Thứ Năm, 23 tháng 12, 2021

VÀO MỘT NGÀY NÀO ĐÓ, HỌ SẼ TẠM BIỆT CHÚNG TA NHƯNG NHỮNG GÌ HỌ LÀM LUÔN LÀ BẤT DIỆT

Một tờ báo của Nga nói về cuộc diễu binh Ngày Chiến Thắng: “Có một điều mà chúng ta phải đối diện, đó là việc những cựu binh vĩ đại ngày xưa sẽ xuất hiện thưa dần tại Quảng trường Đỏ, rồi có một ngày, sẽ không còn ai nữa. Có người sẽ hỏi rằng, những chiến công và những anh hùng có tồn tại thật không”.
Tổng thống Vladimir Putin cho biết, hàng năm, đều có hàng ngàn, hàng trăm ngàn người mang theo di ảnh của người thân tham gia cuộc diễu hành.


“Chúng tôi sẽ không bao giờ lãng quên và tôi tin rằng họ - người thân, thế hệ sau của những anh hùng, cũng sẽ nghĩ như vậy”.
Có một điều hiển nhiên thế này, chúng ta càng phát triển hơn, càng hiện đại hơn, thì những anh hùng sẽ dần tạm biệt chúng ta. Mỗi năm, chúng ta đều phải nói lời tạm biệt mà trong thâm tâm không bao giờ muốn. Có một bác cựu chiến binh từng tham gia chống Mỹ và chiến dịch Tây Nam, chia sẻ bài đăng về lễ kỉ niệm 110 năm ngày sinh của tướng Giáp cùng ngày Thành lập QĐND Việt Nam của Thông tin Chính phủ với dòng viết: “Cứ mỗi lần hội họp, lại thấy ít dần. Đồng đội!”.
Có một bác cựu chiến binh già, cầm đàn guitar hát cho đồng đội đang nằm trong nấm mộ nghe. Có một bác khác, cầm theo di ảnh của một người bạn thân tham gia một buổi lễ, đôi chân không lành lặn do vướng mảnh bom mìn. Có một bác cứ sáng sớm là đi lại quan làng, bác nói là do vẫn còn ám ảnh tiếng hành quân vào mỗi sáng sớm.
Không có chiến tranh, không có anh hùng. Không có anh hùng thì không có chiến thắng. Nhưng mỗi một chiến thắng lại có nhiều anh hùng ngã xuống hoặc bị thương, đó là một cái giá đắt và chúng ta phải luôn nhớ cũng như không được phép lãng quên.
Trên trang Cơ quan lưu trữ quốc gia Hoa Kỳ đăng tải thông tin về sự kiện Homecoming - sự kiện trao trả 600 phi công, lính Mỹ trước khi Mỹ rút quân toàn bộ khỏi miền Nam Việt Nam, có bình luận: “Tướng Giáp giỏi hơn những gì mà chúng tôi có. Họ có thứ niềm tin mà chúng tôi không có được. Chúng tôi áp đảo về hỏa lực, công nghệ năm này qua năm khác, họ vẫn đáng bại chúng tôi. Làm sao mà chúng tôi có thể đánh bại họ trong 4 năm mà thua Việt Nam trong 20 năm? Bởi vì chúng tôi không thể đe dọa được họ”.
Họ là những người anh hùng không bị khuất phục trước bom đạn của chiến tranh. Nhưng họ không thể chống lại được thời gian. Với thế hệ chúng ta và sau này, việc ghi nhớ và chống lãng quên là một nhiệm vụ bắt buộc.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét