1952). Zoya sinh năm 1923, hy sinh năm 1941. Cả hai đều vừa bước qua tuổi 18 thanh xuân và đều được truy tặng danh hiệu Anh hùng. Ấy vậy mà một số nhà văn và tờ báo tại Nga (nhà văn A.Zhovtis, bác sĩ A.Melnikov, Andrey Bilzho, tờ “Luận chứng và sự kiện”…) xuyên tạc rằng trước chiến tranh, Zoya đã nhiều lần nằm điều trị ở bệnh viện Kashenko với chẩn đoán bị tâm thần phân liệt. Cái ý kiến vẩn vơ thiếu kiểm chứng đó, đã ngay lập tức được một số người vồ vập, coi đó là bằng chứng 100% cho thấy Zoya bị bệnh lý tâm thần.

Trước sự xuyên tạc trắng trợn lịch sử và phỉ báng nữ anh hùng của những kẻ phản động, các chuyên gia đã vào cuộc ngay. Và sự thật đã được phơi bày: bọn chúng đã nói láo, chúng tịt ngóp, không đưa ra được bất cứ bằng chứng nào để khẳng định ý kiến của mình.

Việc xuyên tạc hết sức phản cảm và lộ liễu này cho chúng ta thấy một điều rằng ngày tàn của giới “dân chủ” và đám phản động đã đến. Họ không còn có thể viện vào lý do hay câu chuyện nào để xuyên tạc, bôi nhọ hay chống phá nữa. Dân trí dân mình giờ đã cao, không thể dựa vào những lý luận bậy bạ để chia rẽ nhân dân với nhà nước được.

Chỉ có một điều, thật đáng tiếc cho những nhà văn, nhà thơ, tiến sĩ khoa học… (cán bộ Viện Văn học, chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội..) đã tự đánh mất hết liêm sỉ của bản thân và uy tín với người dân trong nước. Tiếc cho cả đời cống hiến và được một bộ phận xã hội ghi nhận, nhưng càng già thì càng đổ đốn, tự đốt đi “cái danh” với đời. Đặc biệt là tiến sĩ khoa học Nguyễn Quang A, khi đã thụ hưởng điều kiện ăn học, kinh doanh thuận lợi do Nhà nước hết sức tạo điều kiện và có một tài sản kếch xù, vẫn không làm ông này hài lòng với cuộc sống. Ông quyết định trở thành một “ngọn cờ dân chủ” đại diện cho giới “nhân sỹ trí thức” trong cái gọi là “phong trào dân chủ Việt Nam” để được các chính khách phương Tây, giới chống đối cả trong và ngoài nước săn đón. Ông “sa ngã” vào con đường chống đối, phản động cũng từ cái “tâm lí ham của mới, ham được ca tụng”. Một kẻ “bội bạc đất nước” được sinh ra từ đấy.


Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2018

Bôi nhọ Anh hùng dân tộc Võ Thị Sáu, những kẻ bán rẻ nhân cách mua gì?


Cũng như trường hợp của ông Phan Huy Lê khẳng định Anh hùng Lê Văn Tám không có thật, cũng với chiêu bài “lấp đầy khoảng trống lịch sử” một số nhà văn, nhà thơ đã diễn một trò không thể xấu xa hơn: Bôi nhọ hình tượng Anh hùng Võ Thị Sáu.

Bôi nhọ Anh hùng dân tộc Võ Thị Sáu, những kẻ bán rẻ nhân cách mua gì?

Ngày 10/3/2017, trên mạng Youtube xuất hiện một clip lạ. Đó là một bữa tiệc sang trọng trong một nhà hàng sang trọng do nhà văn cao tuổi Nguyên Ngọc đứng đầu, nhà phê bình “nổi tiếng” Phạm Xuân Nguyên cùng với một số nhà văn, nhà thơ khác. Bên một chai rượu ngoại đắt tiền, các nhà văn, nhà thơ đem những chuyện nhặt nhạnh qua lời người này người kia để bôi nhọ Anh hùng Võ Thị Sáu. Người lĩnh xướng cho cái hợp xướng súc vật này là một nhà thơ vốn cũng từng được bạn đọc yêu mến, nhà thơ Nguyễn Duy.

