KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2021

VÌ SAO VIỆT NAM VẪN PHẢI NGHIÊN CỨU VACCINE COVID-19?

Vừa qua, lô vaccine nhập khẩu đầu tiên của AstraZeneca nhằm phòng ngừa Covid-19 đã về tới Việt Nam. Ngay sau khi lô vaccine được nhập khẩu về, Chính phủ đã ban hành Nghị quyết số 21/NQ-CP về mua, sử dụng vaccine phòng Covid-19 trong đó quy định rõ Việt Nam sẽ mua 150 triệu liều, quy định rõ về đối tượng, địa bàn ưu tiên và nguồn tài chính được huy động để mua vaccine. Trong khi đó, Chính phủ cũng vừa quyết định tăng tiến độ nghiên cứu vaccine phòng Covid-19 do Việt Nam tự sản xuất nhằm đạt mục tiêu sang năm 2022, chúng ta có thể tự sản xuất vaccine phòng Covid-19. Có nhiều người hỏi rằng, tại sao chúng ta lại phải bỏ nhiều tiền của ra như vậy để tự nghiên cứu vaccine trong khi hoàn toàn có thể mua từ phía nước ngoài? Phải chăng đây là một sự lãng phí khi chúng ta không chỉ nghiên cứu 1 mà tới tận 3 loại vaccine khác nhau?


Thứ nhất, cần phải nói rằng, việc chúng ta trở thành nước đầu tiên ở Đông Nam Á, là nước hiếm hoi ở Châu Á nhập khẩu được vaccine của AstraZeneca, 1 trong những loại vaccine phòng Covid-19 được đánh giá cao là nhờ sự xác định đúng chìa khóa khống chế Covid-19 là vaccine và đã liên hệ với nhà sản xuất ngay từ khi vaccine vẫn đang còn nghiên cứu. Đồng thời, chúng ta không chỉ nhập 1 loại vaccine mà còn nhập của Nga, Ấn Độ… Điều này tạo ra nguồn cung dồi dào, không quá bị phục thuộc vào một nhà sản xuất. Tuy nhiên, trong khi đại dịch hoành hoành thì không có gì đảm bảo cho việc chúng ta sẽ nhận đầy đủ, không đứt quảng nguồn vaccine. Việc tự chủ nguồn vaccine sẽ đảm bảo nhân dân tiếp cận đầy đủ nguồn vaccine theo kế hoạch.
Thứ hai, chúng ta bỏ tiền ra nghiên cứu vaccine không phải là vô ích vì đây là cơ sở quan trọng để chúng ta nghiên cứu về virus corona cũng như phát triển ngành sản xuất vaccine của chúng ta. 3 loại vaccine với những cơ chế tạo hệ miễn dịch khác nhau trong cơ thể sẽ giúp Việt Nam chúng ta nắm bắt được công nghệ và chủ động ứng phó được các loại dịch bệnh tương tự trong tương lai.
Thứ ba, việc Việt Nam tự sản xuất được vaccine sẽ đánh dấu năng lực y học của chúng ta. Bên cạnh việc đáp ứng nhu cầu trong nước, vaccine Việt Nam sẽ được xuất khẩu ra nước ngoài, đây chính là nguồn thu bù đắp vào quá trình nghiên cứu và công tác dập dịch hiện nay của chúng ta. Mặt khác, với vai trò ngày càng cao trên trường quốc tế, với tinh thần vô sản thế giới đoàn kết lại, chắc chắn Việt Nam sẽ cung cấp cho các nước đang phát triển, kém phát triển để người dân nơi đây tiếp cận được vaccine. Đây chính là đường lối ngoại giao vaccine của Việt Nam./.

XÚC ĐỘNG VÀ TỰ HÀO 7 CỘT CỜ NỔI TIẾNG Ở VIỆT NAM

1. Cột cờ Lũng Cú là địa điểm thu hút du khách check-in khi đến Hà Giang. Công trình thiêng liêng nơi điểm cực Bắc đất nước này có lịch sử rất lâu đời, trải qua nhiều lần phục dựng, tôn tạo. Cột cờ hiện tại cao hơn 30 m, kiểu dáng bát giác, trang trí trống đồng Đông Sơn, trên đỉnh là quốc kỳ diện tích 54 m2.


2. Cột cờ Hà Nội, hay Kỳ đài, là một trong những công trình còn nguyên vẹn và hoành tráng nhất thuộc Khu trung tâm Hoàng thành Thăng Long - Hà Nội, Di sản Văn hóa Thế giới được UNESCO công nhận năm 2010.
3. Cột cờ Nam Định là di tích quốc gia ở TP Nam Định. Theo tư liệu của Bảo tàng tỉnh Nam Định, công trình được hoàn thành năm 1843 dưới thời Nguyễn, nằm ở trung tâm thành cổ Nam Định. Từng bị đạn bom phá hủy, Cột cờ Nam Định được phục dựng theo đúng nguyên trạng vào năm 1997.
4. Cột cờ Hiền Lương thuộc di tích lịch sử Đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải tại tỉnh Quảng Trị. Ngoài cột cờ, nơi đây còn có cầu Hiền Lương, nhà Liên hợp, các bến đò, cụm tượng đài "Khát vọng thống nhất"... Với những giá trị đặc biệt, Đôi bờ Hiền Lương - Bến Hải được xếp hạng di tích quốc gia đặc biệt.
5. Kỳ đài nằm chính giữa mặt Nam Kinh thành Huế, được xây đầu thời vua Gia Long. Theo tư liệu của Trung tâm Bảo tồn di tích Cố đô Huế, công trình gồm 2 phần: đài cờ đồ sộ 3 tầng hình chóp cụt chồng lên nhau, cao hơn 17 m; cùng cột cờ cao gần 40 m.
6. Cột cờ Thủ Ngữ nằm tại quận 1, TP.HCM ngày nay. Cột cờ Thủ Ngữ có lịch sử hơn 150 năm, được dựng ở khu vực ngã ba sông Sài Gòn và rạch Bến Nghé, từng giữ chức năng báo hiệu cho tàu thuyền ra vào sông. Gần đây công trình được trùng tu, thêm điểm tham quan cho người dân và du khách.
7. Công trình Cột cờ tại Mũi Cà Mau được khánh thành nhân Tuần Văn hóa - Du lịch Mũi Cà Mau năm 2019. Ngoài công trình này, du khách đến Khu du lịch Mũi Cà Mau tại cực Nam đất nước còn có thể check-in với cột mốc tọa độ quốc gia, biểu tượng mũi tàu Cà Mau, biểu tượng điểm cuối đường Hồ Chí Minh, tượng Mẹ…

"TRẺ TRÂU" PHẠM MINH VŨ

Cách đây vài giờ (theo giờ Việt Nam) trên trang cá nhân của Phạm Minh Vũ có biên bài với tựa đề "Nhà cầm quyền Hà Nội mất dạy" và ngay lập tức khi tin này đăng tải tôi đã liên hệ với một số nhân chứng tại nơi xẩy ra sự việc và được biết sự việc không đúng như Vũ tuyên truyền. Tôi cũng đã tìm cách để liên hệ với trung tâm xử lý tin giả Việt Nam để báo cáo thông qua hình thức gửi tin và đó cũng là cách để giữ một môi trường mạng sạch không có gian dối.


Vậy cái gọi là "nhà cầm quyền mất dạy" Phạm Minh Vũ dựa theo tiêu chí nào? Trước tiên phải nói đến Vũ tuyên truyền sai lệch về Chính phủ Việt Nam trong công tác phòng chống Covid 19, giải cứu nông sản của người dân. Y cho rằng, Chính phủ không làm tròn nhiệm vụ, làm cho người dân thất vọng. Vậy, Vũ hãy nhìn vào những gì Chính phủ Việt Nam đang nỗ lực, cố gắng trong công tác chống dịch, cùng với đó là các hoạt động đi kèm như y tế, cách ly, phân luồng, hướng dẫn, phân loại để điều trị dịch bệnh, cung cấp nhu yếu phẩm cho vùng dịch... tất cả đều có sự chỉ đạo trực tiếp, nỗ lực không ngừng nghỉ, ấy vậy mà Vũ chửi chính quyền yếu kém, không có trách nhiệm. Và có hay không sự yếu kém thì toàn dân Việt Nam hoàn toàn có thể đánh giá được, chứ không đến lượt Vũ với sự ích kỷ, ý kiến chủ quan như Vũ.
Thêm vào đó là một vài hình ảnh xảy ra tại phường Mai Dịch, chưa hiểu đầu đuôi câu chuyện Vũ đã vu khống cho rằng cán bộ Phường không cho người dân giải cứu nông sản. Vấn đề này Vũ chỉ là anh hùng bàn phím mà không quan tâm đến câu chuyện thực tế xảy ra tại đây. Rất nhiều vấn đề được đặt ra trong công tác chống dịch khi đưa sản phẩm từ địa bàn có dịch đến nơi khác, hơn thế nữa Vũ chưa nhận thức được rằng liệu có yếu tố lợi dụng sự việc này để trục lợi cá nhân hay không. Và tất cả hãy chờ câu trả lời thích đáng từ những người trong cuộc. Cán bộ cũng là người dân, họ cũng nóng lòng đồng hành, ủng hộ nhân dân vùng dịch vượt qua khỏi khó khăn. Thay vì vu khống lực lượng chức năng,

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2021

TỔNG THỐNG MỸ CHÚC MỪNG ĐỒNG CHÍ NGUYỄN PHÚ TRỌNG TÁI ĐẮC CỬ TỔNG BÍ THƯ BCHTW ĐCS VIỆT NAM

Trong Thư chúc mừng Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng, Tổng thống Hoa Kỳ Joe Biden bày tỏ trân trọng những cam kết của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trong thúc đẩy hợp tác và quan hệ đối tác Việt Nam-Hoa Kỳ, mong muốn tiếp tục tăng cường mối quan hệ giữa hai nước, chúc Tổng Bí thư thành công trên cương vị cao cả của mình.


Thư của Tổng thống Joe Biden có đoạn viết: “Năm qua đánh dấu kỷ niệm 25 năm quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, quan hệ Đối tác toàn diện mạnh mẽ, đầy sức sống mà hai nước chúng ta đã và đang cùng nhau xây dựng là dựa trên nền tảng tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Tôi luôn tự hào ủng hộ mối quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, khi là Thượng nghị sỹ và cũng như trong 8 năm là Phó Tổng thống."
Tổng thống Joe Biden cũng nhấn mạnh trước những thách thức nghiêm trọng mà cộng đồng quốc tế đang phải đối mặt, hợp tác giữa Hoa Kỳ, Việt Nam và ASEAN là vô cùng quan trọng để có thể thúc đẩy các ưu tiên chung.
Tổng thống Joe Biden đánh giá cao những nỗ lực phòng, chống tham nhũng của Việt Nam. Thư chúc mừng của Tổng thống Hoa Kỳ có đoạn viết: “Tôi hoan nghênh nỗ lực của Ngài Tổng Bí thư trong chống tham nhũng và thúc đẩy quản trị tốt. Xử lý tham nhũng là rất quan trọng để thúc đẩy hòa bình và an ninh trên khắp Đông Nam Á và thế giới."

Thượng tướng đâu phải là để "cân bằng vùng miền"

Ngày 19/02/2021, Bộ Chính trị đã phân công Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, Bí thư Trung ương Đảng, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, giữ chức Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương. Trước thông tin này, một số trang mạng xã hội đã cố tình thêu dệt, bóp méo sự việc nhằm gây nhiễu loạn đến dư luận.
Trước thông tin Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa giữ chức vụ Trưởng Ban Tuyên giáo trung ương, các tổ chức, cá nhân chống phá như Việt Tân, RFA, VOA, Lê Nguyễn Hương Trà… đã đăng tải nhiều bài viết với những thông tin, luận điệu sai trái, tiêu cực, mang tính chất xuyên tạc. Có thể nhìn nhận âm mưu của các đối tượng dưới 2 thủ đoạn hướng lái dư luận mà chúng đang ra sức tuyên truyền.


