KHÔNG THỂ XUYÊN TẠC GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, THỜI ĐẠI CỦA CHIẾN THẮNG 30 THÁNG 4

Năm nay, trong những ngày hướng đến kỷ niệm Chiến thắng lịch sử vĩ đại 30/4/1975, nhân dân ta đón mừng sự kiện này với nhiều niềm vui mới. Theo báo cáo của Chính phủ, kinh tế Việt Nam năm 2018 khởi sắc trên cả ba khu vực sản xuất, cung - cầu của nền kinh tế cùng song hành phát triển.

NHẬN DIỆN VÀ NGĂN NGỪA THỦ ĐOẠN LỢI DỤNG LÒNG YÊU NƯỚC ĐỂ KÍCH ĐỘNG NGƯỜI DÂN XUỐNG ĐƯỜNG BIỂU TÌNH, GÂY RỐI TRẬT TỰ CÔNG CỘNG

Người yêu nước chân chính là người biết sử dụng pháp luật, đạo đức, truyền thống tốt đẹp để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của mình, đồng thời phải biết tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của Nhà nước, xã hội, quyền và lợi ích chính đáng của người khác. Nhận diện được phương thức, thủ đoạn lợi dụng lòng yêu nước để kích động nhân dân làm việc xấu chính là nhằm đưa ra các biện pháp xử lý phù hợp, đồng thời tránh được sự lợi dụng đó để gây ra rối loạn xã hội, phức tạp tình hình.

Thông cáo báo chí kỳ họp 32 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương

Từ ngày 03 đến 06/12/2018 tại Hà Nội, Ủy ban kiểm tra Trung ương đã họp kỳ 32. Đồng chí Trần Cẩm Tú, Bí thư Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương chủ trì kỳ họp.

UBKTTW kết luận vụ AVG: Sai phạm của ông Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn là rất nghiêm trọng

UBKTTW vừa họp kỳ 26 kết luận vụ AVG có những vi phạm của Ban cán sự đảng Bộ TT-TT, ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn, ông Phạm Đình Trọng, của Ban Thường vụ Đảng ủy Mobifone và các ông Lê Nam Trà, Cao Duy Hải là rất nghiêm trọng.

Bốn kỳ vọng thay đổi lớn về công tác cán bộ sau 4 ngày Hội nghị T.Ư 7

Sau 4 ngày làm việc, Hội nghị Trung ương 7 khóa XII đã thảo luận nhiều nội dung quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm, trong đó có công tác cán bộ, bởi đây là vấn đề “nóng” trong tình hình hiện nay.

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2019

T̳R̳U̳N̳G̳ ̳Q̳U̳Ố̳C̳ ̳Đ̳A̳N̳G̳ ̳D̳Ầ̳N̳ ̳T̳R̳Ở̳ ̳N̳Ê̳N̳ ̳Đ̳U̳Ố̳I̳ ̳L̳Ý̳

Thời gian quan việc Trung Quốc liên tục thực hiện các hoạt động sử dụng tàu khảo sát dầu mỏ tiến hành thăm dò tại các khu vực bãi Tư Chính của Việt Nam. Để ngụy biện cho hành vi phi pháp, ngang ngược của mình Trung Quốc luôn sử dụng lập luận cho rằng khu vực bãi Tư Chính này nằm trong phạm vi đường chín đoạn hoặc là một phần của cái gọi là “vùng nước quần đảo Trường Sa” mà Trung Quốc đang tuyên bố chủ quyền trái phép.
T̳R̳U̳N̳G̳ ̳Q̳U̳Ố̳C̳ ̳Đ̳A̳N̳G̳ ̳D̳Ầ̳N̳ ̳T̳R̳Ở̳ ̳N̳Ê̳N̳ ̳Đ̳U̳Ố̳I̳ ̳L̳Ý̳
Tuy nhiên, khi nói về cái gọi là “đường chín đoạn” thì lập luận mà nước này đưa ra cũng rất mù mờ về “quyền lịch sử” và không một ai trên thế giới hiểu rằng theo cách diễn giải của Trung Quốc, cơ chế pháp lý của vùng biển bên trong “đường lưỡi bò” là gì, nó là nội thủy, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế hay thềm lục địa?
Phán quyết của Tòa Trọng tài thường trực năm 2016 đã nêu rõ hai điểm: (1) Không có cơ sở pháp lý để Trung Quốc yêu sách quyền lịch sử đối với tài nguyên tại các vùng biển phía bên trong đường chín đoạn và (2) Không một cấu trúc nào tại Trường Sa có khả năng tạo ra các vùng biển mở rộng và các đảo Trường Sa không thể cùng nhau tạo ra các vùng biển như một thực thể thống nhất.
Có thể thấy rằng Trung Quốc đã nhận ra rằng yêu sách đường chín đoạn quá ngớ ngẩn và không thể lừa ai. Vì vậy, lần này chính người phát ngôn Bộ Ngoại giao nước này - Cảnh Sảng trong phát ngôn của mình đã gắn bãi Tư Chính với quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Lập luận này cũng hoàn toàn đi ngược lại quy định của luật pháp quốc tế. Phán quyết của Tòa Trọng tài thường trực là một phần của luật pháp quốc tế. Như vậy, theo luật pháp quốc tế, đường chín đoạn là phi pháp và không tồn tại cái gọi là “vùng nước quần đảo Trường Sa” như cách nói của Trung Quốc nên bãi Tư Chính thuần túy thuộc Việt Nam. Ngược lại, Trung Quốc không có bất cứ cơ sở pháp lý nào để biện minh rằng vùng biển bãi Tư Chính là vùng tranh chấp hay vùng nước thuộc quyền chủ quyền và quyền tài phán của họ.
Bên cạnh đó, việc trong thời gian vừa qua Trung Quốc đẩy mạnh các hoạt động thăm dò dầu khí tại các khu vực thuộc chủ quyền của quốc gia khác trong đó có Việt Nam bản chất là Trung Quốc muốn sử dụng các hoạt động trên thực địa nhằm đạt được những mục đích trên bàn đàm phán. Bởi hiện nay, Trung Quốc đang cùng các nước ASEAN thảo luận để thống nhất ký kết Bộ quy tắc ứng xử các bên ở Biển Đông (COC). Trong dự thảo của Trung Quốc, nước này đề xuất là các nước trong khu vực Biển Đông không được phép hợp tác với các nước ngoài khu vực để khai thác tài nguyên biển Đông. Biết rằng quy định này trái với luật pháp quốc tế nên Trung Quốc tăng cường sức ép trên thực địa để các quốc gia ASEAN thấy rằng nếu không thuận theo Trung Quốc thì không thể khai thác được tài nguyên trên biển Đông. Như vậy, Trung Quốc mưu đồ dùng sức mạnh để bắt nạt các nước trong khu vực nhằm dễ bề thao túng, chiếm đoạt tài nguyên của các nước xung quanh biển Đông trong tương lai. Dễ thấy mục đích này Trung Quốc đã thực hiện với Philippines khi thỏa thuận với nước này sẽ bắt tay cùng khai thác dầu khí tại các vùng thuộc chủ quyền của Philippines nhưng chỉ nhận về 40% lợi nhuận còn 60% là của Philippines. Với Việt Nam dụ dỗ không được nên Trung Quốc muốn sử dụng chân tay đây mà./.

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2019

Thi thể của Lê Nin nhiều lần có thể bị phá hủy

Khi Liên Xô rơi vào khủng hoảng và sụp đổ, lăng mộ Lê Nin là mục tiêu mà các đối tượng phản cách mạng nhắm tới để phá hủy. Nhiều lần những kẻ quá khích đã xông vào Lăng, phá vỡ tấm kính chắn bảo vệ thi thể Người. Khi nước Nga dưới quyền của Tổng thống Eltsin đã rộ lên cuộc tranh luận dai dẳng xung quanh việc di chuyển Lăng và xử lý thi hài Lê Nin như thế nào, thậm chí có thời điểm Eltsin muốn hỏa táng thi hài của Lê Nin! Tất nhiên, mọi bao biện cho hành động này đều giống nhau: từ việc muốn Lê Nin yên nghỉ, tốn kém kinh phí hay phù hợp với quy tắc của Cơ đốc giáo... nhưng vẫn không thể che giấu ý đồ muốn xóa hoàn toàn hình ảnh Lê Nin trong trái tim người dân Nga.
Thi thể của Lê Nin nhiều lần có thể bị phá hủy
Chỉ từ sau khi Putin trở thành Tổng thống, thì cuộc tranh luận trên mới dần dần im hơi lặng tiếng. Cá nhân Tổng thống Putin không hề giấu giếm lòng tôn kính của mình đối với Lê Nin, hơn nữa ông còn cổ vũ người dân Nga “hãy tự hào với tinh thần cách mạng của giai cấp vô sản Nga”. Chưa đầy một năm sau trên cương vị Tổng thống Nga, Putin đã phát biểu: ông không muốn thi hài Lê Nin bị mang đi hỏa táng, mà “cần phải bảo vệ sự yên tĩnh của Người”. Cùng với đó, các giá trị truyền thống thuộc về Liên Xô được phục hồi. Trong cuộc thăm dò ý kiến do Trung tâm Levada thực hiện từ 31/3 - 03/4/2017, đối với 1.600 người Nga từ 137 thành phố và thị trấn tại Nga, có 78% người được hỏi phản đối ý kiến di dời Lăng Lê Nin khỏi Quảng trường Đỏ.
Mấy ngày trước, có anh cựu nhà báo Nguyễn Như Phong rồi ông cựu gì gì nữa về hưu đưa ra ý tưởng "hỏa táng" và đưa thi hài Chủ tịch Hồ Chí Minh ra khỏi Lăng Chủ tịch, thậm chí gửi kiến nghị đó đến Quốc hội. Nhưng tôi nghĩ, trước khi đưa tới QH, các ông thử hỏi 10 người dân Việt Nam xem họ có đồng ý hay không rồi hẵng đưa lên mạng, đỡ bị dân họ chửi cho. Nói chỉ ngắn gọi thế thôi!!!
L.D.A

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2019

Công an Hà Nội chỉ mất chưa đầy 48 giờ để xác định và bắt hai nghi can trong vụ sát hại nam sinh chạy Grab ở Bắc Từ Liêm.