Bôi nhọ Anh hùng dân tộc Võ Thị Sáu, những kẻ bán rẻ nhân cách mua gì?

Câu chuyện của họ gồm những gì? Đó là lời kể chuyện của một người, tự xưng là chị của Anh hùng Võ Thị Sáu, lời kể của bà bán hàng ở chợ, của nông dân nào đó. Tất cả những gì đưa ra đều không được xác minh, không đủ để làm chứng cứ hợp pháp và càng không đủ tiêu chuẩn khoa học để coi là một chứng cứ sử học. Vậy mà các nhà văn, nhà thơ, nhà phê bình hý hửng lắm, kẻ tung, người hứng. Họ kết luận Anh hùng Võ Thị Sáu bị… điên, bị… chập. Có chập, có điên thì mới ném lựu đạn diệt ác ôn chứ, nếu không điên thì như các nhà văn, nhà thơ đây, hưởng hết tài trợ này nọ, rồi ngồi nhà hàng sang trọng mà uống rượu ngoại. Có người còn bật ra một câu đáng để phỉ nhổ: Hóa ra cả dân tộc đi phụng thờ một con điên. Có nhà thơ còn phát biểu: Chỉ có tâm thần lúc bị mang đi bắn còn cài hoa lên tóc…

Cũng cần nhắc lại sự thật về Anh hùng Võ Thị Sáu. Võ Thị Sáu tên thật là Nguyễn Thị Sáu, sống ở xã Phước Thọ, quận Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa nay thuộc xã Phước Thọ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Năm 12 tuổi, các anh trai của chị đều tham gia cách mạng, chính mắt chị cũng đã chứng kiến cảnh quân Pháp và “Việt gian” giết người, tàn phá quê hương mình. Vì vậy, giống như các anh mình, chị đã tham gia vào các hoạt động bí mật ở địa phương.

Mới 14 tuổi, chị đã đi theo anh trai tham gia Việt Minh trốn lên ở trên chiến khu chống Pháp. Năm 1949, chị tham gia đội Công an xung phong làm liên lạc, tiếp tế. Về Đất Đỏ, chị dùng lựu đạn giết một sĩ quan Pháp và làm bị thương 23 lính, sau đó chị ở lại Bà Rịa làm nhiệm vụ điều tra tình hình địch và tiếp tế cho chiến khu.

Năm 1950, Võ Thị Sáu bị bọn tay sai cho Pháp bắt sau khi đã ném lựu đạn giết chết 2 chỉ điểm viên của quân Pháp là Cả Suốt, Cả Đay. Tại phiên tòa đại hình lúc mới 16 tuổi, Võ Thị Sáu đã nói: “Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội”. Và khi quan tòa rung chuông ngắt lời chị, tuyên án: “Tử hình, tịch thu toàn bộ tài sản”, chị thét lớn: “Ta còn mấy thùng rác ở khám Chí Hòa, tụi bây vô mà tịch thu!”. Tiếp đó là tiếng hô: “Đả đảo thực dân Pháp! Kháng chiến nhất định thắng lợi!”.

Tòa án binh kết án tử hình chị vào tháng 4/1951. Sau gần 3 năm tra tấn, giam cầm, Quốc gia Việt Nam đưa chị ra giam ở Côn Đảo. Dù các luật sư biện hộ cho chị đã phản đối án tuyên này với lý do chị chưa đủ 18 tuổi, nhưng án tử hình vẫn được thực thi. Trước khi bị đưa ra hành án, chị bị đày qua các nhà tù Chí Hòa, Bà Rịa và Côn Đảo. Vì chính quyền Pháp và Quốc gia Việt Nam không dám công khai thi hành bản án đối với chị, họ đã lén lút đem chị đi xử bắn. Một giai thoại kể khi nhóm đao phủ bảo chị quỳ xuống, chị quát lại: “Tao chỉ biết đứng, không biết quỳ!”.

Vào 7 giờ sáng ngày 23/01/1952, Võ Thị Sáu bị xử bắn tại Côn Đảo. Biết sắp bị hành hình, suốt đêm ngày 22, Võ Thị Sáu hát cho bạn tù nghe những bài ca cách mạng như: Lên đàng, Tiến quân ca, Cùng nhau đi hồng binh… Khi nghe thấy bước chân đao phủ giải Sáu đến nơi hành hình, tất cả anh em trong ngục đứng dậy hát bài "Chiến sĩ ca" - bài hát dành để bày tỏ lòng cảm phục, tiếc thương và tiễn đưa những người đồng đội ra pháp trường.