Một là, các đối tượng vu cáo việc bổ nhiệm Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa giữ chức Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương là nhằm “quân sự hóa các vị trí chủ chốt”, “lấy lực lượng vũ trang ra để răn đe người dân”. Định hướng tuyên truyền thông tin dạng này cho thấy một nhận thức hạn hẹp với tính chất xuyên tạc trắng trợn và vô căn cứ.
Bộ Quốc phòng là một cơ quan thuộc Chính phủ trong khi Ban Tuyên giáo là cơ quan Đảng. Do đó, nói Đảng, Nhà nước đang “quân sự hóa” các vị trí chủ chốt, trong đó có vị trí Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương là một sự thiển cận, sai lệch về nhận thức. Hẳn là có nhiều kẻ vẫn chưa phân biệt được rạch ròi trong cách thức tổ chức, hoạt động giữa các cơ quan Đảng với các cơ quan Nhà nước.
Hơn nữa, cách dùng từ ngữ “quân sự hóa” ở đây cũng là một lối nói mang hàm nghĩa tiêu cực. Ngành Quân đội có đặc thù mang tính kỷ luật, nghiêm khắc trong mọi tổ chức, hoạt động. Tuy nhiên, sự kỷ luật, nghiêm khắc ấy không hề tiêu cực mà thậm chí có thể áp dụng trong các ngành, lĩnh vực khác nhằm xây dựng một môi trường hoạt động, làm việc có hiệu quả, có trật tự, thống nhất cao.
Tất nhiên, một tướng Quân đội được điều động làm Trưởng Ban Tuyên giáo không có nghĩa là hoạt động của Ban Tuyên giáo sẽ thay đổi, áp đặt máy móc những kỷ luật trong Quân đội. Ở vị trí là một Thượng tướng, từng kinh qua rất nhiều vị trí trong Đảng, Nhà nước, ông Nguyễn Trọng Nghĩa chắc chắn sẽ đảm đương tốt được những nhiệm vụ mới, mà trong đó sẽ có những thay đổi để phù hợp nhất với môi trường làm việc tại Ban Tuyên giáo Trung ương.
Mặt khác, Quân đội nhân dân nói riêng hay Lực lượng Vũ trang nói chung là lực lượng bảo vệ Tổ quốc. Quân đội nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, vì nhân dân phục vụ”. Vì vậy, một tướng Quân đội giữ vị trí chủ chốt trong bộ máy Đảng sẽ càng nhận được sự ủng hộ, tin yêu của quân chúng nhân dân. Sự thật này hoàn toàn trái ngược với sự suy diễn cho rằng Đảng đang “lấy lực lượng vũ trang để răn đe người dân”. Nếu có răn đe, đây chính là lời cảnh báo cho những kẻ chống phá trên lĩnh vực văn hóa, tư tưởng.
Hai là, các đối tượng tiếp tục lợi dụng việc sắp xếp vị trí Trưởng Ban Tuyên giáo trung ương nhằm thêu dệt câu chuyện “phe cánh”, cơ cấu vùng miền… Định hướng thông tin dạng này cho thấy bộ mặt tráo trở, thủ đoạn của những kẻ cơ hội chính trị.
Trong những năm qua, Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa đã đảm nhận những nhiệm vụ trọng yếu như Phó Chủ nhiệm Chính trị Quân khu 7, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân… cho thấy việc bổ nhiệm thượng tướng Nghĩa là hoàn toàn có cơ sở, dựa trên chính năng lực, sở trường, kinh nghiệm, kết quả quá trình công tác của ông. Điều này hoàn toàn không phải do sự sắp xếp chủ quan hay do vấn đề “cân bằng tương quan vùng miền” như những lời lẽ thêu dệt.
Rõ ràng, luận điệu xuyên tạc xoay quanh việc bổ nhiệm ông Nguyễn Trọng Nghĩa là một thủ đoạn chính trị thâm độc nhằm cố gắng đến cùng sự phá hoại đối với Đại hội XIII của Đảng, gây nhiễu loạn dư luận hòng làm suy giảm niềm tin của người dân. Việc xuyên tạc như trên cũng hòng hạ thấp uy tín, bôi nhọ hình ảnh của Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa. Các đối tượng cố tình phủ nhận khả năng, năng lực của Thượng tướng Nghĩa với âm mưu có thể nhằm tấn công, xuyên tạc vào hoạt động của Ban Tuyên giáo trong thời gian tới.
Với những luận cứ rõ ràng nêu trên, bản chất dối trá của những kẻ chống phá, cơ hội chính trị đã bị phơi bày. Bám víu dai dẳng vào công tác cán bộ của Đảng, các đối tượng tạo cớ xuyên tạc bất chấp đó là những nhìn nhận sai lệch, chủ quan và tiêu cực. Những hành động như vậy chắc chắn không phải vì “dân chủ”, “nhân quyền”, vì “quốc gia”, “dân tộc” như vỏ bọc mà chúng đang khoác lên người. Chúng ta phải thật sự cảnh giác, đồng thời cần phải kiên quyết vạch trần, đấu tranh với các luận điệu xảo trá, xuyên tạc mà những kẻ này tung ra để chặt đứt hoạt động chống phá mà các đối tượng đang tiến hành./.

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2021

CÓ MỘT VIỆT NAM NHƯ THẾ!

Đi dạo một vòng vài con đường lớn ở Hà Nội thời điểm này, không khó để thấy hàng chục điểm bán nông sản hỗ trợ bà con Hải Dương. Người vào mua tấp nập, mỗi người xách ra vài túi to cả rau và trái cây. Đêm qua, chỉ trong vài tiếng, người dân Hà Nội đã tiêu thụ gần 250 tấn nông sản giúp bà con Hải Dương. Chiến dịch giải cứu nông sản được tuyên truyền rộng rãi trên mạng xã hội, các group lớn, lên cả truyền hình. Có thể nói, tinh thần "lá lành đùm lá rách đang lan toả khắp nơi".


"Một cuộc chiến không ai bị bỏ lại phía sau". Lời khẳng định của Thủ tướng hơn 1 năm về trước vẫn khắc sâu vào tâm niệm của người dân Việt Nam cho đến ngày hôm nay. Chỉ trong thời gian ngắn, chúng ta hết đối phó với dịch bệnh lại phải chống chọi với cơn bão lũ lịch sử vài chục năm mới có lần. Nhưng càng vào hoàn cảnh khó khăn, tinh thần dân tộc của người Việt càng được khẳng định và thể hiện rõ nét. Nhớ đợt lũ lụt vừa qua, khi đồng bào miền Trung đang oằn mình chống lũ, hàng trăm đoàn thiện nguyện tự phát đã đồng loạt vào tận nơi, chuyển những đồ dùng thiết yếu để bà con ta vượt qua khó khăn.
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm trong bài thơ Đất nước đã viết "Khi chúng ta cầm tay mọi người - Đất nước vẹn tròn, to lớn". Đất nước chỉ to lớn, khi mọi người cùng nắm tay nhau, cùng đoàn kết, bởi lẽ đoàn kết là sức mạnh.

NHỮNG LIỀU VACCINE COVID-19 ĐẦU TIÊN VỀ ĐẾN VIỆT NAM

Đây là vaccine của hãng dược phẩm nổi tiếng toàn cầu AstraZeneca phối hợp với đại học Oxford (Vương quốc Anh) nghiên cứu và sản xuất, được đưa về Việt Nam theo hợp đồng giữa Hệ thống tiêm chủng VNVC và Tập đoàn AstraZeneca đã ký từ tháng 11/2020.


Theo đó, Hệ thống tiêm chủng VNVC đã đặt mua 30 triệu liều vaccine COVID-19 của AstraZeneca trong năm 2021. Số vaccine này được giao thành nhiều đợt, lô đầu tiên gồm 117.600 liều sẽ được đưa về hệ thống kho lạnh chuyên dụng của VNVC và AstraZeneca.
Vaccine AstraZeneca là vaccine ngừa COVID-19 đầu tiên được phê duyệt nhập khẩu có điều kiện vào Việt Nam.

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2021

KHÔNG GIÚP ĐƯỢC GÌ THÌ ĐỪNG XUYÊN TẠC

Trong khi cả đất nước nói chung, hệ thống chính quyền và nhân dân các địa phương đang xảy ra dịch bệnh nói riêng đang tích cực, khẩn trương tiến hành các biện pháp phòng chống, khoanh vùng, dập dịch Covid-19 thì lại xuất hiện một số con zời lại “ăn không ngồi rồi” cho rằng chính quyền và người dân chậm chạp trong việc cách ly ổ dịch dẫn đến dịch bệnh lan rộng ra khắp nơi.


Những phát ngôn của những người này mang tính tự phát, không nắm được tình hình tại đây đang diễn ra như thế nào và không hiểu được những nguyên tắc quan trọng công tác phòng chống dịch ra sao. Chính quyền và các lực lượng tham gia chống dịch đang phải căng mình để truy vết những người tiếp xúc với F0, ngăn ngừa dịch bệnh lây lân, đưa những người tiếp xúc gần đi cách ly tập trung...
Những lực lượng than gia trực tiếp trong phòng chống dịch bệnh như bác sĩ, y tá, quân đội, công an phải trực 100%, phải xa gia đình để đảm bảo lực lượng ứng trực và xử lý những tình huống đã và đang xảy ra.
Ngoài ra, chính quyền còn bận rộn hỗ trợ những người dân ở những địa phương đang có dịch vì những sản phẩm nông nghiệp đã đến giai đoạn thu hoạch nhưng do bị giãn cách xã hội, bị phong toả nên không thể tiêu thụ sản phẩm. Những hy sinh âm thầm của họ nào ai thấu đâu.
Không thể hiểu được những con zời đang suy nghĩ gì nữa. Trong khi chính quyền và các lực lượng đang gồng mình để chống dịch, người dân nơi xảy ra dịch bệnh đang gặp khó khăn, những con zời đã không có lời động viên cho đồng bào mình thì hãy đừng tỏ ra hiểu biết, đừng có xuyên tạc, phá hoại cuộc sống của người dân nữa.
Dịch COVID-19 lây lan trong cộng đồng, đồng thời trở thành "điểm nóng" về tin giả trên mạng xã hội nhiều ngày nay. Vì vậy, mong rằng mọi người khi tiếp cận những thông tin trên Internet cần phải bình tĩnh và không đăng tải hoặc chia sẻ thông tin không đúng sự thật trên Internet.

PHẢNG PHẤT MÙI TRUYỀN THÔNG BẨN!

Năm 2015, câu chuyện con ruồi trong chai nước tăng lực number one đã tạo nên một cuộc khủng hoảng truyền thông, khiến Tân Hiệp Phát bị thổi bay 2000 tỷ đồng khiến công ty này điêu đứng. Trong khi trước đó, công ty Tân Hiệp Phát là một sự thách thức với sự chiếm lĩnh của các công ty giải khát nước ngoài. Công ty Tân Hiệp Phát đã bị truyền thông đánh quỵ xuống nhưng bằng bản lĩnh và một sự thần kỳ, công ty Tân Hiệp Phát từng bước đứng dậy và vượt qua. Đã có nhiều đồn đoán về sự liên minh của các công ty giải khát nước ngoài đứng sau bơm thổi truyền thông sự kiện trên.


