Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC TIỄN BIỆT NHỮNG NGƯỜI CON ƯU TÚ CỦA DÂN TỘC

7 giờ sáng hôm nay (22-10-2020), trong niềm đau xót và tiếc thương vô hạn, Đảng ủy, Bộ Tư lệnh Quân khu 4; Tỉnh ủy, HĐND, UBND, UBMTTQ Việt Nam tỉnh Quảng Trị cùng thân nhân các liệt sĩ tổ chức trọng thể lễ viếng, lễ truy điệu và tiễn đưa 22 đồng chí sĩ quan, quân nhân chuyên nghiệp, chiến sĩ của Đoàn Kinh tế - Quốc phòng 337 hy sinh trong khi làm nhiệm vụ giúp dân khắc phục hậu quả mưa lũ ngày 18-10-2020 tại xã Hướng Phùng, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị.


Đất lửa Quảng Trị vừa qua những cơn lũ dữ nhưng mưa vẫn rả rích như rắc muối vào lòng người, nỗi xót xa vẫn dâng trào trong chúng tôi và đồng đội, gia đình, người thân của các anh và nhân dân cả nước...
Thiếu tướng Nguyễn Đức Hóa, Phó Chính ủy Quân khu 4, đã hơn nửa tháng nay lặn lội dọc dài vùng đất lũ miền Trung, khuôn mặt buồn rầu hốc hác, chia sẻ: “Những ngày qua, chúng ta vừa trải qua sự đau thương, mất mát vô cùng to lớn, để lại niềm tiếc thương vô hạn đối với LLVT Quân khu, cán bộ, chiến sĩ toàn quân và nhân dân cả nước. Đây đồng thời là nỗi đau, sự mất mát không gì bù đắp được của gia đình và người thân các đồng chí đã hy sinh”.
Những ngày lặn lội, chống chọi với mưa lũ miền Trung, quên ăn, quên ngủ để đi tìm đồng đội, hôm nay, chứng kiến 22 đồng đội nằm đó, phủ cờ Tổ quốc, lòng tôi cứ chùng xuống với bao suy nghĩ. 
Hy sinh, mất mát thật đớn đau nhưng tôi lại thấy như đâu đây màu hoa đỏ phía rừng xa, phía núi đồi Hướng Hóa hôm tôi đến hiện trường nơi các anh nằm xuống….
Các anh đã ngã xuống trong cuộc chiến với giặc thiên tai, để bảo vệ cuộc sống bình yên của nhân dân, vì Tổ quốc.
Tổ quốc - đó là tính mạng, tài sản và cuộc sống bình yên của nhân dân.
Tổ quốc – đó là nơi có Đoàn Kinh tế-Quốc phòng 337 ở nơi rừng thiêng nước độc, đặc biệt khó khăn, cần có các anh như những ngọn lửa thắp sáng vùng biên.
Tổ quốc – đó là nơi có chiếc xe quân sự cũng ngủ ngoài cửa phòng đại đội, chờ anh sáng mai thức dậy lên đường giúp dân.
Tổ quốc – đó là nơi có người vợ ngóng anh về cùng ngôi nhà nhỏ, tổ ấm mới xây chưa trả hết nợ.
Tổ quốc – đó là nơi có cha mẹ già hằng tháng vẫn hạnh phúc bởi đồng lương, phụ cấp ít ỏi các anh tằn tiện, phụng dưỡng.
Đến lúc này, tôi chợt nhớ những vần thơ của Chế Lan Viên. Những vần thơ như chân lý, nói về lẽ sống của các anh:
Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịt
Như mẹ cha ta, như vợ, như chồng
Ôi Tổ quốc, nếu cần, ta chết
Cho mỗi căn nhà, ngọn núi, con sông…
Vĩnh biệt các anh, nhưng các anh sống mãi với non sông đất nước, sống mãi trong lòng nhân dân Việt Nam .

0 nhận xét:

Đăng nhận xét