Công an Hà Nội chỉ mất chưa đầy 48 giờ (tối 28/9-30/9) để xác định và bắt hai nghi can trong vụ sát hại nam sinh chạy Grab ở Bắc Từ Liêm. Tuy nhiên, một điều bi hài là mạng xã hội giúp nhanh chóng xác định tung tích hai nghi can, nhưng cũng suýt làm hai thằng chạy kịp sang bên kia biên giới.
Công an Hà Nội chỉ mất chưa đầy 48 giờ để xác định và bắt hai nghi can trong vụ sát hại nam sinh chạy Grab ở Bắc Từ Liêm.
Thượng tá Lê Đức Hùng, Trưởng Công an quận Bắc Từ Liêm cho biết: trong lúc đơn vị đang vây bắt, nhiều người qua mạng xã hội đã tìm ra Facebook của Giáp và Trường rồi đăng tin khiến mọi kế hoạch bị lộ. Địa bàn rộng, phức tạp, ban chuyên án phải huy động hơn 300 chiến sĩ để rà soát và truy tìm.
@@@@
Cụ thể thì như sau:
Tối 29/9, ban chuyên án phát thông báo truy tìm hai người được xác định là nghi can gây án. Hàng trăm cuộc điện thoại từ người dân ở các tỉnh gọi về cơ quan điều tra báo tin. Các trinh sát chia thành nhiều tổ đi xác minh nhưng đều chỉ là những người có ngoại hình giống, không phải nghi can cần truy tìm.
Khoảng 5 giờ sau khi phát thông báo, cảnh sát nhận được điện thoại của một thanh niên ở huyện Văn Chấn (Yên Bái) thông báo một người trong ảnh là Đinh Văn Giáp (24 tuổi), bạn học phổ thông với mình.
Một tổ trinh sát tới Yên Bái ngay trong đêm 29/9. Cảnh sát đến nơi thì biết Giáp và một người bạn đi xe Exciter màu xanh về nhà chớp nhoáng rồi đi luôn. Cùng lúc này, Ban chuyên án khoanh vùng và xác định người đi cùng Giáp là Đinh Văn Trường (20 tuổi). Hai nghi can về nhà ở huyện Văn Chấn.
Thượng tá Lê Đức Hùng, trưởng công an quận Bắc Từ Liêm, cho biết trong lúc đơn vị đang vây bắt, nhiều người qua mạng xã hội đã tìm ra Facebook của Giáp và Trường rồi đăng tin khiến mọi kế hoạch bị lộ. Địa bàn rộng, phức tạp, ban chuyên án phải huy động hơn 300 chiến sĩ để rà soát và truy tìm.
18h ngày 30/9, Trường và Giáp bị bắt khi đang chạy xe máy ở bản Cại, xã Hạnh Sơn, huyện Văn Chấn. Địa điểm này cách trung tâm thị trấn chừng 60 km, nhiều đoạn đường chỉ di chuyển được bằng xe máy.
"Bố Giáp, mẹ Trường đang làm ăn ở Trung Quốc. Hai tên này thông thuộc địa bàn nên nếu cảnh sát chậm chân có thể chúng sẽ trốn sang bên kia biên giới", Thượng tá Hùng nói.
####
Lần sau bà con biết tung tích nghi can bị truy nã thì nhớ báo cho Công an, chứ đừng đăng bài hoặc vào facebook của bọn nó chửi bới, dễ rút dây động rừng và ảnh hưởng tới hoạt động phá án.
Nguồn: Comcom

Thứ Tư, 2 tháng 10, 2019

SINH VIÊN: VŨ KHÍ PHÁ HOẠI MỚI CỦA CHẾ ĐỘ TƯ BẢN

Cách mạng màu đang trở thành phong trào lật đổ chính quyền phổ biến mà các thế lực tư bản đã và đang triển khai tại nhiều quốc gia với chiêu bài dân chủ, nhân quyền, tự do tôn giáo khá phổ biến. Hệ lụy tất yếu của tất cả các cuộc cách mạng màu là đổ nát, bom đạn, xung đột kéo dài kèm theo đó là sự sụp đổ của hệ thống chính trị, nền kinh tế và mất mát đau thương của vô số người vô tội.
SINH VIÊN: VŨ KHÍ PHÁ HOẠI MỚI CỦA CHẾ ĐỘ TƯ BẢN
Trong vài năm trở lại đây, cách mạng màu đã và đang ám ảnh người dân Hồng Kông với tên gọi “cách mạng ô dù” biến một đặc khu phát triển như Hồng Kông trở về thời kỳ đổ nát. Kẻ đứng đầu phong trào biểu tình phá hoại ở Hồng Kông là Joshua Wong và một số học sinh, sinh viên khác với suy nghĩ sai lầm về hành động của mình và sự ảo tưởng về vấn đề dân chủ mà họ đứng ra đòi hỏi. Dân chủ không thấy đâu nhưng sự sụp đổ của một đặc khu trù phú bậc nhất châu Á hiển hiện ngay trước mắt.
Những kẻ cầm đầu các cuộc biểu tình tại Hồng Kông đã bộc lộ rõ bản chất tay sai đắc lực của chế độ tư bản trong quá trình thực hiện cách mạng màu tại Hồng Kông. Khi mà người dân Hồng Kông ngày ngày chịu đựng hậu quả khốc liệt từ các cuộc biểu tình thì Joshua Wong cùng các thủ lĩnh sinh viên khác chạy sang Đức, Mỹ hay các quốc gia tư bản khác để ăn chơi hưởng thụ, kêu gọi tài trợ từ các thế lực tư bản để tiếp tục tổ chức biểu tình lâu dài.
Cũng không khác Hồng Kông, mấy ngày gần đây Indonesia rơi vào hoàn cảnh tương tự với cuộc biểu tình của hàng nghìn người với những kẻ cầm đầu là đội ngũ sinh viên nhằm phản đối đạo luật về tham nhũng. Không bàn về sự đúng sai của đạo luật mà Indonesia sắp ban hành nhưng lý do để tổ chức biểu tình lại khá giống với Hồng Kông và kẻ cầm đầu chính là sinh viên. Nếu Indonesia không sớm dập tắt các cuộc biểu tình mà lại chiều theo yêu sách của những kẻ cầm đầu thì tương lại sẽ không khác gì Hồng Kông.
Sinh viên là đội ngũ dễ bị lung lay về tư tưởng, dễ bị kích động, lôi kéo tham gia vào các hoạt động sai trái, nhận thức của họ về các vấn đề chính trị - xã hội chưa ổn định. Các thế lực tư bản đang lợi dụng vấn đề này để sử dụng đội ngũ sinh viên là một thứ vũ khí nguy hiểm hơn cả vũ khí hạt nhân hay vũ khí hóa học. Chỉ cần tài trợ ít tiền trực tiếp hoặc thông qua các học bổng trên trời là có thể điều khiển, nhồi nhét tư tưởng cực đoan vào đầu óc của sinh viên. Các thế lực tư bản muốn biến tương lai của các quốc gia đang phát triển thành những hạt sạn cực đoan, dễ bị kích động và sẵn sàng hành động bất chấp hậu quả xảy ra.
Ở Việt Nam cũng từng tồn tại những hạt sạn núp bóng sinh viên tương tự như Trần Hoàng Phúc, Nguyễn Phương Uyên… Những đối tượng này có tư tưởng lôi kéo, kích động các cuộc biểu tình trái pháp luật, bạo loạn chống phá đất nước trong khi đang học ở các trường đại học, cao đẳng. Thật may là âm mưu thâm độc của các thế lực tư bản đã bị phát hiện sớm và ngăn chặn kịp thời nên không xảy ra tình trạng hỗn loạn như Hồng Kông hay Indonesia.

