Thứ Hai, 17 tháng 5, 2021

NGHỀ VÀ NGHIỆP!

Chiều nay, Trung tướng Nguyễn Hải Trung - Giám đốc CATP Hà Nội đã chỉ đạo Công an huyện Thanh Oai xử lý nghiêm kỷ luật cán bộ Công an xã Cự Khê (huyện Thanh Oai, Hà Nội) là Đại úy Nguyễn Thanh Lâm "vì thiếu trách nhiệm trong việc tham gia giúp người dân bắt cướp". Và theo tin tôi nắm được, anh này đã bị kỷ luật cảnh cáo, dưới mỗi bậc là tước quân tịch, đuổi khỏi ngành mà thôi.


Tôi tin, thời điểm đó, chẳng phải anh này "thản nhiên" dùng điện thoại, mà là anh ta đang gọi cho đồng đội để đến hỗ trợ. Nhưng dù như thế nào, tôi cũng không bênh vực, thậm chí, rất chê trách ý thức trong việc bắt tội phạm, bởi trong tình huống cấp bách đó, mọi sự chậm trễ đều sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới tính mạng của người tài xế. Hành động đứng gọi điện thoại trong tình huống nguy nan đó là cực kỳ phản cảm, không đúng với nghiệp vụ của ngành và bản lĩnh người chiến sĩ công an. Đúng là trăm người cố sức làm điều tốt bỗng nhiên chỉ vì một người kém bản lĩnh lại trở thành công cốc.
Ở một góc độ khác, tôi luôn có tin tưởng rằng, nghề công an nói riêng cũng như lực lượng vũ trang nói chung là một ngành rất đặc thù, rất riêng và hiểm nguy hơn rất nhiều lần so với nghề khác. Nếu ở trường hợp đó, chẳng ai chê trách một nhà báo, một anh công nhân hay một anh nghệ sĩ chỉ vì anh không dám lao vào để vật lộn với tên cướp, cứu tài xế taxi. Nhưng nếu đó là một anh công an, một anh bộ đội, trách nhiệm buộc phải anh lao vào, dù anh có mẹ già, vợ con nheo nhóc ở nhà. Đơn giản, vì màu áo anh đang khoác trên người; chứ chẳng phải chỉ đơn giản là tiền lương anh nhận được là từ tiền thuế mà ra.
Thế nên, đừng có anh nhà báo nào thắc mắc hỏi, sao lương công an cao thế, sao lương bộ đội nhiều thế. Nếu thích, anh có th

0 nhận xét:

Đăng nhận xét