Năm 2016, “bão tố” truyền thông cũng giáng đòn xuống nước mắm truyền thống của chúng ta khi thông tin nước mắm truyền thống bị nhiễm asen tràn ngập trên các mặt báo. Nó khiến ngành nước mắm truyền thông chao đảo, người ngư dân gặp vô vàn khó khăn. Và chỉ khi Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trực tiếp chỉ đạo các bộ, ban, ngành làm rõ thông tin trên thì nước mắm truyền thống mới được minh oan.
Năm 2019, chúng ta ngỡ ngàng trước thương hiệu ô tô Vinfast ra đời một cách nhanh chóng, hoành tráng và là niềm tự hào của người Việt. Những chỉ số an toàn của các loại xe Vinfast đều được đánh giá rất cao, mẫu mã đẹp và đa dạng. Chính vì điều đó, chỉ trong thời gian ngắn, Vinfast dần chen chân vào thị trường ô tô nước nhà, từng bước tạo nên thương hiệu và chiếm lĩnh thị phần. Đơn cử như tháng đầu năm 2021, mỗi ngày Vinfast bán trung bình được 90 xe trong đó có đến 60 xe Fadil đã thể hiện một doanh số của một công ty ô tô mới ra mặt thị trường được hơn 2 năm.
Tuy nhiên, ngay từ những ngày đầu giới thiệu các loại xe Vinfast, đã có nhiều thông tin trái chiều nghi ngờ về chất lượng của sản phẩm và không ít trong số đó đã bị cư dân mạng tố là dàn dựng nhằm hạ uy tín của hãng xe non trẻ của chúng ta. Nhưng chính chất lượng xe của Vinfast đã đánh bại những lời đồn ác ý kia. Nhưng một lần nữa, chuyện 1 chiếc xe Vinfast bị rơi bánh, gãy trục được truyền thông bàn tán sôi nổi về chất lượng xe mà cố tình bỏ quên con lươn bê tông ở giữa đường. Và chúng ta lại một lần nữa nghi ngờ về một chiến dịch truyền thông bẩn đang nhắm vào hãng xe Việt của chúng ta. Nhưng tôi tin rằng, một lần nữa, chất lượng thực sự xe Việt của chúng ta sẽ chứng minh những lời đồn kia là sai trái. Để thương hiệu Việt vươn tầm thế giới, hãy góp ý để phát triển chứ không phải là cách ỷ ôi thiếu tinh thần xây dựng như vậy.
Và cũng cần nói rằng, đây là cảm nghĩ của tôi chứ sau bài viết này, tôi cũng chẳng được cái ô tô nào đâu. Nếu có, tôi sẽ chia cho các bạn./.
Đông Kinh

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2021

Ở ĐẤT NƯỚC NÀY, CÓ 3 ĐIỀU BẤT KHẢ XÂM PHẠM

Mấy năm trước, một giáo viên dạy tiếng Anh người Mỹ đã ví von xúc phạm Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Ngay lập tức tạo thành một làn sóng gây phẫn nộ trong cộng đồng. Trong sự phẫn nộ dâng cao, anh ta bao biện rằng: "Ở Mỹ chúng tôi vẫn hay ví von như vậy, ngay cả Washington cũng không ngoại lệ". Ngay lập tức, tất cả người dân Việt Nam đều đồng thanh: "Ở Mỹ, anh ví von bất kỳ ai chúng tôi không quan tâm, còn ở Việt Nam thì khác, Đại tướng Võ Nguyên Giáp là bất khả xâm phạm". Không lâu sau thanh niên đó bị công an phạt hành chính, còn hiện tại thì danh tiếng của anh này xây dựng nhiều năm ở Việt Nam phút chốc tan tành. Đây là 1 ví dụ.


Ai cũng biết BAYER của Đức là 1 công ty dược phẩm và công nghệ lớn, ở Việt Nam cũng có ít nhiều danh tiếng. Nhưng không lâu trước đó, Tổng giám đốc BAYER Việt Nam (Người Malaysia gốc Hoa) đã gửi tài liệu về COVID-19 đính kèm bản đồ có hình 'đường lưỡi bò' phi pháp. Dù là 1 chi tiết rất nhỏ nhưng cũng gây nên phẫn nộ trong cộng đồng, mỗi người dân Việt Nam đều kịch liệt lên án vị Tổng giám đốc này, Sở thông tin và truyền thông cũng lập tức triệu tập xử phạt. Không chỉ BAYER, ngay cả NewBalence, Facebook... phát các quảng cáo có đường lưỡi bò phi pháp đều bị người dùng mạng Việt Nam tẩy chay, phản đối đến khi chúng bị gỡ bỏ. Người Việt Nam quyết không nhân nhượng dù là 1 phần lãnh thổ nhỏ bị xâm phạm. Đây là 1 ví dụ nữa!
Hôm nay, trên facebook xuất hiện tình trạng có một số file GIF đang có trên Tenor - có hình ảnh xúc phạm Chủ tịch Hồ Chí Minh. Số file GIF này nằm ở Tenor, không phải thuộc Facebook, khi mở chức năng tìm kiếm GIF trên Facebook, thì Facebook sẽ kiếm GIF ở trên 2 trang: Giphy và Tenor. Việc xuất hiện những file GIF như vậy có hệ quả rất tai hại, nó ảnh hưởng đến tâm lý người dùng facebook - nhất là đối tượng trẻ vị thành niên. Thật nguy hiểm khi thanh thiếu niên Việt Nam tiếp xúc với những GIF như vậy và chúng thấy "thú vị" thay vì phẫn nộ, phản đối.
Có thể bạn còn nhớ, năm 2020 nhiều người từng lên án một nhóm học sinh đã vẽ bậy hình Chủ tịch Hồ Chí Minh. Mặc dù nhiều em cho rằng đó chỉ là "vui đùa nhất thời" nhưng cũng không đủ khiến cho cộng đồng mạng tha thứ. Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn được kính trọng và dù chỉ là sự "vui đùa" đối với Người đều không được phép. Ngày nay, có một nhóm những người trẻ nghĩ rằng mọi thứ đều có thể trở thành meme, họ nói rằng: "Ở các nước phương Tây, meme là chuyện bình thường, lãnh tụ hay lãnh đạo đều làm meme được!". Chính tư duy sai lệch như thế đã khiến nhiều bạn trẻ quên mất gốc gác và quốc gia của mình, bất chấp tất cả đạo đức chỉ để "đùa vui thôi mà".
Hôm nay, cần phải nhắc lại cho họ nhớ: "Ở đất nước này, có ba điều bất khả xâm phạm, đó là Chủ quyền quốc gia, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đại tướng Võ Nguyên Giáp". Hãy luôn ghi nhớ!

TƯ BẢN LÀ GÌ?

Nếu ai hỏi tôi, định nghĩa về tư bản, tôi sẽ cho họ xem bức ảnh này. Đó là hình ảnh các ông chủ công ty khí đốt ở Texas cười tươi như trúng số độc đắc. Nhờ bão tuyết xảy ra mà công ty họ trúng đậm nhờ tăng giá ga và khí đốt. Trong khi đó, ở Texas, 30.000 người dân không có điện hoặc buộc phải dùng điện với giá cao, lên tới 1 Usd/1 Kwh điện. Nhiều gia đình "chết ngất" khi sờ vào hoá đơn điện lên tới 11.000 Usd. Người dân Mỹ hơn lúc nào hết đang phải chịu mặt trái của cái gọi là kinh tế thị trường, nơi mà người ta có thể dễ dàng lợi dụng thiên tai để làm giàu trên nỗi đau của người khác.


Cách đây mấy trăm năm, Cụ Mác đã từng nói về tư bản thế này "được 50 phần trăm thì nó (tư bản) trở nên thật sự táo bạo; được 100 phần trăm thì nó chà đạp lên mọi luật lệ của loài người; được 300 phần trăm thì không còn tội ác nào là nó không dám phạm, dù có nguy cơ bị treo cổ”.
Tư bản, dẫu có thay đổi thủ đoạn nhưng bản chất bóc lột là không bao giờ thay đổi

"GIẤC MƠ MỸ" TAN BIẾN TRONG GIÁ RÉT

Bang Texas mất điện nhiều ngày, nhiều người già neo đơn c.hế.t cóng ngay trong căn hộ của mình. Nhiều người được cấp cứu kịp thời, nhưng sẽ c.h.ết lặng với cái hóa đơn viện phí khi tỉnh lại.


Mất điện kèm với mất nước, việc đi vệ sinh thậm chí giờ trở nên xa xỉ. Nhiều gia đình đã phải xúc tuyết đun sôi lấy nước sinh hoạt do hệ thống nước gặp sự cố hoặc bị nhiễm bẩn.Và khổ nhất, dĩ nhiên rồi, là nhiều người vô gia cư. Không chết vì lạnh cũng sẽ c.hế.t vì đói.
Xem xong loạt ảnh thấy thương xót thật sự. Nước Mỹ "vĩ đại" đang cố che giấu những bất ổn sâu sắc không thể hàn gắn giữa các tầng lớp bằng hệ tư tưởng "tự do dân chủ".
Người Mỹ nghèo, chết không ai quan tâm, vì họ không có tư cách sở hữu tư liệu sản xuất. Chết rồi, sẽ có chính sách nhập cư mới, dân nghèo bần cùng hóa sẽ đc thay máu bằng làn sóng di dân mới, từ các nước Phi, Á, Mỹ latin... đến đây với "giấc mơ Mỹ". Ở Việt Nam mình trong những năm qua tình hình an ninh chính trị ổn định, kinh tế phát triển , đời sống nhân được nâng lên. Vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế đã được các nước đánh giá cao, đặc biệt công tác phòng chống đại dịch COVID-19 được Đảng, nhà nước quan tâm lãnh đạo thực hiện tốt nhiệm vụ phòng chống có hiệu quả. Hơn lúc nào hết mỗi chúng ta là người con đất Việt thấy trân trọng cuộc sống đang có hơn.
Nhưng sẽ có nhiều người Việt (lười, thiếu kiến thức, ảo tưởng...) vẫn sẽ nhìn về bánh vẽ Mỹ và ngỡ đấy là thiên đường!

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2021

BÀI HỌC TỪ HỒ CHỦ TỊCH VÀ CUỘC CHIẾN 1979 TRONG QUAN HỆ VỚI TRUNG QUỐC.

“Lụt Bắc lụt Nam; máu đầm biên giới
Tay chống trời; tay giữ nước; căng gân”
Thời kỳ 1979 là giai đoạn cực kỳ khó khăn của đất nước kể từ khi mới thành lập nhưng chưa phải là khó khăn nhất. Khó khăn nhất chính là thời điểm Hồ Chủ tịch vừa đọc tuyên ngôn độc lập thì 20 vạn quân “Tàu trắng” của Tưởng Giới Thạch chiếm đóng Hà Nội và hầu hết các thành phố, thị xã từ biên giới Việt - Trung đến vĩ tuyến 16, hàng vạn quân Anh, quân Pháp cũng càn quét từ vĩ tuyến 16 đổ vào Nam, chưa kể các băng đảng chính trị phản động quấy phá bên trong.


Thời điểm ấy, đất nước VNDCCH như là một “đứa trẻ sơ sinh”, còn chưa có tên trên bản đồ thế giới và chưa được quốc gia nào công nhận. Đồng minh đáng kể duy nhất chính là “Tàu đỏ” ĐCS Trung Quốc, bấy giờ đang loay hoay trong cuộc nội chiến với “Tàu trắng” được Mỹ hỗ trợ. Vậy mà ĐCS VN dưới sự lãnh đạo của Hồ Chủ tịch đã khéo léo, mềm dẻo để hóa giải tình huống “ngàn cân treo sợi tóc” này, thậm chí đến mức tuyên bố giải tán Đảng CSVN, ký hiệp định với Pháp để trước thì bỏ bớt một đối thủ (Tàu trắng), sau thì tranh thủ củng cố lực lượng, dọn dẹp phản động, chuẩn bị cho kháng chiến trường kỳ. [Không dám tưởng tượng nếu tình huống này được đặt vào tay các “hải đăng mạng”, “anh hùng mạng” húng cầy thời nay thì sẽ ra sao nhỉ?]
Bước vào giai đoạn kháng chiến chống Mỹ ác liệt nhất (1961 – 1968) cũng chính là thời kỳ mâu thuẫn giữa Liên Xô và Trung Quốc ngày càng sâu rộng. Trong bối cảnh hai nước ra sức tập hợp lực lượng để củng cố vị trí của mình, Việt Nam trở thành một trong những tiêu điểm thể hiện đối sách của mỗi nước và liên quan đến lợi ích của các cường quốc đại diện cho quyền lực của thế giới. Trước những chuyển biến đó, quan điểm của Hồ Chủ tịch trước sau như một là “mọi thắng lợi của Đảng ta và của nhân dân ta không thể tách rời sự ủng hộ nhiệt tình của Liên Xô, Trung Quốc...” và đặt ra nhiệm vụ làm giảm thiểu tối đa tác hại của sự tranh chấp giữa Liên Xô - Trung Quốc và tiềm năng lợi dụng của Mỹ, không ngừng củng cố, tăng cường quan hệ Việt - Xô - Trung. Người đưa ra quan điểm chỉ đạo như sau:
1/ Kiên trì tình đoàn kết hữu nghị với Liên Xô và Trung Quốc trong mọi điều kiện, hoàn cảnh.
2/ Không can thiệp vào công việc nội bộ của Liên Xô, Trung Quốc.
3/ Nỗ lực hóa giải, thu hẹp bất đồng giữa Liên Xô và Trung Quốc, coi đó là cơ sở để củng cố quan hệ hữu nghị Việt - Xô - Trung.
4/ Kiên định đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, ứng xử linh hoạt, có lý, có tình trong quan hệ với Liên Xô và Trung Quốc.
Để giữ gìn quan hệ cân bằng, đoàn kết, hữu nghị với cả Liên Xô và Trung Quốc, dưới sự chỉ đạo của chủ tịch Hồ Chí Minh, Đảng, Nhà nước ta chủ trương ứng phó nhanh nhạy, mềm dẻo với mọi biến chuyển của tình hình, đạt tới sự tế nhị và cân bằng. Các chuyến thăm hỏi của Hồ chủ tịch và lãnh đạo Đảng, Nhà nước VNDCCH đến Liên Xô & Trung Quốc khá liên tục và đồng đều. Tuân thủ phương châm “chưa hiểu thì chưa nên bầy tỏ thái độ” của Hồ Chí Minh, suốt thời kỳ mâu thuẫn Xô - Trung diễn ra gay gắt, trên các phương tiện chính thống, Đảng và Nhà nước ta đã không bàn luận, không bày tỏ thái độ đồng tình hay phản đối cuộc đấu tranh nội bộ trong Đảng Cộng sản Liên Xô (1956), hay đối với Cách mạng văn hóa của Trung Quốc, cũng như không tham gia các cuộc tranh luận công khai giữa hai bên, tránh gây ra những hiểu lầm không cần thiết.
Khi Trung Quốc thường xuyên nêu vấn đề “chống chủ nghĩa xét lại”, “tách khỏi Liên Xô”còn Liên Xô liên tiếp gửi thông điệp đề nghị Việt Nam phải thay đổi lập trường với Trung Quốc, thì Hồ Chủ tịch vẫn luôn mềm mỏng và kiên định giải thích: “Đảng chúng tôi luôn luôn giáo dục cho cán bộ, đảng viên và cho quần chúng nhân dân lòng yêu nước chân chính và chủ nghĩa quốc tế vô sản, luôn luôn tăng cường đoàn kết hữu nghị với Liên Xô, nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa và các nước anh em khác”. Khi lãnh đạo Đảng, Nhà nước ta trao đổi và thông báo về các vấn đề lớn của cách mạng Việt Nam với lãnh đạo Liên Xô, thì cũng đồng thời thông báo, trao đổi với lãnh đạo Trung Quốc.
Năm 1965, khi Liên Xô đề nghị lập Mặt trận thống nhất và lập cầu hàng không để giúp đỡ Việt Nam chống đế quốc Mỹ xâm lược, nhưng khi Trung Quốc không đồng ý, thì ta tạm thời gác vấn đề này lại, đồng thời công khai cải chính những tin tức nói Trung Quốc cản trở hàng viện trợ quân sự của Liên Xô cho Việt Nam quá cảnh qua Trung Quốc. Từ năm 1966, ở Trung Quốc diễn ra Cách mạng văn hóa, Người thực hiện chủ trương “cách mạng văn hóa là vấn đề nội bộ Trung Quốc”. Không tỏ thái độ ủng hộ hay phản đối, nhưng khi được Chủ tịch Mao Trạch Đông gợi ý thực hiện cách mạng văn hóa ở Việt Nam, Người đã nhã nhặn, khéo léo từ chối: “Việt Nam trước mắt không thể làm đại cách mạng văn hoá, chúng tôi còn làm đại cách mạng võ hoá đã”. Mao Chủ tịch tán thành: “Đúng vậy, Việt Nam không thể làm đại cách mạng văn hoá được”.
Có thể nói, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã thực hiện nhuần nhuyễn triết lý “dĩ bất biến, ứng vạn biến” để kết hợp hài hoà giữa mềm dẻo và kiên quyết, giữa cương và nhu, giữa chiến lược và sách lược, giữa chủ động và sáng tạo, vô cùng linh hoạt trên cơ sở giữ vững nguyên tắc, từ đó nhận biết, nắm bắt thời điểm để xử lý thành công quan hệ Việt Nam với Liên Xô, Trung Quốc, bảo vệ và thực hiện tốt nhất lợi ích của quốc gia, dân tộc. Chính nhờ thế, dù đứng giữa 2 bên đối thủ của nhau như vậy, VN vẫn đón nhận được sự giúp đỡ chí tình chí nghĩa của cả 2 để phục vụ cho công cuộc dựng nước giữ nước của mình.
Quay trở lại mối quan hệ Việt Nam - Liên Xô - Trung Quốc sau 1975, sự cân bằng mà Hồ Chủ tịch tạo ra đã không còn được duy trì nữa mà dần chuyển thành “nhất bên trọng, nhất bên khinh”, đưa đến hậu quả đáng tiếc mà chúng ta đã biết. Khi Hiệp định Pháp – Việt (1946) gây hoài nghi, Hồ Chủ tịch đã giải thích rằng: “Chọn thương lượng thay vì đánh nhau chính là bằng chứng hiểu biết về chính trị”. Mao Chủ tịch thì cũng đúc kết rằng "Chính trị là chiến tranh không có đổ máu, chiến tranh là chính trị có đổ máu". Đáng tiếc là máu đã đổ!
Nhiều người bây giờ chế giễu câu nói “Dạy cho Việt Nam một bài học” của Đặng Tiểu Bình nhưng chúng ta tin rằng các lãnh đạo lèo lái đất nước trong hơn 10 năm sau trận giao tranh kéo dài một tháng ấy thì hiểu rõ “bài học” đó là gì.
Thời chống Mỹ, mặc dù Trung Quốc vẫn là nước lạc hậu về kinh tế, nhưng theo tổng kết viện trợ của Trung Quốc chiếm khoảng trên 50% tổng số viện trợ quốc tế cho Việt Nam. Khi chuyển sang đối đầu với “hậu phương lớn” ấy, bên cạnh một nền kinh tế kiệt quệ (miền Bắc mất viện trợ từ Trung Quốc, miền Nam mất viện trợ từ Mỹ, còn Hoa Kiều - lực lượng nắm giữ nền kinh tế miền Nam cũng chạy về Trung Quốc), chúng ta phải duy trì đội quân khổng lồ hơn 1 triệu người trải dài từ biên giới phía Bắc sang toàn bộ lãnh thổ Campuchia. Mọi cửa ngõ giao thương quốc tế đều bị bịt kín, chỉ còn dựa vào Liên Xô nhưng bấy giờ nước này cũng đã “rã rời” sau gần nửa thế kỷ “gồng gánh thế giới”, nội bộ chính trị xào xáo, lại sa lầy trong cuộc chiến ở Afghanistan. Nếu hỏi những người sống trong thời kỳ này sẽ biết, đánh nhau toàn diện với Mỹ - Pháp suốt 30 năm cũng chưa bao giờ đói bằng thời đánh nhau với Tàu ven biên giới. Chính trong thời gian này, lượng người vượt biên trốn ra nước ngoài tăng đột biến chủ yếu là vì … đói, tạo nên nạn “thuyền nhân” chấn động thế giới, giống như tình hình dân tị nạn bỏ nước ra đi ở các nước Trung Đông sau mùa xuân dân chủ bây giờ ấy. Ngày nay, mỗi khi Trung Quốc cấm biên định kỳ là các bạn đã thấy người ta kêu váng cả địa cầu đòi giải cứu hàng hóa các kiểu rồi thì phải hiểu rằng tình cảnh ngày trước nó thảm cỡ nào.
Đến 1986, trước tình hình đói kém trong nước và sự thành công của Cải cách phong hóa ở Trung Quốc, TBT Trường Chinh và ĐH Đảng đã quyết định tiến hành “Đổi Mới”, cùng với đó là tìm cách bình thường hóa quan hệ với Trung Quốc. Và không phải tự nhiên mà chính Trung Quốc trở thành “Đối tác chiến lược toàn diện” đầu tiên của Việt Nam, trước Nga 4 năm, điều cũng giống như năm xưa Trung Quốc là nước đầu tiên trên thế giới công nhận Việt Nam sau đó “tiến cử” Việt Nam cho Liên Xô. Đến nay, Trung Quốc là thị trường nhập khẩu lớn nhất và thị trường xuất khẩu lớn thứ 2 của Việt Nam, trong khi Việt Nam là đối tác thương mại lớn nhất của Trung Quốc trong ASEAN, đối tác thương mại lớn thứ 8, thị trường xuất khẩu lớn thứ 5 và là thị trường nhập khẩu lớn thứ 9 của Trung Quốc trên thế giới. Sự nghiệp xây dựng đất nước ngày càng phát triển mà như TBT Nguyễn Phú Trọng nói: “Đất nước chưa bao giờ có được cơ đồ như ngày nay”. Đúng là như các cụ đã dạy: Bán anh em xa, mua láng giềng gần (huống hồ như Hồ Chủ tịch đã chứng minh, nếu biết cách, láng giềng gần hoàn toàn có thể là người anh em chí tình chí nghĩa với mình).

BẢO VỆ NỀN TẢNG TƯ TƯƠNG CỦA ĐẢNG THEO QUAN ĐIỂM CỦA TÂN TRƯỞNG BAN TUYÊN GIÁO TRUNG ƯƠNG.

Ông có tên gọi khác là Sáu Nghĩa quê tại huyện Gò Công, tỉnh Tiền Giang. Ông sinh ra trong một gia đình có bảy người con và là con thứ sáu nên cái tên Sáu Nghĩa gắn bó với ông từ thuở lọt lòng. Nối gót truyền thống ông bà, ba mẹ anh tham gia kháng chiến từ thời chống Pháp đến chống Mỹ, là cơ sở cách mạng nuôi giấu cán bộ, tổ chức mạng lưới giao liên hoạt động ngầm trong lòng địch. Gia tộc và gia đình ông là “cách mạng nòi”. Khi ông mới được 4 tuổi thì cơ sở cách mạng nuôi giấu cán bộ của gia đình ông ở trong rừng bị lộ vì bọn chỉ điểm. Trong lúc bị địch bao vây, ba ông đã chiến đấu đến viên đạn cuối cùng và anh dũng hy sinh để bảo vệ đồng chí của mình. Mẹ ông lúc đó đang mang thai đứa út. 5 năm sau, khi Sáu Nghĩa bắt đầu ý thức được nhiệm vụ mà ba mẹ và chị Hai đang làm thì một lần nữa, cơ sở cách mạng lại bị lộ. Cũng giống như ba ông, người mẹ yêu thương dù đang nuôi con nhỏ, vẫn anh dũng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, chấp nhận hy sinh tính mạng để giữ bí mật tuyệt đối cho tổ chức cách mạng.


