Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2022

THUA TỪ KHÁN GIẢ.

Sốt 2 ngày liền nên bỏ mất một vài trận. Tối qua dậy được, chỉ để xem hai trận vòng 1/8. Giờ lướt FB mới thấy nản. Viết cái status vẻn vẹn vài dòng: "Xem Nhật đá WC và xem Việt Nam đá với Borussia Dortmund thì tin chắc, nếu vào được WC, Việt Nam cũng không phải chỉ để lót đường", tôi không nghĩ nhận được nhiều cmt tiêu cực vậy. Hầu hết đều đánh giá là stt lạc quan tếu, hoặc cố ý xỏ xiên. Việt Nam mà vào đá WC thì có nước đem rổ đi mà đựng bàn thua!

Tôi không nghĩ vậy. Thực tế là Nhật, Hàn hay Úc - những đội tranh vòng loại châu Á với Việt Nam, vào WC tất thảy đều chiếu dưới. Cứ nhìn bảng thống kê, nhất là tỉ lệ kiểm soát bóng thì biết. Nhưng họ đều đả bại hoặc tranh chấp quyết liệt với các đội "ông lớn" và tiễn nhiều "ứng cử viên vô địch" về nước sớm. Đây là vấn đề kỹ thuật lẫn chiến thuật - nhiều thứ lắm - chứ không thể mặc định cứ đội mạnh là sẽ thắng. Nó cũng giống như Việt Nam đá với Dotrmund thôi. Dĩ nhiên thắng 1 trận giao hữu, không ai nói Việt Nam chắc chắn mạnh hơn Dortmund cả. Và trên thực tế, thả 32 đội dự WC, kể cả đội tuyển Đức đá với Dortmund, cũng chưa chắc đã có nổi 1/2 số đội tuyển kia có thể thắng Dortmund. Câu trả lời là những thay đổi từ giữa hiệp I. Xem thì biết.
Một lý do khác được đưa ra: các đội tuyển mạnh chủ quan khinh địch, hầu hết đều "thả" vì họ đã chắc suất. "Cứ vô vòng đối đầu trực tiếp đi rồi biết". Lập luận này nghe không vô. Ai chứ Đức thì chẳng có chuyện chủ quan trong bóng đá đâu. WC 2018, họ cũng bị loại ngay từ vòng bảng, họ chưa hề quên điều đó. Tây Ban Nha thì càng không "nhường chân" khi họ đã chắc suất, vì họ đâu đã chắc suất? Vào trận cuối, họ mới 4 điểm, chỉ hơn mỗi Nhật - kẻ đối đầu trực tiếp. Họ không điên để nhường và thua nhẹ nhàng... 2-1 để suýt nữa phải rời cuộc chơi.
Ứng cử viên vô địch không có nghĩa là không thể thua bét nhè, đội lót đường không có nghĩa là hết vòng bảng thì chắc chắn thành khán giả. Bóng đá là thế. Nhưng đáng buồn, khán giả Việt Nam không nghĩ thế. Cứ nhắc đến Việt Nam là bỉ bôi, là mặc định thất bại, là "kẻ ăn may vùng trũng", là "làng mù thằng chột làm vua" khu vực Đông Nam Á. Người Việt thiếu niềm tin, thiếu khát vọng, không cho bóng đá nước nhà một cơ hội phát triển nào cả, ngay từ trong ý nghĩ.
Nguy hiểm là ở chỗ, tâm lý nhược tiểu và tư duy thất bại ấy có thể cũng đã len rất sâu vào trong não trạng của chính giới làm bóng đá. Người Việt chỉ nghĩ đến bóng đá ở kết quả, thắng hoặc thua, chủ yếu để... cá độ. Chúng ta thủ tiêu mơ ước trong chính mình và cố chặn hết mọi mơ ước của người khác. Bóng đá Việt Nam thua ngay từ khán giả.
Rào cản phát triển, bi kịch lớn nhất của bóng đá Việt là phần đông khán giả vẫn mang năng tâm lý thủ bại nhưng ai cũng thích làm trọng tài trước những trận đấu chưa diễn ra và thích làm HLV trưởng hướng dẫn đội bóng sau trận đấu!
Tất nhiên, chưa đá thì chưa có tỷ số, nói gì cũng vô ích. Vì thế, WC 2022 chưa kết thúc, tôi đã nóng lòng chờ WC 2026 ở Mỹ, Mexico và Canada. Đó là cơ hội gần nhất cho tuyển Việt Nam vẽ nên và chứng tỏ mơ ước của mình. Tất nhiên, phải giành vé tham dự cái đã.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét