KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2021

NÉN NỖI ĐAU TIẾP TỤC THỰC HIỆN NHIỆM VỤ

Chiều ngày 30/10/2021, Trung tá Đỗ Thế Anh, Phó Chủ nhiệm Chính trị Trung đoàn 5, Sư đoàn 5 cho biết trong lúc đang thực hiện nhiệm vụ cách ly tại đơn vị sau khi tham gia công tác phòng, chống dịch Covid- 19 tại tp.Hồ Chí Minh về, Trung sĩ Nguyễn Hữu Tài, Khẩu đội trưởng, Khẩu đội 1, Trung đội SMPK 12,7mm, Tiểu đoàn 6 nhận được tin cha là ông Nguyễn Hữu Thành, 54 tuổi qua đời vì bệnh nặng. Dù rất muốn về quê chịu tang cha nhưng tình hình dịch bệnh COVID-19 đang diễn biến phức tạp, khó lường nhiệm vụ phòng, chống dịch không được phép lơ là nên Tài đành nén nỗi đau riêng, ở lại đơn vị cùng đồng đội thực hiện nhiệm vụ.
Đại úy Nguyễn Tấn Mạnh, Chính trị viên phó Tiểu đoàn 6 cho biết anh em trong đơn vị rất đau buồn khi biết tin cha của đồng chí Tài qua đời vì căn bệnh hiểm nghèo.


Sáng ngày 31/10/2021, được sự đồng ý của Chỉ huy Trung đoàn, đơn vị đã tổ chức lập bàn thờ vọng ngay tại phòng giao ban để đồng chí Tài chịu tang cha. Thượng tá Nguyễn Hồng Cảnh – Chủ nhiệm Chính trị Sư đoàn thay mặt Thường vụ Đảng uỷ Sư đoàn, Trung tá Trần Ngọc Thành - Phó Chính uỷ Trung đoàn thay mặt Chỉ huy Trung đoàn cùng cấp ủy, chỉ huy các cấp thuộc Trung đoàn 5 đã trực tiếp gặp gỡ, chia buồn và động viên đồng chí Tài cố gắng vượt qua nỗi đau, tiếp tục hoàn thành tốt nhiệm vụ./.

HỌC SỬ ĐỂ BIẾT ÔNG CHA TA ĐÃ TỪNG GIAN KHỔ NHƯ THẾ NÀO

Có 1 ông cụ, thân hình gầy gò ốm yếu vì trải qua nhiều cơn đau, những căn bệnh, đó là di chứng để lại của chiến tranh. Năm đó, ông bị thương nặng lắm, nằm lại chiến trường cùng đồng đội đã hi sinh, ông cũng nghĩ ông đã hi sinh, nhưng may mắn, ông còn sống. Sống để kể lại cho con cháu ông nghe mình đã đi qua cuộc chiến như thế nào, thanh xuân ông, bạn bè ông đã nằm lại chiến trường như thế nào. Đối với ông, cái ch./.ết thật là tầm thường.
Nhưng gần đây, khi mà ông đã đến cái tuổi sắp được gặp lại những người đồng đội cùng vào sinh ra tử với mình, ông lại bắt đầu sợ, "ông lại sợ ch./.ết".


Vẫn như mọi năm, ông tới nghĩa trang, thăm lại những người bạn của mình, nhớ về thời oanh liệt mà cũng đầy đau thương ấy. Chỉ biết tâm sự với họ rằng:
"Bây giờ tao sợ chết lắm bọn mày ạ. Tao sợ một ngày tao ch./.ết đi, thế hệ chúng ta ch./.ết đi, người ta sẽ quên tao, quên bọn mày, quên tất cả những người đã hi sinh thanh xuân của mình để dành độc lập. Rồi một ngày nào đó, người ta sẽ quay lại biết ơn Pháp, Mỹ hay Trung Quốc, những kẻ đã dẫm đạp lên m.ồ m.ả tổ tiên chúng ta, rồi thờ phụng và tôn vinh chúng. Lúc đó thì chúng ta thật sự đã ch./.ết hoàn toàn rồi"
"Một dân tộc mà quên đi lịch sử đất nước, đó là một dân tộc ch./.ết và không có tương lai"

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

VỤ ÁN H.I.Ế.P D.Â.M NỮ ĐIỀU DƯỠNG Ở HUẾ: ĐÔI ĐIỀU VỀ ĐẠO ĐỨC, LƯƠNG TÂM

Hơn 2 năm qua, thông tin vụ án Lê Quang Huy Phương bị bắt, xử lý về tội h.i.ế.p d.â.m, cố ý gây t.h.ư.ơ.n.g t.í.c.h, b.ắ.t g.i.ữ người trái pháp luật tại thành phố Huế tỉnh Thừa Thiên Huế đã làm mưa làm gió trên các trang mạng xã hội, không thiếu những luận điệu xuyên tạc, bóp méo sự thật nhằm đánh lừa dư luận xã hội, chạy tội cho kẻ thủ ác lắm tiền nhiều của. Để làm rõ thực hư điều này, chúng tôi đã tìm hiểu rõ nguồn cội và có loạt bài: “Vụ án h.i.ế.p d.â.m nữ điều dưỡng: Cuộc chiến công lý & tiền bạc”. Thì mới đây, trên trang tinhotvn60s.com có đăng bài “Những điểm bất thường trong vụ bác sĩ bị tố h.i.ế.p d.â.m đồng nghiệp ở Huế”, nguồn từ https://afamily.vn, lại tiếp tục dẫn đi dẫn lại những cụm từ không có gì là mới trong suốt hơn 2 năm qua. Điều này chứng tỏ họ đã hết từ ngữ để viết nhưng không còn cách nào khác nên cố viết để đánh lừa các độc giả mới lần đầu theo dõi vụ án hay những người cố tình thay đổi sự thật. Một chiêu trò mang đầy màu sắc của các thế lực phản động đang ở nước ngoài cấu kết với những phần tử xấu ở trong nước,nhằm đánh lừa người dân chúng ta. Nay xin trích đoạn mang tính phúc đáp, có chứng cứ rõ ràng cho từng luận điệu được cho là “nhai lại” đó để quý độc giả có một cách nhìn đúng đắn hơn.


Tác giả bài báo viết: “Theo luật sư, về tội danh “cố ý gây thương tích”, không phủ nhận việc bác sĩ Phương có hành hung điều dưỡng T, nhưng xuất phát từ bức xúc việc chị T. nói xấu, lại còn thách thức, hành hung bác sĩ Phương gây đau đớn. Chính vì vậy, bác sĩ Phương mới đánh điều dưỡng T”. Trong khi đó, suốt 73 phút, Phương hành hạ, tra tấn chị T. không có một câu nói nào Phương cho rằng vì chị T. đi nói xấu Phương, mà toàn là những câu nói mang tính côn đồ, hung hãn, man rợ của Phương: “Hôm nay để anh cho em một bài học nghe chưa, là anh có thể làm được tất cả mọi thứ.... Để sau ni em đừng bao giờ có ý tưởng lần đầu hết nghe chưa”, “thứ nhất là anh đang một mình ở đây còn nếu khi mà anh kêu người tới thì mệt lắm”; “em đừng có chống cự mà vô ích”, “ không được chống cự nghe chưa’,“Thở đi, không là anh trói em xong là anh thả em ra ngoài đường đấy”, “Nếu cần là anh có thể bẻ gãy tay em luôn”,“Tới đây, em xoay lưng lại...anh nói em xoay lưng lại, còn nếu không là anh vặn ngược tiếp, xoay lưng lại, xoay lưng lại...T. , thì em đừng chống cự, bỏ tay ni ra” “...Nếu như mà em chống cự nữa là anh sẽ xử ngay tại đây luôn nghe chưa! Nghe chưa!”, “Ngồi yên nghe chưa, tại vì anh nói em nghe này, cái cơn điên của anh là hắn có giới hạn thôi, nghe chưa”, “anh bắt đầu cộc rồi”. :“Giờ chừ em mà chống cự nữa là anh có cách làm cho em ngất nghe chưa, hơi đau đó, anh trói là có lợi cho em đó, để anh khỏi mất kiểm soát, rứa thì em bỏ tay lui sau để anh tự trói lại”. Đây chỉ là những câu nói của Phương từ những phút đầu tiên khi chị T. mới bước vào phòng. Không thể nào kể hết được trong 73 phút đó, Phương đã dùng những từ ngữ kiểu như vậy đến bao nhiêu lần. Trong khi đó, bị đánh bất ngờ, chị T. không biết lý do vì sao, chỉ biết hỏi và van xin: “Lý do vì răng mà em phải như ri ? Vì răng không phải con Nhung ? không phải mấy đứa mà vì răng là em ?”, “Anh giết em đi, anh giết em đi. Đau, anh ơi em chết chừ. Anh. Cứu với, có ai không cứu với, ai cứu tôi với”. “Em lạy anh, anh cho em thở miếng, em thở không nổi, em lạy anh cho em thở miếng...anh ơi, hoa mắt hoa mũi luôn...Dạ anh, cho em cho thở một xí anh hỉ, anh lạy anh, anh cho em thở một xí, em xin anh một xí thôi. Cho em ngồi một xí thôi, em hoảng loạn á, em mệt á”.
Đến đây chúng ta đã biết tác giả vừa không tôn trọng sự thật, xem thường sức khỏe người khác và vừa không bảo vệ quyền bất khả xâm hại sức khỏe của con người, mà lại đi bảo vệ kẻ thủ ác một cách vô căn cứ.
Tác giả bài báo cho rằng, “Cơ quan điều tra ban đầu khởi tố bác sĩ Phương với 9% thương tích với tính chất côn đồ là không thỏa đáng”. Để trả lời cho độc giả là Lê Quang Huy Phương có côn đồ hay không thì kỳ 2 đã nói rõ về chân dung kẻ thủ ác và kỳ này chỉ trích thêm cho độc giả những đoạn thoại trên của Lê Quang Huy Phương. Không những chứng minh được Lê Quang Huy Phương là côn đồ mà còn là con người quá côn đồ.
Rồi tác giả lại cho rằng: “Chính vì vậy, ngày 05/11/2019, Cơ quan điều tra cho tiến hành giám định thương tích về mắt, với 31%, tổng hợp bằng 37%”.
Theo quy định tại điều 210 Bộ luật Tố tụng hình sự quy định về giám định bổ sungđược tiến hành trong trường hợp:
a) Nội dung kết luận giám định chưa rõ, chưa đầy đủ;
b) Khi phát sinh vấn đề mới cần phải giám định liên quan đến tình tiết của vụ án đã có kết luận giám định trước đó”.
Trong khi đó, tại bản kết luận giám định pháp y ngày 25/9/2019 của Trung tâm Pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế kết luận tỷ lệ thương tích của bị hại có ghi rõ: “Chấn thương mắt hai bên xuất huyết toàn bộ nhãn cầu mắt phải, xuất huyết kết - giác mạc mắt trái đang còn điều trị chưa đánh giá được tổn thương”. Nên Cơ quan CSĐT Công an TP. Huế đã ra Quyết định trưng cầu giám định bổ sung thương tích hai mắt của bị hại và tổng hợp tỷ lệ tổn thương chung. Chứ không phải như tác giả cho rằng do Cơ quan chức năng khởi tố không thỏa đáng nên mới trưng cầu giám định bổ sung. Thật là một cách viết báo tùy tiện, không còn kỷ cương phép nước ?
Tác giả còn viết rằng: “Tại bản giám định pháp y về tình dục ngày 25/9, Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế xác định vết thương phần mềm bầm tím, dập cơ trên cơ thể điều dưỡng viên T, lấy một vùng dập cơ là 1%, tương đương với một vết sẹo, để áp dụng quy định tại điểm 1, mục 1, chương 9, bảng tỉ lệ phần trăm ban hành kèm theo Thông tư 20/2014/TT-BYT ngày 12/6/2014 của Bộ Y tế, là không khách quan. Đương nhiên, vết bầm tím không rách da thì không thể là sẹo, trong khi quy định của Bộ Y tế, thì chỉ có sẹo mới được tính phần trăm tổn thương cơ thể. Do đó, kết luận 9% tổn thương cơ thể cho nạn nhân T. của Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế là không có căn cứ và trái pháp luật”
Không biết do chưa đọc đến hay cố tình không đọc để tác giả cũng như luật sư nhận định như vậy. Tác giả cho rằng: “theo quy định của Bộ Y tế, thì chỉ có sẹo mới được tính phần trăm tổn thương cơ thể” còn không có sẹo thì không có % thương tích. Trong khi đó tại mục VIII của Chương 9, Thông tư 20 của Bộ Y tế mà tác giả đã nêu trên quy định:“Vết thương chưa thành sẹo được tính như sẹo vết thương phần mềm”. Mặc khác, theo quy định tại điểm 3, điều 2, luật giám định tư pháp quy định: “Tỷ lệ % tổn thương cơ thể được xác định tại thời điểm giám định”.Để chứng minh vấn đề này, Viện Pháp y Quốc gia là cơ quan được Nhà nước cho phép đưa ra những kết luận làm cơ sở pháp lý cho các cơ quan chức năng xem xét, xử lý những trường hợp vi phạm về chuyên môn nghiệp vụ chuyên ngành pháp y theo phân cấp và quy định của pháp luật, đã ban hành công văn số 447/PYQG-KHTH&CĐT, ngày 08/9/2021, kết luận thương tích của DD.H. “Vậy, Trung tâm Pháp y sau khi cộng đã tính tỷ lệ TTCT bằng 9% là đúng.”
Bài viết còn cho rằng: “Về tội danh bắt giữ người trái pháp luật, luật sư khẳng định là không có cơ sở. Bằng chứng bác sĩ Phương hẹn T. mang thuốc đến quán cà phê Nhà, nên việc mang thuốc đến phòng 203 của bác sĩ Phương là ý chí của chị T. Và khi chị T. đi, về thì mọi việc diễn ra bình thường. Do đó, không có căn cứ để truy tố bác sĩ Phương về tội này”. Nghe đến đây, chúng ta cứ chấp nhận là luật sư nói điều đó, nhưng tác giả là người viết báo, có kiến thức và chính kiến trước khi đưa ra công chúng. Tác giả cứ đặt mình vào một người cấp dưới được cấp trên yêu cầu đến gặp cấp trên tại một vị trí nhất định, khi đến đó không có, tác giả có phải tìm cách để hoàn thành nhiệm vụ không hay bỏ về mà không hoàn thành nhiệm vụ ? Từ đây, lẽ ra tác giả cần làm cho độc giả biết thủ đoạn của Lê Quang Huy Phương làm như vậy mới điều được chị Thủy đến nhà mình để thực hiện ý đồ phạm tội của mình mới đúng. Nếu nói thẳng là đến nhà riêng trong giờ làm việc thì liệu có ai dám đi không ? Không rõ tác giả bỏ nội dung vụ án đi đâu để cho rằng: “Và khi chị T. đi, về thì mọi việc diễn ra bình thường”. Trong khi vừa đến thì bị Phương nói vào phòng, chốt cửa lại, đánh đập ngay sau đó. Mãi đến phút 49, dù không một mãnh áo quần trên thân, chị T. đã lừa được Phương để bỏ chạy nhưng vẫn không thoát được, bị bắt vào đánh một trận thừa sống thiếu chết, mãi đến phút 73 mới được cho về. Có lẽ đây là sự bình thường theo tác giả cho là luật sư nói ? Điều này để lại cho độc giả phán xét về nhân cách và trí tuệ của luật sư và tác giả ?
Nhận xét về thương tích 2 mắt của bị hại: “Tài liệu có trong hồ sơ cho thấy, theo hồ sơ bệnh án khi chị T nhập viện tại Bệnh viện Trung Ương Huế, kết luận mắt bình thường, không có tổn thương về mắt. Thế nhưng, Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế không sử dụng kỹ thuật đo khúc xạ để xác định có thương tật hay không, mà dùng phương pháp khai báo của chị T. cho chị T chỉ biểu đồ chữ, rõ ràng không khách quan. Hơn nữa, bản ảnh Cơ quan điều tra cung cấp cho cơ quan giám định làm tài liệu giám định lại chỉ chụp 2 con mắt, không có căn cứ nào để cho rằng đó là mắt của chị T. Vì vậy, cho rằng nạn nhân bị tổn thương cả hai mắt, với kết luận 31% là khiên cưỡng và không khách quan.” Đọc đến đây nếu ai tin là thật thì rất căm phẩn và cho rằng các cơ quan tiến hành tố tụng của thành phố Huế và Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế là những đơn vị bù nhìn, đã bị ai đó mua chuộc. Nhưng những điều sau đây chứng minh cho độc giả thấy rằng chính những ai đã viết, nói ra những điều đó mới là những người bù nhìn, đã bị đồng tiền mua chuộc nên phải dựng chuyện một cách trái ngược với thực tế.
Tại điểm 4, mục II, khám lâm sàng về mắt của Giấy khám sức khỏe D.H.. do Bệnh viện Quân y 268 thuộc Cục Hậu cần, Quân khu 4 khám và kết luận ngày 14/3/2019, trước khi chị T. vào làm việc tại bệnh viện Trung Ương Huế, ghi nhận: Kết quả khám thị lực: Không kính: Mắt phải: 10/10, mắt trái: 10/10.
Chỉ 6 tháng và 3 ngày sau đó, vào ngày 17/9/2019, D.H. bị Lê Quang Huy Phương đánh đập dã man, nhập viện cấp cứu và điều trị tại Khoa Mắt - Bệnh viện Trung ương Huế từ ngày 17/9/2019. Tại Phiếu theo dõi điều trị và y lệnh điều trị đột xuất đối với D.H. của Bệnh viện Trung ương Huế ghi nhận: 16h45 phút ngày 17/9/2019: Vùng mặt bầm tím, sưng nề, xuất huyết kết mạc mắt phải lớn hơn mắt trái. Khoa mắt hội chẩn lúc 19 giờ ngày 17/9/2019 ghi nhận: 2 mắt xuất huyết kết mạc, chấn thương đụng giập nhãn cầu. Ngày 20/9/2019, tại hồ sơ sơ kết chuyên khoa ghi: Chấn thương sọ não/ xuất huyết kết mạc 2 mắt/chấn thương đụng giập nhãn cầu. Qua điều trị bệnh ổn về phương diện hồi sức. Kính chuyển khoa mắt điều trị tiếp.
Ngày 20/9/2019, tại Khoa Mắt: 2 mắt sưng nề quanh hốc mắt phải, sưng nề mi trên mắt trái, xuất huyết dưới kết mạc. Chấn thương đụng giập nhãn cầu 2 mắt. Trong hai ngày 21 và 22/9/2019, đều ghi 2 mắt sưng nề, xuất huyết kết mạc. Thị lực 2 mắt được đo trong quá trình chị Thủy nằm điều trị tại Bệnh viện Trung ương Huế giảm dần dần từ 6/10, 5/10, 4/10 và ngày 22/9/2019 là 02/10.
Thế nhưng không rõ dựa vào đâu tác giả cho rằng: “chị T. nhập viện tại Bệnh viện Trung ương Huế, kết luận mắt bình thường, không có tổn thương về mắt”, “bản ảnh Cơ quan điều tra cung cấp cho cơ quan giám định làm tài liệu giám định lại chỉ chụp 2 con mắt, không có căn cứ nào để cho rằng đó là mắt của chị T.”.
Tại điểm 4, mục II khám lâm sàng về mắt của Sổ khám sức khỏe định kỳ đối với D.H., do Phòng y tế cơ quan Bệnh viện Trung ương Huế kết luận ngày 09/11/2020, tức là sau khi chị T. bị đánh hơn 1 năm, ghi nhận kết quả khám thị lực: Không kính: Mắt phải: 1/10, mắt trái: 1/10.
Độc giả sẽ có suy nghĩ gì về tác giả cũng như luật sư và đề nghị xử lý Lê Quang Huy Phương như thế nào khi biết chị T. từ một người 2 mắt có thị lực là 10/10, trong khi đang nằm điều trị vết thương do Phương đánh thì mắt đã xuống 2/10, sau đó 01 năm thì mắt chỉ còn lại 1/10 ?
Bài viết đã cho rằng: “Theo luật sư, tài liệu có trong hồ sơ vụ án thể hiện, trong giai đoạn xác minh tin báo tố giác tội phạm, không có bất kỳ quyết định nào của Thủ trưởng cơ quan cảnh sát điều tra phân công điều tra viên hoặc cán bộ điều tra đi xác minh. Như vậy, các cán bộ đi xác minh vụ việc là tự ý nên đây là hành vi trái quy định của pháp luật, các thông tin, tài liệu thu thập được trở nên không có giá trị pháp lý”. Đúng là khi muốn bao che cho kẻ phạm tội thì dám tìm mọi cách, không từ thủ đoạn nào, kể cả bẻ cong pháp luật. Tuy nhiên, cũng phải để cho độc giả biết rõ các quy định của pháp luật về vấn đề này, “nói có sách, mách có chứng”, vạch rõ thủ đoạn này của bài báo.
Theo quy định tại điều 15 Luật Công an nhân dân quy định nhiệm vụ và quyền hạn của Công an nhân dân:
1. Thu thập thông tin, phân tích, đánh giá, dự báo tình hình và đề xuất với Đảng, Nhà nước ban hành, chỉ đạo thực hiện đường lối, chính sách, pháp luật, chiến lược... đấu tranh phòng, chống tội phạm;
2. Chủ động phòng ngừa, phát hiện, ngăn chặn, đấu tranh làm thất bại âm mưu, hoạt động xâm phạm ... bảo vệ tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản, quyền tự do, dân chủ của công dân.
Nên mọi hiện tượng, vụ việc xảy ra trong cuộc sống liên quan đến an ninh, trật tự thì Công an có nhiệm vụ chủ động phát hiện, thu thập và có biện pháp ngăn chặn, đấu tranh mà không phải ngồi chờ người bị hại đến báo tin. Còn việc khởi tố để xử lý hình sự hay không là làm theo quy định của pháp luật. Nếu thuộc trường hợp khởi tố theo yêu cầu của người bị hại thì sẽ khởi tố khi có yêu cầu của người bị hại. Nếu thuộc trường hợp không quy định khởi tố hình sự theo yêu cầu của người bị hại thì dù bị hại không có yêu cầu, không báo tin vụ án đó cũng được khởi tố, xử lý theo pháp luật. Nên không có hành vi vi phạm pháp luật nào mà Công an đi xác minh làm rõ là tự ý, là trái quy định của pháp luật như tác giả nói, mà đó là nhiệm vụ của Công an được quy định trong luật Công an nhân dân. Khi thấy vụ việc đã rõ về dấu hiệu tội phạm thì ra quyết định khởi tố mà không ra quyết định phân công giải quyết tố giác, tin báo tội phạm, kiến nghị khởi tố theo quy định tại điều 9của Thông tư liên tịch số: 01/2017/TTLT-BCA-BQP-BTC-BNN&PTNT-VKSNDTC, ngày 29 tháng 12 năm 2017, của Bộ Công an, Bộ Quốc phòng, Bộ Tài chính, Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao quy định việc phối hợp giữa các cơ quan có thẩm quyền trong việc thực hiện một số quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015 về tiếp nhận, giải quyết tố giác, tin báo về tội phạm, kiến nghị khởi tố: “Đối với tố giác, tin báo về tội phạm, kiến nghị khởi tố sau khi tiếp nhận đã rõ về dấu hiệu của tội phạm, đủ căn cứ để khởi tố vụ án hình sự thì Cơ quan điều tra ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự và thực hiện trình tự, thủ tục theo quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015, không phải ra Quyết định phân công giải quyết tố giác, tin báo về tội phạm, kiến nghị khởi tố”. Mà không phải như luật sư hay tác giả yêu cầu bắt buộc phải có Quyết định phân công cán bộ điều tra, hay điều tra viên đi xác minh. Nếu người nhà của luật sư hay của tác giả bị xâm hại, khi đến báo thì cơ quan Công an trả lời để chờ Thủ trưởng ký Quyết định phân công đã mới đi xác minh. Khi đó luật sư hay tác giả sẽ phản ứng thế nào ? Để rồi bài viết còn cho rằng: Trong ngày 25/9/2019, Cơ quan điều tra khởi tố vụ án, khởi tố bị can, ra lệnh bắt tạm giam Lê Quang Huy Phương, khám xét nơi ở. Cũng trong ngày, Viện kiểm sát đã phê chuẩn những quyết định trên và cơ quan điều tra thi hành các lệnh trong ngày là “vì sao phải vội vàng thế”. Rồi cho rằng, trong các quyết định ghi là căn cứ kết quả điều tra, “nhưng kết quả điều tra như thế nào ? thể hiện nội dung gì ? có thông báo kết quả điều tra không ? Tất cả đến nay đều không rõ ràng ?”. Chúng ta tự hỏi tác giả và luật sư là có quy định nào của pháp luật quy định trước khi khởi tố bắt giam người phạm tội thì phải thông báo kết quả điều tra cho người đó biết không ? Trong khi đó, khi biết chuyện bị bại lộ, Lê Quang Huy Phương tự ý làm đơn xin nghĩ việc tại Bệnh viện Trung ương Huế và đã lập một kế hoạch trả thù đồng nghiệp trong đơn vị cũ: “Anh làm đơn xin thôi việc có quyết định thì xác định bọn nó xong cả nhà”, “Và trong khoa xong 3 đứa”, “Thằng T. chết đầu tiên”, “Anh xin sếp, anh có quyết định cho anh thịt thằng T. trước”. Lập kế hoạch biến bị hại thành bị can: “Sáng ni nó điện lại, em giữ bí mật chuyện ni nghe, để mẹ anh gạt trung gian ra, cho hắn điện trực tiếp, giữ im lặng, để anh mời luật sư về hướng dẫn mẹ anh cách trả lời, cứ im lặng thu thập chứng cứ, xong để anh hỏi luật sư tư vấn, rồi gọi Công an, ập bắt lúc giao tiền, mẹ anh gạt con trung gian ra rồi, chừ đợi hắn điện đòi bồi thường...”
Dẫu biết rằng gia đình Lê Quang Huy Phương là lắm tiền nhiều của, thương con nên đã không tiếc tiền làm sao cho Lê Quang Huy Phương vô tội, để sớm về với gia đình. Nhưng luật sư hay nhà báo thì đều phải bảo vệ công lý, bảo vệ con người, trên nguyên tắc người tốt phải được bảo vệ, người vi phạm phải được làm rõ và xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật. Vì vậy đạo đức của luật sư hay nhà báo khi hành nghề, nhận tiền của thân chủ là phải giải thích cho thân chủ biết trách nhiệm của luật sư, nhà báo và hậu quả mà con em họ phải gánh chịu trước pháp luật về việc làm vi phạm pháp luật. Đừng vì tiền mà bất chấp tất cả, nói những điều sai sự thật, đánh tráo khái niệm nhằm định hướng thân chủ cũng như dư luận theo mình. Để cho thân chủ, người nhà của thân chủ say đắm, nghe theo, vừa mất tiền vừa sa vào vòng lao lý. Đây là lời cảnh báo cho tất cả các gia đình có người vi phạm pháp luật bị khởi tố hay bắt giữ.
Đã là vi phạm pháp luật là phải chịu sự xử phạt của pháp luật, không ai có thể bẻ cong pháp luật, biến người có tội thành không có tội. Không nên để “tiền mất tật mang”.

CÁN BỘ CHIẾN SĨ LỘI NƯỚC, DẦM MƯA HÀNG TIẾNG ĐƯA HỌC SINH ĐẾN NƠI AN TOÀN

Sáng ngày 28/10, Trường THCS Phan Đình Phùng đã tổ chức dạy học trực tiếp cho học sinh. Đến khoảng 7 giờ 30 phút cùng ngày, mực nước dần dâng cao, khuôn viên trường và nhiều khu vực nhà dân xung quanh bị ngập nặng.


Ngay khi nhận được thông tin, hàng chục người gồm lực lượng Cảnh sát PCCC và CNCH Công an tỉnh Quảng Trị, lực lượng công an và dân phòng địa phương nhanh chóng dùng xuồng, phao bè để hỗ trợ đưa các em học sinh từ những tuyến đường dẫn vào trường học ra khu vực an toàn.


Tuy nhiên, đến khoảng 8 giờ 30 nước lên rất nhanh, nhà trường phải nhanh chóng báo với Phòng GD-ĐT và chính quyền để có phương án cứu hộ. Trong quá trình bàn giao học sinh cho phụ huynh, nhà trường yêu cầu giáo viên các lớp ghi lại tên từng em để giám sát học sinh, đảm bảo an toàn cho từng em.
Đến khoảng 11 giờ trưa ngày 28/10, lượng mưa mới dần ngớt, nước bao quanh các tuyến đường cũng bắt đầu rút. Tuy vậy, một số khu vực ở TP Đông Hà vẫn ngập lụt khá nghiêm trọng…
Trước tình trạng trên, chính quyền địa phương đã không ngừng đưa ra các biện pháp phòng chống lũ, đảm bảo an toàn cho bà con. Ở một số khu vực, lực lượng chức năng địa phương đã tạo ra các chốt chặn, hạn chế phương tiện đi lại trong thời điểm này. Đồng thời cử nhân công đến khơi thông từng lỗ cống thoát nước.

Thứ Năm, 28 tháng 10, 2021

RƠ CHÂM KUT HÃY QUAY ĐẦU!

Rơ Châm Kút hãy dừng ngay những hành động bỉ ổi, lợi dụng danh chúa jesu, đạo Tin lành. Ông hãy ăn năn hỗi cải mà trở thành người có ích cho xã hội, đất nước. Hãy quay về là người Jrai chất phát, tình cảm gắn bó với buôn làng Tây Nguyên.


Ông đã đi ngược lại lợi ích dân tộc, vi phạm luật tục Jrai, pháp luật nhà nước. Nay ông mượn danh chúa Jesu, đạo Tin lành để răn dạy mọi người 10 điều răn của Chúa mà ông không thực hiện đúng thì ông lấy tư cách gì mà nói với người ta. Yêu thương con người với tấm lòng bác ái mà trên hết là sự tôn kính đức Chúa trời của lòng người gắn kết, của tình yêu để đánh bại mọi thần tượng cá nhân ích kỹ. Vậy mà Kút kêu gọi chia rẽ dân tộc, chia rẽ tôn giáo, đây chính là sự phản bội, không trung tín của Kút. Để tự cho mình những quyền năng để gieo rắc những lời “rắn độc”, để lôi kéo mọi người nghe và làm theo bản thân Kút để xây dựng hình ảnh của chính Kút là người đã cứu giúp dân tộc, người dân chăng?
Cây phải có gốc, sông phải có nguồn, dân tộc phải có lịch sử. Đời sống đức tin của người tin Chúa, muốn được vững mạnh là kết quả phải vững gốc rễ đức tin của mình. Mà điều răn Chúa Jesu ban là tiêu chuẩn đạo đức, đòi hỏi trong lối sống con người phải thực hiện. Vậy mà, Kút đã từ bỏ quê hương, gia đình, vợ con để chạy theo cái gọi là “tin lành Đê Ga”, “Nhà nước Đê Ga”; được nhào nặn bởi Ksor Kơk, kẻ tàn quân FULRO, gây ra bao tội ác với nhân dân các dân tộc Tây Nguyên. Kút tôn thờ Chúa Jesu hay Ksor Kơk, chắc mọi người ai cũng biết. Vì chính Kút đã rêu rao, ngụy biện cho tự do bằng sự tôn vinh Ksor Kơk là tổng thống cho cái đất nước viễn vong (bánh vẽ) mà gây ra bao đâu thương, ly tán bao gia đ ình mà Kút là nạn nhân mà không biết.
Chớ lấy danh Chúa mà làm chơi, vì Chúa là trời cho nên phải tránh đem trời ra mà đùa cợt. Vậy mà Kút muốn thêm lời nói mình, thêm uy tín bản thân thì lấy danh Chúa mà thanh minh cho hành vi tội lỗi của mình. Dùng danh chúa để dụ dỗ, lôi kéo, thuyết phục người khác theo ý mình. Kút mượn danh Chúa để phục vụ cho mưu mô của mình, đề đi lừa gạt và lợi dụng người khác. Kút đang sống bằng tiền, dùng tiền để thể hiện tình cảm gia đình, vợ con và quê hương nhưng chắc rằng gia đình, vợ con, quê hương không cần những đồng tiền dơ bản của Kút. Vì vợ thiếu chồng, con không có chà và kẻ phản bội quê hương để phá hoại cuộc sống bình yên. Hơn nữa, Kút đã làm xấu danh Chúa khi cầu xin trái lẽ phải khi sống vô đạo đức, dùng những lời miệt thị chia rẽ người Kinh với người Jrai, gây thù địch với quê hương (nơi chôn rau cắt rốn của Kút), cầu xin gây tổn hại cho chính con người mà ở đó cần sự yêu thương, đoàn kết, gắn bó.
Rơ châm kut ong do đong glai dom kloi mă brua sat pat tătăn ong ngă nun, ong lợi dụng adai yesu, đạo tin lanh. Ong ep glai dom kloi mă brua ong yoh ngă ana mnui hyam bơi ploi pla xã hội ta, lun ia ta. Vốt glai ngă ana jrai jăc lăh, tơlơi khăp kiăng jăp mơn ploi pla Tây Nguyên.
Ong đê glai pô dut no ac oi lun ia ta, pháp luật nhà nước, Ne ong mươn kloi adai yesu, đạo tin lanh bo to bing ana nui 10 kloi adai ong bi hmau ngă đung ong mă tư cách get ră mơng bing mơi. Bokhap bing ana mnui hơtai bôh acoi ia dih ta bni adai yang rơi plă nui ta je nao rai, gơ nan bơkhăp teh goh bing nui ngă tătăn. Nun Kut nhu hyô lai chia rẽ ploi pla, chia rẽ đạo, ne đung jăc nui tho blol sat pat. Nhu lai pô nhu dôm quyên năng kloi hyop nhu ha loai “ala độc”, nun hyơ pơdui bing tatui ngă hang nhu nun vơih ta xây rup pô nhu Kut lai nhu ep lăng ana jrai bai eh.
Kyâu nhu hmau phun, ia nhu hmau ia blu hlo, lun ia ta hmau lịch sử.Tơlơi hơdip ta tui adai, hăt hanun jăp kraih nun lăh jăp mơn phun kyâu pô kha ta tui no pô ta ngươ. Nun kloi yesu nhu pha đạo, nun kloi dip ta ngă hnhơn. Nun lêh, Kut nhu đải răi lôi plơi pla, sang no, ana blai nghu đê tui răng hyô “tin lanh Đê Ga”, “kơnuk kơna Đê Ga”; anam pao păt yoa Ksor Kơk, ana nui ngă ta han FULRO, nhu ngă sat pat mơn ana jrai bai ta bing ana Tây Nguyên. Kut nhu hăt yesu dua Ksor Kơk, nun bing ta thâu leh. Yua dah Kut băh nhu hyop tătăn, nhu ră blol nhu bôh y Ksor Kơk ngră tổng thống bơi lun ia ta sôi sôi nun ngră lô kloi wă pap, nhu ngă lô sang no răng rai nun Kut nhu Kơk lach nhu bi thâu đôch.
Đăm mă grơi adai ngă ngui, yua adai ngă yang rơi ta đăm mă yang rơi ngă leloh. Num yơh Kut nhu hăt hyă kloi hnhop nhu, amuih pô nhu hăt mă kloi adai ră bơi dôm no nhu ngă tătăn. Nhu mă kloi đạo hăt plu, dui, plu ana nui găh kon tui nhu. Kut nhu kôm no đạo ngă kloi măbrua nhu, yô lach hăng plu yua mă no răng. Kut nhu xem bong mơn jên, nhu mă jên nhu ngă ac hơtai pran jua mơn sang no, ana blai nhu ôn sang nun bi ôh sang no, ana blai, ôn sang git dôm jên klă klel nhu xem nun. Yua blai nhu bi hmâu kơi, ana bi hmâu ama yua Kut nhu ngră tătăn sat pat tơlơi hơdip amăng pleipla rơnuk rơnang bia. Nun lăh, Kut nhu ngră sat bo ơi adai kôm jnum tătăn bi đung rơnuk rơnang, yă kloi hyop sat pat chia rẽ yuan mơn jrai ta, nhu ngă sat pat mơn ôn sang (ploi pla ami ama nhu pôn nhu), ong đăm ngră wă ana ploi pô đaine,pô ploipla neh hăt amuaih mơac, gum gôp, je nao lăng nao rai la.

CÔNG AN TUYÊN QUANG CHO RẰNG CA SĨ THÁI THÙY LINH ĐƯA TIN MỘT CHIỀU, KHÔNG ĐẦY ĐỦ, CỐ TÌNH LIVESTREAM KHÔNG ĐÚNG SỰ THẬT.!!!

Lực lượng chức năng cho biết đoàn của ca sĩ Thái Thùy Linh không chấp nhận yêu cầu trình giấy tờ cá nhân để kiểm tra đúng thông tin khai báo hay không nhưng họ không làm mà còn vu cho cơ quan gây khó dễ. Bên cạnh đó, tỉnh Tuyên Quang yêu cầu kiểm soát chặt chẽ người và phương tiện từ các tỉnh khác vào tỉnh Tuyên Quang vì Phú Thọ giáp Tuyên Quang đang có rất nhiều F0.


“Công an tỉnh đã được quán triệt 100% khi làm việc tại các chốt kiểm soát, mỗi địa phương sẽ có cách thực hiện quy định khác nhau, khi đi qua chốt đều phải thực hiện nghiêm. Nếu như ca sĩ hay bất cứ ai có hành vi vi phạm hay gây mất trật tự sẽ được bị xử lý theo đúng qui định. Ca sĩ nói là 1 phía, lực lượng chức năng không có lời lẽ gì xúc phạm và chỉ là do bức xúc của chính trường hợp bị kiểm tra. Tôi nghĩ chính những người trong cuộc bức xúc cũng cần xem xét lại hành vi của mình” – đại diện Công an tỉnh Tuyên Quang cho biết.
Được biết, để đảm bảo công tác phòng chống dịch Covid-19 trong đó có sự bùng phát mạnh mẽ tại tỉnh giáp ranh là Phú Thọ, Ban Chỉ đạo phòng, chống dịch bệnh Covid-19 tỉnh Tuyên Quang đã chỉ đạo nâng cấp độ chống dịch, siết chặt cửa ngõ vùng giáp ranh, đặc biệt kiểm soát chặt chẽ người vào địa bàn tại các chốt kiểm dịch.
Hiện nay, rất đông người Tuyên Quang đang lên án nữ ca sĩ trên trang cá nhân

30 NĂM SAU SỰ SỤP ĐỔ CỦA LIÊN XÔ VÀ BÀI HỌC "THEN CHỐT CỦA THEN CHỐT" BỊ GÀI CHỐT

Sự sụp đổ của Liên Xô có nhiều nguyên nhân trong đó có nguyên nhân yếu kém, hạn chế của công tác cán bộ. Đặc biệt là sai lầm về xây dựng đội ngũ cán bộ.