Trước khi bị bắn, cố đạo làm lễ rửa tội. Ông nói: “Hãy để cha rửa tội cho con”. Chị từ chối lời cha cố: “Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới là có tội”. Cố đạo thuyết phục: “Trước khi chết, con có điều gì ân hận không?”. Chị nhìn thẳng vào mặt ông ta và mặt chánh án, trả lời: “Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và lũ tay sai bán nước”. Ra đến pháp trường, chị nói: “Không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!”. Nói xong, Võ Thị Sáu hát bài Tiến quân ca. Khi lính xử bắn lên đạn, chị ngừng hát và hô vang những lời cuối cùng: “Đả đảo bọn thực dân Pháp. Việt Nam độc lập muôn năm. Hồ Chủ tịch muôn năm!”.

Lúc Anh hùng Võ Thị Sáu hy sinh có sự chứng kiến của nhiều người, trong đó có những tù nhân lúc đó đang thụ án tại Côn Đảo. Tài liệu vụ án, ngay cả phía thực dân Pháp cũng khẳng định những hành động cũng như ý chí diệt thù, ý chí cách mạng của Anh hùng Võ Thị Sáu. Vậy những tài liệu của chính thực dân Pháp, lời kể của những người đã sống, chiến đấu và tù ngục cùng chị Sáu là đúng hay những nhận định của một lũ ám tượng phản cách mạng là đúng? Hay tòa đại hình Pháp đưa ra tòa xử cả thiếu niên tâm thần? Những câu hỏi quá dễ trả lời. Vậy mà xót xa thay, những nhà văn, nhà thơ, nhà phê bình từng được người đọc yêu mến lại có thể có hành vi “nhảy bàn độc” phủ nhận tất cả sự thật để mong một cơn mưa móc nào đó trên chuyến tàu ảo vọng.

Cũng cần nói rõ, những lời bình luận về Anh hùng Võ Thị Sáu không phải bây giờ mới có. Các trang mạng phản động đã tạo ra cốt truyện xuyên tạc, rồi truyền bá nhằm mục đích chống Đảng chống Nhà nước từ cách đây mấy năm. Lại thêm nữa, có một ông Giáo sư được phong hàm hẳn hoi, Giáo sư Mạch Quang Thắng, bất chấp các chứng cứ lịch sử cũng đã lên mạng bày tỏ quan điểm này. Và bây giờ, những nhà văn, nhà thơ, nhà phê bình lấy tên mình hòng thêm sức nặng cho những lời bôi nhọ này. Dĩ nhiên, những lời nói của họ không thể thay đổi được lịch sử, chỉ là chỉ dấu cho sự mất nhân cách của họ.

Dư luận chỉ băn khoăn một điều, trong số các nhà văn nhà thơ ấy, ông Nguyên Ngọc, Viện trưởng Viện Phan Châu Trinh đang chuẩn bị tiêu mấy chục tỷ ngân sách cho một dự án Quảng Nam địa chí từ ngân sách tỉnh Quảng Nam. Còn ông Phạm Xuân Nguyên, là Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội, mỗi năm tiêu tiền ngân sách nhiều tỷ đồng và chính ông ấy cũng nhận lương cùng như nhiều khoản khác mỗi tháng hàng chục triệu đồng từ ngân sách. Cả vị GS Mạnh Quang Thắng nữa, chúng tôi không hiểu nổi tại sao một người có nhân cách thế này, học lực thế này mà vẫn được giảng dạy tại một trường đào tạo cán bộ cao cấp nhất đất nước, hưởng lương cao, nhiều ưu đãi. Dư luận không chấp nhận những người thiếu nhân cách, vừa tiêu tiền thuế của nhân dân vừa chửi trả lại sự nghiệp cách mạng của nhân dân. Theo chúng tôi, cần khẩn cấp đưa những người này ra khỏi vị trí họ đang chiếm giữ hoặc tốt nhất đưa họ vào viện tâm thần.