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2019

QUY ĐỊNH KIỂM SOÁT QUYỀN LỰC TRONG CÔNG TÁC CÁN BỘ CỦA ĐẢNG VỪA BAN HÀNH ĐÃ BỊ XUYÊN TẠC

Ngày 23.9.2019, thay mặt Bộ Chính trị, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng ký ban hành Quy định số 205-QĐ/TW về việc kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và chống chạy chức, chạy quyền. Quy định này là phương thức, giải pháp để kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và chống chạy chức, chạy quyền, là bước cụ thể hóa Nghị quyết Đại hội XII của Đảng và các Nghị quyết của Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị về xây dựng Đảng.
QUY ĐỊNH KIỂM SOÁT QUYỀN LỰC TRONG CÔNG TÁC CÁN BỘ CỦA ĐẢNG VỪA BAN HÀNH ĐÃ BỊ XUYÊN TẠC
Được dịp, các thế lực thù địch, phần tử cơ hội chính trị, phản động ngay lập tức có các luận điệu xuyên tạc trên các phương tiện truyền thông quốc tế, blog hải ngoại, mạng xã hội. Đài Á châu tự do và nhiều trang mạng chống phá đăng tải loạt bài với mục đích chính trị, hướng lái cách mạng Việt Nam rằng “Bỏ độc quyền lãnh đạo mới có thể chấm dứt nạn đảng viên tha hóa”, họ hà hơi tiếp sức cho nhiều phần tử phản động lưu vong, cơ hội chính trị trong nước thể hiện quan điểm xuyên tạc rằng: Hiến pháp đã thể hiện mầm mống và bắt đầu của sự suy thoái, đó là Điều 4 khi cho phép đảng lãnh đạo độc quyền và tuyệt đối. Chúng quy kết, sự độc quyền quá lâu, thiếu minh bạch trong một thời gian dài nên dẫn tới tình trạng phổ biến là tha hóa đạo đức của cán bộ lãnh đạo. Chúng còn cho rằng, đây là vấn đề mang tính bản chất của chế độ; quy định này là cơ hội để thanh trừng nội bộ, loại trừ phe nhóm, để hủy diệt đối với những người có khả năng tranh giành quyền lực…
Thực tế đã chứng minh, không quốc gia nào có thể phát triển nhanh, ổn định và bền vững nếu quyền lực nhà nước không được kiểm soát và đảm bảo tính nghiêm minh của pháp luật. Tuy nhiên, tình trạng lạm quyền, tha hóa quyền lực vẫn luôn tiềm ẩn và thường xuyên xảy ra ở bất kỳ quốc gia nào cho dù thể chế chính trị có khác nhau. Và vấn đề kiểm soát quyền lực, phòng chống tham nhũng, phòng ngừa, ngăn chặn những hành vi vi phạm pháp luật, xa rời chuẩn mực của cán bộ, công chức là vấn đề được hầu hết các quốc gia quan tâm và có thiết chế quy định. Như vậy có thể thấy, sự suy thoái, tha hóa, tham nhũng là một hiện tượng xã hội, nó nảy sinh trong bất cứ một quốc gia với một chế độ xã hội nào chứ không chỉ ở Việt Nam với sự lãnh đạo của ĐCS mới nảy sinh những vấn đề trên. Và việc ban hành quy định để quản lý vấn đề trên là một việc làm cần thiết thúc đẩy sự phát triển, minh bạch của xã hội.
Dễ dàng nhận thấy, luận điệu xuyên tạc của các đối tượng xấu nhằm hướng đến những mục đích chẳng xa lạ gì. Đó là: (1) Xóa bỏ Điều 4 - Hiến pháp 2013 quy định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội, hoạt động trên cơ sở Hiến pháp và pháp luật. Từ đó lật đổ sự lãnh đạo của Đảng với nền tảng tư tưởng là chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và Cương lĩnh, chủ trương, đường lối của Đảng; (2) Cổ xúy, thúc đẩy từ bỏ con đường cách mạng xã hội chủ nghĩa, hướng lái theo con đường tư bản chủ nghĩa, theo hướng đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, “xã hội dân sự” ở Việt Nam; (3) Tạo cớ diễn biến tình hình chính trị ở nước ta, cố tình xuyên tạc công tác cán bộ theo kiểu “tung hỏa mù” để tạo ra nhận thức sai lệch trước thềm Đại hội XIII của Đảng.
Các thế lực thù địch, các đối tượng xấu thường xuyên tìm lý do để xuyên tạc về các chính sách của Đảng và Nhà nước đặt ra, đặc biệt trong giai đoạn chuẩn bị cho Đại hội XIII của Đảng thì hoạt động của các đối tượng càng trở nên ráo riết./.

T̳R̳Ứ̳N̳G̳ ̳L̳Ạ̳I̳ ̳Đ̳Ò̳I̳ ̳K̳H̳Ô̳N̳ ̳H̳Ơ̳N̳ ̳V̳Ị̳T̳

(NHÂN DỊP PHÓ THỦ TƯỚNG PHẠM BÌNH MINH CÓ BÀI PHÁT BIỂU TRƯỚC ĐẠI HỘI ĐỒNG LIÊN HỢP QUỐC VỀ VẤN ĐỀ BIỂN ĐÔNG)
T̳R̳Ứ̳N̳G̳ ̳L̳Ạ̳I̳ ̳Đ̳Ò̳I̳ ̳K̳H̳Ô̳N̳ ̳H̳Ơ̳N̳ ̳V̳Ị̳T̳
Ngày 28/9, tại phiên họp của các thành viên Đại hội đồng Liên Hợp Quốc diễn ra tại New York, Mỹ, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh đã có bài phát biểu dài hơn 15 phút. Trong đó đề cập tới vấn đề căng thẳng trên Biển Đông và nhấn mạnh việc tôn trọng luật pháp quốc tế là biện pháp hiệu quả nhất để ngăn chặn xung đột và tìm ra giải pháp bền vững cho các tranh chấp.
Cụ thể, Phó Thủ tướng đã phát biểu: “Chúng tôi kêu gọi tất cả các bên liên quan ở Biển Đông tôn trọng luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển (UNCLOS) năm 1982, vốn được xem là Hiến pháp đối với các đại dương”. Đồng thời cho biết: “Việt Nam đã nhiều lần lên tiếng bày tỏ lo ngại về những diễn biến phức tạp gần đây trên Biển Đông, bao gồm những vụ việc nghiêm trọng xâm phạm chủ quyền Việt Nam. Các nước liên quan cần kiềm chế và tránh đưa ra các hành động đơn phương, làm phức tạp và gia tăng căng thẳng trên biển, cần giải quyết tranh chấp bằng các biện pháp hòa bình”.
Tuy nhiên, cũng từ đây, lũ lượt đám lều báo cùng dân chủ cuội lại bắt tay vào công việc kiếm cơm quen thuộc của mình. Lướt qua một loạt các trang cá nhân, các trang lều báo là thấy nhan nhản các “học giả” với một mớ kiến thức, nhưng mà là kiến thức về chống phá, lên tiếng “dạy đời” các bậc thầy ngoại giao về cách trình bày, nêu vấn đề trước cộng đồng quốc tế. Để thỏa mãn sự ngu dốt của mình, các dân chủ cuội khóc lóc, gào thét rằng thì là “không dám nêu tên Trung Quốc”, rồi “Cộng sản Việt Nam hèn nhát”… Các anh chị tỏ ra rất nguy hiểm, nhưng xin thưa rằng trứng thì đừng đòi khôn hơn vịt. Đừng nghĩ lúc nào cũng phồng mồm trợn má ra là hay. Làm những điều đơn giản mà ai cũng thấy trước được thì điều đó ắt hẳn chẳng thể đem về bất kì lợi thế nào cho chính quốc gia mình trong cuộc đấu trí toàn diện và dài hơi như thế này.
Trước hết, động thái trên từ cơ quan ngoại giao Việt Nam là hết sức đáng hoan nghênh. Đây có thể nói là lần đầu tiên chúng ta đưa vấn đề căng thẳng trên Biển Đông ra quốc tế một cách đúng nghĩa và đầy đủ tại một diễn đàn với các thành viên của Liên Hợp Quốc. Điều này, một mặt là lời tuyên bố trước cộng đồng quốc tế rằng Việt Nam có đầy đủ căn cứ pháp lý và luôn tuân thủ luật pháp quốc tế về chủ quyền biển đảo, mặt khác, sự khẳng định đanh thép rằng sẽ không có sự khoan nhượng với những hành vi ngang ngược, ỷ mạnh hiếp yếu của những kẻ gây hấn. Đây thực sự là một chiến thuật ngoại giao vô cùng hợp lý. Bởi:
Cái được thứ nhất, có thể nói rằng, từ đây vấn đề Biển Đông đã được quốc tế hóa một cách chính thức và đầy đủ dưới góc độ ngoại giao quốc tế. Cả cộng đồng lắng nghe và hiểu được chính xác thực trạng những gì đang xảy ra trên biển Đông, cách xử lý thiện chí của Việt Nam trước sự gây hấn của Trung Quốc. Câu chuyện được làm sáng tỏ thì dĩ nhiên Việt Nam sẽ nhận được sự đồng thuận từ cộng đồng quốc tế.
Thứ hai, cần phải thấy rằng việc không nêu đích danh cái tên Trung Quốc, đó thể hiện sự thiện chí, lịch sự tối thiểu để tạo thiện cảm và nhận được sự đồng thuận, ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng quốc tế. Đâu phải lúc nào cũng phải gào thật to mới là hay, rất nhẹ nhàng, nhưng cứng rắn, dù không bị nêu đích danh, nhưng “kẻ mà ai cũng biết là ai” đấy tự có tật thì giật mình. Chúng ta chưa nêu đích danh để không vô tình tạo cho họ một cái cớ để có thể gây khó dễ như một sự trả đũa cho Việt Nam trong những lĩnh vực khác mà cần có sự hợp tác. Đó chẳng phải là cái tầm, cái tài ngoại giao sao? Không hùng hổ nhưng rất quyết đoán. Điều này không chỉ có sức tố cáo ghê gớm, mà còn đưa “kẻ mà ai cũng biết là ai” đó vào tình thế khó xử để phản ứng. Lợi ích quốc gia, dân tộc cần được đảm bảo bằng cả một chiến lược ngoại giao, điều gì cần nói và nên nói khi nào.
Việc ngoại giao đâu phải thích thì nói cho sướng mồm. Nhìn sang vị Tổng thống Philippines Duerte để thấy rằng, sau không ít lần phát biểu, đưa ra tuyên bố hùng hồn của ông này, thì ngay sau đó là cả một hệ thống phải chạy theo để “chữa cháy”.
Thế nên, đừng bao giờ nghĩ việc ngoại giao là đơn giản, là nói cho sướng mồm. Trứng thì đừng đòi khôn hơn vịt. Không làm được gì giúp ích cho đất nước thì làm ơn xê ra cho các bác làm việc../.

Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019

ĐẦU TUẦN, CỦI VÀO LÒ

Từ ngày 25 đến 27/9, Ủy ban Kiểm tra (UBKT) Trung ương (TƯ) họp kỳ 39. Tại kỳ họp này, UBKT TƯ đã xem xét, kết luận một số nội dung sau:
1. Kiểm tra khi có dấu hiệu vi phạm đối với Ban Thường vụ (BTV) Đảng ủy Tập đoàn Xăng dầu Việt Nam (Petrolimex):
ĐẦU TUẦN, CỦI VÀO LÒ
- BTV Đảng ủy Petrolimex đã thiếu trách nhiệm, buông lỏng lãnh đạo, chỉ đạo, thiếu kiểm tra, giám sát, để Tập đoàn có nhiều vi phạm quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước trong công tác cán bộ; trong quản lý, sử dụng, bảo toàn và phát triển vốn, tài sản; hoạt động kinh doanh xăng dầu; cổ phần hóa, tái cơ cấu, thoái vốn nhà nước và thực hiện một số dự án đầu tư xây dựng, gây hậu quả nghiêm trọng, thiệt hại lớn tiền và tài sản của Nhà nước.
- Đồng chí Bùi Ngọc Bảo, nguyên Ủy viên (UV) BTV Đảng ủy Khối Doanh nghiệp TƯ, nguyên Bí thư Đảng ủy, nguyên Chủ tịch HĐQT, nguyên Tổng giám đốc (GĐ) chịu trách nhiệm chính về những vi phạm, khuyết điểm của BTV Đảng ủy Tập đoàn; các đồng chí Trần Văn Thịnh, nguyên Phó Bí thư (PBT) Đảng ủy, nguyên UV HĐQT, nguyên Tổng GĐ; Trần Minh Hải, PBT Thường trực Đảng ủy; Nguyễn Thanh Sơn, UV BTV Đảng ủy, UV HĐQT; Nguyễn Quang Tuấn, nguyên Đảng ủy viên, nguyên Bí thư Chi bộ, nguyên Chủ tịch kiêm GĐ Cty Petrolimex Singapore cùng chịu trách nhiệm về những vi phạm, khuyết điểm của BTV Đảng ủy Tập đoàn và trách nhiệm cá nhân trong thực hiện chức trách, nhiệm vụ được phân công.
Vi phạm của BTV Đảng ủy Petrolimex và các đồng chí nêu trên đã ảnh hưởng xấu đến uy tín của tổ chức đảng và Petrolimex, đến mức phải xem xét kỷ luật.
2. Xem xét, thi hành kỷ luật BTV Tỉnh ủy Khánh Hòa và một số cá nhân về các vi phạm đã được kết luận tại kỳ họp 38 của UBKT TƯ:
Xét nội dung, tính chất, mức độ, hậu quả vi phạm; căn cứ quy định của Đảng về xử lý kỷ luật tổ chức đảng và đảng viên:
- UBKT TƯ đề nghị Ban Bí thư xem xét, thi hành kỷ luật đối với BTV Tỉnh ủy Khánh Hòa các nhiệm kỳ 2010-2015, 2015-2020, Ban cán sự đảng UBND tỉnh Khánh Hòa các nhiệm kỳ 2011-2016, 2016-2021 và đồng chí Nguyễn Chiến Thắng, nguyên PBT Tỉnh ủy, nguyên Bí thư Ban cán sự đảng, nguyên Chủ tịch UBND tỉnh; đồng chí Lê Đức Vinh, PBT Tỉnh ủy, Bí thư Ban cán sự đảng, Chủ tịch UBND tỉnh và đồng chí Đào Công Thiên, Tỉnh ủy viên, UV Ban cán sự đảng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa.
- UBKT TƯ quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức cảnh cáo đối với đồng chí Trần Sơn Hải, nguyên UV BTV Tỉnh ủy, nguyên PBT Ban cán sự đảng, nguyên Phó Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa.
- Đồng chí Lê Thanh Quang, UV TƯ Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Khánh Hòa có vi phạm, khuyết điểm rất nghiêm trọng. Tuy nhiên, đồng chí Lê Thanh Quang đang mắc bệnh hiểm nghèo, UBKT TƯ chưa xem xét, xử lý kỷ luật theo quy định.
3. Căn cứ quy định của Đảng về xử lý kỷ luật đảng viên, UBKT TƯ đề nghị Bộ Chính trị, Ban Chấp hành TƯ xem xét, thi hành kỷ luật bằng hình thức khai trừ ra khỏi Đảng đối với nguyên UV TƯ Đảng khóa X, nguyên Phó Trưởng Ban Tuyên giáo TƯ Nguyễn Bắc Son và UV TƯ Đảng, Phó Trưởng Ban Tuyên giáo TƯ, nguyên Bí thư Ban cán sự đảng, nguyên Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn đã bị khởi tố, bắt tạm giam trong vụ án hình sự Tổng Cty Viễn thông Mobifone mua 95% cổ phần của Tổng Cty nghe nhìn Toàn Cầu (AVG).
4. Xem xét, thi hành kỷ luật đồng chí Bùi Trọng Đắc, Tỉnh ủy viên, Bí thư Đảng ủy, GĐ Sở GD&ĐT, Phó Trưởng ban Thường trực Ban Chỉ đạo, Chủ tịch Hội đồng thi THPT quốc gia năm 2018 tỉnh Hòa Bình và đồng chí Vũ Văn Sử, nguyên Tỉnh ủy viên, nguyên UV Ban Chấp hành Đảng bộ Khối các cơ quan tỉnh, nguyên Bí thư Đảng ủy, nguyên GĐ Sở GD&ĐT, nguyên Phó Trưởng ban Thường trực Ban Chỉ đạo, nguyên Chủ tịch Hội đồng thi THPT quốc gia năm 2018 tỉnh Hà Giang, do đã thiếu trách nhiệm, buông lỏng lãnh đạo, chỉ đạo, quản lý, thiếu kiểm tra, giám sát, để xảy ra vi phạm nghiêm trọng trong công tác tổ chức kỳ thi THPT quốc gia tại các tỉnh Hòa Bình, Hà Giang, ảnh hưởng xấu đến uy tín của cấp ủy, chính quyền địa phương và ngành Giáo dục, gây bức xúc trong xã hội, để nhiều cán bộ, đảng viên liên quan bị xử lý hình sự.
Căn cứ quy định của Đảng về xử lý kỷ luật đảng viên, UBKT TƯ đề nghị Ban Bí thư xem xét, thi hành kỷ luật đối với đồng chí Bùi Trọng Đắc và đồng chí Vũ Văn Sử.
5. Căn cứ quy định của Đảng về xử lý kỷ luật đảng viên, UBKT TƯ quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức khai trừ ra khỏi Đảng đối với nguyên GĐ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hòa Bình Trương Quý Dương do phạm tội thiếu trách nhiệm, gây hậu quả rất nghiêm trọng trong vụ án vô ý làm chết người xảy ra tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hòa Bình năm 2017.
6. Cũng tại kỳ họp này, UBKT TƯ đã xem xét kết quả giám sát; kiểm tra việc thực hiện nhiệm vụ kiểm tra, giám sát, thi hành kỷ luật đảng và giải quyết khiếu nại kỷ luật đảng đối với một số tổ chức đảng, đảng viên.

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2019

N̳Ê̳N̳ ̳C̳Ô̳N̳G̳ ̳K̳H̳A̳I̳ ̳D̳A̳N̳H̳ ̳T̳Í̳N̳H̳ ̳9̳ ̳N̳G̳Ư̳Ờ̳I̳ ̳B̳Ỏ̳ ̳T̳R̳Ố̳N̳ ̳T̳Ạ̳I̳ ̳H̳À̳N̳ ̳Q̳U̳Ố̳C̳

 Những ngày qua thông tin về vụ việc 9 người Việt Nam đi cùng đoàn Quốc hội Việt Nam sang Hàn Quốc bỏ trốn gây xôn xao dư luận. Đây là một sự cố ngoại giao cực kỳ nghiêm trọng, nó gây ảnh hưởng cực xấu đến hình ảnh, danh dự của Việt Nam trong quan hệ ngoại giao.
N̳Ê̳N̳ ̳C̳Ô̳N̳G̳ ̳K̳H̳A̳I̳ ̳D̳A̳N̳H̳ ̳T̳Í̳N̳H̳ ̳9̳ ̳N̳G̳Ư̳Ờ̳I̳ ̳B̳Ỏ̳ ̳T̳R̳Ố̳N̳ ̳T̳Ạ̳I̳ ̳H̳À̳N̳ ̳Q̳U̳Ố̳C̳
🎈 Thông tin là số người này đi cùng đoàn Quốc hội Việt Nam sang Hàn Quốc nhưng họ có phải họ là những người có thân phận ngoại giao hay không hay chỉ đi cùng đoàn với tư cách khác. Trả lời cho câu hỏi này Tổng thư ký Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc trên báo Tuổi Trẻ Online chiều 25.9 thì “9 người này do Bộ Kế hoạch và đầu tư xin đi nhờ để dự Diễn đàn Đầu tư và Thương mại Việt Hàn, họ không thuộc thành phần đoàn ngoại giao của Quốc hội Việt Nam và không được cấp visa ngoại giao. Toàn bộ sinh hoạt đi lại, ăn, ở khách sạn đều do Bộ KH-ĐT lo. Khi về thì họ đi nhờ về. Lúc về mới biết thiếu 9 người, chúng tôi đã chỉ đạo và đưa Công văn gửi các Bộ Công an, KH-ĐT, Ngoại giao và các cơ quan liên quan chỉ đạo phối hợp, phối hợp với các cơ quan liên quan cùng các cơ quan hữu quan của Hàn Quốc, Đại sứ quán VN tại Hàn Quốc để đưa người về. Tuy nhiên đến nay mới chỉ tìm được 2 người, 7 người nữa vẫn đang quyết liệt đi tìm”.
🎈 Như vậy, số người này tham gia đoàn hoàn toàn không phải với tư cách ngoại giao, không mang thân phận ngoại giao, không được cấp visa ngoại giao. Điều này cũng dễ hiểu bởi chẳng có một quan chức, một tuỳ tùng nào lại chấp nhận sống chui lủi tại nước bạn. Bởi vì đã có mặt trên chuyến bay cấp ngoại giao quốc gia, đương nhiên họ có thân phận, cuộc sống tốt đẹp hơn rất nhiều người, do vậy chẳng lý do gì mà họ lại phải lựa chọn, chấp nhận cách thức như vậy. Đây rất có thể là những đối tượng núp bóng doanh nghiệp để xuất khẩu lao động bằng đường không chính quy. Từ trước đến nay việc đi xuất khẩu lao động bằng hình thức du lịch, học tập là đã có nhưng lợi dụng con đường ngoại giao để làm việc này là chuyện chưa bao giờ có và không bao giờ được để chuyện đó xảy ra.
🎈 Hành vi của số đối tượng này và cả của những đối tượng tiếp tay, dám mượn danh của Quốc hội làm phương tiện để thực hiện hành vi phạm tội là một điều không thể được chấp nhận và thiết nghĩ cần thiết phải công khai danh tính của số người này, kết hợp với sử dụng các biện pháp để đưa được số người này về nước, xem xét truy cứu trách nhiệm hình sự đối với họ về hành vi gây tổn hại danh dự của các quốc gia.
🎈 Trong trường hợp này, phái đoàn ngoại giao của Quốc hội Việt Nam hoàn toàn bị động trong việc 9 người đi theo bỏ trốn này và ngay khi sự việc nghiêm trọng này xảy ra, họ cũng đã làm hết trách nhiệm trong việc liên hệ, phối hợp với các cơ quan chức năng thực hiện các hoạt động khắc phục. Chuyện các đoàn doanh nghiệp tham gia cùng với các phái đoàn ngoại giao khi ra nước ngoài là một việc rất dễ hiểu bởi tùy vào tính chất của các cuộc thăm gặp có liên quan đến thúc đẩy xúc tiến thương mại thì việc tham gia của các doanh nghiệp là hoàn toàn dễ hiểu. Bởi ngay như khi cuộc gặp quan trọng cấp thế giới “Thượng đỉnh Mỹ - Triều” diễn ra tại Việt Nam thì chúng ta đều thấy sự hiện diện của đại diện các doanh nghiệp, các cuộc ký kết các hợp đồng thương mại giá trị rất cao diễn ra bên lề các hoạt động ngoại giao chính thức.
🎈 Tuy nhiên, để xảy ra một sự việc nghiêm trọng như vậy thì việc xác định trách nhiệm thuộc về cơ quan, đơn vị nào là cần thiết và chắc chắn phải có các hình thức xử lý với các cơ quan, đơn vị, cá nhân đã để xảy ra sự việc đáng tiếc này. Thiết nghĩ, một việc làm cần thiết lúc này là nên công bố danh tính của 9 người này đồng thời tích cực qua con đường ngoại giao nhanh chóng tìm ra và đưa số người này về nước để có các biện pháp xử lý thích đáng./.

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

Một số luận điệu xuyên tạc thường gặp

NHỮNG CÂU NÓI THƯỜNG GẶP Ở NHỮNG KẺ CHỐNG CỘNG

1. Không cần đánh Pháp thì cũng độc lập?!

Chẳng khác nào bị ăn cướp rồi ngồi chờ ăn cướp trả lại. Và tất cả các cuộc kháng chiến chống xâm lăng của Việt Nam và các nước khác trên thế giới là sai lầm?!

Algeria nhờ tấm gương Việt Nam mà vùng lên đánh Pháp mới giành được độc lập. Việt Nam cũng đã qua 100 năm chờ Pháp trả độc lập mà chúng có chịu trả không? Đánh cho tơi bời chúng mới cút nhưng vẫn để lại cái vĩ tuyến 17 oan nghiệt. Còn đặc biệt người thổ dân da đỏ đã chờ 500 năm rồi, người anglo saxon đã trả độc lập cho họ đâu?

Và tại sao người Mỹ không ngồi đó chờ thực dân Anh ban bố độc lập mà phải đánh lại mẫu quốc?

Nếu có trách thì phải trách Pháp, Mỹ và tay sai người Việt chứ không thể trách người kháng chiến, đó là trách ngược! Cuộc kháng chiến có thể đã không xảy ra nếu Mỹ không ủng hộ Pháp quay lại Việt Nam.

Không bao giờ có chuyện tự nhiên độc lập được trao trả. Con đường chính trị Việt Nam đã thử đó là chịu độc lập trong khối liên hiệp Pháp, nhưng Pháp chỉ muốn một chính quyền bù nhìn như Bảo Đại tức là mọi thứ vẫn như cũ và Pháp đã nổ súng tấn công trước nên cuộc kháng chiến mới chính thức nổ ra.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem kẻ xâm lược là văn minh và đạo đức.

2. Mỹ không xâm lược Việt Nam?!

Hành động gọi là xâm lược không chỉ gói gọn ở trường hợp xâm chiếm lãnh thổ nước khác rồi sáp nhập vào của mình, mà còn là trường hợp trực tiếp can thiệp chính trị quân sự vào một quốc gia, cướp đoạt chủ quyền phục vụ cho lợi ích đế quốc của mình.

Cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ thuộc vào trường hợp thứ hai.

Mỹ quyết định can thiệp trực tiếp khi Pháp thua và biết rằng nếu tổng tuyển cử xảy ra, 80% dân sẽ bầu cho Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Mỹ đã cướp đoạt chủ quyền Việt Nam bằng cách dùng cơ quan tình báo CIA xây dựng chính quyền cho Diệm, một người không có công lao kháng Pháp và không có một lực lượng chính trị hậu thuẫn ở Việt Nam, để tự xây dựng chính quyền.

CIA tiến hành chiến tranh tâm lý phá hoại miền Bắc và lừa gạt lôi kéo người Công giáo miền Bắc vào Nam để hy vọng xây dựng một hậu thuẫn chính trị cho Diệm.
Khi Diệm trở nên bất kham, Mỹ bật đèn xanh cho tướng tá ngụy giết Diệm. Rõ ràng ông chủ thực sự của chính quyền ngụy là Mỹ chứ không phải tổng thống ngụy.

Khi nhắm thấy quân ngụy không thể thắng trong một cuộc đối đầu quân sự với MTDTGPMN, Mỹ đã trực tiếp đem quân vào. Cuộc xâm lược quân sự bắt đầu.
Quân đội Mỹ phải trực tiếp nhảy vào vì quân đội ngụy phần lớn là những người bị ép buộc nên không có tinh thần chiến đấu. Và sau khi tất cả các chiêu trò được tung ra đều thất bại, Mỹ phải đưa ra chiến lược cuối cùng là “Việt Nam hóa chiến tranh, thay màu da trên xác chết”. Cái tên của chiến lược này đã chứng minh hùng hồn cuộc chiến trước đó là cuộc chiến Mỹ-Việt và Mỹ đã xâm lược Việt Nam.

Nếu cuộc chiến của Mỹ không phải là xâm lược thì nhà Thanh đã không xâm lược Việt Nam khi đem quân vào miền Bắc giúp Lê Chiêu Thống khôi phục nhà Lê. Nhà Lê so với chính quyền Diệm còn có chính danh hơn vì nguyên thủy nó không phải là do nhà Thanh dựng lên như Mỹ dựng lên VNCH.

Điểm ngụy biện ở đây là: Xem quân Mỹ và CIA là chuyên làm từ thiện!!!

3. Cuộc chiến tranh đó là một cuộc nội chiến, huynh đệ tương tàn?!

Như vừa nói ở trên, nếu đó là “nội chiến” thì không thể nào có cái chiến lược gọi là “Việt Nam hóa chiến tranh”. Quân đội miền Bắc và quân giải phóng miền Nam chỉ đánh Mỹ là chính trong hầu hết thời gian cuộc chiến. Đối với quân ngụy thì hù cho chạy là chính. Quân ngụy trừ số đã bị tẩy não quá nặng thì không có ý chí chém giết với người Việt Nam. Nếu không có Mỹ ở Việt Nam gây chia rẽ thì rõ ràng người Việt Nam không có lý do để có một cuộc chiến tương tàn.

Nội chiến là chiến tranh nội bộ. Tự điển dịch là “chiến tranh giữa các giai cấp hoặc lực lượng xã hội đối kháng trong một nước”. Trừ khi nước Mỹ là một phần của Việt Nam và người Mỹ là người Việt Nam, cuộc chiến đó không thể nào có thể gọi là một cuộc nội chiến.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem Mỹ là người Việt Nam, xem người Bắc Việt Nam là người… nước ngoài 😆.

4. “Miền Bắc xâm lược, cưỡng chiếm miền Nam”?!

Nếu nói miền này xâm lược, cưỡng chiếm miền kia trong cùng một nước thì hóa ra một nước có thể tự xâm lược chính mình sao? Như vậy sách giáo khoa lịch sử của thế giới và Việt Nam cần phải đổi lại hết dùng từ “xâm lược” cho tất cả các cuộc chiến giữa miền này với miền kia trong cùng một nước.

Như vậy nội chiến Mỹ là một cuộc chiến xâm lược. Miền Nam muốn tách ra vì không đồng ý với chủ trương của miền Bắc và miền Bắc đã “xâm lược”, “cưỡng chiếm” miền Nam nước Mỹ.

Việc Vua Quang Trung đánh ra Bắc chiếm lại Bắc Hà do quân Thanh chiếm đóng theo lời cầu viện của Lê Chiêu Thống cũng là một cuộc chiến xâm lược, cưỡng chiếm Bắc Hà!

Hơn nữa miền Bắc, miền Nam chỉ là sự phân chia địa lý chứ không phải là dân miền Bắc đánh dân miền Nam vì chính quyền ngụy được xây dựng bằng thành phần nòng cốt là dân Công giáo miền Bắc di cư vào Nam và Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam là do người miền Nam lãnh đạo và tham gia.

Lại còn miền Trung thì sao?! Âm mưu chia cắt vĩnh viễn VN làm đôi, gây ra sự phân biệt, thù hằn Bắc-Nam là ý chí của Mỹ chứ không phải của dân bất cứ một miền nào của Việt Nam.

Do đó đây là cuộc chiến tranh giành độc lập thống nhất giữa đại đa số bao gồm cả người Bắc-Trung-Nam với lý tưởng đó chống lại Mỹ và ngụy là một thiểu số cũng bao gồm cả người Bắc-Trung-Nam.

Nếu dùng chữ xâm lược thì phải sửa thêm là nửa miền Nam này xâm lược nửa miền Nam kia luôn vì phần lớn vùng nông thôn Việt Nam theo phía cộng sản.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem Việt Nam là 2 quốc gia và xem Mỹ là không có vai trò gì.

5. Mỹ vào Việt Nam là để giúp miền Nam, giúp Việt Nam?!

Mỹ giúp thực dân Pháp tái chiếm và bình định Việt Nam.

Pháp thua thì Mỹ trực tiếp nhảy vào cướp chủ quyền chia cắt Việt Nam.

Mỹ dựng lên chính quyền độc tài gia đình trị của Ngô Đình Diệm và các chính quyền độc tài quân sự sau đó và Mỹ mới là chủ nắm đầu đằng sau.

Mỹ đã tàn phá gần như toàn bộ đất nước Việt Nam: ném bom bừa bãi, rải chất độc làm chết hàng triệu dân thường. Di chứng hậu quả của sự tàn bạo đó còn tồn tại cho đến ngày hôm nay và cả trăm năm sau.

Đào khoét sâu thêm chia rẽ dân tộc.

Những mục tiêu, việc làm như trên của Mỹ ở Việt Nam là phá chứ không phải giúp Việt Nam.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem chuyện Pháp và Mỹ giết người Việt Nam là việc nghĩa.

6. VNCH có dân chủ?!

Chính quyền VNCH là một chính quyền do Mỹ xây dựng. Diệm là do Mỹ tuyển và đưa lên qua cuộc trưng cầu dân ý gian lận phế truất Bảo Đại. Khi Mỹ không điều khiển được Diệm thì bật đèn xanh để tướng tá ngụy giết. Các tướng tá ngụy sợ Mỹ hơn sợ tổng thống của họ. Rõ ràng Mỹ là chủ ở đây chứ không phải dân.

Nguyện vọng của dân quê miền Nam theo Cộng sản không được xem xét mà chỉ bị đàn áp.

Nếu bạn xem chính quyền, quân đội Mỹ là dân Việt Nam, còn dân nông thôn Việt Nam theo Cộng sản là người nước ngoài thì VNCH đúng là có dân chủ.

Một đất nước do đế quốc nước ngoài nắm đầu thì không thể gọi là dân chủ.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem Mỹ là tay sai của ông Diệm, ông Thiệu.

7. Miền Bắc cũng nhận viện trợ và được Liên Xô và Trung Quốc giúp chả khác gì miền Nam được Mỹ và đồng minh giúp?!

Lại nên lưu ý về cách dùng miền Bắc, miền Nam để đại diện phe phái một cách không chính xác/dùng ngụy biện ở trên.

Miền Bắc và MTDTGPMN chỉ nhận viện trợ là để chống quân Mỹ vào Việt Nam xâm lược.

Ngụy được trả lương, chịu sự chỉ huy điều động của Mỹ và quân đội Mỹ trực tiếp nhảy vào đánh giết người Việt Nam ngoài chuyện viện trợ ra.

Giúp đỡ viện trợ, gửi cố vấn so với đem cả nửa triệu quân trực tiếp vào xâm lược nắm đầu một nửa nước, đánh giết tàn phá cả một đất nước là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem bạn bè giúp dân tộc sống còn và độc lập như kẻ thù, xem kẻ thù giết dân, chia rẽ đất nước và dân tộc là bạn bè…

8. Chiến tranh ý thức hệ?!

Việt Nam không có vấn đề với ý thức hệ dân chủ của Mỹ. Chính quyền Việt Nam được xây dựng năm 1945 là một chính quyền đa đảng. Việt Nam không có ý định chống lại ý thức hệ gì đó của Mỹ mà chỉ muốn độc lập.

Thứ tự câu chuyện:

– Chính quyền VNDCCH kêu gọi Mỹ ủng hộ độc lập cho Việt Nam, giúp Việt Nam chống Pháp quay lại, nguyện giao hảo và hợp tác toàn diện với Mỹ ngay từ năm 1945 và sau đó 1946.

– Mỹ đã phớt lờ và quay sang giúp Pháp tái chiếm Việt Nam.

– Mỹ không giúp Việt Nam lại giúp Pháp cho nên Việt Nam mới tự chống Pháp và sau đó nhờ đến Liên Xô và Tàu. Nên nhớ Cộng sản Tàu chưa lên nắm quyền vào những năm 1945-49.

– Mỹ lại viện cớ Việt Nam nhờ Liên Xô và Tàu giúp tức là chống lại ý thức hệ dân chủ của Mỹ!

Nếu ý thức hệ dân chủ của Mỹ có nghĩa là giúp đỡ thực dân Pháp cướp nước đô hộ Việt Nam một lần nữa thì Việt Nam chống lại là đúng!

Thực tế cuộc chiến là Mỹ đem quân xâm lược muốn chia cắt Việt Nam vĩnh viễn nên người Việt Nam phải chống lại. Đó là ý thức độc lập chống lại ý thức muốn nắm đầu nước khác bằng bạo lực của đế quốc.

Việt Nam nói chung không có nhu cầu chống Cộng. Cộng Sản quốc tế đã giúp Việt Nam đánh đuổi thực dân Pháp thì tại sao người Việt phải chống Cộng? Và mâu thuẫn giữa chủ nghĩa này hay khác trong nội bộ Việt Nam thì nước ngoài cũng không được xen vào.