Ba mẹ hy sinh để lại 7 đứa con. Ngoại trừ chị Hai đã lớn, theo tổ chức đi kháng chiến, còn lại đều đang tuổi ăn tuổi lớn. Gia đình nội ngoại hai bên quyết định đưa đứa thứ ba, thứ năm, thứ bảy về Gò Công Tây ở với dì. Đứa thứ tư, thứ sáu và đứa út về Gò Công Đông ở với cô. Sáu Nghĩa lớn lên trong tình yêu thương của người cô. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, cô ông vừa bí mật tham gia hoạt động cách mạng, vừa quần quật làm đủ mọi nghề để nuôi nấng, dạy dỗ các cháu nên người. Thương các cháu mồ côi tội nghiệp, cô ông đã từ chối mọi lời cầu hôn, quyết định ở vậy thay anh chị nuôi dạy các cháu. 9 năm sau ngày mẹ mất, Sáu Nghĩa 17 tuổi. Ông nằng nặc xin cô cho nhập ngũ. Lúc bấy giờ những học sinh con liệt sĩ được Nhà nước quan tâm cho đi học nước ngoài. Sáu Nghĩa thuộc diện được ưu tiên đặc biệt nhưng ông đã nhường lại suất đi du học cho người khác để lên đường nhập ngũ, ra chiến đấu ở biên giới phía Bắc.
___________
"Có những thông tin bên nọ cung cấp để chiến đấu với bên kia"
Nêu ý kiến tại hội nghị toàn quốc tổng kết công tác tuyên giáo năm 2019, triển khai nhiệm vụ năm 2020 sáng 23.12, thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, nhấn mạnh bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng là nhiệm vụ trọng tâm và nêu quan điểm, đây không chỉ là nhiệm vụ bảo vệ Đảng và đặt trong nội hàm của nhiệm vụ bảo Tổ quốc.
Từ kinh nghiệm của Quân ủy T.Ư, Bộ Quốc phòng, Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, ông Nghĩa cho rằng, vấn đề quan trọng nhất là thống nhất về nhận thức để coi bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng là nhiệm vụ của cả hệ thống chính trị.
“Tôi thấy nhận thức của chúng ta đã có sự chuyển biến rồi nhưng sắp tới cần chuyển biến hơn nữa”, ông Nghĩa nói.
Theo ông Nghĩa, phải xác định đây là "cuộc đấu tranh một mất một còn, quyết liệt, nóng bỏng, cấp bách và không nhân nhượng", vì âm mưu thủ đoạn của thế lực thù địch, phản động, ngày càng tinh vi, phức tạp, trực diện và triệt để khai thác công nghệ, bóp méo, làm sai lệch, gán ghép thông tin, gây hoang mang, lo lắng cho dự luận.
“Mục đích của chúng là làm tan rã, suy giảm niềm tin của quần chúng nhân dân đối với Đảng, chế độ và lực lượng vũ trang nhân dân”, ông Nghĩa nhấn mạnh.
Về lực lượng thế lực thù địch, phản động, ông Nghĩa chỉ rõ, ngoài lực lượng hoạt động thù địch của chế độ cũ thì hiện nay đã có lực lượng mới là những cán bộ thoái hóa, biến chất, những người đã bị xử lý kỷ luật, xử lý về pháp luật, thậm chí có những cán bộ cao cấp, có cả những tướng lĩnh trong lực lượng vũ trang, rồi thanh niên, sinh viên và tầng lớp khác, do đó, công tác đấu tranh diễn ra trên nhiều lĩnh vực và rất phức tạp.
Về giải pháp, một vấn đề được Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam đặc biệt lưu ý là chống "lợi ích nhóm" trên mặt trận tư tưởng.
“Trong công tác tư tưởng, có hay không "lợi ích nhóm"? Tôi cho cho là có. Nhiều đồng chí nói các thông tin này do ai đưa ra? Thực tế nhiều thông tin do nội bộ chúng ta đưa ra để thế lực thù địch lợi dụng chống phá”, ông Nghĩa lưu ý và cho rằng đây là vấn đề rất quan trọng cần lưu tâm giải quyết.

PHẠM CHI LAN VÀ CÚ TRƯỢT DÀI TRÊN ĐƯỜNG BĂNG KHỐN NẠN!

Trong những năm gần đây, bà Phạm Chi Lan được biết đến như một “nhân sĩ trí thức” rất tích cực trong các hoạt động của các tổ chức phản động, nhân danh "đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền". Dưới cái mác chuyên gia kinh tế, bà Phạm Chi Lan thường xuyên quan tâm theo dõi và đưa ra những phát ngôn gây tranh cãi về những vấn đề nóng bỏng đang được dư luận quan tâm.


Nguyên nhân chính dẫn đến việc bà Lan và đồng bọn trở cờ chính là VIỆN IDS. Viện IDS được thành lập vào cuối năm 2007 tại Hà Nội. Đây là một Viện nghiên cứu 100% tư nhân và do các nhà khoa học, các thành viên sáng lập tư nhân, góp vốn xây dựng. Nguyên tắc của Viện được nói là hoạt động trên cơ chế độc lập và mở. Độc lập cả về quan điểm nghiên cứu tới cơ chế tài chính, không chịu sự ảnh hưởng của kể các nhà nước, các hiệp hội, doanh nghiệp, cá nhân và các nhà tài trợ.
Hội đồng IDS gồm 16 vị, bao gồm các tên tuổi trí thức lớn như Hoàng Tụy, Nguyễn Quang A, Phan Đình Diệu, Tương Lai, Lê Đăng Doanh, Phạm Chi Lan, Nguyễn Trung, Nguyên Ngọc... sau 2 năm hoạt động (2007-2009), IDS buộc phải giải thể vì viện này lập ra với mưu đồ bất chính, thường xuyên công kích chủ trương chính sách của Đảng và nhà nước, mượn cớ nghiên cứu khoa học nhưng thực chất là "những con ong trong tay áo" của đất nước. Nghiên cứu khoa học chỉ là cái vỏ, thực chất đây là một "tổ chức chính trị dân sự", quy tụ những con người chủ trương kêu gọi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, kêu gọi "bài Trung, phò Mỹ".
Ngày 14/9/2009, hội đồng viện IDS đã quyết định giải tán Viện để phản đối quyết định số 97/2009/QĐ-TTg, theo đó các tổ chức nghiên cứu khoa học có phản biện ngược với chính sách của Chính phủ thì không được công bố công khai. Để lý giải cho cuộc quyên sinh gây sóng gió của mình, họ tuyên bố rằng quyết định nêu trên của chính quyền khiến viện “không thể hoạt động theo đúng sứ mệnh”. Tuy nhiên, chính lời lý giải bất hợp lý này đã làm lộ rõ bản chất chính trị của viện. Vì nếu IDS thật sự là một tổ chức nghiên cứu và tư vấn khoa học như tuyên bố, họ hoàn toàn có thể tiếp tục cung cấp dịch vụ nêu trên cho những khách hàng của mình, và không công khai thành quả nghiên cứu với công chúng. Nếu hội đồng viện IDS cảm thấy viện bị “bức tử” vì quyết định này, thì phải khẳng định rằng viện được lập ra không phải để nghiên cứu và tư vấn, mà là để làm chính trị bằng cách dắt mũi truyền thông.
Viện IDS chỉ là một trong những vỏ bọc mà một nhóm lợi ích sử dụng để thao túng quá trình chuyển đổi kinh tế – chính trị thông qua dư luận và cộng đồng học thuật. Ngay cả khi viện này đã tự giải thể, những quân cờ của nhóm lợi ích đó vẫn tiếp tục hoạt động dưới những vỏ bọc mới mẻ hơn, hoặc chính thống hơn. Chẳng hạn, nhìn nhân sự liên quan, có thể liên tưởng ngay đến những tổ chức như Quỹ Phan Chu Trinh, Văn đoàn Độc lập và Diễn đàn Xã hội Dân sự...
Kể từ cái ngày mà viện IDS bị Chính phủ giải thể năm 2009 đến nay, Phạm Chi Lan (lúc đó là viện phó, Nguyễn Quang A là viện trưởng), đang chăn ấm nệm êm thì mất cần câu béo bở. Kể từ đó bà Lan và nhóm IDS trở cờ, quay giáo chống phá chế độ. Tham gia nhóm "kiến nghị 72", đòi xoá điều 4 Hiến pháp, tham gia cái gọi là "tuyên bố biển Đông"... Bà Lan cũng là thành viên "CLB Lê Hiếu Đằng”, thực chất là một tổ chức xã hội dân sự đối lập, chủ trương xuyên tạc, nói xấu, hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, kêu gọi đa nguyên đa đảng, vận động, lôi kéo những cán bộ, Đảng viên có tư tưởng lưng chừng rời bỏ Đảng, tạo ra phong trào “xin ra khỏi Đảng” như Chu Hảo, Mạc Văn Trang, Kim Chi… từng làm. Đến thời điểm này, CLB Lê Hiếu Đằng ở TP.HCM đã tập hợp 30 thành viên tiêu biểu như: Nguyễn Quang A, Huỳnh Ngọc Chênh, Nguyên Ngọc, Chu Hảo, Sương Quỳnh, Lê Phú Khải, Tô Lê Sơn, Phan Thị Hoàng Oanh, Nguyễn Đắc Diên…
Cần phải nói rõ ràng để nhiều người hiểu rõ về con người Phạm Chi Lan, bản thân mà ta là con gái của một vị Đại tá quân đội, được chế độ cho ăn học đủ đầy. Thế nhưng chỉ vì hám danh, hám lợi mà tình nguyện làm quân bài cho đám bất mãn, trở cờ để chống phá đất nước. Hội nhóm Phạm Chi Lan là những người có học hàm, học vị cao. Vậy nên thủ đoạn của chúng rất tinh vi, xảo quyệt, làm nhiều người ngộ nhận là các "nhân sĩ, trí thức" yêu nước! Đến nay vẫn còn nhiều tờ báo, đài mời bà ta phỏng vấn, đăng tải những phát ngôn của "chuyên gia Phạm Chi Lan". Đề nghị các tổng biên tập nên xem xét, chủ quan là bị xỏ mũi như chơi. Hãy nhìn lại những gì bà ta làm trong những năm qua để thấy rõ bản chất "giá áo túi cơm" của kẻ phản quốc được che đậy bởi lớp vỏ bọc "chuyên gia kinh tế"./.

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2021

HỌ NÓI CHÚNG TÔI ĐI XE ĐẠP ĐỂ GIẢI PHÓNG! KHÔNG, CHÚNG TÔI ĐI XE TĂNG, XE BỌC THÉP VÀ MÁY BAY

Có một câu nói mà phe ba cây bọ gậy thường hay được dùng để mô tả về những chiến sĩ quân Giải phóng là: "Mấy thằng khỉ đi xe đạp giải phóng người đi ô tô và rồi để cả hai cùng đi xe máy". Gần đây, phe này tiếp tục dùng từ "khỉ" để nói về những chiến sĩ quân đội Việt Nam trong cuộc chiến tranh chống Trung Quốc xâm lược vào năm 1979. Họ nói rằng: "Đám khỉ Bắc Kỳ không dám đánh bố chúng nó" - từ "bố chúng nó" ở đây là chỉ Trung Quốc.