7 năm sau ngày Liên Xô sụp đổ, tại Moscow đã diễn ra hội thảo khoa học “Học thuyết Mác – Lê nin về đảng và thời đại ngày nay”. Đến dự hội thảo, Giáo sư, tiến sỹ khoa học lịch sử Ivan Oxadchi dường như vẫn chưa hết thảng thốt về những gì đã diễn ra. Ông đặt câu hỏi: “Lịch sử Đảng cộng sản Liên Xô là một thiên sử thi bi hùng. Diện mạo và hoạt động vĩ đại của nó nhằm cải biến cách mạng thế giới trong suốt nhiều thập kỷ đã là trung tâm chú ý của toàn thế giới, được bạn bè kính trọng và ca ngợi…”.
Một đảng chính trị hùng mạnh trong lịch sử chính trị thế giới như Đảng Cộng sản Liên Xô đã đột ngột - không ngờ và trong một thời gian ngắn khó tin đã tan vỡ và thất bại nặng nề, nhục nhã. - Tại sao xảy ra như vậy? Những nguyên nhân của tấn bi kịch ấy là gì?
20 triệu đảng viên Đảng cộng sản Liên Xô lại trở nên thờ ơ trước số phận của đảng mình, trước số phận của đất nước và nhân dân mình?
Hỏi và cũng tự trả lời, ông tìm thấy đáp số từ công tác cán bộ của Đảng, là do “những người lãnh đạo của Đảng, những kẻ phản bội mà lịch sử loài người chưa từng biết đã phản bội Đảng cộng sản Liên Xô. Chất độc của Gorbachev và những kẻ phản bội đã làm tê liệt ý chí của đảng, đã trở thành thứ bả chết người mà đảng đã không tìm ra được chất giải độc”.
Cảnh báo của Lê nin về công tác xây dựng Đảng, xây dựng đội ngũ cán bộ đã có từ rất sớm trong bài báo “Khủng hoảng của đảng” viết tháng giêng năm 1921: “Cần phải dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật đau đớn. Đảng đang đau ốm. Đảng đang lên cơn sốt...” (V.I.Lênin, Toàn tập, Nxb Tiến Bộ, M.,1977, t.42, tr.289).
Rất nhiều lần V.I.Lênin đã nghiêm khắc cảnh cáo, yêu cầu kiên quyết bảo vệ và làm trong sạch đội ngũ cán bộ của đảng, loại ra khỏi đảng những phần tử hám danh, hám lợi, những cặn bã của chủ nghĩa tư bản cũ”. Người yêu cầu phải có điều khoản về đảng viên dự bị để những người vào đảng có thời hạn thử thách trước, đó là thời kỳ dự bị.
V.I.Lênin đã nhấn mạnh: “Đảng độc nhất nắm chính quyền trên thế giới quan tâm đến việc nâng cao chất lượng đảng viên chứ không phải là quan tâm làm tăng thêm số lượng đảng viên, phải xây dựng một rào chắn ngăn chặn sự xâm nhập vào đảng của mọi loại gian hùng”. Theo Người, khi phình ra tới mức quá đáng “đảng sẽ hoà tan trong quần chúng... đảng không còn là đội tiên phong giác ngộ của giai cấp nữa, đảng sẽ và hạ mình xuống giữ vai trò một cái đuôi”.
V.I.Lênin cho rằng chỉ 200 nghìn đến 300 nghìn đảng viên cộng sản là đủ để lãnh đạo nước Nga (bọn địa chủ đã lãnh đạo nước Nga cũng chỉ 130 nghìn). Sức mạnh của đảng với tư cách là đội tiên phong, Lênin nhấn mạnh, gấp 10, 100 lần số lượng của nó. Tuy nhiên những quan điểm đó của Lênin đã bị lãng quên.
Trong cuộc Chiến tranh vệ quốc vĩ đại, Liên Xô có gần 5 triệu đảng viên thì qua 4 thập kỷ đã tăng lên đến hơn 20 triệu. Các ban tổ chức đảng có toàn quyền trong các bộ máy của đảng. Trưởng ban tổ chức của các cơ quan đảng, nói một cách hình tượng cha đỡ đầu của vua và người hướng dẫn các bộ trưởng”- Giáo sư, tiến sỹ khoa học lịch sử Ivan Oxadchi phân tích.
Những hình ảnh khó quên về Liên Xô trước lúc sụp đổ, ảnh do nhiếp ảnh gia Mỹ Peter Turnley chụp về cuộc sống đời thường ở Liên Xô trước lúc siêu cường này tan vỡ.
Theo ông, đó là sự vi phạm hết sức thô bạo những nguyên tắc Lênin về công tác cán bộ. Với nhiều người việc gia nhập Đảng Cộng sản Liên Xô trở thành mục đích tự thân. Kết quả là đảng đã bị vấy bẩn bởi các phần tử xấu xa đê tiện, hám danh lợi, những kẻ luồn cúi bợ đỡ. Đối với họ tấm thẻ đảng trở thành giấy vào cửa chiếm lĩnh chức vụ, để tiến thân trên bậc thang danh vọng. Không phải ngẫu nhiên khi có những lời mỉa mai ác độc: “Đảng viên của đảng có hàng triệu, nhưng người cộng sản thì đếm trên đầu ngón tay”.
Như vậy, vi phạm hết sức thô bạo các nguyên tắc của Lênin về công tác cán bộ - là nguyên nhân thứ hai của cuộc khủng hoảng đã bao trùm Đảng cộng sản Liên Xô. Sai lầm này dẫn đến sự tự tha hoá của Đảng Cộng sản Liên Xô.
Dưới thời Gorbachev làm Tổng bí thư, ông ta đã phá bỏ nguyên tắc, thẳng tay loại bỏ những cán bộ phản đối cái gọi là “cải tổ”, phản đối dân chủ trá hình. Chỉ trong hơn 6 tháng, Gorbachev đã cải tổ Bộ Chính trị và Ban Bí thư, bổ sung 8 người vào các vị trí; cách chức 2 người, cách chức, thay thế hơn 20 bộ trưởng và hàng chục lãnh đạo cấp bộ. Mấy năm đầu nhiệm kỳ, có tới 92,5% trong 150 bí thư khu ủy, thành ủy, tỉnh ủy bị thay đổi.
Sự tùy tiện dùng cánh hẩu khiến công tác cán bộ bị hỗn loạn, suy giảm niềm tin trong đội ngũ cán bộ Đảng, chính quyền, quân đội Liên Xô… Tại Đại hội 23 của Đảng Cộng sản Liên Xô, số ủy viên tái đắc cử và liên nhiệm đạt tỷ lệ 79,4%. Tại Đại hội 25, không tính số ủy viên T.Ư đã qua đời thì tỷ lệ ủy viên trung ương liên nhiệm cao tới 90%”.
Trong cuốn sách “Hồ sơ cá nhân – Thế kỷ XX trước con mắt của những nhân chứng KGB Liên Xô”, tác giả V.A.Criuchơcốp nêu thực tế chua chát: “Có thời kỳ trong cơ quan đảng và Nhà nước Liên Xô, đã hình thành đội ngũ quan chức, công chức lớn nhất thế giới, nhưng vấn đề là ở chỗ đội ngũ này không quan tâm đến nguyện vọng chính đáng của nhân dân, thờ ơ, vô cảm trước nhân dân”.
Trong hồi ký “Bên trong điện Cremli của Gorbachev”, tác giả I.Ligachốp cũng nhận xét tương tự: “Những người lãnh đạo Đảng qua các thời kỳ (Tổng Bí thư, Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương) ngày càng quan liêu, lời nói không đi đôi với việc làm, xa rời lý tưởng cộng sản, làm cho các tầng lớp nhân dân ngày càng mất lòng tin đối với Đảng; trong xã hội tích dồn âm ỉ, tâm trạng bất bình và mong có sự thay đổi về chính trị”.
Có một thực tế chung là trong hồi ký của nhiều cựu cán bộ cao cấp của Đảng và Nhà nước Liên Xô sau này đều nhận xét: Đảng Cộng sản Liên Xô đã không xây dựng được cơ chế đào tạo, bồi dưỡng, sử dụng cán bộ có đức, có tài cũng như không sàng lọc, loại bỏ những kẻ cơ hội chính trị ra khỏi bộ máy. Có thể nói việc đánh mất niềm tin đồng nghĩa với Đảng đánh mất vai trò lãnh đạo của mình, dẫn đến hậu quả dù có hơn 20 triệu đảng viên và quần chúng đông đảo nhưng khi có “biến”, mọi người đã thờ ơ hoặc quay lưng với Đảng.
Sinh thời, V.I.Lênin từng căn dặn: “Trong lịch sử, chưa hề có một giai cấp nào giành được quyền thống trị, nếu nó không đào tạo ra được trong hàng ngũ của mình những lãnh tụ chính trị, những đại biểu tiên phong có đủ khả năng tổ chức và lãnh đạo phong trào”. “... Thông thường thì các chính đảng đều nằm dưới quyền lãnh đạo của những nhóm ít nhiều có tính chất ổn định, gồm những người có uy tín nhất, có ảnh hưởng nhất, có kinh nghiệm nhất, được bầu ra giữ những trách nhiệm trọng yếu nhất và người ta gọi đó là các lãnh tụ”.
Hay nói một cách khác, đội ngũ cán bộ chiến lược nói chung, cán bộ đứng đầu thể chế nói riêng luôn là tinh hoa, là rường cột của Đảng, của quốc gia. Không xây dựng được cán bộ đủ tâm, tầm, trí gánh vác nhiệm vụ, sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường.
Báo chí, truyền thông sau khi Liên Xô sụp đổ đã có nhiều bài viết gọi Gorbachev là kẻ phản bội nguy hiểm nhất của thế kỷ XX, là “con ngựa thành Tơ-roa” của chế độ.
Công cuộc cải tổ của Gorbachev không vực dậy được nền kinh tế Liên Xô. Người dân phải làm đủ thứ nghề để có tiền sinh hoạt.
Thật không thể chấp nhận khi người đứng đầu một Đảng, một nhà nước vĩ đại lại không phải là người kiên trung nhất, kiên quyết nhất với mục tiêu lý tưởng của Đảng. Còn gì chua xót hơn khi sau này chính ông ta phát biểu tại một cuộc hội thảo tại Đại học Hoa Kỳ ở Thổ Nhĩ Kỳ, M. Gorbachev nói: “Mục tiêu của cả cuộc đời tôi là tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản, một chế độ độc tài không thể dung thứ đối với con người. Tôi được vợ hoàn toàn ủng hộ. Bà là người hiểu sự cần thiết của việc này thậm chí còn sớm hơn tôi.
Để đạt được mục tiêu này, tôi đã sử dụng vị thế lãnh đạo của mình trong Đảng và Nhà nước. Đó là lý do tại sao vợ tôi không ngừng khuyến khích và thúc giục tôi nỗ lực giành được vị trí ngày càng cao trong bộ máy lãnh đạo của đất nước. Khi tìm hiểu phương Tây, tôi nhận ra rằng mình không thể lùi bước trên con đường thực hiện được mục tiêu của đời mình là tiêu diệt chủ nghĩa cộng sản.
Đạt được mục tiêu đó, tôi đã thay thế toàn bộ ban lãnh đạo của Đảng Cộng sản Liên Xô cũng như ban lãnh đạo ở tất cả các nước xã hội chủ nghĩa. Lý tưởng của tôi lúc đó là đi theo con đường của chủ nghĩa xã hội - dân chủ. Tôi đã nỗ lực tìm được các cộng sự để thực hiện mục tiêu này. Trong số đó có E. Shevardnadze và A. Yakovlev - những người có công lao trong sự nghiệp chung của chúng tôi”.
A. Yakovlev và E. Shevardnadze
Nhà nghiên cứu A.P. Sheviakin trong cuốn sách Bí ẩn sự diệt vong của Liên Xô - Lịch sử những âm mưu và phản bội 1945 - 1991 phân tích kỹ hơn về con đường đi đến ngôi vị cao nhất của Gorbachev dường như đã được phương Tây dọn đường sẵn. Họ nghiên cứu rất kỹ chân dung tâm lý của những kẻ phản bội: “Những nhân vật dễ bị mua chuộc là những kẻ thiếu hiểu biết về Tổ quốc, không có nguồn gốc xã hội, văn hóa, tình cảm với đất nước nơi họ được sinh ra và lớn lên”. Sau này, một số tài liệu và phát ngôn từ phương Tây đã nói đến chuyện “chúng tôi đã làm cho Gorbachev trở thành Tổng bí thư”.
Một nhà nghiên cứu khác là A.N.Troiannovxki cũng chỉ ra thực tế, phương Tây đã làm được những việc như xây dựng những “điệp viên có thế lực” trong 33 cấp lãnh đạo của Đảng Cộng sản, từ Tổng bí thư đến chi ủy viên rồi đảng viên bình thường.
Năm 2005, Hoàng Bá Lân, một nhà nghiên cứu Trung Quốc đã đúc kết những bài học sâu sắc về xây dựng Đảng thời kỳ Gorbachev khiến cho người ta phải cảnh tỉnh:
(1) Ông ta nêu ra tính chất của Đảng không còn là đội tiên phong của giai cấp công nhân nữa mà là tổ chức chính trị của toàn dân
(2) Ông ta nêu ra tác dụng của Đảng không phải là lực lượng lãnh đạo mà là đảng đoàn nghị viện; không dựa vào Hiến pháp để bảo vệ địa vị của Đảng, thực hành chế độ đa đảng;
(3) Ông ta nêu ra tư tưởng chỉ đạo của Đảng - chủ nghĩa Mác chỉ là một trường phái triết học như bao trường phái khác, không còn là nền tảng tư tưởng của Đảng;
(4) Ông ta vứt bỏ nguyên tắc tập trung dân chủ;
(5) Ông ta từ bỏ mục tiêu phấn đấu chủ nghĩa cộng sản, thay bằng CNXH dân chủ, nhân đạo.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ thấy sai lầm về chọn người đứng đầu nguy hiểm như thế nào. Có thể nói rằng, với việc dung dưỡng và đào luyện một kẻ như vậy, Đảng Cộng sản Liên Xô đã nuôi ong tay áo, đã tự gài mìn vào tương lai của mình.
Tập trung dân chủ, chìa khóa vàng trong xây dựng Đảng, yếu tố quan trọng nhất bảo đảm tính chiến đấu, tính cách mạng của Đảng, phân biệt Đảng với những đoàn, hội nhóm cải lương đã bị vứt bỏ không thương tiếc dưới thời Gorbachev.
Năm 1989, cũng vì coi thường nguyên tắc này, Gorbachev quyết định đưa 115 Ủy viên Trung ương ra khỏi Ban Chấp hành Trung ương Đảng, vi phạm thô bạo Điều lệ Đảng nhưng lạ là không hề có Ủy viên Trung ương hay Ủy viên Bộ Chính trị nào lên tiếng, đấu tranh phê bình, phản bác việc làm vô nguyên tắc đó.
Chính vì tự xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng nên Đảng Cộng sản Liên Xô đã tự hại mình trong xây dựng đội ngũ cán bộ chiến lược. Vào năm 1990, ngay sau khi xóa bỏ điều 6 của Hiến pháp, trong tổng số 1500 ghế được bầu của Đại hội Đại biểu nhân dân, cứ 400 người trong Đảng thì có một ứng cử viên và 1.000 người thì có 2 ứng cử viên; 750 ghế khác là do các tổ chức xã hội bầu. Thế là mặc dù gần 90% người được bầu đứng trong hàng ngũ của Đảng nhưng 30 lãnh tụ quan trọng nhất của Đảng lại không được bầu.
Chân dung Lênin trên Nhà hát Bolshoi. Dòng chữ tiếng Nga ở đây có nghĩa như sau: “Đảng Cộng sản Liên Xô muôn năm!”.
Sự chà đạp lên nguyên tắc tập trung dân chủ lên đến cao độ vào tháng 7-1990, Đảng Cộng sản Liên Xô tổ chức Đại hội lần thứ 28. Gorbachev khi đọc báo cáo chính trị trước đại hội đã công khai phê phán nguyên tắc tập trung dân chủ, yêu cầu xoá bỏ nguyên tắc này khỏi điều lệ Đảng. Để rồi, Điều lệ Đảng do Đại hội thông qua lập tức xóa bỏ chiếc chìa khóa vàng này.
Thay vào đó, khẩu hiệu “dân chủ hóa” được tán dương, biến thành sự vô tổ chức, cá nhân đứng trên tập thể. Lịch sử ghi lại, nhiều phiên họp Bộ Chính trị, Gorbachev không cần thảo luận, tự đề ra ý kiến rồi coi đó là chỉ thị, nghị quyết của Đảng. Ngày 24-8-1991, không cần phải thông qua Bộ Chính trị, Gorbachev tự tuyên bố giải tán Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô.
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn: “Cán bộ là cái gốc của mọi công việc,” “Muôn việc thành công hoặc thất bại đều do cán bộ tốt hoặc kém.” Từ những bài học ở Liên Xô, càng cho thấy với Đảng ta, không phải ngẫu nhiên mà Đảng ta nói chung, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói riêng đã nhiều lần nhấn mạnh: Xây dựng Đảng là nhiệm vụ then chốt và xây dựng đội ngũ cán bộ là nhiệm vụ “then chốt của then chốt”.
Cùng với xây dựng đội ngũ cán bộ nói chung, xây dựng đội ngũ cán bộ chiến lược được Nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng đặt ra những yêu cầu mới cao hơn đối với đội ngũ cán bộ rường cột này của nước nhà.
Tại Nghị quyết số 26-NQ/TW, ngày 19-5-2018, của Hội nghị Trung ương 7 khóa XII, “Về tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ các cấp, nhất là cấp chiến lược, đủ phẩm chất, năng lực và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ”, vấn đề xây dựng đội ngũ cán bộ cấp chiến lược được đề cập trực tiếp, với nhiều nội dung quan trọng và giải pháp “tập trung xây dựng đội ngũ cán bộ cấp chiến lược ngang tầm nhiệm vụ” là một trong tám nhiệm vụ, giải pháp trọng tâm, chủ yếu của toàn bộ công tác xây dựng đội ngũ cán bộ.
Trong thời gian qua, Đảng ta đã phải thi hành kỷ luật gần hàng trăm cán bộ cao cấp thuộc diện Trung ương quản lý, một số cán bộ đã bị xử lý hình sự. Để người không xứng đáng, sa sút về phẩm chất, đạo đức lọt được vào cương vị lãnh đạo là tai họa cho Đảng, là tạo điều kiện cho họ càng hại nước, hại dân nhiều hơn.
Chính vì thế, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã nhiều lần nhấn mạnh “chọn đúng người” là "công việc có ý nghĩa chiến lược gắn liền với vận mệnh của Đảng, sự tồn vong của chế độ và sự phát triển của đất nước". Tổng Bí thư cũng rất nhiều lần đề cập yếu tố bản lĩnh chính trị của cán bộ. Bản lĩnh chính trị chính là minh chứng cho thấy "yếu tố bên trong" có sơ sài hay không.
Trước thềm Đại hội XIII, Tổng Bí thư nhắc đến bài học từ Liên Xô và chỉ rõ: “Chọn đúng người đứng đầu thì dân được nhờ, đất nước phát triển, chọn sai người đứng đầu thì đất nước sẽ ra sao, bài học từ Liên Xô trước đây thấy rất rõ điều đó”.
Thời gian vừa qua, trong công tác cán bộ, Đảng, Nhà nước ta đã có nhiều đổi mới toàn diện từ quy hoạch, đào tạo, bồi dưỡng, sử dụng đến việc ban hành các tiêu chí cán bộ, đánh giá cán bộ. Coi đánh giá cán bộ là khâu tiền đề có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, quyết định tới việc sắp xếp, sử dụng cán bộ hiệu quả. Đảng, Nhà nước ta còn có nhiều biện pháp để phát huy dân chủ trong công tác cán bộ, từ đổi mới quy trình “3 bước” sang “5 bước” tới nâng cao hiệu quả kiểm soát quyền lực, chống “chạy chức, chạy quyền”.
Gần đây nhất, Bộ Chính trị đã ban hành Kết luận số 14-KL/TW về chủ trương khuyến khích và bảo vệ cán bộ năng động, sáng tạo vì lợi ích chung. Đó là bước đi đúng để phát hiện, thu hút, sử dụng nhân tài; có cơ chế bảo vệ những cán bộ năng động, sáng tạo, dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm, dám đột phá vì lợi ích chung, đồng thời xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm.
Chúng ta tin tưởng rằng với quyết tâm chính trị cao và sự nghiêm túc đúc rút những bài học lịch sử từ công tác cán bộ ở Liên Xô, chúng ta sẽ ngày càng làm tốt hơn khâu “then chốt của then chốt”, xây dựng được đội ngũ cán bộ, nhất là cán bộ chiến lược thật sự vững mạnh, góp phần tiếp tục đưa sự nghiệp đổi mới thành công, vững bước trên con đường mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn.

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2021

VỤ ÁN HIẾP DÂM NỮ ĐIỀU DƯỠNG: ĐÔI ĐIỀU VỀ ĐẠO ĐỨC, LƯƠNG TÂM

Hơn 2 năm qua, thông tin vụ án Lê Quang Huy Phương bị bắt, xử lý về tội: hiếp dâm, cố ý gây thương tích, bắt giữ người trái pháp luật tại thành phố Huế tỉnh Thừa Thiên Huế đã làm mưa làm gió trên các trang mạng xã hội, không thiếu những luận điệu xuyên tạc, bóp méo sự thật nhằm đánh lừa dư luận xã hội, chạy tội cho kẻ thủ ác lắm tiền nhiều của. Để làm rõ thực hư điều này, huengaymoi.com đã tìm hiểu rõ nguồn cội và có loạt bài: “Vụ án hiếp dâm nữ điều dưỡng: Cuộc chiến công lý & tiền bạc”. Thì mới đây, trên trang tinhotvn60s.com có đăng bài “những điểm bất thường trong vụ bác sĩ bị tố hiếp dâm đồng nghiệp ở Huế”, nguồn từ https://afamily.vn, lại tiếp tục nhẫm đi nhẫm lại những cụm từ không có gì là mới trong suốt hơn 2 năm qua. Điều này chứng tỏ họ đã hết từ ngữ để viết nhưng không còn cách nào khác nên cố viết để đánh lừa các độc giả mới lần đầu theo dõi vụ án hay những người cố tình thay đổi sự thật. Một chiêu trò mang đầy màu sắc của các thế lực phản động đang ở nước ngoài cấu kết với những phần tử xấu ở trong nước,nhằm đánh lừa người dân chúng ta. Nay huengaymoi.com xin trích đoạn mang tính phúc đáp, có chứng cứ rõ ràng cho từng luận điệu được cho là “nhai lại” đó để quý độc giả có một cách nhìn đúng đắn hơn.