Không có nước nào có quyền đem quân vào Mỹ để chống chủ nghĩa gì ở bên trong nước Mỹ cả, như vậy Mỹ không có cái quyền đem quân vào Việt Nam để chống Cộng!

Nếu nói rằng vì Chủ tịch Hồ Chí Minh đã được 80% dân chúng ủng hộ nên Mỹ phải nhảy vào chia Việt Nam làm hai để chống Cộng thì rất buồn cười và vô lý và càng không thể biện minh cho sự xâm lược của Mỹ.

Nếu bây giờ một đảng A của Mỹ nhắm chừng sẽ thua đảng B trong một cuộc bầu cử thì những người của đảng A có quyền lập ra một quốc gia mới tách rời ra khỏi nước Mỹ với sự giúp đỡ trực tiếp của một cơ quan tình báo nước ngoài không?

Chuyện như trên đã xảy ra ở VIệt Nam. Chủ tịch Hồ Chí Minh không có đối thủ trong một cuộc tổng tuyển cử nên Mỹ đã đem Diệm từ Mỹ về để đưa lên làm tổng thống qua một vụ trưng cầu dân ý gian lận lật đổ Bảo Đại. Cơ quan tình báo CIA của Mỹ do đại tá Edward Landsdale đã xây dựng chính quyền ngụy bằng cách tiến hành một chiến dịch chiến tranh tâm lý Passage to Freedom lôi kéo người công giáo miền Bắc vào làm lực lượng hậu thuẫn cho Diệm.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem nước Việt Nam là lãnh thổ nước Pháp hay nước Mỹ chứ dứt khoát không phải của Việt Nam nên chỉ khi chúng cho độc lập thì mới được.

9. Miền Nam giàu miền Bắc nghèo suy ra miền Nam không cần miền Bắc giải phóng?!

Phần lớn miền Nam là chiến trường ác liệt thì làm sao giàu? Sài Gòn giàu nhưng chỉ là một thành phố của miền Nam chứ không phải là toàn bộ miền Nam. Vì Sài Gòn là đầu mối Mỹ đổ viện trợ dân sự, quân sự, tiền lương quân lính ăn chơi vào Sài Gòn nên mới giàu và kinh tế nằm trong tay người Tàu Chợ Lớn. Sự giàu có này đòi hỏi ngụy làm cai thầu chiến tranh cho Mỹ. Thôn quê miền Nam và cả miền Bắc phải bị tàn phá, hàng ngàn người phải chết vì bom đạn, chất độc mỗi ngày. Hậu quả của những sự tàn phá đó vẫn tiếp tục kéo dài hàng trăm năm. Giàu cái kiểu cả nước phải chịu khổ cho một thành phố giàu thì cần phải chấm dứt và Sài Gòn phải cần được giải phóng gấp!

Quyền lợi của một nhóm người nhỏ lợi dụng chiến tranh để trục lợi làm giàu không thể đặt trên quyền lợi của cả một dân tộc.

Miền Nam giàu như thế nào? Theo lời một phóng viên Úc thì “miền Nam được nhớ đến với một nền kinh tế dựa trên chơ đen, ma túy, đ-ĩ đ-iếm và trục lợi nhờ chiến tranh – South Vietnam is remembered as having an economy based on a black market, drugs, prostitution and war profiteering.”
http://johnpilger.com/articles/vietnam-nbsp-now

Còn theo lời Thượng nghị sĩ J. W. Fulbright vào năm 1966 thì “Hòn ngọc Viễn Đông” là một “động đ-ĩ của Mỹ”.
http://news.google.com/newspapers…

Phải nói là cả Việt Nam giải phóng Sài Gòn khỏi tay Mỹ ngụy vì nếu chỉ có miền Bắc thì không thể có khả năng đó.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem bán nước là một nghề của “giới cao quý” được Tây nuôi dạy tử tế.

10. Chiến tranh mà?!

Khi có ai đó nhắc đến tội ác Mỹ ngụy thì có nhiều người lại ngụy biện bằng một câu ngắn: “Chiến tranh mà” để khỏa lấp đánh đồng tất cả. Chiến tranh không tự xảy ra nên không thể đổ lỗi cho chiến tranh mà phải truy cứu ai đã gây ra chiến tranh. Nếu đồng ý chiến tranh là tội ác thì phía gây ra chiến tranh đã gây ra tội ác.

Việt Nam không có nhu cầu gây chiến tranh với Mỹ và đã không tấn công nước Mỹ.

Người Việt Nam chỉ muốn bầu cử thống nhất đất nước.

Do đó Mỹ không có bất cứ quyền, lý do gì gây ra chiến tranh ở Việt Nam. Chuyện chính trị nội bộ Việt Nam phải do người Việt Nam giải quyết.

Nhưng Mỹ đã gây ra chiến tranh và tội ác theo sau.

Và chiến tranh có luật của chiến tranh, không thể giết thường dân vô tội vạ như Mỹ đã làm. Ném bom, bắn giết một cách bừa bãi, đặt thôn quê nào đó là vùng “tự do oanh kích FFZ”, “giết tất cả những gì động đậy” thì đó là tội ác chống lại loài người.

Điểm ngụy biện ở đây là: xem quân Mỹ giết người vô tội là vô tội.

11. Đối xử sai lầm đối với ngụy quân ngụy quyền sau ngày giải phóng?!

Đối với những người chống Cộng đương nhiên 30 tháng 4 không phải là ngày “giải phóng” vì họ đã mất đi địa vị “lên voi”. Nhiều triệu người đã phải hy sinh cả mạng sống để Việt Nam có hòa bình thống nhất, không còn chém giết nhưng họ lại buồn hận chỉ vì địa vị ăn trên ngồi trốc bị đá đổ! Buồn hận kiểu này có nên được thông cảm không?

Họ là vàng còn cả dân tộc là cỏ rác hay sao?

Họ đã vẽ ra viễn cảnh và tuyên truyền là sẽ bị trả thù ghê gớm nhưng chuyện đó đã không xảy ra. Họ chỉ bị đi cải tạo nhưng cải tạo càng lâu thì càng có khả năng đi Mỹ. Có nhiều người còn nuối tiếc rằng mình không được cải tạo đủ lâu để được đi Mỹ, buồn cười vậy!

So sánh với nội chiến Mỹ rồi bảo rằng trường hợp “bên thắng cuộc” phải đối xử với “bên thua cuộc” như nội chiến Mỹ là một so sánh khập khiễng. Nội chiến Mỹ là… nội chiến, cuộc chiến ở Việt Nam không phải là nội chiến mà là cuộc chiến tranh chống sự can thiệp thô bạo và xâm lược của Mỹ.

Mặc dù vậy sau nội chiến Mỹ, kinh tế một thời giàu có của miền Nam Mỹ đã bị phá hủy. Thu nhập bình quân giảm xuống còn 40% so với miền Bắc Mỹ. Tình trạng đó tiếp diễn đến một thời gian dài sau thế kỷ 20.

Sau khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng, Mỹ đã nhốt trên 100 ngàn người Nhật cả già trẻ lớn bé vào trại tập trung chỉ vì nghi ngờ họ không trung thành với nước Mỹ.
Luật ở Mỹ cũng phạt nặng thậm chí tử hình ai dám giúp đỡ kẻ thù chống lại nước Mỹ. Nếu có thành phần làm tay sai cho nước khác xâm lược chia cắt nước Mỹ thì tôi bảo đảm sẽ chết và không còn dịp để chê Mỹ ác!

Trường hợp Việt Nam thì sau khi ra tù họ lại được định cư ở một nước giàu nhất, dân chủ tự do nhất thế giới, con cháu họ ngày nay toàn là công dân Mỹ như vậy còn muốn gì nữa? Còn buồn còn hận gì nữa?!

Loại người này là loại người cực kỳ tham lam ích kỷ làm như mình là bố của cả người Việt và Mỹ vậy. Người đâu tiền đâu mà cứ đổ vào cuộc chiến như thế để họ tiếp tục sướng?!

Điểm ngụy biện ở đây là: xem việc tha mạng sống cho quân đối địch là tội lỗi…

12. Nếu không giải phóng thì miền Nam cũng như Nam Hàn bây giờ?!

Để một nửa giàu và một nửa kia phải đói là lựa chọn tốt hơn Việt Nam bây giờ? Có cần thiết phải như vậy không? Đầu óc bạn có còn bình thường không?

Việt Nam đã trải qua hơn 30 năm chiến tranh, 20 năm cấm vận nhưng bây giờ cũng đâu đến nỗi nào? Như vậy tại sao bây giờ lại mơ ước một nửa đói để cho một nửa kia được giàu?!

Nếu đã phải giả sử thì sao không nói rằng nếu Mỹ không chen vào chuyện của Việt Nam và bán đảo Triều Tiên thì cả hai nước đều đã độc lập và còn giàu mạnh hơn Nam Hàn bây giờ và không có thù hận chia rẽ!

Không thể trách Liên Xô hay Tàu vì hai nước đó đã để yên cho người dân bán đảo Triều Tiên và Việt Nam tự quyết. Mỹ muốn chống Cộng thì sang Tàu, sang Liên Xô mà chống. Cộng sản Liên Xô/Tàu đâu có xâm lược Việt Nam hay Triều Tiên?