Buồn cười hơn, họ cho rằng, nếu để quân đội VNCH "so tài" với Trung Quốc, chắc chắn quân đội VNCH sẽ chiến thắng, tiến đánh ngược lại phía Trung Quốc chứ không phải chỉ dừng ở mức tự vệ như phía VNDCCH.
Ví dụ thôi nhé, các bạn biết thể thức vòng loại trực tiếp trong bóng đá chứ, đội thua sẽ bị loại, đội thắng sẽ được tiếp tục thi đấu với đội thắng ở cặp trận khác. Trước đó, đội Mỹ - VNCH đã thua trước đội VNDCCH và bị "giải tán", vậy thì làm sao có tư cách "đấu tiếp"? Đã thua thì phải chấp nhận nhìn đội thắng bước tiếp và thi đấu, chứ đừng có hằn học và "nếu" nữa.
Những người lính Giải phóng có bề ngoài đen sạm, cứng rắn và thấp bé do trải qua những năm tháng thiếu thốn và bom đạn chiến tranh. Dựa vào những điều ấy, phe "bên kia" dùng những từ nghĩ như "lũ khỉ đi xe đạp" hay "khỉ Trường Sơn" để miệt thị những người lính quân Giải phóng. Trước đó, những người Mỹ coi trọng bản lĩnh chiến đấu của người Việt, đó là sự tháo vát, dựa vào địa hình rừng núi, thoắt ẩn thoắt hiện, bé nhỏ rưng rắn rỏi như loài khỉ, một số lính Mỹ truyền lại cho thế hệ binh sĩ tiếp theo và nói ngắn gọn về phong cách chiến đấu của quân Giải phóng bằng một từ "khỉ". Nhưng phía VNCH, lại dùng từ "khỉ" với một hàm ý đay nghiến và miệt thị rõ ràng.
Từ "đi xe đạp" còn mang một hàm nghĩ khinh thường về mặt kinh tế của phía Giải phóng, bao gồm miền Bắc Việt Nam và lực lượng cách mạng phía Nam. Còn phía Việt Nam Cộng Hòa thì được đề cao là giàu có, phồn vinh... thông qua cụm từ "người đi ô tô" hay "ăn bơ sữa".
Xin lỗi các bạn VNCH, chúng tôi húc cổng và tiến vào Sài Gòn bằng xe tăng T-54B, chứ không húc cổng bằng xe đạp. Còn nếu các bạn coi xe tăng của chúng tôi là xe đạp, cũng không sao cả. Như câu nói "ngựa chứng" Mario Balotelli: "Cuộc sống không dễ dàng gì với những người bị tật về mắt".
Hàm ý của câu nói: “Thằng đi xe đạp giải phóng người đi ô tô, thằng ăn rau muống giải phóng người ăn bơ sữa” còn hàm ý về sức mạnh vượt trội và sự phồn vinh của kinh tế VNCH. Vậy sự thực hàm ý này có đúng không?
Về khía cạnh kinh tế, phía VNCH luôn miệng tự hào rằng họ có nền kinh tế hàng đầu châu Á và Đông Nam Á, vượt qua nhiều cường quốc, người Hàn và Nhật phải sang VNCH làm thuê, vì thế, họ tự ví bản thân mình là "người đi ô tô", "người ăn bơ sữa".
Thực tế, thì chưa bao giờ nền kinh tế Việt Nam Cộng Hòa được liệt vào dạng cường quốc khu vực hay châu lục cả. Trong những năm cuối chiến tranh, từ năm 1973 đến năm 1975, quy mô nền kinh tế của phía VNCH đã bị phía VNDCCH vượt mặt rõ ràng. Năm 1973, quy mô nền kinh tế của VNDCCH là 11,3 tỷ đô, trong khi VNCH chỉ đạt được 9,1 tỷ đô. Đến năm 1975, do yêu cầu chi viện tối đa cho chiến trường và sự tàn phá cơ sở vật chất từ trận Linebacker II - Biện Biên Phủ trên không, nhưng quy mô nền kinh tế của VNDCCH vẫn cao hơn so với phía VNCH với mức chênh lệch khoảng 1 tỷ đô thời giá bấy giờ.
Còn xét về GDP bình quân đầu người, các bạn VNCH rất hay dùng từ "GDP Việt Nam thua Lào, Cam", nhưng cái cụm từ đó phải dành cho các bạn mới đúng. Theo số liệu của World Bank từ năm 1970 đến 1975, GDP bình quân đầu người của VNCH hầu hết đều thua kém so với GDP bình quần đầu người của Campuchia. Ví dụ như năm 1970, Campuchia đạt 104 đô/1 người thì phía VNCH chỉ đạt được 81 đô/1 người. Sang năm 1974, GDP đầu người của Campuchia giảm xuống còn 82 đô/1 người, nhưng phía VNCH lại giảm sâu hơn, xuống tậng 65 đô/1 người. Ngay cả trong quãng thời gian trước 1970, chưa từng có thời điểm nào mà GDP đầu người của VNCH hơn được Campuchia.
Đấy là mới chỉ so với Campuchia, còn nếu so với Philippines, thì các bạn VNCH còn kém rất xa. Thời kỳ “đói” nhất, GDP đầu người VNCH chỉ bằng 1/5 GDP đầu người Philippines và 1/7 GDP đầu người Thái Lan. Nhưng nếu tính hiện tại, thì GDP đầu người Việt Nam đã ngang và vượt GDP đầu người Philippines, đạt trên 1/2 so với GDP đầu người Thái Lan.
Mà các bạn VNCH còn “đói” đến mức luôn muốn phía Nhật Bản viện trợ đền bù cho Nạn đói xảy ra ở miền Bắc vào những năm 40. Nhưng đòi mãi đòi mãi thì phía Nhật Bản chỉ nhất quyết liên hệ làm việc đền bù với phía VNDCCH. Ai đời, lúc đầu đòi Nhật Bản đền bù 2 tỷ đô, sau “mặc cả” xuống 250 triệu đô cũng không được, lại giảm xuống còn 100 triệu đô vẫn bị từ chối, mãi mới chốt kèo là việc nhận 39 triệu đô thông qua công trình và vay lãi suất thấp.
Đến giờ, vẫn không thể hiểu được, khi tại sao các bạn VNCH lại luôn tự cho mình là giàu có, là cường quốc, là phồn vinh... Còn trong số liệu của tất cả các tư liệu quốc tế, thì lại luôn thể hiện điều ngược lại, một nền kinh tế vô cùng yếu kém về nhiều mặt. Hay lại tự luyến bằng thông qua mấy tấm ảnh cũ chụp đường phố Sài Gòn những năm chưa thống nhất?
Một lần nữa, xin khẳng định lại, chúng tôi, những người Việt Nam chân chính và có khát vọng thống nhất đã dùng xe tăng để húc cổng, không phải xe đạp.

VIỆT NAM CÓ BỊ BẤT NGỜ TRONG CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI PHÍA BẮC KHÔNG?

Câu trả lời là có. Nhưng sự bất ngờ ở đây là chúng ta bị bất ngờ mang tính chiến dịch, mang tính thời điểm cuộc chiến. Bởi các hành động chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh với Việt Nam đã được phía Trung Quốc chuẩn bị từ trước rất lâu. Như thăm dò về mặt tư tưởng, tìm sự hậu thuận từ Mỹ, Đặng Tiểu Bình đã thăm một loạt các nước Đông Nam Á và tuyên bố sẽ "dạy cho Việt Nam một bài học". Lúc đầu Trung Quốc dự tính sử dụng 6 quân đoàn chủ lực đánh 3-5 ngày vào một số huyện biên giới, tiêu diệt một đến hai sư đoàn Việt Nam. Ngày 31/12/1978, Quân ủy Trung Quốc lại họp hội nghị tác chiến, quyết định mở rộng quy mô chiến tranh, tăng thêm 3 quân đoàn, đổi mục tiêu tấn công huyện lỵ thành các tỉnh lỵ biên giới; thời gian kéo dài lên 15-20 ngày, nhằm tiêu diệt 3 đến 5 sư đoàn Việt Nam.


Để đối phó với tình hình trên, phía Việt Nam đã tăng cường chuẩn bị các vị trí phòng ngự, sẵn sàng cho cuộc chiến. Đồng thời, tích cực huấn luyện và trang bị vũ khí hạng nhẹ cho dân quân các tỉnh biên giới. Ngày 01/01/1979, các lực lượng vũ trang biên giới được lệnh chuyển sang trạng thái sẵn sàng chiến đấu cao.
Về mặt quân chủ lực, trước khi đánh Polpot, TBT Lê Duẩn đã hỏi tướng Lê Trọng Tấn về việc Trung Quốc sẽ tiến hành chiến tranh. Tướng Lê Trọng Tấn đã trả lời: "Trung Quốc 25 năm qua chưa trận mạc không có gì đáng ngại, chỉ cần tăng cường năng lực chiến đấu cho dân quân tự vệ dọc tuyến biên giới là đủ kìm chân Trung Quốc ít nhất 1 tháng; để bảo vệ Thủ đô chỉ cần Quân đoàn 1 và 5 Sư cơ động là đủ kìm chân Trung Quốc ít nhất trong 6 tháng. Tôi tin ta đủ khả diệt bọn Ponpot trong 2 tuần rồi lập tức quay ra Bắc ứng chiến". Và quả thật đúng như dự liệu của tướng Tấn, chúng ta giải quyết Polpot chưa đến 2 tuần và nhờ sự giúp đỡ của Liên Xô, chúng ta lập cầu hàng không chuyển quân ra Bắc. May cho quân Trung Quốc là quân chủ lực của chúng ta chưa tham chiến.
Tuy nhiên, thủ đoạn xảo quyệt của Trung Quốc thì chúng ta khó lường về mặt thời gian chúng tấn công. Thậm chí, phía Trung Quốc còn chủ động giảm mức căng thẳng tại khu vực biên giới, tăng cường giao lưu giữa các lực lượng vũ trang. Điều này khiến ngay trước khi Trung Quốc tấn công, ngày 15/02 ngoại trừ các xã biên giới và một vài đơn vị, các lực lượng trên tuyến một được hạ cấp xuống trạng thái sẵn sàng chiến đấu tăng cường. Thế nên mới có chuyện hôm trước biên phòng ta còn giao lưu bóng chuyền với quân Trung Quốc mà hôm sau đã chĩa súng bắn nhau.
Lịch sử để lại cho ta nhiều bài học. Ôn lại lịch sử là một lần chúng ta nhắc lại những bài học đó để hiện tại và tương lai, chúng ta kiên quyết giữ độc lập, chủ quyền, hòa bình, ổn định nhưng cũng không để Tổ quốc bị bất ngờ.
P/s : Bức ảnh cán bộ chiến sĩ đồn biên phòng Pò Hèn (Quảng Ninh) vào tháng 12/1978. 45 chiến sĩ Pò Hèn đã hi sinh ngay ngày đầu tiên diễn ra chiến tranh.

“…CHÚNG TÔI ĐÃ CHIẾN ĐẤU HẾT ĐẠN, XIN VĨNH BIỆT CÁC ĐỒNG CHÍ”

Trong hàng triệu bức điện mật xuyên suốt từ thời chiến đến thời bình, phần lớn các bức điện nhằm duy trì thông tin liên lạc, chỉ đạo, chỉ huy của lãnh đạo. Nhưng cũng có những bức điện mật là lời chào, lời từ biệt gửi tới đồng đội; phản ánh sự khốc liệt của những năm tháng chiến tranh bảo vệ tổ quốc. Một trong số đó là bức điện mật cuối cùng của chiến sĩ cơ yếu đồn Pha Long, với những lời từ biệt đồng đội “...Chúng tôi đã chiến đấu hết đạn. Xin vĩnh biệt các đồng chí”.