Tác giả bài báo viết:“Theo luật sư, về tội danh “cố ý gây thương tích”, không phủ nhận việc bác sĩ Phương có hành hung điều dưỡng T, nhưng xuất phát từ bức xúc việc chị T nói xấu, lại còn thách thức, hành hung bác sĩ Phương gây đau đớn. Chính vì vậy, bác sĩ Phương mới đánh điều dưỡng T”. Trong khi đó, suốt 73 phút, Phương hành hạ, tra tấn chị Thủy, không có một câu nói nào Phương cho rằng vì chị Thủy đi nói xấu Phương, mà toàn là những câu nói mang tính côn đồ, hung hãn, man rợ của Phương:“Hôm nay để anh cho em một bài học nghe chưa, là anh có thể làm được tất cả mọi thứ....Để sau ni em đừng bao giờ có ý tưởng lần đầu hết nghe chưa”, “thứ nhất là anh đang một mình ở đây còn nếu khi mà anh kêu người tới thì mệt lắm”; “em đừng có chống cự mà vô ích”, “ không được chống cự nghe chưa’,“Thở đi, không là anh trói em xong là anh thả em ra ngoài đường đấy”, “Nếu cần là anh có thể bẻ gãy tay em luôn”,“Tới đây, em xoay lưng lại...anh nói em xoay lưng lại, còn nếu không là anh vặn ngược tiếp, xoay lưng lại, xoay lưng lại...Thủy, thì em đừng chống cự, bỏ tay ni ra” “...Nếu như mà em chống cự nữa là anh sẽ xử ngay tại đây luôn nghe chưa! Nghe chưa!”, “Ngồi yên nghe chưa, tại vì anh nói em nghe này, cái cơn điên của anh là hắn có giới hạn thôi, nghe chưa”, “anh bắt đầu cộc rồi”. :“Giờ chừ em mà chống cự nữa là anh có cách làm cho em ngất nghe chưa, hơi đau đó, anh trói là có lợi cho em đó, để anh khỏi mất kiểm soát, rứa thì em bỏ tay lui sau để anh tự trói lại”. Đây chỉ là những câu nói của Phương từ những phút đầu tiên khi chị Thủy mới bước vào phòng. Không thể nào kể hết được trong 73 phút đó, Phương đã dùng những từ ngữ kiểu như vậy đến bao nhiêu lần. Trong khi đó, bị đánh bất ngờ, chị Thủy không biết lý do vì sao, chỉ biết hỏi và van xin: “Lý do vì răng mà em phải như ri ? Vì răng không phải con Nhung ? không phải mấy đứa mà vì răng là em ?”, “Anh giết em đi, anh giết em đi. Đau, anh ơi em chết chừ. Anh. Cứu với, có ai không cứu với, ai cứu tôi với”. “Em lạy anh, anh cho em thở miếng, em thở không nổi, em lạy anh cho em thở miếng...anh ơi, hoa mắt hoa mũi luôn...Dạ anh, cho em cho thở một xí anh hỉ, anh lạy anh, anh cho em thở một xí, em xin anh một xí thôi. Cho em ngồi một xí thôi, em hoảng loạn á, em mệt á”.
Đến đây chúng ta đã biết tác giả vừa không tôn trọng sự thật, xem thường sức khỏe người khác và vừa không bảo vệ quyền bất khả xâm hại sức khỏe của con người, mà lại đi bảo vệ kẻ thủ ác một cách vô căn cứ.
Tác giả bài báo cho rằng, “Cơ quan điều tra ban đầu khởi tố bác sĩ Phương với 9% thương tích với tính chất côn đồ là không thỏa đáng”. Để trả lời cho độc giả là Lê Quang Huy Phương có côn đồ hay không thì kỳ 2 đã nói rõ về chân dung kẻ thủ ác và kỳ này chỉ trích thêm cho độc giả những đoạn thoại trên của Lê Quang Huy Phương. Không những chứng minh được Lê Quang Huy Phương là côn đồ mà còn là con người quá côn đồ.
Rồi tác giả lại cho rằng: “Chính vì vậy, ngày 05/11/2019, Cơ quan điều tra cho tiến hành giám định thương tích về mắt, với 31%, tổng hợp bằng 37%”.
Theo quy định tại điều 210 Bộ luật Tố tụng hình sự quy định về giám định bổ sungđược tiến hành trong trường hợp:
“a) Nội dung kết luận giám định chưa rõ, chưa đầy đủ;
b) Khi phát sinh vấn đề mới cần phải giám định liên quan đến tình tiết của vụ án đã có kết luận giám định trước đó”.
Trong khi đó, tại bản kết luận giám định pháp y ngày 25/9/2019 của Trung tâm Pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế kết luận tỷ lệ thương tích của bị hại có ghi rõ:“Chấn thương mắt hai bên xuất huyết toàn bộ nhãn cầu mắt phải, xuất huyết kết - giác mạc mắt trái đang còn điều trị chưa đánh giá được tổn thương”. Nên Cơ quan CSĐT Công an Tp.Huế đã ra Quyết định trưng cầu giám định bổ sung thương tích hai mắt của bị hại và tổng hợp tỷ lệ tổn thương chung. Chứ không phải như tác giả cho rằng do Cơ quan chức năng khởi tố không thỏa đáng nên mới trưng cầu giám định bổ sung. Thật là một cách viết báo tùy tiện, không còn kỷ cương phép nước ?
Tác giả còn viết rằng: “Tại bản giám định pháp y về tình dục ngày 25/9, Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế xác định vết thương phần mềm bầm tím, dập cơ trên cơ thể điều dưỡng viên T, lấy một vùng dập cơ là 1%, tương đương với một vết sẹo, để áp dụng quy định tạiđiểm 1, mục 1, chương 9, bảng tỉ lệ phần trăm ban hành kèm theo Thông tư 20/2014/TT-BYT ngày 12/6/2014 của Bộ Y tế, là không khách quan. Đương nhiên, vết bầm tím không rách da thì không thể là sẹo, trong khi quy định của Bộ Y tế, thì chỉ có sẹo mới được tính phần trăm tổn thương cơ thể. Do đó, kết luận 9% tổn thương cơ thể cho nạn nhân T, của Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế là không có căn cứ và trái pháp luật”
Không biết do chưa đọc đến hay cố tình không đọc để tác giả cũng như luật sư nhận định như vậy. Tác giả cho rằng: “theo quy định của Bộ Y tế, thì chỉ có sẹo mới được tính phần trăm tổn thương cơ thể” còn không có sẹo thì không có % thương tích. Trong khi đó tại mục VIII của chương 9, Thông tư 20 của Bộ Y tế mà tác giả đã nêu trênquy định:“Vết thương chưa thành sẹo được tính như sẹo vết thương phần mềm”. Mặc khác, theo quy định tại điểm 3, điều 2, luật giám định tư pháp quy định: “Tỷ lệ % tổn thương cơ thể được xác định tại thời điểm giám định”.Để chứng minh vấn đề này, Viện Pháp y Quốc gia là cơ quan được Nhà nước cho phép đưa ra những kết luận làm cơ sở pháp lý cho các cơ quan chức năng xem xét, xử lý những trường hợp vi phạm về chuyên môn nghiệp vụ chuyên ngành pháp y theo phân cấp và quy định của pháp luật, đã ban hành công văn số 447/PYQG-KHTH&CĐT, ngày 08/9/2021, kết luận thương tích của Dương Huỳnh Thu Thủy:“Vậy, Trung tâm Pháp y sau khi cộng đã tính tỷ lệ TTCT bằng 9% là đúng.”
Bài báo còn cho rằng:“Về tội danh bắt giữ người trái pháp luật, luật sư khẳng định là không có cơ sở. Bằng chứng bác sĩ Phương hẹn T mang thuốc đến quán cà phê Nhà, nên việc mang thuốc đến phòng 203 của bác sĩ Phương là ý chí của chị T. Và khi chị T đi, về thì mọi việc diễn ra bình thường. Do đó, không có căn cứ để truy tố bác sĩ Phương về tội này”. Nghe đến đây, chúng ta cứ chấp nhận là luật sư nói điều đó, nhưng tác giả là người viết báo, có kiến thức và chính kiến trước khi đưa ra công chúng. Tác giả cứ đặt mình vào một người cấp dưới được cấp trên yêu cầu đến gặp cấp trên tại một vị trí nhất định, khi đến đó không có, tác giả có phải tìm cách để hoàn thành nhiệm vụ không hay bỏ về mà không hoàn thành nhiệm vụ ? Từ đây, lẽ ra tác giả cần làm cho độc giả biết thủ đoạn của Lê Quang Huy Phương làm như vậy mới điều được chị Thủy đến nhà mình để thực hiện ý đồ phạm tội của mình mới đúng. Nếu nói thẳng là đến nhà riêng trong giờ làm việc thì liệu có ai dám đi không ? Không rõ tác giả bỏ nội dung vụ án đi đâu để cho rằng: “Và khi chị T đi, về thì mọi việc diễn ra bình thường”.Trong khi vừa đến thì bị Phương nói vào phòng, chốt cửa lại, đánh đập ngay sau đó. Mãi đến phút 49, dù không một mãnh áo quần trên thân, chị Thủy đã lừa được Phương để bỏ chạy nhưng vẫn không thoát được, bị bắt vào đánh một trận thừa sống thiếu chết, mãi đến phút 73 mới được cho về. Có lẽ đây là sự bình thường theo tác giả cho là luật sư nói ? Điều này để lại cho độc giả phán xét về nhân cách và trí tuệ của luật sư và tác giả ?
Nhận xét về thương tích 2 mắt của bị hại:“Tài liệu có trong hồ sơ cho thấy, theo hồ sơ bệnh án khi chị T nhập viện tại Bệnh viện Trung Ương Huế, kết luận mắt bình thường, không có tổn thương về mắt. Thế nhưng, Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế không sử dụng kỹ thuật đo khúc xạ để xác định có thương tật hay không, mà dùng phương pháp khai báo của chị T, cho chị T chỉ biểu đồ chữ, rõ ràng không khách quan. Hơn nữa, bản ảnh Cơ quan điều tra cung cấp cho cơ quan giám định làm tài liệu giám định lại chỉ chụp 2 con mắt, không có căn cứ nào để cho rằng đó là mắt của chị T. Vì vậy, cho rằng nạn nhân bị tổn thương cả hai mắt, với kết luận 31% là khiên cưỡng và không khách quan.” Đọc đến đây nếu ai tin là thật thì rất căm phẩn và cho rằng các cơ quan tiến hành tố tụng của thành phố Huế và Trung tâm giám định pháp y tỉnh Thừa Thiên Huế là những đơn vị bù nhìn, đã bị ai đó mua chuộc. Nhưng những điều sau đây chứng minh cho độc giả thấy rằng chính những ai đã viết, nói ra những điều đó mới là những người bù nhìn, đã bị đồng tiền mua chuộc nên phải dựng chuyện một cách trái ngược với thực tế.
Tại điểm 4, mục II, khám lâm sàng về mắt của Giấy khám sức khỏe Dương Huỳnh Thu Thủy, do bệnh viện QY 268 thuộc Cục Hậu cần Quân khu 4 khám và kết luận ngày 14/3/2019, trước khi chị Thủy vào làm việc tại bệnh viện Trung Ương Huế, ghi nhận:Kết quả khám thị lực: Không kính: Mắt phải: 10/10, mắt trái: 10/10.
Chỉ 6 tháng và 3 ngày sau đó, vào ngày 17/9/2019, Dương Huỳnh Thu Thủy bị Lê Quang Huy Phương đánh đập dã man, nhập viện cấp cứu và điều trị tại Khoa Mắt - Bệnh viện TW Huếtừ ngày 17/9/2019. Tại Phiếu theo dõi điều trị và y lệnh điều trị đột xuất đối với Dương Huỳnh Thu Thủy của BVTƯ Huế ghi nhận:16h45 phút ngày 17/9/2019: Vùng mặt bầm tím, sưng nề, xuất huyết kết mạc mắt phải lớn hơn mắt trái.Khoa mắt hội chẩn lúc 19 giờ ngày 17/9/2019 ghi nhận: 2 mắt xuất huyết kết mạc, chấn thương đụng giập nhãn cầu.Ngày 20/9/2019, tại hồ sơ sơ kết chuyên khoa ghi: Chấn thương sọ não/ xuất huyết kết mạc 2 mắt/chấn thương đụng giập nhãn cầu. Qua điều trị bệnh ổn về phương diện hồi sức. Kính chuyển khoa mắt điều trị tiếp.
Ngày 20/9/2019, tại Khoa Mắt: 2 mắt sưng nề quanh hốc mắt phải, sưng nề mi trên mắt trái, xuất huyết dưới kết mạc. Chấn thương đụng giập nhãn cầu 2 mắt. Trong hai ngày 21 và 22/9/2019, đều ghi 2 mắt sưng nề, xuất huyết kết mạc. Thị lực 2 mắt được đo trong quá trình chị Thủy nằm điều trị tại BVTW Huế giảm dần dần từ 6/10, 5/10, 4/10 và ngày 22/9/2019 là 02/10.
Thế nhưng không rõ dựa vào đâu tác giả cho rằng: “chị T nhập viện tại Bệnh viện Trung Ương Huế, kết luận mắt bình thường, không có tổn thương về mắt”, “bản ảnh Cơ quan điều tra cung cấp cho cơ quan giám định làm tài liệu giám định lại chỉ chụp 2 con mắt, không có căn cứ nào để cho rằng đó là mắt của chị T”.
Tại điểm 4, mục II khám lâm sàng về mắt của Sổ khám sức khỏe định kỳ đối với Dương Huỳnh Thu Thủy, do Phòng y tế cơ quan bệnh viện Trung Ương Huế kết luận ngày 09/11/2020, tức là sau khi chị Thủy bị đánh hơn 1 năm, ghi nhận kết quả khám thị lực: Không kính: Mắt phải: 1/10, mắt trái: 1/10.
Độc giả sẽ có suy nghĩ gì về tác giả cũng như luật sư và đề nghị xử lý Lê Quang Huy Phương như thế nào khi biết chị Thủy từ một người 2 mắt có thị lực là 10/10, trong khi đang nằm điều trị vết thương do Phương đánh thì mắt đã xuống 2/10, sau đó 01 năm thì mắt chỉ còn lại 1/10 ?
Bài viết đã cho rằng:“Theo luật sư, tài liệu có trong hồ sơ vụ án thể hiện, trong giai đoạn xác minh tin báo tố giác tội phạm, không có bất kỳ quyết định nào của Thủ trưởng cơ quan cảnh sát điều tra phân công điều tra viên hoặc cán bộ điều tra đi xác minh. Như vậy, các cán bộ đi xác minh vụ việc là tự ý nên đây là hành vi trái quy định của pháp luật, các thông tin, tài liệu thu thập được trở nên không có giá trị pháp lý”. Đúng là khi muốn bao che cho kẻ phạm tội thì dám tìm mọi cách, không từ thủ đoạn nào, kể cả bẻ cong pháp luật. Tuy nhiên, cũng phải để cho độc giả biết rõ các quy định của pháp luật về vấn đề này, “nói có sách, mách có chứng”, vạch rõ thủ đoạn này của bài báo.
Theo quy định tại điều 15 luật Công an nhân dân quy định nhiệm vụ và quyền hạn của Công an nhân dân:
“1. Thu thập thông tin, phân tích, đánh giá, dự báo tình hình và đề xuất với Đảng, Nhà nước ban hành, chỉ đạo thực hiện đường lối, chính sách, pháp luật, chiến lược... đấu tranh phòng, chống tội phạm;
2. Chủ động phòng ngừa, phát hiện, ngăn chặn, đấu tranh làm thất bại âm mưu, hoạt động xâm phạm ... bảo vệ tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản, quyền tự do, dân chủ của công dân, ...”.
Nên mọi hiện tượng, vụ việc xảy ra trong cuộc sống liên quan đến an ninh, trật tự thì Công an có nhiệm vụ chủ động phát hiện, thu thập và có biện pháp ngăn chặn, đấu tranh mà không phải ngồi chờ người bị hại đến báo tin. Còn việc khởi tố để xử lý hình sự hay không là làm theo quy định của pháp luật. Nếu thuộc trường hợp khởi tố theo yêu cầu của người bị hại thì sẽ khởi tố khi có yêu cầu của người bị hại. Nếu thuộc trường hợp không quy định khởi tố hình sự theo yêu cầu của người bị hại thì dù bị hại không có yêu cầu, không báo tin vụ án đó cũng được khởi tố, xử lý theo pháp luật. Nên không có hành vi vi phạm pháp luật nào mà Công an đi xác minh làm rõ là tự ý, là trái quy định của pháp luật như tác giả nói, mà đó là nhiệm vụ của Công an được quy định trong luật Công an nhân dân. Khi thấy vụ việc đã rõ về dấu hiệu tội phạm thì ra quyết định khởi tố mà không ra quyết định phân công giải quyết tố giác, tin báo tội phạm, kiến nghị khởi tố theo quy định tại điều 9của Thông tư liên tịch số: 01/2017/TTLT-BCA-BQP-BTC-BNN&PTNT-VKSNDTC, ngày 29 tháng 12 năm 2017, của Bộ Công an, Bộ Quốc phòng, Bộ Tài chính, Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao quy định việc phối hợp giữa các cơ quan có thẩm quyền trong việc thực hiện một số quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015 về tiếp nhận, giải quyết tố giác, tin báo về tội phạm, kiến nghị khởi tố: “Đối với tố giác, tin báo về tội phạm, kiến nghị khởi tố sau khi tiếp nhận đã rõ về dấu hiệu của tội phạm, đủ căn cứ để khởi tố vụ án hình sự thì Cơ quan điều tra ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự và thực hiện trình tự, thủ tục theo quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015, không phải ra Quyết định phân công giải quyết tố giác, tin báo về tội phạm, kiến nghị khởi tố”.Mà không phải như luật sư hay tác giả yêu cầu bắt buộc phải có Quyết định phân công cán bộ điều tra, hay Điều tra viên đi xác minh. Nếu người nhà của luật sư hay của tác giả bị xâm hại, khi đến báo thì cơ quan Công an trả lời để chờ Thủ trưởng ký Quyết định phân công đã mới đi xác minh. Khi đó luật sư hay tác giả sẽ phản ứng thế nào ? Để rồi bài báo còn cho rằng: Trong ngày 25/9/2019, Cơ quan điều tra khởi tố vụ án, khởi tố bị can, ra lệnh bắt tạm giam Lê Quang Huy Phương, khám xét nơi ở. Cũng trong ngày, Viện kiểm sát đã phê chuẩn những quyết định trên và cơ quan điều tra thi hành các lệnh trong ngày là “vì sao phải vội vàng thế”. Rồi cho rằng,trong các quyết định ghi là căn cứ kết quả điều tra, “nhưng kết quả điều tra như thế nào ? thể hiện nội dung gì ? có thông báo kết quả điều tra không ? Tất cả đến nay đều không rõ ràng ?”. Chúng ta tự hỏi tác giả và luật sư là có quy định nào của pháp luật quy định trước khi khởi tố bắt giam người phạm tội thì phải thông báo kết quả điều tra cho người đó biết không ? Trong khi đó, khi biết chuyện bị bại lộ, Lê Quang Huy Phương tự ý làm đơn xin nghĩ việc tại bệnh viện Trung Ương Huế và đã lập một kế hoạch trả thù đồng nghiệp trong đơn vị cũ: “Anh làm đơn xin thôi việc có quyết định thì xác định bọn nó xong cả nhà”, “Và trong khoa xong 3 đứa”, “Thằng T chết đầu tiên”, “Anh xin xếp anh có quyết định cho anh thịt thằng T trước”.Lập kế hoạch biến bị hại thành bị can: “Sáng ni nó điện lại, em giữ bí mật chuyện ni nghe, để mẹ anh gạt trung gian ra, cho hắn điện trực tiếp, giữ im lặng, để anh mời luật sư về hướng dẫn mẹ anh cách trả lời, cứ im lặng thu thập chứng cứ, xong để anh hỏi luật sư tư vấn, rồi gọi Công an, ập bắt lúc giao tiền, mẹ anh gạt con trung gian ra rồi, chừ đợi hắn điện đòi bồi thường...”
Dẫu biết rằng gia đình Lê Quang Huy Phương là lắm tiền nhiều của, thương con nên đã không tiếc tiền làm sao cho Lê Quang Huy Phương vô tội, để sớm về với gia đình. Nhưng luật sư hay nhà báo thì đều bảo vệ công lý, bảo vệ con người, trên nguyên tắc người tốt phải được bảo vệ, người vi phạm phải được làm rõ và xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật. Vì vậy đạo đức của luật sư hay nhà báo khi hành nghề, nhận tiền của thân chủ là phải giải thích cho thân chủ biết trách nhiệm của luật sư, nhà báo và hậu quả mà con em họ phải gánh chịu trước pháp luật về việc làm vi phạm pháp luật. Đừng vì tiền mà bất chấp tất cả, nói những điều sai sự thật, đánh tráo khái niệm nhằm định hướng thân chủ cũng như dư luận theo mình. Để cho thân chủ, người nhà của thân chủ say đắm, nghe theo, vừa mất tiền vừa sa vào vòng lao lý. Đây là lời cảnh báo cho tất cả các gia đình có người vi phạm pháp luật bị khởi tố hay bắt giữ. Đã là vi phạm pháp luật là phải chịu sự xử phạt của pháp luật, không ai có thể bẻ cong pháp luật, biến người có tội thành không có tội. Không nên để “tiền mất tật mang”.
KIẾM SẮC