Nếu Mỹ không trực tiếp can thiệp thì đã không có chiến tranh và đã thống nhất từ lâu. Nếu có chiến tranh chăng nữa thì cũng chóng vánh và không thể gây ra tàn phá thiệt hại chia rẽ hận thù lâu dài như khi Mỹ trực tiếp nhảy vào.

Trường hợp Tàu vì là nước lớn nên Mỹ không dám can thiệp sâu, do đó đã cơ bản thống nhất từ 1949 và vì vậy cho dù có áp dụng đường lối kinh tế sai lầm thì vẫn có thể sửa đổi và phát triển mạnh trong suốt hơn 30 năm nay.

Nam Hàn giàu có nhưng với cái giá là phải coi Bắc Hàn là kẻ thù không đội trời chung và nếu tiếp tục chọc sùng Bắc Hàn thì tất cả có thể quay về thời kỳ đồ đá! Tương lai dân tộc không biết đi về đâu khi vì tiền mà phải phục vụ cho ý chí của Mỹ. Có cần phải trả cái giá như thế để giàu không nhỉ?

Điểm ngụy biện ở đây là: xem sự nỗ lực vươn lên của dân Hàn quốc khắc kỷ là cỏ rác, chỉ có Mỹ là đáng kể.

Lời kết:
Ngụy biện còn nhiều nhưng tạm thế. Biết rằng rất khó nhưng chúng ta hãy cùng hy vọng một ngày nào đó các xác sống chống Cộng sẽ được giải bùa mà quên đi thù hận để được nhẹ nhàng siêu thoát.

𝑪𝑯𝑼𝒀𝑬̣̂𝑵 𝑳𝑨̃𝑵𝑯 Đ𝑨̣𝑶 𝑽𝑰𝑬̣̂𝑻 𝑵𝑨𝑴 𝑻𝑼𝒀𝑬̂𝑵 𝑩𝑶̂́ "𝑻𝑹𝑼𝑵𝑮 𝑸𝑼𝑶̂́𝑪 𝑽𝑰 𝑷𝑯𝑨̣𝑴 𝑪𝑯𝑼̉ 𝑸𝑼𝒀𝑬̂̀𝑵 𝑩𝑰𝑬̂̉𝑵 Đ𝑨̉𝑶 𝑪𝑼̉𝑨 𝑽𝑰𝑬̣̂𝑻 𝑵𝑨𝑴" 𝑵𝑮𝑨𝒀 𝑻𝑹𝑬̂𝑵 Đ𝑨̂́𝑻 𝑻𝑹𝑼𝑵𝑮 𝑸𝑼𝑶̂́𝑪

🔑 Việc TQ xâm phạm chủ quyền của Việt Nam (VN) trên Biển Đông vốn có từ rất lâu rồi, là “chuyện muôn năm cũ”. Và sự kiện Bãi Tư Chính diễn ra từ đầu tháng 7 đến nay cho thấy TQ đang hiện nguyên hình và ngày càng thể hiện một cách trắng trợn hơn. Thế nhưng, làm láng giềng với một gã mà tư tưởng bành trướng đã ăn vào máu, nhưng VN không bao giờ khuất phục, chúng ta không đao to búa lớn gì song lại có những màn đáp trả mạnh mẽ nhất.
𝑪𝑯𝑼𝒀𝑬̣̂𝑵 𝑳𝑨̃𝑵𝑯 Đ𝑨̣𝑶 𝑽𝑰𝑬̣̂𝑻 𝑵𝑨𝑴 𝑻𝑼𝒀𝑬̂𝑵 𝑩𝑶̂́ "𝑻𝑹𝑼𝑵𝑮 𝑸𝑼𝑶̂́𝑪 𝑽𝑰 𝑷𝑯𝑨̣𝑴 𝑪𝑯𝑼̉ 𝑸𝑼𝒀𝑬̂̀𝑵 𝑩𝑰𝑬̂̉𝑵 Đ𝑨̉𝑶 𝑪𝑼̉𝑨 𝑽𝑰𝑬̣̂𝑻 𝑵𝑨𝑴" 𝑵𝑮𝑨𝒀 𝑻𝑹𝑬̂𝑵 Đ𝑨̂́𝑻 𝑻𝑹𝑼𝑵𝑮 𝑸𝑼𝑶̂́𝑪
🔑 Mới đây, nhân chuyến tham dự Hội nghị thượng đỉnh thương mại đầu tư TQ - ASEAN lần thứ 16 tại TQ, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam đã có buổi hội đàm với Phó Thủ tướng Hàn Chính. Tại buổi làm việc này, Phó Thủ tướng đã nêu rõ lập trường của VN về vấn đề Biển Đông, yêu cầu TQ tôn trọng quyền và lợi ích chính đáng của VN, không để tiếp diễn tình hình phức tạp trên biển. Đứng trước mặt lãnh đạo TQ và trên lãnh thổ của họ, Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam đã lột trần cái bánh vẽ về tình hữu nghị bề ngoài viễn vông, vừa ăn cướp vừa la làng của gã hàng xóm. Với một nước cậy lớn để chèn ép các nước nhỏ như TQ thì phải nói thẳng và “dằn mặt” như thế này cho họ thấy được sự chính nghĩa của VN. Với truyền thống chống Hán hoá hàng nghìn năm, rõ ràng chưa bao giờ VN run sợ, hèn nhát trước TQ.
🔑 Chuyện lãnh đạo VN đứng trên đất TQ tuyên bố chủ quyền không phải bây giờ mới diễn ra. Còn nhớ trong thời gian sang TQ dự Hội thảo lý luận lần thứ 15 giữa ĐCSVN và ĐCSTQ hồi tháng 7, ông Võ Văn Thưởng, Trưởng Ban Tuyên giáo TƯ đã thẳng thắn “yêu cầu TQ tôn trọng quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của VN trên biển theo luật quốc tế, không để ảnh hưởng tiêu cực đến đà phát triển quan hệ hai nước”.
🔑 Đây cũng không phải lần đầu tiên lãnh đạo ta thẳng thắn lên án những hành vi sai trái của TQ về chủ quyền của VN. Tại Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN - TQ trong khuôn khổ Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN lần thứ 52 ở Thái Lan (ngày 31/7), Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh đã chỉ mặt đích danh TQ là kẻ gây hấn trong Hội nghị các nước Asian về vấn đề biển đảo.
🔑 Có thể thấy, VN không hô hào đánh TQ ra sao, nhưng trên bàn ngoại giao chúng ta đấu tranh căng như dây đàn như thế nào. Ngay chính trên lãnh thổ TQ, và trên các diễn đàn quốc tế, lãnh đạo VN luôn thể hiện quan điểm dứt khoát chủ quyền biển đảo của mình, không hề né tránh, mà đường hoàng đáp trả. Điều mà lãnh đạo TQ không dám lên tiếng bao giờ, bởi lấy đâu ra chứng lý, “danh nào có chính, ngôn nào có thuận” đâu mà lớn tiếng. TQ thừa hiểu rõ Bãi Tư Chính bấy lâu nay hoàn toàn thuộc chủ quyền của VN. Sự hoàn toàn thuộc ấy không chỉ là các tuyên bố chủ quyền mà còn phù hợp với luật pháp quốc tế. Việc đạp lên dư luận, thách thức cả thế giới để tiếp tục lộng ngôn chỉ càng tô thêm bức tranh méo mó về đất nước TQ, thế cô lập của họ mà thôi.
🔑 Biển đảo là của tiền nhân để lại, một viên đá trên đảo, một ngụm nước biển thuộc chủ quyền của nước mình, cũng không thể để mất đi. Vậy nên kiên quyết đấu tranh trên thực địa, mạnh mẽ phản đối về ngoại giao, tranh thủ sự lên tiếng của cộng đồng quốc tế, khéo léo kết hợp lợi ích của các nước lớn khác vào biển Đông, chính là kế sách hợp lý nhất lúc này để đối phó với TQ.
🔑 Chắc chắn lãnh đạo VN sẽ tận dụng mọi cơ hội để vạch mặt TQ với tuyên bố ngang ngược ở các diễn đàn ngoại giao mang tính khu vực và toàn cầu, sẽ còn lên tiếng để TQ phải thấu tỏ một đạo lý đơn giản đó là chủ quyền VN không phải là nơi họ muốn khoan đâu thì khoan, xâm phạm, gây hấn sao cũng được. Lãnh đạo VN đủ bản lĩnh, trí tuệ và với sự hậu thuẫn mạnh mẽ của hơn 90 triệu dân VN, chúng ta có thể buộc công lý phải được thực thi.
Ảnh 1: Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam yêu cầu Trung Quốc không để tiếp diễn tình hình phức tạp trên biển
Ảnh 2; Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh ngày 31/7 lên án tàu Trung Quốc vi phạm chủ quyền Việt Nam tại Hội nghị ngoại trưởng ASEAN ở Thái Lan.
Ảnh 3; Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Võ Văn Thưởng yêu cầu Trung Quốc tôn trọng chủ quyền của Việt Nam trên biển.