Trong lịch sử đấu tranh cách mạng, đặc biệt là trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược của nhân dân ta, Đảng, Nhà nước và nhân dân Trung Quốc đã dành sự ủng hộ, giúp đỡ to lớn cho Việt Nam. Tuy nhiên, sau khi đất nước Việt Nam được thống nhất, Trung Quốc đã tăng cường các hoạt động tuyên truyền, kích động tâm lý thù hằn dân tộc, khiêu khích vũ trang, xâm lấn đất đai… gây nên tình hình căng thẳng, phức tạp giữa hai nước, mà đỉnh điểm là cuộc tiến công của quân Trung Quốc vào biên giới phía Bắc Việt Nam (tháng 2/1979).
Trước tình hình đó, Đảng, Nhà nước Việt Nam kiên trì chủ trương giải quyết tình hình nói trên bằng giải pháp hòa bình, đồng thời khẩn trương tăng cường lực lượng, đẩy mạnh xây dựng thế trận chiến tranh nhân dân bảo vệ Tổ quốc trên phạm vi cả nước.
Trong những ngày cuối năm 1978 đầu năm 1979, theo ý kiến chỉ đạo của Bộ Tư lệnh, phụ trách cơ yếu các đơn vị đã nhanh chóng rà soát, bổ sung tiếp vào kế hoạch bảo đảm liên lạc qua kỹ thuật mật mã trong chiến đấu. Các đơn vị đã cử cán bộ cơ yếu xuống các đồn biên phòng kiểm tra, giúp đỡ cơ yếu đồn thực hiện kế hoạch chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu theo phương án đã quy định của cấp trên. Các quy ước liên lạc trong tình huống khẩn cấp đã được các đồn thực tập liên lạc thử về tỉnh và vượt cấp về Bộ Tư lệnh.
Ngày 17/2/1979, hàng chục vạn quân Trung Quốc đồng loạt vượt biên giới Trung Quốc - Việt Nam, tiến công nhiều mục tiêu trên toàn tuyến biên giới phía Bắc nhằm nhanh chóng đánh chiếm một số thị xã, đường tiếp tế của Việt Nam từ phía sau lên. Hướng tiến công chủ yếu là Lạng Sơn, Cao Bằng, hướng quan trọng là Lào Cai, hướng phối hợp là Phong Thổ, Lai Châu, hướng nghi binh để thu hút lực lượng của Việt Nam là Hà Tuyên và Quảng Ninh.
Cách đánh chủ yếu của Trung Quốc là sử dụng lực lượng áp đảo bất ngờ tiến công đồng loạt, tập trung vào hướng chính diện kết hợp với vu hồi, thọc sâu, bao vây, chia cắt lực lượng ta, đặc biệt là sử dụng pháo binh gây sát thương lớn cho bộ đội và dân thường Việt Nam.
Tại Lào Cai, Trung Quốc dùng 2 trung đoàn bộ binh bất ngờ tấn công đồn Pha Long, nhằm triển khai ý đồ chiến thuật cắt rời mảnh đất hình tam giác này ra khỏi thế trận liên hoàn toàn tỉnh Hoàng Liên Sơn.
Đồn Pha Long rơi vào thế cô lập, bị bao vây. Với tinh thần cách mạng, các chiến sĩ đã chiến đấu phòng ngự trong suốt 4 ngày đêm chống trả số lính thiện chiến, có sự yểm trợ của pháo binh và đông gấp nhiều lần bên ta.
9 giờ ngày 18/2/1979 địch tập trung lực lượng lớn tiếp tục áp sát đồn, kêu gọi chiến sĩ ta đầu hàng. Cán bộ chiến sĩ đồn Pha Long vẫn bình tĩnh ngoan cường nổ súng vào đầu quân xâm lược. Những lúc ác liệt đó, chiến sĩ Nguyễn Duy Mạc, nhân viên Cơ yếu Đồn Biên phòng Pha Long (Hoàng Liên Sơn) vẫn liên tục một tiếng, rồi ba mươi phút một lần mã điện báo cáo về Tỉnh và Bộ Tư lệnh. Quyết tâm chiến đấu của cán bộ chiến sĩ đồn Pha Long đã được chiến sĩ Mạc chuyển đi ngay trưa 18/2/1979: “Đồn Pha Long bị bao vây, địch đã chiếm hết các chốt của ta, lực lượng thương vong nhiều. Nhưng anh em chúng tôi còn lại kiên quyết không rời vị trí chiến đấu. Dù còn một người cũng chiến đấu”.
11 giờ 20 ngày 18/2/1979, bộ phận cơ yếu tỉnh bộ Công an vũ trang Hoàng Liên Sơn đã cấp tốc chuyền ngay mệnh lệnh chiến đấu của Ban chỉ huy Tỉnh cho đồn Pha Long và đại đội 3 cơ sở biên phòng: “Đại đội 3 chi viện ngay cho đồn Pha Long để cùng phối hợp chiến đấu. Các đồng chí hãy nêu cao khí phách anh hùng dù hy sinh cũng phải chiến đấu đến cùng, kiên quyết không đầu hàng địch, không để địch bắt sống”.
Tiếp đó, Phòng Cơ yếu cũng mã ngay chỉ thị khẩn cấp của Bộ Tư lệnh cho Trung đoàn 16 cơ động biên phòng: “Điều ngay tiểu đoàn một ở Mường Khương triển khai cùng tác chiến với đồn Pha Long. Cho một đại đội khác tìm đường từ Xi Ma Cai lên Pha Long cùng chiến đấu. Nhận chỉ thị này thực hiện ngay không được chậm”.
Thời điểm ấy, Đồn trưởng Pha Long đi công tác xa, việc chỉ huy do thượng úy Trần Ngọc, Chính trị viên kiêm Bí thư Chi bộ Đồn. Mặc dù, trước đó đã được chi viện tăng cường, nhưng do bị vây đánh suốt mấy ngày liền, lương thực, đạn dược cạn dần, thương vong ngày càng cao...
Đến sáng 19/2/1979, quân Trung Quốc đông gấp nhiều lần. Trước nguy cơ Đồn bị rơi vào tay địch, Phòng Cơ yếu đã điện chỉ đạo cho cơ yếu đồn Pha Long: “Tình hình không bảo đảm an toàn tài liệu thì báo cáo Ban chỉ huy đồn tìm cách bảo vệ hoặc xử lý ngay”.
11 giờ ngày 19/2/1979, Cơ yếu đồn Pha Long đã mã bức điện cuối cùng của Ban Chỉ huy Đồn báo cáo Bộ Tư lệnh và Ban chỉ huy tỉnh: “Một Sư đoàn địch đang vây hãm đồn. Chúng tôi đã chiến đấu hết đạn. Xin vĩnh biệt các đồng chí”.
Được lệnh của Ban chỉ huy Đồn, chiến sĩ Nguyễn Duy Mạc đã hủy toàn bộ tài liệu, phương tiện kỹ thuật mật mã, tiếp tục phối hợp cùng các đồng chí còn lại bàn phương án tác chiến.
Chiến tranh đã qua đi nhưng kí ức về một thời bom đạn vẫn còn đó. Càng thấm thía, biết ơn sâu sắc đối với lớp lớp thế hệ cha anh đi trước đã hy sinh xương máu trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, các cán bộ, chiến sĩ, nhân viên ngành Cơ yếu sẽ tiếp tục phát huy truyền thống vẻ vang “Trung thành, Tận tụy, Đoàn kết, Kỷ luật, Sáng tạo”, quyết tâm thi đua hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao, góp phần xây dựng ngành Cơ yếu Việt Nam chính quy, tiến thẳng lên hiện đại.

CHUYỆN BUỒN VỀ CÁI TÁT!


Sáng nay, mạng xã hội chia sẻ câu chuyện một nam học sinh xông lên bục giản đòi điện thoại, chửi bậy giữa lớp và đỉnh điểm là dám tát cô giáo ngay trên bục trước sự can ngăn của nhiều bạn học sinh khác. Tất nhiên, cư dân mạng lên tiếng chỉ trích vì hành vi trái với truyền thống tôn sư trọng đạo của nam sinh này.


Dẫu biết các em học sinh trong tuổi ăn tuổi lớn, tính cách sẽ có phần nổi loạn khi đang khẳng định bản thân, nghi ngờ mọi thứ người lớn nói. Nhưng hành vi lệch chuẩn này thể hiện kết quả tiêu cực về định hướng hành động của nam sinh này. Nhà trường chắc chắn không cấm các em mang điện thoại đến trường, không cấm các em sử dụng điện thoại ngoài giờ học.
Bằng chứng là hành vi vô lễ của nam học sinh đã bị một bạn học sinh khác dùng điện thoại quay lại. Có lẽ nam sinh đã bị bắt khi dùng điện thoại trong giờ học và sự phản ứng này có lẽ cũng xuất phát từ nội dung nào đó trong điện thoại mà nam sinh sợ cô giáo xem được. Nam sinh này cho mình cái tôi quá lớn đến nỗi không ai động đến mình được chăng.
Không phủ nhận một phần trách nhiệm trong việc giáo dục các em làm người là của nhà trường nhưng chỉ nhà trường thôi là chưa đủ. Tôi nghĩ rằng cái tát này cũng dành cho bố mẹ em nam sinh này và không biết có khiến họ tỉnh ngộ về cách nuôi dạy con không. Ai mua điện thoại cho nam sinh? Chắc chắn là bố mẹ em. Nhưng mua thôi mà lại không dạy các em dùng điện thoại một cách đúng đắn. Cắm đầu vào game, dùng điện thoại chát chít linh tinh thay vì dùng nó như công cụ mở ra tri thức. Thực đáng buồn khi tôi nhìn thấy những ông bố bà mẹ ngày nay dỗ con ăn bột bằng điện thoại, thỏa hiệp với con bằng cách dùng điện thoại nhưng không định hướng cho những đứa con mình dùng điện thoại như nào cho đúng.
Trong bộ ba giáo dục: gia đình, nhà trường và xã hội thì gia đình là yếu tố cơ bản, kiên quyết nhất. Nó làm nên một con người ham học hỏi, có ý chí phấn đấu nhưng dường như ngày nay nhiều ông bố bà mẹ “trăm sự” nhờ thầy cô còn bố mẹ chẳng được cái sự nào chăng? Ngẫm rằng nếu bố mẹ không dạy được con để nó tát cô giáo của mình (như bố mẹ thứ hai) thì rồi đây, ra đời, xã hội sẽ trả lại nam sinh bằng những cái tát đau đớn hơn. Mong rằng, nhiều ông bố bà mẹ nhìn được cảnh này sẽ thay đổi cách dạy con của mình.

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2021

NHỮNG KẺ “CÕNG RẮN CẮN GÀ NHÀ”

Sau sự kiện quân đội Myanmar đảo chính chính quyền và tuyên bố nắm quyền điều hành đất nước, các quốc gia trên thế giới đều lên án hành vi vi phạm các nguyên tắc quốc tế này. Ở trong nước, người dân Myanmar đã tiến hành tuần hành phản đối cuộc đảo chính. Có thể khẳng định: cuộc đảo chính của quân đội Myanmar đã khiến cho đất nước ngày càng chia rẽ và bất đồng sâu sắc, đồng thời kinh tế Myanmar bị kéo lùi gần thập kỷ.
Đối với Việt Nam, điều đáng lo ngại hơn là một số người cố tình không nhìn nhận sự thật khách quan đó để tiến hành kêu gọi biểu tình, tuần hành như Myanmar, tiến hành phong trào “Tôi thách ĐCSVN như Myanmar”. Có thể kể đến như Nguyễn Quang A đang bất mãn, Nguyễn Văn Túc đang tha phương cầu thực đang tìm kiếm cơ hội về Việt Nam hay Bùi Thanh Hiếu ở nơi xó xỉnh nào đó nhưng phân tích, bình luận như một chính trị gia thứ thiệt. Họ có vì lợi ích của người dân Việt Nam hay đang phục vụ cho lòng tham cá nhân của mình?


Ucraina, Tunisia, Ai Cập… và hàng loạt các nước khác sau cái gọi là “cách mạng” đều có một kịch bản chung: nội bộ chia rẽ sâu sắc, bạo lực xảy ra liên miên, kinh tế sa sút, đời sống xã hội người dân ngày càng nghèo đói. Những lời hứa hão huyền của các chính trị gia hay các tổ chức quốc tế đều tan như “bong bóng xà phòng” sau các cuộc đảo chính. Hậu quả của các cuộc bạo động, đảo chính đều do người dân sở tại gánh chịu. Đó là điều hiện nay người dân Myanmar đang nhìn thấy rõ và không thể tránh khỏi. Liệu người dân Việt Nam có mong muốn đất nước như thế này là hòa bình, ổn định, cuộc sống no đủ như bây giờ?
Nguyễn Quang A, Bùi Thanh Hiếu và còn nhiều người nữa đều có một chiêu bài: mang danh nghĩa “vì lợi ích dân tộc Việt Nam” để kích động gây rối, bạo động. Đó là những kẻ mang trong mình những ý đồ đen tối, ý thức bất mãn sâu sắc, tài năng hạn chế nhưng luôn ảo tưởng về chính bản thân mình. Họ gieo rắc chủ nghĩa vị kỷ cá nhân, tầm nhìn hạn hẹp để đạt được mục đích đó.

Đó chính là những người “cõng rắn cắn gà nhà” mà mỗi người dân Việt Nam hết sức cảnh giác.

CHÀNG TRAI NGHỆ AN ĐƯỢC VTV ĐƯA TIN KHEN NGỢI !!!

Trong thời buổi nhắc đến nội dung video trên YTB người ta nghĩ ngay đến những điều tiêu cực thì thật may trong số đó vẫn còn những người làm vì cái tâm như Quang Linh Vlog.