CHIẾN TRANH PHI NGHĨA THÌ KHÔNG ĐÁNG TỰ HÀO. NHƯNG CHIẾN TRANH BẢO VỆ TỔ QUỐC, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC THÌ VÔ CÙNG ĐÁNG TỰ HÀO!

Chiến tranh có gì để mà đáng tự hào? Thế người Pháp nghĩ gì về Napoléon Bonaparte? Người Nga nghĩ gì về Georgy Zhukov và cuộc chiến Vệ quốc vĩ đại? Tại sao người Ý lại tôn vinh Julius Caesa và người Hy Lạp lại vô cùng kính trọng Alexandros Đại đế? Tại sao người Trung Quốc lại thờ phụng những vị tướng tài, những nhà lập quốc của họ? Và câu chuyện tương tự diễn ra ở rất nhiều các quốc gia khác, như ở Mông Cổ với Thành Cát Tư Hãn, như Hàn Quốc với Lý Thuấn Thuần…


Chiến tranh có gì để mà đáng tự hào? Các bạn biết về bộ phim Saving Private Ryan chứ - một trong những tuyệt phẩm điện ảnh về chiến tranh của người Mỹ, một bộ phim mà người ta nói rằng: “Bất cứ một người Mỹ chân chính nào cũng phải xem”. Một tác phẩm điện ảnh đỉnh cao khác nói về chiến tranh của người Mỹ là Hacksaw Ridge - nói về chiến sĩ quân y nổi tiếng nhất lịch sử nước Mỹ: Desmond Doss. Bộ phim nhận được 6 đề cử Oscar ở các hạng mục danh giá nhất, doanh thu hơn 200 triệu đô, bộ phim được nhiều phê bình Mỹ cho rằng: “Nếu là người Mỹ, bạn không thể không khóc”. Cựu Tổng thống Trump từng nói về tình yêu nước rằng mỗi người Mỹ phải ghi nhớ về chiến thắng Cách mạng Mỹ, tôn vinh những người đã ngã xuống để lập quốc và đề cao cụm từ “Independence forever” - có nghĩa “sự độc lập mãi mãi”. Hay như bom tấn Dunkirk của Christopher Nolan, làm về trận “rút lui chiến thuật” của quân đội Anh trước quân đội Đức trong Thế chiến II. Đạo diễn lừng danh Quentin Tarantino nói về lúc ông xem Dunkirk tại Anh: “Tôi thấy những người Anh khóc khi xem bộ phim này, đó là thời khắc của họ”. Mỗi năm, Mỹ - Anh lại tổ chức tưởng niệm và vinh danh trận đổ bộ Normandie, các lớp tàu sân Mỹ được gọi tên là “lớp Nimitz” - chính là vị Thủy sư Đô đốc Chester W. Nimitz lừng danh của quân đội Mỹ.
“Đừng quên rằng thế giới vẫn còn rất nhiều nơi, với nhiều giấc mơ, nhưng không nào quý giá như nhà mình. Hãy bảo vệ đất nước của các bạn, vì gia đình và đất nước bạn.” - Cựu Tổng thống Donald Trump.
Chiến tranh có gì để mà đáng tự hào? Chiến tranh có hai dạng, phi nghĩa và chính nghĩa. Nếu chỉ là “chiến tranh phi nghĩa” không thôi, thì chẳng có gì đáng tự hào cả. Nhưng nếu đó là “chiến tranh bảo vệ Tổ Quốc”, bảo vệ lợi ích quốc gia, bảo vệ người dân… thì lại vô cùng đáng tự hào.
Đáng tự hào chứ, nếu như đó là cuộc chiến bảo vệ Tổ Quốc, thống nhất lãnh thổ và thu vẹn non sông về một mối. Đáng tự hào chứ, nếu đó là cuộc chiến mà tự tay dân tộc đó chiến thắng kẻ thù. Đáng tự hào chứ, khi mà hàng triệu người đã chấp nhận ngã xuống để Tổ Quốc được đứng lên. Đáng tự hào chứ, khi một dân tộc bé nhỏ đã chiến thắng những quốc gia, chế độ, đội quân hùng mạnh nhất lịch sử nhân loại.
Tại sao chúng tôi không được tự hào về những cuộc chiến chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc? Tại sao chúng tôi không được tự hào về những người anh hùng đã ngã xuống vì Tổ Quốc? Hầu hết các quốc gia trên thế giới đều định hình, tồn tại, biến đổi… dựa trên những cuộc chiến tranh trong quá khứ. Mỗi quốc gia đều có quyền tự hào, quyền giảng dạy, truyền lại cho thế hệ đi sau.
Người ta chỉ biết đến Việt Nam vì chiến tranh? Vì phần lớn thế kỷ trước, Việt Nam đã phải chiến đấu với nhiều quốc gia, những kẻ thù hùng mạnh bậc nhất như Pháp, Nhật, Mỹ, Trung Quốc, Khmer Đỏ và trở nên độc lập, tự do, toàn vẹn lãnh thổ. Các cuộc chiến ở Việt Nam rất ác liệt, thiệt hại lớn và cũng rất nhiều tranh cãi.
Là một người Việt Nam chân chính, chúng ta phải nỗ lực, cố gắng… để mang hình ảnh Việt Nam ra thế giới. Chứ không phải là ngồi than thân trách phận. Muốn để người ta biết thì phải lao động, làm việc chứ không phải là ngồi tự nhục trách cứ lịch sử. Hành vi ấy có khác gì một đám con cháu mất nết, trách cứ “người xưa vĩ đại quá làm gì” rồi đám con cháu không vượt qua được?
Bức thư gửi những người còn sống viết: “Các bạn đang lao động quên mình cũng như chúng tôi đã chiến đấu quên mình cho đất nước ta ngày nay tươi đẹp…”. Với tư cách là công dân của một quốc gia đi lên từ bom đạn chiến tranh, được hưởng nền hòa bình, bên cạnh niềm tự hào về quá khứ sắt son, phải biến niềm tự hào đó thành hành động. Dĩ nhiên, chúng ta không thể sống mãi bằng lòng tự hào, nhưng cũng không thể bước đến tương lai mà không có quá khứ.
Thế giới đã và đang biết nhiều hơn về Việt Nam. Đó là một quá trình “vạn dặm” cần một sự nỗ lực lớn lao và vun đắp. Chứ không cần một đám người lười lao động, thừa tự nhục, chỉ biết chỉ trích quá khứ và tự nhục nhược tiểu.
“Tôi mong rằng người Mỹ, Hàn, Trung, Pháp… đừng làm phim, làm game…. về chiến tranh nữa. Vì chiến tranh có gì đáng tự hào đâu? Họ có lịch sử, họ tự hào về lịch sử. Thì chúng tôi, những người Việt Nam, cũng như vậy. Làm sao phải thôi tự hào khi chúng tôi có một lịch sử vệ quốc vĩ đại, chiến thắng nhiều kẻ thù? Hơn nữa, chúng tôi còn không đi xâm lược ai, không gây ra tội ác cho dân tộc khác, quốc gia khác. Chúng tôi có toàn quyền tự hào về lịch sử dân tộc”
Người tự nhục sẽ nghĩ là: "Chiến tranh chẳng có gì đáng tôn vinh. Thật nhục nhã khi người ta chỉ biết đến Việt Nam qua chiến tranh. Người ái quốc lại cho rằng: "Chiến đấu vì Tổ Quốc thì thì luôn đáng tự hào. Chúng ta phải lấy sự tự hào đó làm bàn đạp lao động, cống hiến vì Tổ Quốc".
Lựa chọn góc nhìn nào là do suy nghĩ của mỗi người. Nhưng chắc chắn rằng thế hệ đi trước của chúng ta đã tham gia một cuộc chiến tranh chính nghĩa. Và thế hệ hiện nay phải kế thừa, phát huy, lao động và học tập dựa trên nền tảng chính nghĩa ấy.

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2021

KỶ NIỆM 100 NĂM NGÀY SINH CỐ THƯỢNG TƯỚNG HOÀNG MINH THẢO TƯ LỆNH CHIẾN DỊCH TÂY NGUYÊN (25/10/1921-25/10/2021).

Chiến dịch Tây Nguyên (bắt đầu từ 4-3 đến 3-4-1975), mật danh: Chiến dịch 275, là chiến dịch mở đầu cho cuộc Tổng tiến công mùa xuân năm 1975 của Quân đội Nhân dân Việt Nam. Chiến dịch Tây Nguyên do cố Thượng tướng Hoàng Minh Thảo là Tư lệnh chiến dịch.


Chiến dịch Tây Nguyên với trận Buôn Ma Thuột là trận đánh then chốt, mở đầu của chiến dịch tiến công Tây Nguyên năm 1975; đồng thời là trận đánh mở màn, đòn điểm huyệt chính dẫn đến sự chấm dứt chiến tranh Việt Nam (1954 – 1975) chỉ trong 55 ngày.
Khi viết cuốn sách “Tìm hiểu tổ tiên ta đánh giặc” năm 1971 ngay tại chiến trường Tây Nguyên, Giáo sư – Thượng tướng Hoàng Minh Thảo đã sớm nhận ra chỗ yếu và hiểm yếu của chiến trường Tây Nguyên.
Đến năm 1973, khi ra Bắc họp ông đã đề nghị với Đại tướng Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp về việc đánh Buôn Ma Thuột, chi tiết lịch sử này đã được ghi lại trong cuốn hồi ức của Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Tổng hành dinh trong mùa xuân toàn thắng – trang 126: “Trong buổi làm việc, anh Hoàng Minh Thảo với nhãn quan một nhà nghiên cứu khoa học quân sự đã nêu ý kiến: Khi đã chọn hướng chiến lược là Tây Nguyên thì trước hết nên đánh Buôn Ma Thuột, vì đây là thị xã lớn nhất, là nơi hiểm yếu và cũng là nơi sơ hở nhất. Khó khăn phải vượt qua để tiến công trên hướng này là thiếu đường hành quân và thiếu nước. Tôi rất tán thành. Sau này ý kiến đó của ông được Bộ Chính trị, Bộ Quốc phòng, Bộ Tổng tham mưu đồng tình chấp nhận".
Thực hiện kế nghi binh lừa địch, khi Sư đoàn 10 đã tiến về Đức Lập, phía Nam Buôn Ma Thuột, Sư đoàn 320 đã tiến về Ea H’leo, Bắc Buôn Ma Thuột thì ta thực hiện đánh chia cắt chiến lược và chia cắt chiến dịch ở Tây Nguyên chuẩn bị cho việc “trói địch lại mà diệt”. Ta đánh cắt đứt đường 19, đường 14, rồi tiếp đến là đường 21 làm cho Buôn Ma Thuột hoàn toàn bị cô lập.
Thế trận đã giăng. Sư đoàn 23 ngụy bị trói chân ở Pleiku – Kon Tum, các đơn vị tổng dự bị chiến lược của địch bị ghìm ở hai đầu Nam Bắc (tức Huế – Đà Nẵng và Sài Gòn). Đây là một mưu kế chiến lược sáng suốt, nhìn xa trông rộng của Bộ Tổng tư lệnh. Thời cơ để ta hạ quyết tâm tiến công Buôn Ma Thuột đã đến. Với sức mạnh từ ba sư đoàn của các binh chủng hợp thành táo bạo và bất ngờ tiến công thẳng vào thị xã Buôn Ma Thuột.
Ngày 10-3-1975, khi những chiếc xe tăng của bộ đội ta đã cán xích trên đường phố Buôn Ma Thuột lúc đó viên tướng ngụy Phạm Văn Phú, Tư lệnh Quân đoàn 2 kiêm Tư lệnh vùng 2 chiến thuật mới biết tin. Ông ta tái mặt, choáng váng thất kinh vì đã quá muộn, ta đã làm chủ hoàn toàn Buôn Ma Thuột. Tổng thống ngụy quyền Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh: “Phải giữ Buôn Ma Thuột bằng bất cứ giá nào”. Do đường 14 là đường bộ duy nhất nối liền Pleiku với Buôn Ma Thuột đã bị Sư đoàn 320 cắt đứt và chiếm giữ, nên Sư đoàn 23 ngụy muốn thực hiện phản kích chỉ còn cách đi bằng máy bay trực thăng, đổ quân vào nơi ta dự kiến.
Thế trận ta đã bày sẵn, Sư đoàn 10 và Trung đoàn 25 của ta liên tiếp đánh bại bốn trận phản kích của địch ở đường 21 phía Đông Buôn Ma Thuột, Sư đoàn 23 ngụy, con “át chủ bài” đã cơ bản bị xóa sổ, những cố gắng và hy vọng chiếm lại Buôn Ma Thuột của địch đã bị dập tắt.
Ngày 14-3-1975, Nguyễn Văn Thiệu và Bộ Tham mưu ngụy đã quyết định rút bỏ Tây Nguyên và ra lệnh: Tùy nghi di tản; cho quân rút về co cụm ở đồng bằng ven biển miền Trung để bảo toàn lực lượng. Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương đã dự kiến tình huống này và đã chỉ thị cho các đơn vị đón đánh tiêu diệt chúng. Cuộc rút chạy của quân địch đã gây ra hoảng loạn “đột biến”. Sư đoàn 320 vẫn kịp thời truy kích, kết hợp với các lực lượng vũ trang tỉnh Phú Yên đã tiêu diệt và bắt sống toàn bộ quân địch rút chạy và bắt cả viên chỉ huy cuộc hành quân rút chạy này ngay tại thị xã Tuy Hòa.
Thắng lợi của chiến dịch Tây Nguyên đã mở ra “thời cơ chiến lược lớn” thừa thắng chuyển sang tổng tiến công và nổi dậy quân dân ta tấn công xuống đồng bằng ven biển miền Trung. Đại quân ta ào ào như thác đổ tiến về Sài Gòn tiêu diệt toàn bộ bộ thống soái của địch, kết thúc cuộc Tổng tiến công mùa xuân 1975 đại thắng, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Vị tướng chỉ huy trận đánh Buôn Ma Thuột lịch sử là Nhà giáo nhân dân, Giáo sư - cố Thượng tướng Hoàng Minh Thảo.
Từ nhãn quan một nhà nghiên cứu quân sự, ông đã chọn hướng chiến lược là Tây Nguyên – nơi hiểm yếu là Buôn Ma Thuột và trực tiếp chỉ huy, đề ra nguyên lý: “Mưu sinh ra kế, thế đẻ ra thời. Đánh bằng mưu kế, thắng bằng thời thế”, đó là những tinh hoa của nghệ thuật quân sự Việt Nam.

ĐỪNG VÌ DĂM BA CÁI VIEW ẢO MÀ XÚC PHẠM QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM

TikTok là một mạng xã hội mang đậm tính giải trí. Với nhiều người, Tiktok rất trong sạch, lành mạnh, nhiều nội dung bổ ích, cung cấp thêm kiến thức cho mọi người. Nhưng cũng với nhiều người khác, TikTok trở thành nơi khoe thân, quảng cáo ứng dụng liên quan đến xxx, nơi công kích gây chiến giữa nhóm nhạc/ngôi sao bóng đá… Và mới đây nữa, có một Tiktoker đã sử dụng TikTok để làm một nội dung xúc phạm, hạ thấp danh dự, uy tín, hình ảnh của Quân đội nhân dân Việt Nam.


TikToker này làm nội dung về việc đọc nhại từ “quân đội nhân dân” sang “quân giận nhân hai” và cuối cùng “quân hại nhân dân”. Điều đáng buồn là nội dung này được gần 100 ngàn lượt xem trên Tiktok, gần 9000 lượt yêu thích, có rất nhiều TikToker khác đã “duet” lại nội dung này với mục đích “hùa theo” và tung hô câu chuyện này.
Có một bình luận bao biện rằng chỉ là “J4F” (just for fun, có nghĩa là đùa vui) thôi mà. Nhưng người ta cũng có câu “vui có chừng, dừng đúng lúc”, không phải nội dung nào cũng được đem ra đùa vui và gắn những câu phủi bỏ trách nhiệm như for fun, just for fun, làm gì giải trí thôi mà… Video này được đăng vào nhóm “Team 2k9” và các bạn biết gì không? Tụi nhỏ lại đi thần tượng Tiktoker này vì làm nội dung vui nhộn và hài hước, có tính giải trí cao, rồi khen “gieo vần tốt”, “punchline hay ho”, xin ID để theo dõi(?) Trước khị bị xóa, video này hiện diện trong nhóm được khoảng hơn 7 giờ, thu được hơn 80 ngàn view, hàng ngàn bình luận tung hô khen hay và hơn 1000 lượt chia sẻ.
Có một bạn trẻ trong nhóm Team 2K9 bình luận rằng: “Quân đội nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu”, đã bảo vệ Tổ Quốc và cha ông ta từ bao nhiêu năm tháng qua, cứu hộ cứu nạn miền Trung, hỗ trợ đồng bào chống dịch. Vậy mà nhiều bạn trẻ bây giờ lạ lùng, lại đi tung hô một video xúc phạm quân đội”. Một bình luận ý nghĩa vậy mà đám trẻ lại lao vào chửi là "thượng đẳng", "yêu nước online", "đứt dây thần kinh đùa"... Nặng hơn thì bị chửi là "quân đội là gì mà không được đùa", "tao chửi quân đội đấy bắt tao đi"...
Những điều trên như là một sự chứng minh rõ nét trình độ dân trí, khả năng đú bẩn và đua đòi của một đám người còn rất trẻ.
Quân đội nhân dân Việt Nam từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu. Hình ảnh các chiến sĩ bộ đội luôn rất thân thiện và gần gũi với nhân dân. Bao nhiêu gian khó có các anh lo, từ bảo vệ chủ quyền, cứu khổ cứu nạn, chống dịch… Khó khăn gì các anh cũng làm và không hề nề hà. Mà không hiểu sao lại bị lũ trẻ đem ra đùa cợt, giễu nại làm trò vui.
Vừa rồi, Vlogger Huy Cung tham gia lên án các nội dung/trào lưu bẩn thỉu trên TikTok, anh cho rằng những “thần tượng mạng” vẫn đang ngày càng bất chấp, mang cả chất cấm, hành vi phạm pháp lên mạng và khoe khoang điều đó. Hành vi thì ngày càng đáng báo động và gia tăng ở cả chất lượng và mở rộng sang nhiều vấn đề “rác” khác. Mà những hành vi lại được tung hô bởi hầu hết những người rất trẻ, còn ngồi trên ghế nhà trường. Vlogger Huy Cung: Có khi nào 5 năm nữa, tư duy của cộng đồng mạng sẽ lại thay đổi và đón nhận những "hảo content" này trong sự tung hô, thán phục?
Ngày nay, trào lưu viết lại lịch sử đã rất đáng ngại rồi. Ngày càng có nhiều trào lưu độc hại trên mạng xã hội, nhưng thay vì chỉ trích thì một số dân mạng lại chọn tung hô. Việc hạ thấp danh dự, uy tín, lịch sử của những người lính bộ đội cụ Hồ là rất nguy hiểm, lướt qua thì có vẻ là vui, nhưng nếu một bác thương binh, một anh chiến sĩ ở biên cương xem được và đọc được thì sẽ như thế nào? Họ sẽ nghĩ gì về giới trẻ hiện nay? Họ sẽ suy nghĩ gì về những gì họ đã và đang làm?
Nhớ là ai đó đã nói rằng, một bộ phận giới trẻ ngày nay dường như sống mà “không cần não”.
Biết là thấy rác mà khui lên thì rất thối, nhưng nếu không khui lên và dọn dẹp sạch sẽ, thì đám rác rưởi ấy vẫn còn tồn tại, từ ngày này qua tháng nọ. Từ một đám rác nhỏ thành một đám rác lớn, từ một đám rác lớn thành một bãi rác, rồi ảnh hưởng từ một vài nhà thành cả một khu phố, đến những ai ghé qua và đi lại.
Có những thứ không được đem ra đùa cợt và trêu đùa, trong đó có Quân đội nhân dân Việt Nam và những người lính bộ đội Cụ Hồ.