Quang Linh - 1 chàng trai sinh năm 1997 mà không ít lần Beatvn đã nhắc đến, hôm nay đã được xuất hiện trong chương trình thời sự lúc 19h của Đài Truyền Hình Quốc Gia VTV - đây là 1 điều vô cùng vinh dự mà không phải ai cũng có được.
Khi mà những cái tên cộm cán như NTN hay Hưng Vlog luôn xuất hiện với những lời cảnh báo thì Linh lại được lấy làm ví dụ cho những điều tốt đẹp mà con người Việt Nam chúng ta đã và đang làm tại những nơi còn đói khổ ở Châu Phi.
Quả thực những gì Quang Linh đã làm đều rất thiết thực, từ khoan giếng đến hướng dẫn bà con canh tác... tất cả đều khiến hình ảnh của Việt Nam trở nên thân thiện hơn trong mắt bạn bè.

TRỐN CÁCH LY ĐI ĂN LẨU CÒN LIVESTREAM TRÊN FACEBOOK, MỘT PHỤ NỮ BỊ PHẠT 5 TRIỆU ĐỒNG

Dù chưa hết hạn cách ly nhưng chị T. đã rời khỏi nhà, đi ăn lẩu với bạn bè rồi phát trực tiếp trên mạng xã hội Facebook.
Sáng 16-2, Công an huyện Lục Ngạn (tỉnh Bắc Giang) cho biết đơn vị vừa lập biên bản, quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với N.T .T. (33 tuổi, ở thôn Trại Mật, xã Tân Quang, huyện Lục Ngạn) về hành vi trốn tránh việc áp dụng biện pháp cách ly y tế của cơ quan nhà nước có thẩm quyền.


Hành vi của chị T. thuộc điểm b, khoản 1, điều 11 nghị định 117/2020/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực y tế với mức phạt 5 triệu đồng.
Trước đó, chị T. được xác định là người thuộc diện phải cách ly tại nhà do có liên quan đến các trường hợp dương tính với SARS-CoV-2 trong vùng dịch ở tỉnh Hải Dương.
Ngày 28-1, UBND xã Tân Quang đã ban hành quyết định phê duyệt cách ly y tế tại nhà đối với chị T. từ ngày 28-1 đến ngày 17-2 để phòng dịch.
Qua rà soát, kiểm tra trên mạng xã hội Facebook, Công an huyện Lục Ngạn phát hiện 1 tài khoản Facebook livestream vào tối ngày 10-2 có sự xuất hiện của T..
Tuy nhiên, địa điểm T. xuất hiện trong livestream được xác định không phải là địa chỉ nhà riêng cách ly.
Sau khi nắm bắt và xác minh thông tin vụ việc, Công an huyện Lục Ngạn đã lập biên bản vi phạm hành chính đối với chị T. về hành vi trên, yêu cầu chị T. viết cam kết sẽ thực hiện đúng các quy định về cách ly y tế trong tình hình dịch COVID-19 đang diễn biến ngày càng phức tạp.

THẾ MỚI LÀ ĐẶC BIỆT!

Có lẽ vì Đại hội Đảng thành công ngoài mong đợi với sự đắc cử của Cụ Tổng nhà ta nên đám rân chủ, phản động và mấy tờ báo nước ngoài không mấy thiện chí vẫn còn tỏ ra hậm hực. Từ nhắc tới sức khỏe của Cụ, cho rằng Cụ ham quyền cố vị cho đến bây giờ là ngồi soi lại quy định của Đảng để tạo cách nói uy tín nhất cho dân tin. Chuyện chẳng cần đề cập đến làm gì nếu một số người Mỹ nói tiếng Việt đọc điều lệ Đảng không hiểu hay điều lệ Đảng chưa dịch sang tiếng Anh để phóng viên nước ngoài nghiên cứu nhưng có nhiều người ngay ở trong nước, có học thức lại hùa theo luận điệu trên.


Tưởng rằng mình thông minh và có nghiên cứu, các vị dẫn điều 17 : "Ðồng chí Tổng Bí thư giữ chức vụ Tổng Bí thư không quá hai nhiệm kỳ liên tiếp" xong chốt điều 47 : "Tổ chức đảng và đảng viên phải chấp hành nghiêm chỉnh Điều lệ Đảng". Từ đó kết luận từ Cụ Tổng cho đến Đại hội đều đã bỏ qua, vi phạm điều lệ Đảng.
Nhưng một là các vị nghiên cứu chưa tới nơi tới chốn, hai là cố tình hiểu sai, lờ đi những quy định khác trong điều lệ đảng. Chắc họ quên "Cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng là Đại hội đại biểu toàn quốc " và chỉ có Đại hội Đảng mới có quyền sửa điều lệ. Vậy các vị thử hỏi tại sao Đại hội Đảng không sửa điều lệ để cho phù hợp với tình hình thực tiễn là Cụ Tổng sẽ tiếp tục làm nhiệm kỳ thứ 3 để khỏi phiền các anh xuyên tạc, chống phá.
Bởi đơn giản, để đi đến giới thiệu Cụ Tổng làm thêm nhiệm kỳ nữa, tại các Hội nghị TW 13, 14, 15, Ban Chấp hành Trung ương đã bàn thảo rất kỹ lưỡng và bỏ phiếu thông qua giới thiệu Cụ Tổng cùng Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc là hai trường hợp nhân sự đặc biệt trong Đại hội lần này. Đặc biệt ở đây không chỉ còn dừng lại ở tuổi tác mà còn ở nhiệm kỳ. Khi uy tín, khả năng lãnh đạo của Cụ Tổng được các ủy viên Trung ương Đảng, cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân tin tưởng, đánh giá cao. Khi giới thiệu ra Đại hội, các vị Đại biểu không muốn chỉ vì trường hợp của Cụ Tổng mà sửa lại điều lệ Đảng vì điều lệ Đảng mang tính ổn định, lâu dài. Còn nếu sau Cụ Tổng, mà còn đồng chí lãnh đạo nào hội đủ tài năng, đức độ và uy tín như Cụ thì Đại hội sẽ cho phép giữ 3 nhiệm kỳ và nếu thấy cần thiết thì sửa đổi điều lệ.
Nói túm lại, Đại hội Đảng là cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng, ngay điều lệ Đảng cũng nằm dưới quyết định của Đại hội. Mà Cụ Tổng lớn tuổi, giữ nhiệm kỳ thứ 3 thế mới gọi là đặc biệt chứ không gọi làm gì. Và nên nhớ rằng, Bác Hồ đã dạy điều gì tốt cho dân thì ta làm. Vậy thôi!

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2021

BÁC HỒ VỚI TẾT CỔ TRUYỀN DÂN TỘC

Mỗi khi Tết đến, xuân về, không người Việt Nam nào lại không nhớ đến Bác Hồ - lãnh tụ vĩ đại của cách mạng Việt Nam suốt đời hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc, vì hạnh phúc của nhân dân. Vào những ngày Tết cổ truyền, Người luôn dành trọn những ngày nghỉ của mình để đi thăm và chúc Tết đồng bào, chiến sĩ.


Với Bác, mùa xuân có ý nghĩa đặc biệt đối với đất nước, dân tộc và từng người dân Việt Nam. Vì vậy, mỗi khi Tết đến Xuân về, Bác đều dành những lời thơ hay nhất, những lời ân cần nhất và cả những sự quan tâm thiết thực nhất đối với mọi người dân Việt Nam.
Trước Tết hàng tháng Bác đã nhắc các cơ quan, các ngành, các địa phương chuẩn bị chu đáo cho dân đón Tết; nhắc văn phòng chuẩn bị thiếp "Chúc mừng năm mới" để kịp gửi đến những nơi xa xôi nhất, kể cả bộ đội ở các vùng rừng núi, hải đảo xa xôi và cán bộ công tác ở nước ngoài. Còn Bác có chương trình riêng cho mình và Bác thường tự mình chuẩn bị các việc đó.
Đầu tiên, Bác tìm ý thơ cho bài thơ mừng năm mới. Những bản thảo còn lưu giữ tại Bảo tàng Hồ Chí Minh cho thấy, viết mỗi bài thơ Người cũng dày công và kỹ lưỡng như thế nào. Có thể vì thế, những bài thơ chúc Tết của Người luôn vượt qua khuôn khổ những bài thơ chúc Tết đơn thuần. Lời thơ của Bác thật dung dị, nhưng sâu lắng hồn sông núi, bật dậy lời hiệu triệu, lời hịch giục giã quân và dân cả nước tiến lên giành thắng lợi, để “xuân này hơn hẳn mấy xuân qua”.
Và cuối cùng là một chương trình đi thăm và chúc Tết đồng bào, chiến sĩ - một chương trình riêng mà chỉ Bác và các đồng chí cảnh vệ biết. Đối với Bác, việc đi thăm và chúc Tết đã thành nếp, bởi Bác cho rằng, đây là cơ hội tốt để hiểu được đầy đủ đời sống của nhân dân và cũng là niềm vui, hạnh phúc của người “đầy tớ của nhân dân” khi được tiếp xúc và nghe họ nói về mơ ước, khát vọng và niềm tin của mình về một năm mới đang gõ cửa từng nhà.
Bác vẫn thường nói: "Đấu tranh giành được độc lập rồi nhưng chỉ độc lập thực sự khi nhân dân được hưởng ấm no hạnh phúc". Vì quan niệm về độc lập, về sự ấm no hạnh phúc của nhân dân đơn giản nhưng sâu sắc ấy mà kể từ khi nước nhà được khai sinh cho đến khi Bác đi vào cõi vĩnh hằng, gần như năm nào Bác cũng đi chúc tết đồng bào. Xuất phát từ tình thương bao la của Người, nhiều cuộc gặp gỡ giữa Bác với người lao động, đặc biệt là người nghèo, đầy xúc động và ấm tình người.
Trong Tết Độc lập đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, một nước vừa thoát khỏi hơn 80 năm ách thực dân, Bác đã viết thư gửi thế hệ thanh niên: “Một năm khởi đầu từ mùa xuân, một đời khởi đầu từ tuổi trẻ. Tuổi trẻ là mùa xuân của xã hội”; và căn dặn các cháu phải thực hành đời sống mới, phải hăng hái, kiên quyết, không sợ khó, không sợ khổ… để trở nên những công dân mới, xứng đáng với nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Năm Ất Mùi 1955 là Tết Nguyên đán đầu tiên, Bác ở thủ đô Hà Nội sau chín năm trường kỳ kháng chiến thắng lợi. Ngày mồng 1 Tết, Bác đi thăm công trường xây dựng đập nước Bắc Thái và công trường xây dựng tuyến đường sắt Mục Nam quan.
Nhiều cuộc gặp gỡ giữa Bác với người dân diễn ra đầy xúc động. Điển hình như cuộc gặp của Bác với anh em trường thương binh hỏng mắt Hà Nội trong đêm giao thừa Tết Bính Thân 1956 và cuộc gặp giữa Bác với chị Nguyễn Thị Tín, một lao động nghèo ở phố Hàng Chĩnh, Hà Nội trong đêm 30 Tết Canh Tý 1960.
Hay, đêm giao thừa Tết Đinh Dậu 1957, Bác đã cùng đón Tết với các gia đình công nhân của nhà máy điện Yên Phụ. Cả khu lao động như trong ngày hội với hai niềm vui lớn: được đón Tết trong các căn hộ mới và được vinh dự đón Bác đến thăm.
Những câu chuyện thân tình, cởi mở giữa Bác và công nhân các nhà máy Cơ khí Trần Hưng Đạo, Dệt kim Đông Xuân và Nhà máy Rượu Hà Nội vào đúng sáng mồng một Tết Tân Sửu 1961 đã làm cho Bác rất vui vì biết được đời sống của công nhân ít nhiều đã được cải thiện.
Mồng 1 Tết Kỷ Dậu 1969, Bác đến sân bay Bạch Mai thăm Quân chủng phòng không không quân. Sau đó, Bác đến xã Vật Lại (huyện Ba Vì) khai Xuân và trồng cây trên đồi của xã. Đây là cái Tết cuối cùng nhân dân ta được đón Tết cổ truyền với Bác Hồ kính yêu.